Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 46

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

"Tốt ...... Hãy nghe tôi nói. . . . . . Từ từ mở áo choàng của cô, nhắm mắt lại, ngửa đầu lên .... Không còn lưu luyến gì, tung người nhảy xuống …… Ba …… Hai …… Một …… ACTION!" Tôn Minh khẩn trương nhìn ống kính!
Hạ Tuyết nhắm mắt lại, mở áo choàng đỏ thẩm, cảm nhận trời cao biển rộng tự do tự tại, sinh mạng tốt đẹp, nàng mỉm cười đưa đôi tay ra, áo choàng trong tay tung bay trên trời, nàng tung người nhảy một cái, hướng mặt biển rơi xuống …...
Biển rộng mãnh mẽ, vách đá thật sâu, một bóng dáng đỏ thẩm, ở trên cao tư thái tuyệt đẹp nhẹ nhàng rơi xuống, cuối cùng “ầm” một tiếng, người rơi xuống biển. . . . . .
Hạ Tuyết ngậm chặt miệng, cố chịu đựng nước biển lạnh lẽo như dao cắt, dưới biển nhanh chóng xoay tròn, thậm chí trong nước biển mở mắt ra, tò mò nhìn đủ loại phong cảnh dưới đáy nước. . . . . .
Tôn Minh khẩn trương đứng trên bờ nhìn Hạ Tuyết trong ống kính đang ở dưới biển, giống như trong nàng tiên cá trong nước, vui vẻ bơi lội tung tăng, chiếc váy dài bay bay, sáng sớm bị nước ướt sủng! Trên mặt ông ta từ từ tràn đầy nụ cười thỏa mãn, kêu to: "Tốt! ! Cắt! !"
Tất cả nhân viên nghiệp vụ đoàn phim rối rít vây quanh Hạ Tuyết như con vịt bơi tới, cũng cảm thán nàng rất dũng cảm. . . . . .
"Đạo diễn!" Hàn Văn Vũ khẩn trương nhào tới trường quay, đã nhìn thấy Hạ Tuyết trong ống kính, một tiếng “cắt”, lập tức nhân viên công ty xúm lại, đầu óc của hắn nhất thời muốn nổ tung lên, đứng trên vách núi cao kêu to: "Hạ Tuyết ……."
Hàn Văn Vũ nhìn Tôn Minh, có chút trách móc, nói: "Đạo diễn, ông muốn dùng người của tôi đóng thế thân, ít ra phải nói với tôi một chút! Ngộ nhỡ xảy ra chuyện thì làm thế nào? Cô ấy không có người thân, chỉ có một đứa em nhỏ!"
**************
Dưới nước ba máy quay, nhắm ngay phần lưng của Hạ Tuyết với tư thế tuyệt đẹp trong nước .....
Hàn Văn Vũ bị sợ đến run rẩy, tựa vào trước cửa xe, sắc mặt tái nhợt, suy nghĩ người này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Muốn tiền đến phát điên rồi!!
Hàn Văn Vũ đứng ở hiện trường, suy nghĩ vấn đề này!
**************
"Chuẩn bị cái đầu cô!!" Hàn Văn Vũ chạy đến xe của mình, lấy tấm chăn và mở máy sưởi, thuốc cảm, tức giận đi tới trước mặt của Hạ Tuyết, ôm cả người nàng, sau đó đi tới bên trong xe, vừa đi vừa nói: "Cô cần tiền sao không nói? Làm công việc nguy hiểm như vậy đáng giá sao? Nếu như xảy ra chuyện thì làm thế nào?"
"Cái người này, cô…!!" Hàn Văn Vũ lập tức ôm Hạ Tuyết đưa vào trong xe, sau đó bảo nàng thay quần áo, đau lòng nói: “Cô nhanh chóng thay đồ mau! Nếu không sẽ bị cảm, thân thể cô không tốt!"
Hạ Tuyết vội vàng gật đầu, lúc kiếm tiền rất vui vẻ, tỉnh lại, chợt cảm thấy nước sâu lạnh thấu xương, tay run lẩy bẩy vội vàng đóng cửa lại! !
"Văn Vũ!" Tôn Minh chậm rãi đi đến.
"Chuyện gì?" Hàn Văn Vũ tò mò nhìn đạo diễn nói.
"Cô gái này có chủ kiến, vừa rồi lúc cô ấy nói chuyện với tôi, mắt sáng ngời, vô cùng động lòng người, tôi muốn thương lượng với cậu một chút chuyện!" Tôn Minh suy nghĩ, quyết định nói.
"Tôi xem cô gái này rất có thiên phú đóng phim! Tôi muốn chiều nay cô ấy đến trường quay thử vai diễn trong phim “Vương triều hiện đại”, diễn vai Minh Cơ! là người cậu đã từng yêu! Tổng cộng có ba cảnh!" Tôn Minh mỉm cười nói.
Hàn Văn Vũ nhướng mày, khó tin nhìn Tôn Minh nói: "Hạ Tuyết? Cô ấy? đất dành cho vai diễn Minh Cơ mặc dù không nhiều, nhưng nhân vật này thật sự rất đẹp, rất mơ mộng, bị trúng tên ở trong tuyết, ૮ɦếƭ đi, cảnh tượng này chính là cao trào của phim……Có rất nhiều nữ minh tinh đều đua nhau phái người đại diện tới đây dò thăm tin tức, muốn diễn vai Minh Cơ ! Ông nói xem chuyện này. . . . . ."
"Để cho cô ấy quay thử một chút. . . . . . Tôi cũng không nói nhất định là cô ấy phải diễn! nhưng muốn xem ý của cô ấy ra sao! Đến lúc đó, tôi và cậu, Giám chế cùng nhau xem một chút! Nếu như Hạ Tuyết có ý muốn diễn Minh Cơ, tối nay, tốt nhất cậu giảng giải cho cô ấy cách diễn! Thuận tiện tập luyện một chút tốt hơn! Đây là …… Tôi cho cô ấy đi cửa sau rồi …… chờ một lát nữa trợ lý đạo diễn sẽ đưa kịch bản cho cô ấy! Còn nữa, tiện thể nói cho cô ấy biết, ngày mai Hồ Điệp cũng sẽ tới đây quay thử vai!" Tôn Minh nói xong, xoay người nhàn nhạt rời đi ……
"Đã xảy ra chuyện gì? Thật là!!" Hạ Tuyết nhìn ông ta, thần trí mơ hồ nắm khoản tiền kia, ôm vào trong иgự¢, vui vẻ đến nổi muốn vào thắp hương bái Phật tổ . . . . . .
Hạ Tuyết khoác tấm chăn thật dầy, lạnh run lẩy bẩy, bên cạnh là 5000 đồng, vừa nói: "Không cần cảm động vì tôi dũng cảm, hôm nay nếu như không phải là tôi, cũng sẽ có người sẽ nhảy xuống! Kiếm tiền không dễ dàng, mọi người có biết không?"
Hạ Tuyết vừa đếm tiền, vừa nghe Hàn Văn Vũ bâng quơ nói với nàng ý tứ của Tôn Minh, nhưng nàng vẫn chưa hiểu rõ lắm, lại đếm tiền, nói: "Tôi vẫn không hiểu, ý của anh là muốn tôi diễn thế thân Minh Cơ sao?"
Hàn Văn Vũ thở dài, ném cho nàng chiếc gối ôm tức giận nói: "Là diễn vai Minh Cơ!! Đất diễn không nhiều lắm, nhưng là vai diễn nặng ký!"
Con ngươi Hạ Tuyết trợn to, khó tin, hỏi: "Không thể nào? Tôi không phải là diễn viên, tôi làm sao có thể diễn vai Minh Cơ? Huống chi, vừa rồi ông giảng giải cho tôi nhân vật Minh Cơ này, nàng dịu dàng, xinh đẹp, mềm mại như nước. . . . . . làm sao có thể diễn được?"
Nàng nói xong, sắc mặt tái nhợt vì lạnh, cả người cứng đờ, ngón tay duỗi ra, càng không ngừng đếm tiền, càng đếm trong lòng càng thích, thậm chí trên mặt lộ ra sự vui vẻ muốn ૮ɦếƭ, nói: "Mẹ kiếp! học phí của em trai tôi, đã kiếm được rồi!!"
Trong biệt thự Hàn Văn Vũ!
Hàn Văn Vũ nhìn Hạ Tuyết, trên mặt nở nụ cười nhẹ. . . . . .
Hạ Tuyết cũng nhìn Hàn Văn Vũ, ánh mắt sáng lên … "Anh?"
"Tôi cũng không biết cô có thể dịu dàng, xinh đẹp, mềm mại như nước hay không …… Nhưng đạo diễn đã nhìn trúng cô, đạo diễn có lý của ông ấy! Nhân vật Minh Cơ này rất bi thảm, nàng yêu Thái tử điện hạ, tuy nhiên, bởi vì đức Vua không thích nàng, nhiều lần ngăn trở tình yêu giữa bọn họ, cô gái này là người sáng sủa, hoạt bát, lanh lợi, vì tình yêu mà sẳn sàng bị giam cầm ba năm, ba năm sau, chẳng những nàng không vì bị giam cầm mà mất đi dáng vẻ xinh đẹp, mà còn dịu dàng hơn nước, giống như mộng ảo, thông minh, trong sáng . . . . . .
Đức vua đã thực hiện lời hứa, chấp thuận cho Thái tử điện hạ nghênh đón nàng vào cung! Nhưng đang lúc Thái tử điện hạ ôm Minh Cơ cởi ngựa bay trong núi tuyết, đang nghĩ đến tương lai hạnh phúc thì bị đức Vua phái sát thủ núp trong rừng, giương cung bắn ૮ɦếƭ Minh Cơ. . . . . .
Khi đó, Thái tử điện hạ vẫn còn đang giục ngựa như bay, mỉm cười nói cử hành hôn lễ như thế nào, Minh Cơ đã trúng tên độc, dựa vào trong иgự¢ thái tử điện hạ, nhìn ánh mắt thâm tình của thái tử, cuối cùng nước mắt lăn xuống, máu tươi từ khóe miệng của nàng tràn ra. . . . . ." Hàn Văn Vũ nhàn nhạt nói về nhân vật này . . . . . .
Sắc mặt Hạ Tuyết hơi run lên, ánh mắt đột nhiên hồng hồng, trong hốc mắt từ từ rơi xuống giọt lệ đau thương. . . . . .
"Đến ૮ɦếƭ vẫn muốn yêu. . . . . ." Hạ Tuyết nghẹn ngào nói xong, cúi đầu rút khăn giấy lau nhẹ nước mắt trên mặt mình nhưng lau hoài không xong, nước mắt từng giọt, từng giọt rớt xuống!
"Tôi có một loại cảm giác, vừa rồi lúc nghe anh nói về Minh Cơ, tôi đau lòng quá, nghĩ tới một cô gái hoạt bát, vì yêu tình thay đổi nhiều như vậy, chắc rằng có rất nhiều điều tốt đẹp ở bên trong…… nhất định nàng cảm thụ cuộc sống rất nhiều ……"
"Cô muốn diễn sao?" Hàn Văn Vũ nhìn Hạ Tuyết khóc, phát hiện, quả nhiên cô ấy nhập vai cực mạnh! Hạ Tuyết hít mũi một cái, đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ nhìn Hàn Văn Vũ. . . . . ."Ai là nam chính?"
Hàn Văn Vũ nhìn kỹ Hạ Tuyết, thật lâu thật lâu, cười như không cười, nói: "Tôi!!"
Hạ Tuyết sững sờ, nhìn Hàn Văn Vũ kinh ngạc nói: "Anh?"
"Ừ. . . . . ." Hàn Văn Vũ mỉm cười nói.
Hạ Tuyết im lặng nghe, sau đó có chút không tin nói: "Nhưng. . . . . . Tôi không có lòng tin. Vì tôi không biết đóng phim a. . . . . ."
"Anh nói cảm giác là có ý gì?" Hạ Tuyết kỳ quái nhìn Hàn Văn Vũ hỏi.
"Cảm giác là. . . . . ." Hàn Văn Vũ do dự một lát, ngồi bên cạnh Hạ Tuyết, sau đó từ từ miêu tả. . . . . ."Cảm giác chính là, trong lúc cô nhập vai nhân vật này, đột nhiên cô quên đi rốt cuộc nhân vật này muốn cái gì, tại sao bi thương, tại sao thống khổ, xuất hiện không gian thứ ba, cô ở trong không gian thứ ba đó, không cần diễn, cô cũng chính là nhân vật đó!
Cảm giác rất kỳ diệu, giống như lấy cảm hứng từ lúc đó, cô đột nhiên nắm bắt được hồn của nhân vật, biết rõ làm sao để diễn thành nhân vật đó mới là trình độ cao nhất đấy!"
Trong đầu Hạ Tuyết đột nhiên bừng tỉnh, giống như thái tử điện hạ uy phong lẫm lẫm đang ở trước mắt, nàng nhất thời có cảm giác lạ xông vào tim……
"Vừa rồi dường như tôi nghe được ý tứ của anh . . . . . . Anh sẽ giúp tôi? Đúng không?" Ánh mắt của Hạ Tuyết nhìn chằm chằm Hàn Văn Vũ hỏi.
Hàn Văn Vũ mỉm cười nói: "Đúng! Cô tìm được cảm giác sao?"
"Ừm!" Hàn Văn Vũ mỉm cười gật đầu!
Hạ Tuyết quỳ gối trước mặt của Hàn Văn Vũ, rất hồi hộp hỏi: "Giúp tôi thế nào?"
“Có lẽ tối nay cô ở lại, tôi sẽ giúp cô luyện tập . . . . . ." Hàn Văn Vũ nói.
"Chuẩn bị tập luyện như thế nào?" Hạ Tuyết rất sốt sắng nhìn Hàn Văn Vũ.
Hàn Văn Vũ giơ kịch bản trong tay lên, cho Hạ Tuyết nhìn nói: "Cầm kịch bản, chúng ta dựa theo kịch bản, khi cảm giác xuất hiện, diễn thử ngôn ngữ động tác một chút. . . . . . Chỉ là. . . . . . Cô có thể vượt qua một cửa ải kia sao? Nếu cô là diễn viên, cô sẽ vượt qua cửa ải kia!"
"Cái gì?" Hạ Tuyết ngạc nhiên hỏi.
"Hôn thật, mới có cơ hội! Tìm một chút cảm xúc thôi! đạo diễn yêu cầu thế nào! Có cái gì mà xấu hổ? Đến lúc đó, trước máy quay, trong đầu cô chỉ suy nghĩ, làm thế nào để diễn cho tốt, vượt qua cửa ải này của đạo diễn, cũng đã rất may mắn rồi! Huống chi, là một diễn viên, nên vì nghệ thuật hy sinh một chút, nếu không, khán giả đâu đến xem chúng ta diễn cảnh lãng mạn chứ?"
À?" Hạ Tuyết kinh ngạc kêu to lên. . . . . ."Tôi không được!!"
"Diễn hôn thôi mà!" Hàn Văn Vũ nhìn Hạ Tuyết bình tĩnh nói, nói xong, trái tim bùm bùm nhảy loạn!
"Đến lúc đó. . . . . . Giám chế sẽ sắp xếp cho cô có cơ hội học tập thời gian ngắn! Hiện nay “Vương triều hiện đại” là một bộ phim lớn, diễn viên các nơi cũng rối rít tham gia thử sức, vai diễn cũng xác định rồi, cũng đã chuẩn bị xong trang phục rồi! Hơn nữa nhân vật Minh Cơ này, có rất nhiều người muốn ra sức!" Hàn Văn Vũ nói.
"Vậy tôi càng không thể. . . . . ." Hạ Tuyết có chút nhàm chán lại đếm tiền, muốn nhìn sang TV!
"Tùy cô! Tôi không muốn gây áp lực cho cô! Nhưng tôi muốn nhắc nhở cô một chút, thù lao đóng nhân vật Minh Cơ này là 20 nghìn!" Hàn Văn Vũ nhàn nhạt ôm vai nói!
Hạ Tuyết trừng mắt nhìn Hạ Văn Vũ, khoa trương kêu to: "Anh nói cái gì? Bao nhiêu tiền?"
"20 ngàn! Cũng không nhiều!" Hàn Văn Vũ cố ý quay đầu nhìn Hạ Tuyết nói.
"20 nghìn cũng có thể để cho tôi mua mấy chục cái mạng!!"
Hạ Tuyết đang có vẻ đăm chiêu! Hạ Tuyết vừa làm cơm tối, vừa nghĩ lời Hàn Văn Vũ nói, 20 nghìn, một nụ hôn. . . . . ."Mẹ kiếp! Tại sao phải hôn? Rất ghê tởm đi? Hai người không quen! Lại muốn hôn? Bất quá nàng và hắn không phải xa lạ? Nhưng không phải càng kỳ quái sao? Hôn xong muốn làm gì đây? Sau đó vỗ vỗ lưng nói, CUT! Kết thúc công việc rồi, chúng ta cùng đi ăn ốc đồng đi! Nhưng …… Hai người sẽ không ngượng ngùng chứ? Hai mươi nghìn a …… Trời ạ. . . . . . một con số to lớn dường nào, quả thật là con số trời cho! Mẹ kiếp!! Các ngôi sao không phải cũng hôn như vậy sao? Tôi sợ cái gì? Nhưng chị đây sợ thật a. . . . . ."
Hạ Tuyết rất khổ não, nghĩ tới, nghĩ lui, nàng đột nhiên linh cơ chợt lóe, cầm điện thoại di động gọi cho tiểu Thanh!
Phòng bếp!
"Alo!! Có chuyện gì?" Tiểu Thanh đang ở túc xá cùng mọi người ăn lẩu ……
"Bạn yêu dấu!" Hạ Tuyết cầm điện thoại di động, chạy đến cửa sổ phòng bếp, nhìn ra bên ngoài thấy có mấy con dê núi chạy tới, nàng vừa nhìn mấy con dê núi này, vừa rất nghiêm túc hỏi: "Các ngôi sao, lúc diễn hôn, sẽ không lúng túng chứ? Là thật hôn sao?"
"Cô ngốc này, diễn hôn thôi, có gì quan trọng sao?" Tiểu Thanh hỏi.
"Á. . . . . . Cắt!!" Hạ Tuyết nói xong, thấy mấy con dê núi ngoài cửa sổ lại chạy vào trong vườn hoa nhỏ muốn ăn lá củ cải do mình khổ cực trồng trọt, nàng kêu to một tiếng, lập tức chạy như bay ra ngoài, mở rào chắn nhỏ màu trắng, đi tới trước mặt con dê núi, hung hăng cho một bạt tai trên mặt con dê núi này, nói: "૮ɦếƭ tiệt!! Ngày nào cũng ăn lá cây nhà của chúng tôi! Mùa đông đến, không còn mấy cây sống!! Đi đi đi! !"
Con dê núi bị Hạ Tuyết tát vào mặt, vội mang theo mấy con dê con chạy ra!
Hạ Tuyết tức giận nhìn đàn dê núi biến mất ở đường núi bên kia, nàng tức giận đỏ mặt: "Đây không phải là khu nhà cao cấp sao? dê núi ở đâu tới à? Kỳ quái! !"
*****************
Hoàng hôn! Nàng tức giận xoay người, nắm da đầu tê dại kêu to: "A! ! Hai mươi nghìn a! ! Rốt cuộc không muốn diễn sao? ? ?"
Hạ Tuyết lập tức cầm tiền đứng lên, giống như một vị lãnh đạo quốc gia, khàn giọng kêu to: "Cuộc sống không phải là như thế sao? Có gì phải sợ! Vì tiền! Vì mơ ước của tôi và em trai! Tôi muốn dũng cảm tiến tới!! Tôi cho anh biết!! Lão nương nhất định phải bắt lấy vai diễn kia! Nếu như ... Cái đó …… Cái đó …… Minh Cơ không được …… Tôi có thể làm nha hoàn của Minh Cơ a!!"
Hàn Văn Vũ đột nhiên bất đắc dĩ cười một tiếng. . . . . .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc