Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 279

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Tiệc cốc-tai diễn ra kéo dài, Kim Vân và Hàn Văn Vũ, hai người ở trong sàn nhảy, ôm nhau khiêu vũ, chỉ thấy Kim Vân vừa theo bước nhảy của Hàn Văn Vũ nhẹ nhàng di chuyển bước chân của mình, hai mắt sáng như sao, nhìn người đàn ông này, khi đối mặt nữ sĩ thì thoáng qua một chút tỉ mỉ và dịu dàng, cô mỉm cười nhìn Hàn Văn Vũ nói: "Nghe nói “Song Thành Ký” quay rất căng thẳng, Hàn Tổng Tài cùng hai vị ảnh hậu diễn xuất cùng bão tố, quá trình nhất định hết sức sảng khoái, tôi cũng đã từng xem qua Hạ Tuyết và ngài cùng diễn “Vương triều hiện đại”, hai người phối hợp tương đối ăn ý, cuối cùng tôi có thể nhìn ra, ngài ở trong diễn, ngoài diễn, đối với Hạ Tuyết rất có tình cảm ————"
Hàn Văn Vũ mỉm cười nhìn cô nói: "Chẳng lẽ minh tinh thật không thể có bí mật? Chúng ta luôn lơ đãng bại lộ mình".
Từ nhỏ, Kim Vân lớn lên ở nước ngoài, có chút tò mò nhìn Hàn Văn Vũ cười nói: "Yêu một người, cần che giấu sao?"
Bước chân Hàn Văn Vũ đột nhiên chậm lại, trong từng điệu nhạc vũ khúc êm ái, nhìn Kim Vân đơn giản trong suốt, đáy lòng không nhịn được, xúc động, cho tới bây giờ cũng không có người nói đến tình yêu của mình, ngay cả bản thân mình cũng sắp quên mất tình cảm này ———— Hắn nghĩ nghĩ, lại nở nụ cười sảng lãng, cùng Kim Vân ôm nhau khiêu vũ.
"Cho dù diễn xuất bên ngoài thế nào, ở trong “Song Thành Ký”, không phải hai người có thể nói với nhau tình yêu mãnh liệt sao? Bản thân Diễn viên cũng không quá thuộc về mình, hưởng thụ tịch mịch là chúng ta cần phải vậy ————" Kim Vân sảng khoái nói.
Hàn Văn Vũ cũng sảng khoái nở nụ cười, cùng Kim Vân vui vẻ, khiêu vũ.
Hàn Văn Hạo và Trác Bách Quân tán gẫu hết thời gian, liền cùng Thích Tĩnh hàn huyên về sự phát triển của one-king trong tương lai, vừa trò chuyện, vừa hơi nhắc tới cổ tay, nhìn thời gian đã gần 9 giờ, ánh mắt hắn lóe lên một cái, nghĩ tới người kia còn đang tức giận ———
Thích Tĩnh mỉm cười nhìn Hàn Văn Hạo hỏi: "Hàn Tổng Tài có chuyện gì sao?"
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, chỉ ngẩng đầu lên, nhìn tiệc cốc-tai đang diễn ra, nói: "Tôi có chút chuyện, phải rời đi trước, one-king nhờ vào cô rồi !"
"Vâng !" Thích Tĩnh gật đầu, đích thân đưa hắn đi.
"Không cần đưa tiễn!" Hàn Văn Hạo ngăn cô đứng dậy nói: "Hôm nay cô cũng vất vả rồi, cũng không cần nói cho Văn Vũ tôi đã đi khỏi ——— Tả An Na ———"
"Vâng!" Tả An Na lập tức tiến lên.
Hàn Văn Hạo nhìn cô có chút căng thẳng, phân phó nói: "Gọi điện thoại đến tiệm bán hoa, chuẩn bị một bó hoa cho tôi ———"
"Hàn Tổng Tài ———" Thích Tĩnh có chút bất đắc dĩ, cười nói: "Nếu muốn tặng hoa cho bạn gái, hay vợ chưa cưới, tốt nhất là tự mình đi chọn ——— Qua tay người khác, cũng không đủ truyền đạt tình ý đâu ———"
Ánh mắt Hàn Văn Hạo lóe lên một cái, nhớ tới Hạ Tuyết, trên mặt tràn qua một nụ cười, liền phân phó Tả An Na bên cạnh: "Chuẩn bị xe ——— Đi tiệm bán hoa"
"Vâng ———" Tả An Na mỉm cười đi ra ngoài.
Hàn Văn Hạo và Thích Tĩnh gật đầu chào nhau, xoay người đi ra ngoài, hắn xác định mình đã đem tất cả mọi chuyện, xử lý rõ ràng, lại băn khoăn nhớ tới Hạ Tuyết đi ra ngoài, không ngờ, hắn vừa đi ra sảnh tiệc, liền thấy một nữ ngôi sao đi xuống cầu thang, vì gót giày quá cao, vấp ngã, đau đớn khó nhịn, ngồi trên bậc thang, kêu rên, hắn nhìn thấy bộ dáng kia của nữ ngôi sao, cứ mặt lạnh đi tới, ôm cả người cô đi lên, nhanh chóng đi vào sảnh tiệc.
Người nữ kia ngôi sao giật mình, trợn to hai mắt, ôm cổ của Hàn Văn Hạo, hoảng sợ đến thân thể cũng cứng đờ!
Người cả sảnh tiệc, cũng giật mình nhìn Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo cũng không thèm nhìn tới người nữ ngôi sao kia một cái, nhưng trước mắt bao người, đặt cô trên ghế sa lon, nói một câu: cẩn thận một chút, hắn vốn không có thời gian, nên xoay người rời đi, Hàn Văn Vũ lập tức đi tới, nhìn anh trai nói: "Anh cả! Anh phải đi?"
"Ừm! Lòng tốt của chú, chị dâu tức giận, tôi có thể không đi sao?" Hàn Văn Hạo vừa nói xong, cũng đã sải bước rời đi! !
Tất cả phóng viên giải trí, xôn xao đem một màn kia, lập tức truyền đến tạp chí, Ban Biên tập và trang web có liên quan! !
Cứ như vậy! ! Cũng bởi vì như vậy! !
Hạ Tuyết vừa quay xong “Song Thành Ký” tập hai, trở lại phòng hóa trang, cũng đã thấy rất nhiều ngôi sao, trợ lý tụm thành một nhóm, chỉ vào tin tức giải trí trên Laptop, nói: "Không phải Hàn Tổng Tài và Hạ Tuyết nói chuyện cưới gả rồi sao? Tại sao lại ôm Tường Vi vậy?"
"Nói đúng a!" Có một cô gái nhỏ cũng ở một bên, chỉ vào một điểm trong màn hình máy vi tính, nói: "Cô xem, hắn ôm cô ấy, ôm thật chặt a ———"
Trong lòng của Hạ Tuyết chợt lạnh, Isha cũng mới cùng Giám chế nói xong điện thoại, đi tới, nghe được lời như vậy, sắc mặt của cô lạnh lẽo, nói: "Cút! ! Ở chỗ này tán gẫu bát quái! ! Có ác tâm hay không hả?"
Tất cả trợ lý thấy Hạ Tuyết đang ở sau lưng, cũng giật mình, đứng dậy chạy ra bên ngoài! !
Hạ Tuyết tiến lên một bước, trơ mắt nhìn một trang web giải trí đang truyền tin Hàn Văn Hạo, Hàn Đại Tổng Tài tham gia một bữa tiệc cốc-tai công ty, ôm một nữ ngôi sao đi vào đại sảnh, cử chỉ thân mật, nữ ngôi sao đó còn ôm Hàn Đại Tổng Tài! ! Hạ Tuyết nhất thời cảm thấy trái tim bị người ta đập một quyền nặng nề! !
Isha kinh hoảng, nói với Hạ Tuyết: "Bảo bối, cô đừng nóng giận! Đây nhất định là một sự hiểu lầm! Nếu hắn muốn thay lòng, cũng sẽ không chọn người như vậy!"
"Cô cũng cảm thấy mất mặt, xấu hổ à?" Hạ Tuyết tức giận đến cả người bốc khói, nói: "Tôi còn tưởng rằng tôi mù ! ! Cho sắp xếp một tuồng kịch như vậy! Đây rốt cuộc có muốn sống với tôi hay không? Hôm nay đã một lần, hai lần tát vào mặt của tôi rồi ! ! Rốt cuộc hắn muốn thế nào?"
Vẻ mặt của Isha khổ sở, lập tức xoay người, nhìn tấm hình trong trang web kia, Hàn Văn Hạo đích xác là ôm cô gái ấy, giải thích thế nào đây?
Hạ Tuyết tức giận ngồi trên ghế, ôm vai, muốn rơi lệ ———
"Ơ?" Trầm Ngọc Lộ trở lại tổ diễn kịch trình diện, mỉm cười đi tới, nhìn bộ dáng Hạ Tuyết lục khiếu bốc khói (2 tai, 2 mắt, 2 lỗ mũi), ngược lại cô ta hả hê một chút, đưa ngón trỏ ra, chỉ một tấm hình trong màn hình máy vi tính, thấy Hàn Văn Hạo ôm một nữ ngôi sao đi vào sảnh tiệc, cô thở dài, nói: "Xem ra nữ minh tinh, thật sự cũng không trốn thoát số mạng a, ai có thể vĩnh viễn đứng trên khán đài mãi đây? Tôi không được ——— Cô cũng không được? Loại đàn ông như Hàn Văn Hạo, xem phụ nữ như đồ chơi, xem như bây giờ đối với cô tình nồng thắm thiết, trong tương lai hắn cũng không nhất thiết, có thể bưng lấy người ta như châu báu! Hắn chung quy vẫn là đàn ông, còn là một người đàn ông đòi hỏi vô độ với phụ nữ ———"
Hạ Tuyết tức giận quay đầu, nhìn chòng chọc người này, lại đột nhiên cười lạnh nói: "Cuộc đời của tôi, cho tới bây giờ đều không dựa vào tranh đàn ông mà sống! ! Bởi vì tôi tranh thủ chính mình, đàn ông mới quý trọng tôi! ! Tạm thời cô đừng ở trước mặt của tôi nói nhảm!"
"Hừ! ! Diễn viên đều như vậy, trong lòng mình khổ, chỉ có tự mình biết ——" Trầm Ngọc Lộ cũng không chọc giận cô, chỉ chăm chú trang điểm lại.
Hạ Tuyết quay đầu đi, nước mắt rơi ra khỏi hốc mắt, trái tim lại bị vặn chặt đau đớn, lá gan cũng đau, vỡ nát! !
Hàn Văn Hạo cùng Tả An Na chạy mười mấy tiệm bán hoa khắp thành phố, mới mua được hoa hồng đỏ, hoa hồng xanh lục, hoa hồng trắng, hoa hồng vàng, hoa hồng xanh lá cây ——— Tất cả màu sắc hoa hồng trên thế giới này, tất cả đều buộc thành một bó thật to, rất lãng mạn, sau đó, gần 11 giờ đêm, mới về đến nhà, khi Hàn Văn Hạo đang cầm bó hoa hồng, rõ ràng có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn phải giả vờ nghiêm nghị đi vào. Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt vừa hết bận việc cũng về nhà, ngồi trong phòng ăn, uống trà, liếc mắt nhìn thấy anh cả từ trước đến giờ như núi băng, cọc gỗ, cư nhiên đang cầm một bó hoa đi tới, bọn họ cũng “phụt” một tiếng, đem trà trong miệng, phun ra ngoài!
Hàn Văn Hạo ho khan một tiếng, như không có chuyện xảy ra, muốn đi lên lầu ———
"Anh cả ———" Hàn Văn Vũ không nhịn được cười, nói với anh trai: "Gây ra họa lớn như vậy, một bó hoa có thể giải quyết ảnh hậu kia, không phải trình độ quá kém sao?"
Hàn Văn Hạo một quay đầu, nhìn em trai, nói ngay: "Chú đừng có đắc ý, hai chúng tôi gây gổ, cũng không tới phiên chú ——— Ngay cả một lá bài cũng không có bản lĩnh xuất ra, dựa vào cái gì nói trình độ với tôi ———"
Hàn Văn Kiệt cúi đầu cười một tiếng, biết anh cả còn chưa biết sự kiện lớn của tin tức giải trí.
Hàn Văn Vũ ôm vai nhìn anh trai, dáng vẻ tràn đầy thắng lợi, hả hê nói: "Có lúc a, cuộc sống không phải trong tay càng nhiều lá bài càng tốt, phải vừa đủ mới tốt, động vật máu lạnh như anh, đột nhiên ôm nữ ngôi sao xinh đẹp, lên báo chí, lá bài này, anh xuất ra hai lá, anh liền OUT rồi"
Ánh mắt của Hàn Văn Hạo nheo lại, nhìn em trai, cẩn thận hỏi: "Chú có ý gì?"
Hàn Văn Kiệt ngẩng đầu nhìn anh trai, cười nhạt nói: "Hôm nay anh ở bữa tiệc, ôm một nữ ngôi sao không biết đi chỗ nào ——— Sau đó, anh được lên tin tức giải trí, sau đó, thâи áι của anh nhìn thấy, từ lúc cô ấy vừa quay phim xong trở về, đến lúc lên lầu nghỉ ngơi, từ đầu đến cuối, chỉ một vẻ mặt ———"
Hàn Văn Hạo vừa nghe xong, lập tức mặt lạnh nhanh chóng lên lầu!
Hàn Văn Vũ chỉ sợ thiên hạ không loạn, kéo em trai cũng nhanh chóng lên lầu, trong phòng khách, một số người giúp việc, cũng có chút căng thẳng xôn xao ghé mắt nhìn lên trên, Lý thẩm có chút lo lắng, phân phó người giúp việc đi làm việc.
Hàn Văn Hạo đang cầm bó hoa hồng mười mấy loại màu sắc, đi tới trước cửa phòng của mình, vươn tay vừa muốn vặn khóa cửa, lại phát hiện bên trong đã khóa chặt, sắc mặt của hắn lạnh lẽo, nhẹ nhàng gõ cửa nói: "Hạ Tuyết ——— Mở cửa ——— Anh đã về ———"
Bên trong một chút âm thanh cũng không có!
Trong lòng của Hàn Văn Hạo không khỏi căng thẳng, nhìn cánh cửa trước mặt, nghĩ tới vẻ mặt tức giận của Hạ Tuyết, hắn khẽ thở dài, vươn tay, lại nhẹ nhàng gõ cửa, giải thích nói: "Anh biết hôm nay em tức giận, nhưng có chuyện gì, trước hết để cho anh vào rồi nói ——— Được không?"
Bên trong vẫn không có chút âm thanh nào!
Hàn Văn Hạo chờ một lúc, vẻ mặt bất đắc dĩ, muốn gõ cửa tiếp, lại nhìn thấy hai em trai đứng ở hành lang, cười như không cười nhìn mình, sắc mặt của hắn lạnh lẽo, nói thẳng: "Nhìn cái gì ? Chưa từng thấy qua vợ chồng nhà người ta gây gổ sao?"
"Ơ?" Hàn Văn Vũ thật cảm thấy rất buồn cười, nói: "Thâи áι, anh còn chưa cưới người ta ! Hôm nay còn nói, tạm thời không muốn kết hôn ———"
Hàn Văn Hạo nhìn hắn như vậy, tức giận nói: "Chú cút cho tôi! Cút ngay ra khỏi cái nhà này! Bình thường một năm, nửa năm cũng không về, hiện tại mỗi ngày về nhà ôm Ông Thọ ngủ, ghê tởm!"
Tính tình Hàn Văn Kiệt lại dễ chịu, nói với anh cả: "Anh cả ——— Anh hai nói như vậy, ý là muốn đưa ra cho anh một chút chủ ý ———"
"Anh không cần bất cứ ai!" Hàn Văn Hạo thật bắt đầu nóng nảy, sau đó dùng tay vỗ cánh cửa gỗ, vừa vỗ, vừa lo lắng, nói: "Hạ Tuyết, đây là một sự hiểu lầm! Hôm nay anh đi tham gia tiệc cốc-tai, sau đó nhìn thấy một người bị té ngã, anh chỉ có thể bế cô ấy trở về sảnh tiệc! Anh lấy thân phận của một Tổng Tài công ty tới, vừa khích lệ xong nhân viên, không thể nào làm như hoàn toàn không thấy ——— Chúng ta trải qua nhiều chuyện như vậy, em còn đối với anh không có lòng tin sao? Nghe lời ——— Mở cửa đi! ! Cho anh vào đi!"
Bên trong chính là một chút âm thanh cũng không có! ! Tiếng con muỗi bay cũng không có!
Bây giờ, Hàn Văn Hạo không có biện pháp, liền lớn tiếng gọi Lý thẩm nói: "Lý thẩm! ! Cầm chìa khóa cho tôi! !"
Lý thẩm vội vàng đi tới, sốt ruột nói: "Mợ cả vừa vào phòng thì cũng đã hỏi tôi chìa khóa phòng, tôi nghĩ không có đáng ngại, nên đưa cho cô ấy ———"
Phốc! Hai anh em Hàn Văn Vũ không nhịn được, cười ra tiếng!
Hàn Văn Hạo đứng ở đầu này, thở hổn hển, thật sự là không có cách nào, liền tiếp tục vỗ cửa, cao giọng nói: "Em mở cửa! ! Có nghe thấy không? Chúng ta cũng đã ở cùng một chỗ! ! Còn phải hờn giận sao? Có chuyện gì, nói ra là được! Nhất định phải cách một cánh cửa sao? Anh không chịu nổi như vậy! Em mở cửa cho anh! ! Lập tức! !"
Nhưng bên trong vẫn không có vang động!
Cửa một cái phòng khác lại mở ra, Hàn Trung Trí và Trang Minh Nguyệt từ trong phòng đi ra, nhìn con trai cao cao tại thượng, đang cầm một bó hoa hồng rất khó coi, đứng ở cửa bên, bọn họ thật cũng không đồng tình nói: "Đáng đời! Mình là thân phận gì? Trước kia có tin tức gì thì cũng thôi đi, nhưng đã cùng Hạ Tuyết công khai, phải toàn tâm toàn ý cư xử, gây ra chuyện như vậy, trong nhà của chúng ta cũng không vẻ vang!"
Hàn Văn Hạo trầm mặt đứng ở cửa, đang cầm bó hoa kia, không lên tiếng!
"Còn có a ———" Trang Minh Nguyệt cau mày nhìn con trai tay cầm bó hoa kia, rất không thể lý giải hỏi: "Hoa này ——— Tại sao lại biến thành như vậy? Một loại màu sắc cũng hơn mười đóa? Thoạt nhìn hết sức cũ!"
Trái tim Hàn Văn Hạo nổ tung, không có cách nào, nhìn cánh cửa kia, không sợ mất mặt, nói: "Em mở cửa đi! Hạ Tuyết! Đừng để cho người trong nhà chế giễu! ! Xem như là lỗi của anh, được không? Mở cửa! ! Mau! !"
Cánh cửa kia giống như keo 520 dính cứng, nghe tiếng động! !
Hàn Văn Hạo nặng nề thở dài, thật sự là không thể nhịn được nữa, vừa muốn dùng hết sức đập cửa, cửa bên cạnh cũng mở ra, hắn quay đầu, nhìn thấy con gái mặc váy ngủ nhỏ màu hồng, đội mũ nhỏ, lảo đảo đi ra ngoài, ôm vai nói với cha: "Ông nội tổng thống đã nói với con, lòng dạ của phụ nữ như kim dưới đáy biển, nếu cha không thể hiểu, gõ cửa cũng không có biện pháp, phụ nữ bình thường rất không nói lý ———"
Hàn Văn Hạo nhìn con gái mình, biết cô bé có biện pháp, lập tức hỏi: "Làm thế nào mới có thể làm cho mẹ mở cửa?"
Hi Văn dựa vào cửa phòng, đôi mắt to chợt lóe, cảm thấy có chút lãng phí thông minh của mình, nói: "Cha có hai lựa chọn, một là xô cửa vào, hai là trèo ban công ——— Ban công phòng của con và ban công phòng của cha, khoảng cách còn kém một chút, nếu cha có thành ý, con có thể cho cha mượn dùng một chút!"
"Chuyện cười! ! Cha muốn dùng phải mượn ban công?" Sắc mặt của Hàn Văn Hạo lạnh lẽo, tức giận nói!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc