Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 278

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Khách sạn Á châu!
One-king lấy lý do Hàn Văn Vũ đoạt tân tấn ảnh đế giải thưởng Bách Hoa, tổ chức một buổi tiệc cốc-tai nhỏ, tiệc mời các Đạo diễn lớn nổi danh, bao gồm Trương Kính Trung, Tôn Minh, Phó Thiên Minh, Kỷ Phàm, đạo diễn mới Trừ Tĩnh, Tiêu Tiêu, Kỳ Giang, còn có cả đám Thiên vương của one-king sau này, tất cả tạp chí lớn, biên tập, Tổng Biên tập tạp chí thời trang nổi tiếng thế giới, trong giới giải trí còn có một số lãnh đạo cấp cao, rất nhiều phóng viên ————
Tối nay, giống như một buổi lễ trao giải nho nhỏ, ánh sao lấp lánh! Hơn nữa bọn họ đều nghe nói, một buổi tối đặc biệt như vậy, tập đoàn Hàn thị quốc tế, Hàn Văn Hạo, cấp trên cao nhất của one-king, sẽ đích thân tới hiện trường, vừa chúc mừng em trai đoạt được tân tấn ảnh đế Giải thưởng Bách Hoa, hai là chúc mừng one-king thành lập bộ phận phát triển hải ngoại, hi vọng tự mình đến chúc, làm khích lệ cho tất cả nhân viên!
Tối nay, một buổi tối thật đẹp.
Một chiếc xe Mercedes màu đen chậm rãi dừng ở trước cửa khách sạn, hộ vệ tự mình tiến lên, mở cửa xe, bên trong xe bước ra một đôi giày cao gót Italya màu vàng, còn có nửa đoạn bắp chân, *** như tuyết, chậm rãi, người bên trong xe đạp nhẹ mặt đất, ưu nhã động lòng người, bước thẳng ra ngoài, chỉ thấy ngôi sao mới Hollywood, Kim Vân, khẽ chớp hai mắt, hé mở cánh môi hồng, chẳng chút son phấn, xinh đẹp giống như tiên tử. Cô thay đổi phong cách lão luyện của Hollywood, buổi chiều ký hợp đồng, tối nay mặc áo ren màu trắng, cổ chữ V, sâu trước sau, váy ngắn bồng bềnh, mái tóc ngắn gọn gàng, đỉnh đầu bên trái, đội chiếc mũ hình bầu dục chỉ lớn bằng bàn tay, trên chiếc mũ lướt nhẹ một cây lông vũ màu trắng, mềm mại, đủ phô bày phong cách danh viện England của cô, đã từng cùng Tần Thư Lôi học tại học viện hoàng gia Anh, tham gia học luật học, cho nên không có tên trong Trường học bình chọn thập đại danh viện thế giới, nhưng danh tiếng của cô tại Anh quốc áp đảo người đẹp nhất Châu Á, Tần Thư Lôi!
Thích Tĩnh nghe nói Kim Vân tới, lập tức từ đại sảnh bữa tiệc đi ra, nhìn Kim Vân nói: "Cô đã tới ———— Bữa tiệc sắp bắt đầu, cám ơn cô tiến vào one-king ————"
Tính cách của Kim Vân vô cùng cởi mở, chỉ thấy cô sảng lãng mỉm cười, đưa tay nhẹ nhét vào trong khuỷu tay Thích Tĩnh, duyên dáng nói: "Từ nay về sau, cô chính là người quản lí của tôi, tin tưởng chúng ta hợp tác vui vẻ, tôi mong đợi cùng Văn Vũ gặp mặt. Xin tha thứ cho tôi gọi hắn như vậy!"
"Tổng Tài của chúng ta, cá tính ngay thẳng, cởi mở, hiền hoà ———— Tin chắc rằng các người gặp nhau sẽ vui vẻ ———— Vào đi thôi ————" Thích Tĩnh nói dứt lời, liền cùng Kim Vân đi vào lầu một đại sảnh bữa tiệc!
Trác Bách Quân dừng xe thể thao ở cách đó không xa, lạnh lùng nhìn Thích Tĩnh và Kim Vân cùng đi vào đại sảnh khách sạn, sâu kín nói: "Hàn Văn Hạo thật là ác độc a! Quả thật là một người làm việc tàn nhẫn, phái Thích Tĩnh tới xử lý tôi, phái cả Kim Vân tới thay thế cô! Người đàn ông này vĩnh viễn đều tỉnh táo như vậy! Cho dù hắn muốn làm chuyện gì, vĩnh viễn cũng sẽ không xung động!"
Trong khoảng thời gian này, Trầm Ngọc Lộ yên tĩnh ———— Thật yên tĩnh ———— Thật lâu, thật lâu, vẻ mặt cô xám như tro tàn, sâu kín nói: "Bây giờ, hắn chỉ nghi ngờ anh, cũng không có chứng cứ xác thật, chứng minh anh là ai. Nếu không, theo cá tính của hắn, hoặc là anh ૮ɦếƭ, hoặc là anh bị ૮ɦếƭ rất thảm! Hiện tại chỉ phái người tới thử dò xét anh, sau đó ———— Từ từ ———— Từ từ ———— Đem moi tim anh ra! ! Hắn chính là một người như vậy, tùy ý đem mỗi người đùa giỡn trong tay, rất đáng sợ! Anh phải cẩn thận đề phòng hắn! Hàn Văn Hạo người này tôi hiểu rõ, từ trước đến giờ hắn nhìn chứng cứ so với người khác cũng nặng hơn! Anh phải tự giải quyết cho tốt!"
Trác Bách Quân lại cười lạnh nói: "Nếu tôi không trồi lên mặt nước, hắn vĩnh viễn cũng không có cơ hội đem tôi đùa bỡn trong lòng bàn tay! Giữa tôi và hắn, cuối cùng chỉ có một trường tranh đấu, hoặc là hắn ૮ɦếƭ! Hoặc là tôi ૮ɦếƭ! Hiện tại hắn không động đếnn tôi, trong tương lai, đừng hối hận, tôi sẽ giết hắn !"
Hai tròng mắt Trầm Ngọc Lộ run rẩy chợt lóe, kể từ sau đêm đó, Trầm Ngọc Lộ biết thân phận bại lộ, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, thậm chí lúc nửa đêm nằm mộng, cô đều cảm thấy ở trong bóng tối có rất nhiều họng S***g lục, nhắm ngay mình bắn, nhưng khi mồ hôi đầm đìa chảy, tỉnh lại, cô suy sụp khóc rống, hắn không giết mình, không để cho mình ૮ɦếƭ, chỉ lạnh lùng khống chế mình trong phạm vi của hắn, giống như Thượng Đế, thâm trầm đáng sợ, nhìn chằm chằm vào cô, loại cảm giác này, sắp *** cô đến ૮ɦếƭ, tinh thần bắt đầu bị tàn phá từng chút, từng chút, đây chính là điển hình của động vật họ mèo, đối với con mồi rất đáng sợ!
Tối nay, Trầm Ngọc Lộ vẫn phải tham gia tiệc của one-king, cô sẽ phải tham gia, cô giống như chỉ còn lại một cái xác, chuyện Trầm Ngọc Lộ cần làm, đó là linh hồn hung độc, dìm sâu dưới địa ngục, động cũng không dám động, cô tức giận nắm chặt túi xách, nhìn Trác Bách Quân, cắn răng nghiến lợi nói: "Giết hắn đi! ! Cứu tôi! ! Trác Bách Quân! ! Giết hắn đi! Nhất định phải cứu tôi! ! Hiện tại hắn muốn đem tôi xé ra, từ trên người của tôi tìm được anh! ! Giết hắn đi! ! Nhanh lên một chút! Tôi không muốn ૮ɦếƭ!"
"Sẽ không có chuyện gì!" Trác Bách Quân chậm rãi nói, kế hoạch trong đầu, chậm rãi tiến hành.
Vào lúc này điện thoại di động vang lên.
Trác Bách Quân nhận điện thoại, là giọng nói ngây ngốc của Tĩnh Đồng, liên tục kêu nhỏ: "Tổng giám ———— Tối nay lúc nào thì trở lại? Em hầm tổ yến cho anh ————"
"Gần sáng !" Giọng nói Trác Bách Quân hơi chậm lại, hơi mỉm cười.
"Tốt ———— Vậy em chờ anh, anh không trở lại, em không ngủ được ————" Tĩnh Đồng mỉm cười nói.
"Ừ ————" Trác Bách Quân để điện thoại xuống, Trầm Ngọc Lộ ngồi một bên, lạnh lùng nhìn hắn nói: "Hiện tại, đến nước này rồi, anh còn có thời gian nói chuyện yêu đương? Không phải muốn triển khai Kế hoạch cuối cùng sao? Tôi cảnh cáo anh, tôi đã mơ hồ cảm thấy con bé đáng ૮ɦếƭ kia không đơn giản, lần trước ở buổi lễ trao giải, hành động ám sát chu toàn như vậy, cũng bị phá hủy, anh nói không có nằm vùng?"
Trác Bách Quân miễn cưỡng quay đầu nhìn Trầm Ngọc Lộ, nói: "Không thể nào! ! Nhất định sẽ không! Trên thế giới này, bất cứ ai cũng có thể phản bội tôi, chỉ có Tĩnh Đồng là không thể nào! !"
"Anh thật sự đánh giá quá thấp bẫy rập của Hàn Văn Hạo ———— Anh cũng thật sự đánh giá quá thấp thủ đoạn của hắn, tôi nhắc nhở anh một lần nữa! ! Cẩn thận Tĩnh Đồng! ! Có cơ hội, điều tra cô ta một chút ! Đừng để có một ngày, mình bị ૮ɦếƭ không rõ ràng!" Trầm Ngọc Lộ nói xong, liền xuống xe, mặt lạnh đi vào khách sạn!
Trác Bách Quân cắn chặt răng, hai mắt mãnh liệt lóe lên, cũng xuống xe, đi vào khách sạn!
Đại sảnh bữa tiệc!
Tất cả ngôi sao, đạo diễn, lãnh đạo cao tầng, tạp chí, biên tập, còn có các phóng viên xôn xao trò chuyện với nhau thật vui vẻ, Kim Vân ngồi trên ghế sa lon, không kịp chờ Hàn Văn Vũ, vừa mới cầm ly R*ợ*u cốc-tai hớp một ngụm nhỏ, cũng đã nghe người thông báo Hàn Tổng Tài tới, tất cả mọi người cũng đứng đứng dậy, đi tới cửa đại sảnh bữa tiệc, lập tức nhìn thấy Hàn Văn Hạo mặc âu phục kẻ sọc, áo sơ mi màu đen, cà vạt màu bạc, hình tượng sáng lạn, nhìn về phía mọi người, ánh mắt nhấp nháy, không ai bằng!
Tối nay, Hàn Văn Vũ mặc âu phục màu bạc, lần đầu tiên lấy thân phận Tổng Tài one-king, cùng anh trai tham gia bửa tiệc cốc-tai, bất cứ ở nơi nào, phong cách của hắn vẫn nghiêm nghị! Hắn luôn sống trong giới thời trang hàng đầu, giải trí hàng đầu! Đến mức, tất nhiên sẽ đưa tới phong trào hoàn toàn mới, cùng anh trai đứng chung một chỗ, không kém chút nào, có phong thái riêng!
Tất cả cao tầng One-king, tất cả ngôi sao đều xôn xao vỗ tay, Hàn Văn Hạo và Hàn Văn Vũ trong tiếng vỗ tay, trước lễ phép chào hỏi Trương Kính Trung, Tôn Minh, bởi vì Trương Kính Trung và Tôn Minh là thầy của Hạ Tuyết, Hàn Văn Hạo cũng chào hỏi cung kính mấy phần, còn cám ơn hai người đạo diễn chăm sóc Hạ Tuyết, bắt tay với các lãnh đạo cao tầng, còn cổ vũ cho Trưởng bộ phận phát triển hải ngoại, thậm chí bắt tay, thăm hỏi người mới đến, Kim Vân.
Kim Vân vừa cùng Hàn Văn Hạo bắt tay, nhưng ánh mắt trong suốt, nhìn chòng chọc Hàn Văn Vũ không buông, bởi vì ngưỡng mộ thần tượng đã lâu, lúc hai người ở chung một chỗ, bắt tay nhau, vô cùng nhiệt tình trò chuyện đến các tác phẩm, đám phóng viên nhằm vào tình huống này, lập tức chế tạo đề tài, lấy hai người bọn họ làm đầu đề, đăng bài ngày mai, ngày sau one-king đổi chủ, ngôi sao mới Hollywood Kim Vân thay thế Trầm Ngọc Lộ, trở thành Hoa Đán hàng đầu của one-king!
Sắc mặt Trầm Ngọc Lộ tái nhợt, đang cầm ly R*ợ*u đỏ, cắn chặt răng, nhìn các phóng viên ở một bên xì xào, hai tròng mắt của cô tức giận ứa nước mắt, lập tức buông ly R*ợ*u đỏ trong tay, nhanh chóng rời khỏi đại sảnh bữa tiệc! !
Tiểu Thanh đứng ở đầu kia, nhìn thấy Trầm Ngọc Lộ rời đi, liền lại gần Lynda nói: "Lynda, Trầm Ngọc Lộ cứ đi như thế sao?"
Lynda “a” một tiếng, cười lạnh nói: "Có thể không đi sao? Trong cái vòng này chính là như vậy, nếu cô không vào được, cô phải lùi lại! Cuối cùng biến mất ở dưới khán đài, ngay cả làm một khán giả dưới khán đài, cô cũng sẽ cảm thấy xấu hổ!"
Hàn Văn Hạo bắt tay với từng nhân viên one-king, cuối cùng nhìn thấy Trác Bách Quân mặc âu phục màu đen, áo sơ mi trắng, mang cà vạt nhỏ màu đen, đứng ở trước mặt của mình, khóe môi tà mị, mang theo một chút nụ cười cố chấp, nhìn mình tôn kính gật đầu, Hàn Văn Hạo nhìn hắn một cái, chậm rãi đi tới trước mặt của hắn, hai mắt lóe lên ánh sáng thâm trầm, cũng duỗi tay về phía hắn, chậm vừa nói: "Vì one-king, vất vả cho cậu rồi, tương lai còn phải dựa vào mọi người sáng lập!"
"Còn phải nhờ Hàn Tổng Tài dẫn dắt nhiều ————" Trác Bách Quân cũng đưa tay ra, bắt tay với hắn, hai người đàn ông đều có lực, lại cùng bắt tay, ẩn giấu Phong Vân.
"Ngồi ————" Hàn Văn Hạo bắt tay xong, liền trước một bước, lấy tư thái cao cao tại thượng, chậm rãi đi tới ghế sa lon dài đỏ thẫm trong sảnh tiệc, Trác Bách Quân hơi nghi ngờ, xoay người, nhìn theo bóng lưng cao ngạo của hắn một cái, mặc dù không thể hiểu ý tứ của hắn, nhưng vẫn xoay người vội vàng đi theo, ngồi bên cạnh Hàn Văn Hạo.
"Chuẩn bị một chai Xích Hà Châu Hoa Kỳ mới năm 90 ————" Hàn Văn Hạo căn dặn nhân viên phục vụ!
"Vâng ————" Nhân viên phục vụ lập tức chuẩn bị!
Trác Bách Quân cũng mỉm cười nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Nghe nói trước đây, Hàn Tổng Tài thích nhất Xích Hà châu, nhưng Xích Hà Châu của Pháp năm 80, tại sao hôm nay lại thích Xích Hà Châu Hoa Kỳ mới năm 90 ?"
Hai tròng mắt Hàn Văn Hạo phát ra ánh sáng thần bí, nhìn về phía Trác Bách Quân, khẽ mỉm cười, nói: "Bởi vì cậu thích ————"
Thân thể Trác Bách Quân nhanh chóng kết băng, sắc mặt chậm rãi thu lại!
Thái độ Trác Bách Quân kín đáo, mỉm cười nói: "Bách Quân có tài đức gì, để cho Hàn Tổng Tài ghi nhớ tôi thích uống loại R*ợ*u đỏ gì?"
Hắn ánh mắt mãnh liệt chợt lóe, bởi vì chuyện hắn thích R*ợ*u đỏ hoa kỳ mới năm 90, ngoại trừ Tĩnh Đồng và Trầm Ngọc Lộ biết, không có người nào biết.
Hàn Văn Hạo hòa hoãn cười một tiếng, nhìn em trai đứng trong đám nhân viên one-king, nhiệt tình chào hỏi, đứa em trai này thật ra hắn vẫn thương nhất, hắn chậm rãi nói: "Trên thế giới này, không người nào có thể che giấu bí mật lâu dài, huống chi, chỉ là yêu thích đơn giản?"
Trác Bách Quân đột nhiên mỉm cười nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Trong thế giới Hàn Tổng Tài, không có bí mật?"
Hàn Văn Hạo chậm rãi quay đầu, nhìn Trác Bách Quân, cũng hơi mỉm cười, nói: "Trong thế giới của bất cứ ai, cũng có bí mật, trong thế giới của ai, cũng sẽ không có bí mật vĩnh viễn ———— Nếu cậu muốn dựa vào bí mật để sống, cũng sống không được bao lâu". (aiz, tên này độc như thịt cóc, chặn đường lui của người ta).
Hai tròng mắt Trác Bách Quân hơi lóe lên.
Chuyên gia phục vụ R*ợ*u cẩn thận nâng chai R*ợ*u đỏ Hoa Kỳ mới năm 90, để trên bàn ăn bữa tiệc, mang bao tay trắng, xoay nút gỗ chai R*ợ*u đỏ, lấy thêm khăn lông trắng, bao bên ngoài thân chai R*ợ*u đỏ, cẩn thận hướng chiếc ly cao cổ Tulip rót một chút R*ợ*u đỏ, giương nhẹ tay ———— Hàn Văn Hạo mặt lạnh nâng ly R*ợ*u đỏ, xoay tròn360 độ, cúi đầu ngửi mùi vị R*ợ*u đỏ này một cái, rồi uống một hớp nhỏ.
Chuyên gia phục vụ R*ợ*u nhìn Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo không nói tiếng nào, đặt ly R*ợ*u xuống, mỉm cười gật đầu.
Chuyên gia phục vụ R*ợ*u cẩn thận rót một chút R*ợ*u đỏ vào một cái ly khác, nhìn Trác Bách Quân, giương nhẹ tay.
Trác Bách Quân cũng hơi nghiêng người tới trước, nhắc ly R*ợ*u, cũng làm cho ly R*ợ*u xoay tròn 365 độ, chờ trong chốc lát, mới cúi đầu ngửi nhẹ mùi vị R*ợ*u đỏ, đem ly R*ợ*u đỏ uống một hơi cạn sạch, khẽ mím môi, gật đầu!
R*ợ*u đỏ nhắc cổ tay, nhìn đồng hồ, đứng yên một bên, không lên tiếng.
Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Trác Bách Quân mỉm cười nói: "R*ợ*u đỏ mới không cần thời gian dài để giải R*ợ*u, R*ợ*u tính tích cực, nhưng mùi vị không đủ trầm ổn và tập trung, từ trước đến giờ, Trác Tổng giám là một người thận trọng, đối với việc yêu thích R*ợ*u đỏ, làm đổ ngoài ý muốn ————"
Trác Bách Quân mỉm cười nói: "Hàn Tổng Tài làm việc, luôn trầm ổn kín kẽ, giống như Xích Hà châu năm 80, tác dụng kéo dài mà phát huy sức lực đầy đủ, tự nhiên không hiểu, mùi vị R*ợ*u đỏ mới của nó mặc dù không đủ cam thuần, nhưng vì tính tích cực cao, mà màu đỏ có thể lộ ra một sức sống mạnh mẽ"
Chuyên gia phục vụ R*ợ*u nhìn thời gian giải R*ợ*u đã đủ, lập tức cầm khăn lông trắng nghiêng chai R*ợ*u đỏ, để cho R*ợ*u dịch chậm rãi trào ra nhẹ, rót vào trong ly R*ợ*u cao cổ Tulip, một phần ba, lại dùng khăn lông trắng chà nhẹ dọc theo chai R*ợ*u, lại nghiêng chai R*ợ*u, rót xuống ly của Trác Bách Quân cũng một phần ba ly R*ợ*u đỏ, cẩn thận dùng khăn lông trắng lau dọc theo chai, dùng nút gỗ đóng chặt miệng chai, đem đặt trong giỏ trúc ở cuối ngồi chỗ, rồi đứng một bên, yên lặng chờ đợi.
Hàn Văn Hạo nâng ly R*ợ*u đỏ lên, uống một hớp R*ợ*u đỏ, cảm giác chua nhẹ, lại có mùi vị tự nhiên trộn lẫn phong tình, R*ợ*u tính tích cực quả thật khá cao, nhưng không đủ tính ổn định, hai tròng mắt hắn chớp một cái, không nói gì.
Trác Bách Quân nâng ly R*ợ*u đỏ, uống một hớp nhỏ, mới nói: "Người ta nói R*ợ*u đỏ như máu, người yêu thích R*ợ*u đỏ, giống như uống máu, cách nói này mặc dù không quá lãng mạn, lại có thể bộc lộ quá trình từ hái nho, nghiền ép đến chưng cất R*ợ*u ————"
Hàn Văn Hạo mỉm cười nói: "Máu là ước muốn sinh mệnh, quả nho hàng năm tế điện hầm R*ợ*u, chứng minh sinh mệnh gắn bó chặt chẽ với máu, giống như bí mật khổng lồ nhất trong vũ trụ này, nó thần bí, làm cho người ta càng không ngừng truy tìm, nhẫn nhịn, tha thứ và bỏ ra"
Ngược lại, Trác Bách Quân không chấp nhận, cười nói: "Thật sao? Nếu quả thật là như vậy, thì sự hy sinh trong mắt Hàn Tổng Tài không phải chuyện tốt đẹp?"
"Mỗi người chúng ta, cũng sẽ ở mức độ nào đó, hy sinh một số người và một số chuyện, thành toàn cho một số người khác và một số chuyện khác, về phần đúng hay sai, thì phải để lại cho lịch sử!" Hàn Văn Hạo chậm rãi nói.
"Ý tứ của Hàn Tổng Tài, mỗi người chúng ta cũng không thể trở thành Thượng Đế? Nhưng Hàn Tổng Tài thật quyết định rất nhiều chuyện sống ૮ɦếƭ của người khác ————" Trác Bách Quân chậm rãi nói.
Hàn Văn Hạo chậm vừa nói: "Cho nên chuyên gia phụ vụ R*ợ*u, dùng khăn tay vuông, đắp thân chai R*ợ*u, để nghiêng chai rót R*ợ*u, là bởi vì không thể để cho nhiệt độ của bàn tay, ảnh hưởng nhiệt độ trong R*ợ*u, để tránh biến chất. Sinh mệnh vì số phận tế điện đáng sợ, cuối cùng cũng chỉ trút xuống một phen tâm huyết, vì để người khác uống. Trong mắt của tôi, đây là chuyện thật đáng buồn đấy! Vật là vật, người là người! ! Chúng ta làm một con người, tự nhiên phải chịu trách nhiện với sinh mệnh của mình, mà không phải trở thành vật hy sinh của người khác! Tôi không có quyền quyết định tất cả sự sống, ૮ɦếƭ của mọi người, chỉ cần hắn không ngã vào trong thế giới của tôi, sinh ra thù hận và trả thù! Tôi phải tha cho người nên tha"
Ánh mắt Trác Bách Quân chợt lóe mãnh liệt.
Hàn Văn Hạo nhìn em trai vẫn cùng nữ ngôi sao đến từ Hollywood trò chuyện với nhau thật vui, vô luận em trai ở bất kỳ chỗ nào, hắn cũng duy trì nội tâm thuần khiết và ánh mắt sạch sẽ, cho nên hắn tương đối vui vẻ, Hàn Văn Hạo chậm rãi nói tiếp: "Trác Tổng giám ở one-king làm việc ba năm, vì one-king dốc hết tâm lực, hơn cùng Văn Vũ sinh ra tình nghĩa anh em, khó được hắn dành tình cảm với một người như thế, tôi tin tưởng sự lựa chọn của hắn! Vô luận công ty Hàn thị dẫn dắt mọi người như thế nào, đi về phía tương lai, nhưng tôi vẫn tin tưởng, con người là gốc rễ của công ty, chỉ cần Trác Tổng giám có thể cùng Văn Vũ kề vai sát cánh trong tương lai, tôi tự nhiên sẽ cho Trác Tổng giám tất cả, giống như đối xử với anh em, giống như em trai tôi đối với cậu"
Trác Bách Quân cũng không sợ nói rõ, nở nụ cười nói: "Hôm nay Hàn Tổng Tài một trận chiến, đem one-king một lần nữa sắp xếp lại, ςướק đi tất cả nỗ lực của Bách Quân, sau đó nói với Bách Quân đối xử như anh em?" Hắn vừa nói xong, liền nâng ly R*ợ*u đỏ, ngửa đầu uống! !
Hàn Văn Hạo chậm rãi lại nói: "Một công ty thành công, lũng đoạn là nguy cơ lớn nhất! Một người anh trưởng thành, độc tài là tổn thương lớn nhất! Tôi cho em trai tất cả, tự nhiên tôi phải bảo vệ ranh giới của hắn! Mà tôi cũng không không tôn trọng sự lựa chọn của hắn. Cho tới bây giờ, thách thức đều dành cho người có chuẩn bị, cho tới bây giờ, thách thức đều chứng minh thái độ chân thành của tôi và cậu. Cho tới bây giờ, thách thức luôn là cách tốt nhất để thành công. Nếu như Trác Tổng giám không chịu được thách thức, tôi làm sao có thể yên tâm giao phó tâm huyết cho cậu? Làm sao yên tâm, để cho Văn Vũ và cậu xưng anh gọi em? Phải biết, quả nho chỉ tế điện Bồ Đào Tửu, vốn không phải cùng một cây sinh ra, chỉ có thể thông qua chân thành thật lòng nhắn nhủ tương lai! Tôi cam kết, chỉ cần Trác Tổng giám toàn tâm toàn ý đối với Hàn thị, tất nhiên trong tương lai, sẽ không buông bỏ tiếng anh em trong miệng Văn Vũ!"
Rốt cuộc, Trác Bách Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Hạo, nhìn người đàn ông này, chỉ tay gọi gió hô mây, đem rất nhiều vấn đề, nói nhẹ như lông hồng, cũng đã dốc hết tình yêu, thù hận, hắn đột nhiên cúi đầu, không lên tiếng.
Hai mắt Hàn Văn Hạo lại lóe lên cứng rắn, nhưng tay cầm ly R*ợ*u đỏ, không để cho nước sóng sánh, bảo vệ chặt chẽ máu mủ này!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc