Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 189

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Đêm tối! !
Không cách nào ngủ say! Rất nhiều phóng viên, kích động chạy nhanh đến Vườn trà! !
Lúc Daniel và Hàn Văn Hạo, Hàn Văn Vũ tới Vườn trà thì đã thấy có rất nhiều phóng viên bao vây khách sạn kín mít như nước chảy không lọt, khi bọn họ nhìn thấy Hàn Văn Hạo và Daniel cùng xuất hiện, tất cả phóng viền nhào tới, trong đêm mưa, ánh đèn flash lóe sáng, xôn xao muốn tiến lên phỏng vấn, hai nhân vật hiển hách không lên tiếng, trầm mặt đi vào đại sảnh khách sạn, vừa mới đi vào, Isha đi phía sau lưng bọn hắn, lập tức nhìn thấy Niệm Niệm một mình sợ hãi đứng ở đại sảnh khóc rống lên, cô nhanh chóng chạy đến trước mặt Tiểu Niệm, kích động hét lên: "Hạ Tuyết đâu ! ? Đã đi đâu? Gọi điện thoại di động cũng tắt máy! !"
Niệm Niệm ngẩng đầu nhìn Isha khóc nói: "Lúc nảy, tôi đuổi theo Hạ Tuyết ra ngoài, thấy cô ấy nhảy lên xe, lái xe chạy, tôi lập tức bảo quản lý khách sạn lái xe cùng tôi đuổi theo, nhưng vì xe của chúng ta là xe thương vụ, xe cô ấy là Kennedy màu xanh chạy rất nhanh, chúng tôi theo không kịp! ! Ở trên đường tối tìm thật lâu cũng không đuổi kịp theo cô ấy, không thể làm gì khác hơn là trở về báo lại tình hình ọi người, thật sự tôi đã cố gắn hết sức rồi. . . . . ."
Niệm Niệm vừa khóc, vừa nói: "Cô ấy chảy rất nhiều máu, nếu như gặp chuyện không may thì làm sao ?"
Hàn Văn Hạo, Daniel, Hàn Văn Vũ, ba người vừa nghe xong, lập tức ăn ý bước nhanh tới cầu thang, đi qua hành lang thật dài, đi vào phòng của Hạ Tuyết, vặn khóa cửa, cùng nhau đi tới phòng tắm, quả nhiên nhìn thấy trên sàn nhà trắng tinh có một vũng máu, Hàn Văn Hạo cắn răng, tay đấm vào cửa gỗ, ánh mắt Daniel đông lại, nhìn vũng máu kia, trong hốc mắt xẹt qua đau lòng, hai mắt Hàn Văn Vũ đỏ bừng quay đầu đi, thở hổn hển nói: "Người này tại sao lại ngốc như vậy ? Có chuyện gì mà không thể giải quyết, tại sao lại muốn ૮ɦếƭ?"
Sắc mặt Isha lạnh lẽo, vừa khóc, vừa đi vào phòng tắm, xả hết nước trong bồn tắm ra ngoài, tức giận nói: "Đã không muốn ૮ɦếƭ! Thì đừng để ọi người biết mình tự sát! Chuyện CD không đáng sợ, nói cô ấy tự sát mới đáng sợ! ! Ngôi sao không thể yếu đuối! Cô ấy còn là ảnh hậu nữa! ! Chúng ta nhanh chóng đi tìm người, chắc là tâm tình kích động, không biết trốn ở chỗ nào đó ! Côvấy còn bị thương, cũng có thể đến bệnh viện!"
Hàn Văn Hạo vừa nghe, lập tức nhìn Tả An Na nói: "Liên hệ với Thị trưởng, xin hắn xuất động tuần tra giao thông đường bộ, tra ra biển số xe của Hạ Tuyết chạy tới chỗ nào !"
"Vâng !" Tả An Na đáp lời, lập tức cầm điện thoại đi ra ngoài!
Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Daniel nói: "Cô có thể trở về tìm con gái không ?"
Daniel vẫn nhìn chằm chằm vũng máu trên mặt sàn, lắc đầu nói: "Sẽ không! Nếu cô ấy có tâm sự, lúc bi thương, cô ấy sẽ không tìm đến con gái, lúc con gái có tâm sự, bi thương, thật ra cũng sẽ không nói với mẹ . . . . . ."
"Hai người đó làm sao giải quyết ?" Hàn Văn Hạo nhìn Daniel hỏi!
Daniel nhìn Hàn Văn Hạo, khẽ mỉm cười nói: "Tôi . . . . . . Họ tới tìm tôi. . . . . ."
Hàn Văn Hạo nhìn Daniel thật sâu, ánh mắt bao dung, thiện lương, hơi kích động nói: "Cám ơn anh. . . . . . Nhiều năm như vậy. . . . . . Cám ơn anh. . . . . ."
Daniel hiểu lời nói của Hàn Văn Hạo, hắn đột nhiên cười khổ, cúi đầu nhìn vũng máu nói: "Cô ấy không có việc gì. . . . . . Tôi sẽ không để cho cô ấy có chuyện. . . . . . nhưng tôi có chuyện muốn thương lượng với anh một chút! Căn bản có thể giải quyết chuyện này! Không biết anh có nguyện ý hay không. . . . . ."
Hàn Văn Hạo nhìn Daniel thật sâu, hỏi: "Chuyện gì?"
Daniel nhìn Hàn Văn Hạo, hai mắt lộ ra ánh sáng cơ trí. . . . . .
Một tiếng sau ! !
Cửa phòng của Hạ Tuyết “phịch” một tiếng mở ra, Tả An Na và Sophie cùng đứng bên ngoài cửa, nhìn sắc mặt hai người đàn ông rất nghiêm túc đi ra ngoài, họ không khỏi sững sờ, theo bản năng nghĩ tới chuyện này nên giải quyết thế nào?
Hàn Văn Hạo vừa đi ra ngoài, vừa nhìn Tả An Na nói: "An Na! ! Nói cho phóng viên bên ngoài, chuyện CD, ngày mai tôi sẽ mở cuộc họp báo, nói rõ tất cả!"
". . . . . . . . . . . ." Tả An Na sửng sốt nhìn ông chủ mình . . . . .
"Sophie!" Daniel phân phó thư ký. . . . . .
"Vâng !" Sophie lập tức đáp lời!
"Sau khi Hàn Tổng Tài mở cuộc họp báo với các phóng viên, 6 giờ chiều chúng ta cũng mở cuộc họp báo !" Daniel cũng nói.
"Vâng !" Sophie đành phải đáp lời ! !
Hai đàn ông vẫn đi về phía trước, Hàn Văn Vũ vẫn đứng ở hành lang, nhìn theo bóng lưng bọn họ, thở dài thật sâu, rồi nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho em trai. . . . . .
Hàn Văn Kiệt đang trông chừng Tần Thư Lôi chậm rãi ngủ say, vừa định khuyên ba mẹ cũng đi nghỉ ngơi, lại cảm thấy điện thoại trong túi rung lên, hắn lập tức cầm điện thoại di động, nhanh chóng đi ra ngoài, nhấn phím trả lời, hỏi: "Chuyện thế nào ?" Hàn Văn Vũ thở dài, nói với em trai: "Lúc nảy Hạ Tuyết tự sát!"
Trong đầu Hàn Văn Kiệt bùng một tiếng, cả người cứng đơ tại chỗ, một cỗ lạnh lẽo làm cho hắn không cách nào nhúc nhích!
"Đừng căng thẳng! Sau đó, không biết xảy ra chuyện gì, cô ấy đã nghĩ thông suốt, nhưng vì lúc cô ấy chạy ra ngoài, tay bị thương, tất cả mọi người chúng tôi đang tìm cô ấy, anh nghĩ cô ấy bị thương có thể sẽ đi tìm chú, nếu đúng như suy đoán, chú ở lại bệnh viện, đừng rời đi !" Hàn Văn Vũ nói!
Hàn Văn Kiệt nghe xong, lúc này mới thở nhẹ, lập tức gật đầu nói: "Em biết rồi"
"Ừ, vậy anh cúp máy đây, anh đi tìm cô ấy !" Hàn Văn Vũ vừa nói xong, lập tức cúp điện thoại, xoay người rời đi.
Hàn Văn Kiệt cũng lo lắng cúp điện thoại, vừa mới xoay người, đã nhìn thấy khuôn mặt bất mãn của cha, ánh mắt hắn lóe lên, không biết nói gì cho phải, chỉ nhìn cha. . . . . .
“Vừa rồi con nghe điện thoại của ai ? Có phải là anh cả và anh hai của con đều đang đi tìm con hát đó ? Con hát đó ૮ɦếƭ sống mắc mớ gì đến chúng ta? Người lả lơi ong bướm như vậy, tại sao còn phải quan tâm? Ở bên ngoài cùng đàn ông khác sinh con hoang, rồi quyến rũ Văn Hạo, làm cho Thư Lôi sinh non, cô gái này quá độc ác ! !" Hàn Trung Trí gầm nhẹ: "Bảo bọn chúng trở về! Không cho tìm nữa, một người xem thường sinh mạng, để cho cô ta tự sinh tự diệt đi!"
"Cha! !" Hàn Văn Kiệt nắm chặt điện thoại, tức giận nói: "Cha nói chuyện không nên quá đáng ! ! Hạ Tuyết đắc tội cha ở chỗ nào ? Bọn con biết cha không thích con hát, nhưng cũng không nên công kích người ta như vậy! Thật quá đáng!"
"Con hát không phải là thứ tốt lành !" Hàn Trung Trí đau lòng, nói: "Trong mắt của con, rốt cuộc có chị dâu con hay không? Cũng bởi vì con tiện nhân đó, con của chị dâu con mới mất đi, đứa cháu Hàn gia chúng ta không còn ! !"
"Cha! !" Hàn Văn Kiệt lời nói vọt tới khóe miệng, rồi lại khổ sở nuốt xuống, tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ, lại tức giận xoay người nói: "Con không nói chuyện với cha nữa, con phải đi! Cha luôn dùng cách này đẩy bọn con ra xa!"
"Con. . . . . ." Hàn Trung Trí tức giận đi lên trước, vừa muốn mắng chửi người, Trang Minh Nguyệt mệt mỏi đi đến bên cạnh chồng, khổ sở khuyên: "Được rồi, được rồi, đừng tranh cãi nữa, bây giờ là lúc nào? Thư Lôi vẫn còn đang nghỉ ngơi, không thể ngừng nghỉ một lát sao ?"
Tần Thư Lôi chậm rãi mở mắt, tức giận rơi lệ nói: "Hạ Tuyết. . . . .Cô giết con của tôi, cho là tự sát thì có thể lấy được Văn Hạo? Đừng si tâm vọng tưởng!" Cô vừa nói xong, một tay tháo ống tiêm nơi cổ tay, máu tươi theo dây truyền nước biển rơi vãi trên sàn nhà trắng như tuyết !
Trang Minh Nguyệt sốt ruột, từ trong phòng bệnh lao ra, nhìn con trai đang đứng ở hành lang nói chuyện với y tá, khóc kêu to: "Văn Kiệt, chị dâu con tự sát!"
Hàn Văn Kiệt nghe xong, giật mình thất sắc, ném sổ ký tên phẫu thuật, chạy thật nhanh tới phòng bệnh, lại chạm mặt rất nhiều phóng viên cũng hướng bên này lao tới, trong tay cầm máy chụp hình liều mạng chụp, vừa chụp, vừa hỏi: "Bác sĩ Hàn, lúc nảy chúng tôi nghe Hàn phu nhân nói Tần tiểu thư tự sát, có phải không tiếp thụ nổi chuyện CD mà tự sát không?"
Hàn Văn Kiệt tức giận đẩy các phóng viên ra, vọt vào phòng bệnh, thấy Tần Thư Lôi sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, tay buông thỏng một bên, một lòng muốn ૮ɦếƭ, sắc mặt tái nhợt, hắn lập tức nhắc cổ tay của cô, đè lên vết thương trên cổ tay cô, sau đó nhấn chuông cấp cứu, bác sĩ và y tá chạy tới, lập tức trừ độc băng bó cho cô, Tần Thư Lôi lại một lòng muốn ૮ɦếƭ, khóc: "Buông tôi ra, tôi không muốn các người cứu tôi! Con của tôi . . . . . ."
Tất cả phóng viên chồng chất ngoài cửa, xôn xao quay phim, chụp hình, kêu to: "Tần tiểu thư, lúc nảy tại sao cô muốn ૮ɦếƭ ?"
Sắc mặt của Hàn Văn Kiệt lạnh lẽo, lập tức chạy như bay đến cửa phòng bệnh, bảo hộ vệ đuổi bọn phóng viên ra ngoài, đóng chặt cửa phòng, kéo cửa sổ, rồi nhanh chóng đi tới trước mặt của Tần Thư Lôi, thừa dịp bác sĩ và y tá tự băng bó vết thương cho cô, hắn đột nhiên dùng một vẻ mặt nghiêm túc và nguội lạnh, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện, nhìn chòng chọc đôi mắt trong suốt đầy nước mắt của Tần Thư Lôi, nói: "Chị dâu! ! Bên ngoài bây giờ đã rối loạn rồi, tôi khuyên chị vào lúc này, tốt nhất đừng khiêu chiến lý trí và ranh giới cuối cùng của anh cả tôi! Tôi biết lúc nảy là chị cố ý muốn tự sát, cũng là chị khiến hộ vệ Tần gia để phóng viên đi vào chế tạo đề tài! !"
Tần Thư Lôi đau lòng khóc, nhìn Hàn Văn Kiệt nói: "Con của tôi mất đi, Văn Hạo cũng đã chạy theo phụ nữ khác, chú kêu tôi làm sao mà chịu nổi? Ai vì tôi lên tiếng phê phán ?"
Hàn Văn Kiệt đau lòng nhìn Tần Thư Lôi nói: "Nếu như chị biết sáu năm trước, vì anh cả, Hạ Tuyết chịu bao nhiêu khổ sở, chị cũng sẽ không nói ra những lời này! ! Chị cho rằng cô ấy không có tư cách lên tiếng phê phán sao ? Cô ấy vẫn vì hạnh phúc của rất nhiều người mà im hơi lặng tiếng, bây giờ bị người ta lợi dụng, đi đến bước đường này, rốt cuộc cô ấy làm sai chuyện gì? Chị không nên hận cô ấy ! !"
"Vậy tôi nên hận ai ?" Tần Thư Lôi nhìn Hàn Văn Kiệt gào khóc! !
Ánh mắt Hàn Văn Kiệt đông cứng, nhìn chòng chọc Tần Thư Lôi, nói: "Nếu chị không muốn hận anh cả, vậy chị chỉ có thể hận tình yêu thôi ! Đây này là cách tốt nhất đấy! ! Cũng không có ai sống được tốt!"
Nước mắt Tần Thư Lôi run rẩy lăn xuống, nhìn Hàn Văn Kiệt.
Hai mắt Hàn Văn Kiệt đột nhiên đỏ lên, trong lòng có nổi khổ, lại thở dài, nhìn Tần Thư Lôi bình tĩnh lại, sắc mặt hắn hòa hoãn nói: "Hiện tại mọi chuyện cũng không chưa ổn định, anh cả tôi cũng không muốn chia tay với chị, chị cần gì phải không buông tha? Tôi luôn kính trọng chị, biết chị nhẫn nhịn, nhưng vào lúc này xin chị ngừng nghỉ một lát đi, nếu như tất cả mọi người mệt mỏi, tất cả buông tay, một mình chị bình yên sống thôi!"
Nước mắt Tần Thư Lôi lăn xuống.
Hàn Văn Kiệt nhìn Tần Thư Lôi một cái, thở dài một hơi, buông lỏng tay Tần Thư Lôi, xoay người lại, nhìn vợ chưa cưới của mình đang đứng ở cạnh cửa, hai mắt rưng rưng nhìn mình. . . . . . Hàn Văn Kiệt cũng bất đắc dĩ nhìn cô. . . . . .
Trong lòng Mộng Hàm đau nhói, cúi đầu đi vào, bởi vì cùng Tần Thư Lôi đều là con dâu tương lai của Hàn gia, cho nên cũng rất quen thuộc, cô đứng bên cạnh Hàn Văn Kiệt, nhỏ giọng hỏi: "Hạ Tuyết. . . . . . Không sao chứ. . . . . ."
Hàn Văn Kiệt đau lòng nhìn vợ chưa cưới, hốc mắt nóng lên, cảm kích cười nói: "Không có gì. . . . . ."
Mộng Hàm gật đầu, đôi mắt đẫm lệ chớp một cái, hít lỗ mũi đỏ bừng, nói: "Anh đi tìm cô ấy đi. . . . . . Nghe nói cô ấy bị thương, có lẽ lúc này cô ấy đang cần anh, lúc trước cô bị thương, anh luôn là người ở bên cạnh cô ấy . . . . . ."
Hàn Văn Kiệt gắt gao nhìn vợ chưa cưới. . . . . .
"Đi đi. . . . . . Em ở bệnh viện chờ anh. . . . . . Nếu như cô ấy tới, tôi lập tức thông báo cho anh. . . . . ." Mộng Hàm lại nói.
Hàn Văn Kiệt nhìn vợ chưa cưới, cắn răng cảm kích, nói: "Cám ơn em. . . . . ." Hắn nói xong, liền lập tức chạy như bay ra ngoài, vừa chạy vừa nhớ đến sáu năm trước, vào cái ngày đó, có một cô gái mặc váy đỏ, đứng trước cửa phòng làm việc của mình, lặng lẽ rơi lệ, khi phát hiện bản thân mình còn có thể sống, vui vẻ mỉm cười, nụ cười sáng ngời. . . . . .
Tối nay người người trong khắp thành phố vẫn mắng Hạ Tuyết, mắng cô là đê tiệ, mắng cô là hồ ly tinh, tờ báo mới nhất viết, nói Tần gia tiểu thư, một danh viện thế giới bị hồ ly tinh Hạ Tuyết làm hại muốn tự sát, đồng loạt, lời mắng chửi nổi lên bốn phía, dân cư mạng vẫn còn đang ngu ngốc chửi rủa, mà cả giới giải trí cũng kinh hãi, bởi vì trong mắt của rất nhiều ngôi sao, Hạ Tuyết là một diễn viên sạch sẽ hiếm thấy, thân phận cao quý, lại là cô gái vô cùng hiền lành, sự cố gắng của cô, bao nhiêu người hiểu rất rõ, có ngôi sao đang tiếp thu phỏng vấn thì ngầm chế giễu, lại có rất nhiều ngôi sao có cảm giác, trước tất cả ống kính, người trong cuộc còn chưa nói ra thì không nên phán đoán suy luận bừa bãi, ngay cả Tiêu Vãn Linh trong tổ diễn kịch “Trà Hoa Nữ”, trong giới giải trí đều biết bà ta luôn bất mãn với Hạ Tuyết, nhưng lúc đối mặt với truyền thông, bà ta nói: "Tôi lại cảm thấy chuyện này, không có nghiêm trọng như trong tưởng tượng của mọi người, Hạ Tuyết trong mắt của tôi, là một cô gái vô cùng hiền lành, ở trong kịch tổ diễn kịch cũng hòa đồng với mọi người, là một đứa bé cơ trí khéo léo, mà CD là loại chuyện cá nhân, xin mọi người cho nghệ sĩ một chút không gian, tất cả chờ người trong cuộc nói rõ đi!"
Mà ngoài ý muốn nhất là Cẩn Nhu, xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, Phó Thiên Minh vẫn kiên trì cho Hạ Tuyết đảm nhiệm vai nữ chính, tuyệt đối không thay đổi người! Cẩn Nhu tức giận cầm điện thoại di động lên, hung hăng đập vào gương trang điểm, tấm kính vỡ vụn, chia năm xẻ bảy! !
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc