Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 119

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

"Đúng vậy! Tối hôm qua cùng nhau ngủ đấy!" Hạ Tuyết ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Hạo khiêu khích nói!
Hàn Văn Hạo đón gió biển lạnh lẽo, nhìn ánh mắt sáng ngời xẹt qua sợi tóc dài, ánh mắt của hắn chớp một cái, duỗi ngón tay, khều sợi tóc, ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô, động tác vô cùng mập mờ. . . . . .
Hạ Tuyết nhíu mày, nhìn bộ dáng kia của hắn, hỏi: "Anh muốn làm gì?"
"Thật cùng nhau ngủ sao?" Hàn Văn Hạo cúi đầu, nhìn Hạ Tuyết chằm chằm, ánh mắt nóng bỏng hỏi.
Hạ Tuyết trừng mắt nói: "Đúng vậy! Cùng nhau ngủ đấy! Thì thế nào? Anh đừng nói với tôi, bởi vì tôi sinh con gái cho anh thì tôi không thể cùng đàn ông khác ngủ chung! !"
Hàn Văn Hạo cắn răng, đột nhiên cúi đầu muốn hôn lên môi của cô, ai ngờ Hạ Tuyết nhanh chóng che môi của mình, trừng mắt nhìn hắn!
Hàn Văn Hạo cúi đầu cách lòng bàn tay nhìn cô, ánh mắt vẫn nhìn kỹ thái độ của cô, dù sao hắn biết cô gái này không thích mình, nhưng hắn tiếp tục cùng Hạ Tuyết giữ khoảng cách mập mờ, nói: "Thế nào? Sợ tôi à?"
Hạ Tuyết đẩy Hàn Văn Hạo ra một chút, ngẩng cao đầu nhìn hắn nói: "Tôi không sợ anh! ! Nhưng tôi không thể tùy tiện như vậy! Tối hôm qua tôi cùng đàn ông của mình hôn môi, nhưng bây giờ anh muốn hôn môi! ! Xin anh tôn trọng tôi một chút! !"
Ngón tay Hàn Văn Hạo xẹt qua đôi môi hình cung trơn mềm của cô, nói: "Mỗi lần thấy con gái đáng yêu như thế, là tôi muốn hôn cô!"
Ánh mắt Hạ Tuyết có chút hòa hoãn. . . . . .
"Có lẽ vì yêu thích Hi Văn ngoài dự liệu của tôi, cho nên chú ý đến cô một chút . . . . . ." Hàn Văn Hạo nói thẳng.
"Hừ! Nếu tôi sinh ra con bé ngu ngốc, anh muốn ném tôi xuống biển phải không?" Hạ Tuyết nhìn Hàn Văn Hạo hỏi.
Hàn Văn Hạo hơi nheo mắt nhìn Hạ Tuyết nói: "Có thể. . . . . ."
"Anh. . . . . ." Hạ Tuyết muốn đẩy hắn ra, ai ngờ Hàn Văn Hạo khẽ cắn răng, siết chặt eo nhỏ của cô, kéo cô sát gần mình, mạnh mẽ hỏi: "Tối hôm qua, cô không có ngủ với hắn phải không? Hắn hôn cô sao ? Hắn có xé quần áo của cô không?"
"Anh quan tâm chuyện này làm gì? Anh là đàn ông thuần khiết sao? Đồ xấu xa!! Anh và vị hôn thê của anh có lên giường không? Anh nói cho tôi biết sao?" Hạ Tuyết đẩy hắn ra, tức giận hỏi.
"Tôi cùng cô ấy lên giường! !" Hàn Văn Hạo nói ngay!
"Hừ! !" Hạ Tuyết hừ lạnh, gỡ tay Hàn Văn Hạo, nhưng hai tay của người đàn ông này thật sự rất mạnh, ôm cô rất chặt, cô dậm chân tức giận hét to: "Anh muốn làm gì ? Rốt cuộc anh muốn làm gì ?"
Hàn Văn Hạo khẽ cắn răng, nhìn chòng chọc Hạ Tuyết nói: "Cô gái đáng ૮ɦếƭ này, yêu người đàn ông khác, lại cùng một người đàn ông khác lên giường, sau đó sinh con gái cho tôi ! !"
Hạ Tuyết vừa nghe xong, cô cau mày, tức giận hỏi: "Rốt cuộc anh muốn nói cái gì ?"
Hàn Văn Hạo hừ một tiếng, lạnh lùng nói: "Không muốn nói gì, cô đúng là người phụ nữ như vậy!!"
Hạ Tuyết nhíu mày, không hiểu nhìn hắn nói: "Anh làm gì thế? Nói chuyện kỳ quái như vậy?"
Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, do dự một lúc, chậm rãi nói: "Tôi muốn thương lượng với cô một chuyện".
Hạ Tuyết vừa nghe, cảm thấy thú vị, cô ôm vai hỏi: "Ơ? Đây là thế nào? Hàn Tổng giám đốc vĩ đại cũng có lúc thương lượng chuyện với người khác sao?"
Ánh mắt Hàn Văn Hạo nheo lại.
"Nói đi!" Hạ Tuyết quay đầu đi, ôm vai ngắm phong cảnh nói.
Hàn Văn Hạo suy nghĩ một chút, nói với Hạ Tuyết: "Tôi muốn. . . . . . mua cho con gái một chút quà nhỏ, muốn cô sắp xếp thời gian, để tôi tìm hiểu con gái một chút!"
Hạ Tuyết quay đầu lại, nhìn Hàn Văn Hạo. . . . . .
"Sẽ không. . . . . ." Hạ Tuyết có chút không khách khí nhìn hắn nói: "Anh sẽ không có bất cứ lòng dạ quanh co nào với tôi đấy chứ? Tôi cho anh biết, con gái là của tôi. . . . . . Tôi sẽ không để cho vợ anh làm mẹ ghẻ của nó".
Hàn Văn Hạo có chút nhạo báng nhìn thẳng Hạ Tuyết nói: "Tôi nói với cô một lần nữa, trừ phi tôi muốn tranh giành, nếu không cô tranh chẳng được với tôi! !"
Hạ Tuyết tức giận quay đầu đi nói: "Còn muốn tìm hiểu cái gì nữa? Con bé như thế, liếc mắt một cái đã biết!"
Hàn Văn Hạo khẽ cắn răng, nói ngay: "Sáu năm, năm tháng, chắc rằng có rất nhiều chuyện xảy ra chứ?"
Hạ Tuyết ôm vai, quay đầu lại, không lên tiếng.
"Quyết định như vậy đi, tôi sẽ sắp xếp thời gian!" Hàn Văn Hạo nói dứt lời, liền xoay người rời khỏi.
"Tại sao anh sắp xếp thời gian?" Hạ Tuyết tức giận nhìn theo bóng lưng Hàn Văn Hạo nói.
"Không có lý do gì!" Hàn Văn Hạo nói.
"Anh và con gái anh như nhau, động một chút là không có lý do gì để người ta từ chối!" Hạ Tuyết tức giận la hét! !
Hàn Văn Hạo cũng không quay đầu lại, đi qua bụi cây tùng trước khách sạn, đi thẳng ra phía trước . . . . . .
Cẩn Nhu từ trong bụi cây Tùng đi ra, hai mắt lạnh lùng nhìn Hạ Tuyết phía xa xa cũng xoay người rời đi, ánh mắt cô ta hơi lóe lên, đột nhiên cười lạnh nói: "Thì ra Hi Văn thật sự là con gái của Hàn Văn Hạo và Hạ Tuyết ! ! Hừ!"
Cô ta hít vào một hơi thật sâu, cắn răng, nhướng mày, hả hê nói: "Hạ Tuyết a, Hạ Tuyết a, sáu năm trước tôi hủy hoại không được cô, bây giờ tôi hủy không được cô sao? Đây là cô tự tìm! ! Ai bảo cô dám tranh giành “Trà Hoa Nữ” của tôi ? nhân vật đó vốn là của tôi ! ! Cô không có tư cách ςướק đi ! !"
Tổ kịch chính thức xác định nghi thức bấm máy bộ phim “Trà Hoa Nữ” diễn ra lúc 8 giờ sáng mai! Mà lúc này tất cả nhân viên và lãnh đạo của tổ diễn kịch “Trà Hoa Nữ” đã có cuộc gặp gỡ đầu tiên, phía Hàn Quốc phái minh tinh Kim Thắng Nguyên, người đàn ông đầy hấp dẫn, cử chỉ thanh lịch, mặc áo len màu xanh dương đậm cổ chữ V, quần dài màu trắng, cơ *** rắn chắc, lộ ra vóc người ma quỷ, đeo kính đen, mái tóc ngắn, bước ra xe, đầu tiên tôn kính bắt tay với Phó Thiên Minh! !
Tất cả các phóng viên rối rít lia cameras vào Kim Thắng Nguyên ở nhiều góc độ đẹp trai, nhất là khi hắn mỉm cười, nếp nhăn nơi khóe mắt cũng xẹt qua vô hạn nét khêu gợi, đây là chống lại kẻ thù năm tháng trong cuộc đời! ! Thế nhưng ảnh đế hàng đầu của Hàn Quốc, mặc dù có vóc người hoàn mỹ, thân phận tôn quý, nhưng dáng vẻ không hề khác thường, bắt tay với đạo diễn, bắt tay với diễn viên thế hệ trước, đều là khom lưng trước, rồi vươn tay nắm lấy tay người đầy thành ý, dùng tiếng trung không quá lưu loát, nói: "Xin chỉ bảo nhiều hơn! Cám ơn!"
Hôm nay Cẩn Nhu mặc váy dài màu vàng nhạt, chải tóc kiểu Phượng Hoàng, đeo bông tai vòng bạc tròn rất lớn, trang điểm nhàn nhạt, đứng một bên, nhìn Kim Thắng Nguyên tao nhã vươn tay, dùng tiếng Hàn nói một câu: "Xin chỉ bảo nhiều hơn!"
Kim Thắng Nguyên không khỏi dùng ánh mắt biết nói, hai mắt ấm áp nhìn vào ánh mắt của Cẩn Nhu, từ trước đến giờ hắn rất thưởng thức các cô gái Trung Quốc, nhất là một cô gái dịu dàng như Cẩn Nhu, làm cho người ta thú vị, hắn cũng lễ phép, nhiệt tình khom lưng nói: "Xin chỉ bảo nhiều hơn!"
Cẩn Nhu vừa bắt tay với hắn, vừa nhìn người đàn ông rất xuất sắc trước mặt, lộ ra ánh mắt đầy tiếc nuối, vốn là mình có thể có cơ hội hợp tác với người đàn ông xuất sắc như vậy! ! Cô ta cắn răng, ngay sau đó nhớ đến Hạ Tuyết, trong lòng của cô ta lập tức vặn vẹo.
"Hạ Tuyết đến rồi!" Có phóng viên đột nhiên H**g phấn kêu lên, sau đó rối rít đổ xô qua chiếc xe BMW, gần đây tin tức Hạ Tuyết thật sự khí thế ngất trời, đầu tiên là liên quan đến thân phận ảnh hậu của cô, rồi đến đoàn người trợ lý của cô, sau đó là chuyện tình cảm với Daniel tiên sinh, tiếp theo là chuyện Daniel ở tại buổi đấu giá, lấy ra 300.000.000 đồng để có được nụ cười của người đẹp, rồi đến tin tức chấn động khắp nơi, một cô gái xinh đẹp đang nổi tiếng, minh tinh có tiền đồ vô hạn đã là mẹ của một đứa con gần sáu tuổi, cả người của cô sinh ra vốn là một Truyền Kỳ! !
Tự nhiên, Kim Thắng Nguyên cũng có nghe câu chuyện truyền kỳ liên quan đến Hạ Tuyết, huống chi, hắn vừa tháo mắt kính xuống, đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn Hạ Tuyết, đang suy nghĩ xem rốt cuộc cô là cô gái như thế nào, có thể đảm đương vai “Trà Hoa Nữ”.
Rốt cuộc, trong ánh đèn flash, Hạ Tuyết mỉm cười từ trên xe BMW bước ra. . . . . .
Kim Thắng Nguyên nhất thời sững sờ, nhìn Hạ Tuyết chỉ mặc quần áo giống hắn, áo sơ mi màu xanh dương đậm, quần dài trắng bó sát người, bày ra đùi đẹp thon dài, mái tóc xoăn gợn sóng, một ít sợi tóc xoăn, buộc ở đỉnh đầu bên trái, vô cùng tươi trẻ, nhanh nhẹn bước ra ngoài, ánh mắt của cô trong suốt, sáng rực, lúc nhìn người, nhìn rất cẩn thận, giống như có thể chọc thẳng vào lòng người, thành ý tràn đầy, xinh đẹp tinh khiết, một cô gái đáng yêu động lòng người, nhưng lại trải qua nhiều thương tang, hắn đột nhiên xúc động cười một tiếng . . . . . .
Đầu tiên, Hạ Tuyết bắt tay với đạo diễn, sau đó bắt tay với các diễn viên kỳ cựu, tiếp đến mỉm cười chào với Cẩn Nhu, rốt cuộc nhìn thấy Kim Thắng Nguyên mà mọi người chờ mong, cô lập tức cười cởi mở, đi tới trước mặt của Kim Thắng Nguyên, rất có thành ý, khom lưng, lễ phép cười nói: "Chào anh! ! Rất vui được quen biết anh!"
Kim Thắng Nguyên không nghĩ Hạ Tuyết lại là người hiền hoà và gần gủi như vậy, hắn cũng lập tức vươn tay, nhìn cô mỉm cười nói: "Tôi cũng rất vui được quen biết cô! ! bộ phim “Dịu dàng” của cô, tôi đã xem qua! Diễn xuất rất tốt! Hi vọng lần này chúng ta có thể hợp tác tốt! ! Xin chỉ bảo nhiều hơn!"
Hạ Tuyết cũng đưa tay ra bắt tay với hắn, sau đó rất chân thành nhìn đôi mắt biết nói đầy ấm áp của Kim Thắng Nguyên trong truyền thuyết, vóc dáng thanh lịch của hắn kết hợp với hơi thở đàn ông mạnh mẽ, hắn diễn vai Tướng quân, thật vô cùng phù hợp! ! Cô xúc động nói: "Xin chỉ bảo nhiều hơn! Hi vọng hợp tác vui vẻ! !"
Hai người bắt tay nhau trước ống kính, làm cho các phóng viên tại hiện trường hừng hực sôi trào, tất cả ống kính hướng về phía Kim Thắng Nguyên và Hạ Tuyết đang đứng đối mặt nhau bắt tay nhau! !
Cẩn Nhu đang bị phóng viên chen lấn, tức giận nhìn Kim Thắng Nguyên đỡ nhẹ vai Hạ Tuyết, giống như tài tử giai nhân rất lãng mạn đứng trước ống kính, cười rất vui vẻ, cô ta hừ một tiếng, nhìn chòng chọc bộ dáng được ngàn vạn sủng ái của Hạ Tuyết, cô ta cắn răng, nói: "Cô đừng quá vui mừng với tôi ! ! Tôi sẽ khiến cho cô thân bại danh liệt ! !"
"Chụp hình với Đạo diễn đi !" Có phóng viên rối rít mời Phó Thiên Minh tới chụp hình, Phó Thiên Minh mỉm cười kêu tất cả diễn viên cùng nhau chụp hình, không ngờ Cẩn Nhu biến mất khỏi Tổ diễn kịch, vẻ mặt lạnh lùng muốn đi ra bên ngoài. . . . . .
"Nếu thật sự không hài lòng, cũng không nên đi vào lúc này . . . . . ." Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Cẩn Nhu.
Cẩn Nhu kinh ngạc, sững sờ, quay đầu lại, nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy đen trước mặt, xinh đẹp hấp dẫn, đôi mắt xếch chớp động, đeo bao tay đen, nhẹ nhàng nâng ngón trỏ, nhìn chiếc nhẫn có viên đá bằng trứng bồ câu lóe sáng, cô ta nhẹ nghiêng đầu, mái tóc trước trán rũ xuống, nói: "Nếu cô hận cô ta! Thì cô hãy lật đổ cô ta !"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc