Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 105

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Hàn Văn Hạo từ phía sau lưng Hạ Tuyết, ôm chặt cô nói: "Đừng ôm lấy bất kỳ hi vọng gì với Văn Kiệt! ! Hắn không thể yêu cô! !"
Hốc mắt Hạ Tuyết đỏ lên, nghiêng mặt tức giận nghẹn ngào nói: "Cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng có bất luận hi vọng gì! ! Sáu năm trước, bắt đầu biết anh, tất cả mọi chuyện xảy ra làm cho tôi không thở nổi rồi, có thể còn sống, đã rất tốt rồi !"
Hàn Văn Hạo nghe lời của cô, cũng không nhịn được nói: "Phải không? Nhưng cô lại sinh ra con của tôi ! Thật châm chọc!"
"Tôi cũng thấy như vậy! !" Hạ Tuyết vươn tay, muốn nhấn xuống một tầng, lại bị Hàn Văn Hạo bá đạo nắm chặt tay mình, ôm chặt cái bụng trơn nhẵn của cô, cô không còn hơi sức kêu to: "Rốt cuộc anh muốn làm gì?"
Hàn Văn Hạo nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng của cô, lại nói: "Hi Văn của tôi ở chỗ này sao?"
Trong lòng Hạ Tuyết đau xót, cắn chặt răng nói: “Ừ!”
"Không trách được lúc ấy, tôi thích cái bụng bằng phẳng như vậy, bởi vì nơi đó có cốt nhục của tôi!" Hàn Văn Hạo nói ngay.
"Tôi sẽ không đem Hi Văn cho anh! ! Anh đừng quên, anh còn có vị hôn thê! ! Cô ấy thừa nhận tồn tại của Hi Văn sao? Tôi tuyệt đối không để cho bất cứ ai tổn thương con gái của tôi!" Hạ Tuyết nói.
Hàn Văn Hạo nhẹ giọng nói: "Trên thế giới này, không có chuyện gì tôi không giải quyết được!"
"Tôi không có ý can dự vào cuộc sống của anh! Tôi chỉ nghĩ tới cuộc sống của mình! !" Hạ Tuyết mở tay của hắn ra, lại bị Hàn Văn Hạo ôm chặt, thậm chí hắn cúi đầu cắn mạnh lên vai trắng mịn của cô một cái!
"A.............." Hạ Tuyết tức giận kêu lên: "Đau ૮ɦếƭ rồi ! ! anh nổi điên gì chứ?"
Hàn Văn Hạo lại cắn vành tai của cô, nói: "Người phụ nữ ૮ɦếƭ tiệt này! ! Cho tới bây giờ cũng không có bất kỳ người phụ nữ nào, chống đối tôi như cô vậy!"
Hạ Tuyết kêu to: "Bởi vì tôi không thích anh! !"
Hàn Văn Hạo dừng lại, nhìn cô châm chọc nói: "Cô yêu em trai tôi!"
Trong lòng Hạ Tuyết giống như bị kim châm, cô tức giận kêu to: "Anh không cần nhắc nhở tôi ! ! Đây là chuyện riêng của tôi! Mắc mớ gì đến anh?"
"Bây giờ cô là mẹ của con gái tôi! Gián tiếp cũng là người phụ nữ của tôi!" Hàn Văn Hạo *** nhẹ trên cổ mềm mại của Hạ Tuyết, phát hiện thân thể của cô thật sự rất thơm, hai tay của hắn càng không ngừng vuốt ve bụng của cô, hắn vô cùng yêu thích chỗ này! !
"Đây chỉ là anh không cẩn thận lưu lại ! Có lẽ cuộc đời của anh, có rất nhiều người phụ nữ bên ngoài sinh cho anh rất nhiều đứa bé rồi ! Sau này, Tần tiểu thư cũng sẽ sinh con cho anh, anh không cần nhớ đến bảo bối của tôi!" Hạ Tuyết lạnh lùng nói.
"Nhưng tôi rất thích cô sinh bảo bối này cho tôi! Tôi rất thích! Tôi yêu nó! Nó rất đẹp, rất thông minh!" Hàn Văn Hạo lại *** trên cổ cô, ***ng sợi tóc nhồn nhột, vô cùng thoải mái.
Ánh mắt Hạ Tuyết chớp lóe, cũng không chịu thua nói: "Anh thông minh như vậy, sau này sẽ sinh con nhất định sẽ thông minh! Anh yên tâm đi!"
Động tác của Hàn Văn Hạo lập tức dừng lại, mạnh mẽ xoay người của cô lại, áp sát vào mặt tường, tức giận nhìn cô nói: "Cô đừng R*ợ*u mời không uống, muốn uống R*ợ*u phạt!"
"Cho tới bây giờ, anh cũng không cho tôi uống R*ợ*u mời!" Hạ Tuyết nói hết lời, thừa dịp ấn nút thang máy xuống tầng trệt, nói: "Tôi không có nhiều thời gian lãng phí với anh ! Tôi muốn đi tìm Isha! Không biết CD tình ái kia từ đâu có? Làm sao lại có loại chuyện như vậy? Tôi không tin!"
Hàn Văn Hạo rời khỏi thân thể của cô, hai tay cắm trong túi quần, hỏi: "Tin tức này từ nơi nào phát ra?"
Hạ Tuyết tức giận nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Còn không phải là từ ONE KING của anh?"
"ONE KING?" Hàn Văn Hạo suy nghĩ chuyện này. . . . . ."Chắc không ai có lá gan này chứ! ? Ai mà không biết cô là bạn của Văn Vũ?"
Hạ Tuyết cắn môi dưới. . . . . .
Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Hạ Tuyết, nhắc nhở cô, nói: "Sáu năm trước, biết chuyện của chúng ta, còn có người nào?"
Hạ Tuyết suy nghĩ một chút, thuận miệng nói: "Nhiều người a, tôi, anh, Cẩn Nhu, quản lý khách sạn. . . . . ." Cô sửng sốt. . . . . .
Hàn Văn Hạo im lặng nhìn cô.
Hạ Tuyết nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Anh nghi ngờ là Cẩn Nhu?"
Hàn Văn Hạo cười lạnh nói: "Tôi cũng không dám nghi ngờ bạn bè của cô! Huống chi, nếu cô ta thật sự có lá gan này, tôi thưởng thức cô ta!" Hàn Văn Hạo nói dứt lời, ánh mắt chợt bén nhọn!
Hạ Tuyết chế nhạo hắn nói: "Hóa ra anh cũng thưởng thức phụ nữ a?"
Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Hạ Tuyết nói: "May mà tôi rất tinh mắt ! Cho nên tôi không thưởng thức cô!"
"Mẹ nó!" Hạ Tuyết nhịn không được văng tục!
Hàn Văn Hạo liếc mắt nhìn cô một cái, quay đầu đi chỗ khác nói: "Chuyện này, tôi sẽ tra xét! !"
Hạ Tuyết nhìn hắn, có chút không tin nói: "Anh tra xét?"
Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Hạ Tuyết nói: "Nếu không, cô nói cho Daniel tiên sinh của cô, để cho hắn tra xét? Nói cô có CD tình ái? Quay lại cảnh tôi và cô ở trên giường chơi đùa! triền miên thế nào! Hôn tình cảm thế nào!"
"Đừng nói nữa!" Hạ Tuyết quay đầu, mặt lạnh nói.
Vẻ mặt Hàn Văn Hạo cũng lạnh lùng quay đầu đi, rốt cuộc nhìn thấy cửa thang máy mở ra, Hạ Tuyết đeo mắt kính, đi nhanh ra ngoài, Hàn Văn Hạo cũng đi theo ra ngoài, nói: "Chuyện CD, tạm thời cô đừng vọng động! Bây giờ cô chưa có nhiều giá trị! Nếu người kia muốn ra tay, cũng sẽ không ra tay với cô vào lúc này!"
Hạ Tuyết vừa nghe vừa ngồi vào trong xe của mình, nắm tay lái, nhìn phía trước nói: "Nhưng trong lòng của tôi luôn cảm thấy bất an! ! Cảm thấy sẽ xảy ra chuyện!"
"Thế giới này mỗi ngày đều có chuyện xảy ra, trừ phi cô ૮ɦếƭ đi !" Hàn Văn Hạo không chút khách khí nhìn cô nói.
Hạ Tuyết tức giận, cắn chặt môi dưới nhìn hắn! !
Hàn Văn Hạo vừa nhìn thấy động tác này của cô, tức giận khom người, cúi xuống, một tay nắm chặt gáy của cô, buộc cô ngẩng đầu, hôn xuống đôi môi đỏ mọng của cô, đầu lưỡi xông vào trong khoang miệng đang chống đối của cô, mạng mẽ quấn lấy một lúc lâu, mới thả lỏng môi của cô ra, nói: "Tôi nói với cô bao nhiêu lần, đừng cắn xuống môi như vậy! Để cho con gái học thói quen xấu! !"
"Anh. . . . . ." Hạ Tuyết tức giận, vẻ mặt trắng bệch kêu lên: "Cái người không lương tâm này! ! Chỉ biết con gái, con gái! ở trong mắt anh, tôi không phải là người sao!"
"Vốn là không phải! !" Hàn Văn Hạo cũng không khách khí nói xong, lại nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của cô, hắn lại nắm chặt gáy của cô, bá đạo cắn cái cằm Khêu g** của cô, nói: "Giống con báo con, không nghe lời!"
"Anh cút!" Hạ Tuyết xoay mặt, lúc hắn cắn người, tình cảm rất mềm yếu! !
"Sau này cô còn dám bảo tôi cút thử xem! ! Giống như bây giờ, tôi sẽ ném cô vào đài phun nước!" Hàn Văn Hạo đột nhiên khom lưng, bế cả người Hạ Tuyết lên, đi đến đài phun nước! !
"A.........." Hạ Tuyết sợ tới mức ôm của hắn cổ, kêu to: "Anh dám?"
Isha ngậm *** trong miệng, có chút vất vã nhìn cả người Hạ Tuyết ướt nhẹp, tức giận ngút trời, đi về phía này, cả khuôn mặt giống như ăn phải thuốc S***g, cô vội vàng rít một hơi TL trong miệng mình, nhẹ nhàng phun ra làn khói trắng, nhìn Hạ Tuyết đi tới, tức giận đến phát run ngồi trên ghế sofa, cô đột nhiên cười nói: "Cô . . . . . . xảy ra chuyện gì? Người ướt thành như vậy, cô cũng không chú ý hình tượng xuất hiện trước công chúng sao? Này! Cô là ảnh hậu đó! !"
Hạ Tuyết ôm vai, dựa trên sofa, tức giận muốn bể phổi, nói: "Tôi bị con báo ૮ɦếƭ tiệt ném xuống nước!"
"Ồ?" Isha không hiểu, cười hỏi: "Đây là có chuyện gì?"
"Hừ!" Hạ Tuyết nhớ lúc nảy Hàn Văn Hạo thật sự ném cô vào trong nước, còn đứng bên ngoài đài phun nước, chỉ vào mình nói, không được bị cảm cúm, nếu không sẽ lây bệnh cho con gái, lúc ấy cô tức giận, cũng kéo hắn vào trong nước, không để cho hắn dễ chịu! !
"Được rồi! Nói chuyện chính sự!" Isha vừa muốn nói, lại nhìn thấy cả người Hạ Tuyết ướt nhẹp, cô nhịn không được, cười nói: "Cô tới cửa hàng quần áo trước tiệm cà phê, thay bộ quần áo khác. . . . . ." Ánh mắt cô đột nhiên nhíu lại, nghiêng đầu, nhìn dấu răng trên vai Hạ Tuyết, cô lập tức nhướng mày nhìn Hạ Tuyết, hỏi: "Có ai cắn cô sao? Là đàn ông cắn cô sao?"
"Con báo nhỏ cắn tôi! !" Hạ Tuyết dùng khăn giấy lau cái cổ ẩm ướt của mình, không vui, trừng mắt nhìn cô nói.
"Con báo nhỏ này, chắc không phải là cha Hi Văn chứ?" Isha rất hứng thú nhìn Hạ Tuyết hỏi.
Hạ Tuyết nhìn Isha, cũng ngạc nhiên cười hỏi: "Cô làm sao mà biết?"
Isha đột nhiên cười đùa, chỉ vào dấu răng nơi bả vai cô, nói: "Phụ nữ không có cách nào phòng bị với cha của đứa bé! Bị hắn cắn, khẳng định là bởi vì thân phận của hắn đặc biệt! Ôi chao! Vết cắn này rất hung ác! Nếu hắn không yêu ૮ɦếƭ cô, chính là hắn hận ૮ɦếƭ cô! !"
"Khẳng định là hận ૮ɦếƭ tôi ! !" Hạ Tuyết tức giận nói.
Isha nhìn dấu răng, lại lắc đầu cười nói: "Vậy cũng chưa chắc! Tới đây! Chúng ta nhìn hình này xem!"
Hạ Tuyết ngẩng đầu, nhíu mày nhìn cô!
Isha xoay người, chỉ vào một khoảng trống trong quán cà phê, vẽ một cái hình vuông, sau đó cười nói: "Giả sử đây là một màn hình, người đàn ông đem một phụ nữ án trên tường, đột nhiên kích động, có lẽ nói không nên lời, cảm thấy muốn ở trên vai cô, hung hăng cắn một cái! Nhưng không thể nào đem cô cắn nát! Cô cảm thấy, người đàn ông này hung ác với cô sao?"
Hạ Tuyết “chậc” một tiếng nói: "Bất luận là người đàn ông nào, cũng không so với con báo ૮ɦếƭ tiệt kia được! Hắn là loài vật! Hắn không phải là người!"
Isha đoán một chút, nói: "Có phải. . . . . . Hắn rất bá đạo hay không? người đàn ông bá đạo đều như vậy! Cô không biết là rất hấp dẫn sao?"
Hạ Tuyết nói ngay: "Không! Tôi thích người đàn ông dịu dàng! !"
Isha nhìn người phụ nữ không có tiền đồ này, nói: "Làm ơn đi! Hắn đối với cô bá đạo, là muốn đoạt lấy! Giữ lấy, dịu dàng sẽ rất dọa người, cô có tin hay không?"
Hạ Tuyết nheo mắt nhìn Isha nói: "Cô nói như vậy, không sợ ... ông chủ của cô thất vọng sao.
Isha nhịn không được cười nói: "Tôi chỉ muốn trung thành với trực giác về tình yêu mà thôi! Nếu có một ngày, cô và ông chủ tôi kết hôn, tôi nhất định mua tất cả pháo hoa đốt cho cô! Nói thật, Daniel tiên sinh là người đàn ông dịu dàng nhất trên thế giới này mà tôi gặp! Tôi không chỉ một lần tưởng tượng, nếu hắn hôn cô, trong lòng rung động biết bao nhiêu!"
Hạ Tuyết thở dốc một hơi, nhìn Isha thật lòng nói: "Isha! Lần này, tôi trở về nước, gặp phải con báo nhỏ ૮ɦếƭ tiệt kia, có rất nhiều chuyện không ngừng xảy ra, làm cho tôi không có thời gian chú ý đến tình yêu! ! nói một chút chuyện CD này! Tạm thời không nên vọng động!"
Isha nhìn Hạ Tuyết, khó hiểu hỏi: "Tại sao?"
Hạ Tuyết tức giận nói: "Bởi vì cha của đứa bé nói, hắn sẽ xử lý chuyện này!"
"Ôi chao! Một người đàn ông tốt a!" Isha đột nhiên cười, bưng ly cà phê, vừa uống, vừa hỏi: "Giải quyết thế nào? Đây chính là chuyện của ONE KING a! Cô phải biết rằng, ONE KING thuộc tập đoàn Hàn thị! ! Cha đứa nhỏ này có năng lực thế nào mà dám khiêu chiến với Hàn thị? Tôi xem, ngoại trừ ông chủ của tôi, cũng không có ai động đến Hàn thị được !"
Hạ Tuyết im lặng, ngẩng đầu nhìn cô, có chút do dự, thở dốc một hơi nói: "Cha của Hi bảo bối, là Tổng Tài của ONE KING. . . . . . Hàn Văn Hạo!"
"Phốc ......." Isha kinh sợ, cà phê miệng phun về phía Hạ Tuyết! !
Hạ Tuyết nhíu mày, không thể nhịn được nữa, lau cà phê trên mặt mình, kêu to: "Đây là thế nào a? Hôm nay tôi có tai họa nước sao? Hay là gặp ngày tai họa lớn?"
Isha không thể tin được, nhìn Hạ Tuyết nói: "Vừa rồi tôi không nghe lầm chứ? vừa rồi cô nói, Hi bảo bối là con gái của Hàn Tổng Tài?"
"Đúng vậy! Chỉ số thông minh cũng giống nhau! Cách nói chuyện cũng rất nhiệt tình! !" Hạ Tuyết bất đắc dĩ nói.
"Trời ơi! !" Isha bật cười nói với Hạ Tuyết: "Hạ Tuyết! Cuộc đời của cô quá rối rắm rồi ! ! nghe nói ông chủ chúng tôi muốn hợp tác với Hàn thị, cô làm sao bây giờ?"
"Tôi cũng không biết nên làm gì bây giờ! Rau trộn! Hắn tuyên bố sẽ ςướק đoạt con gái với tôi, sẽ không tiếc mọi thủ đoạn!" Hạ Tuyết nhắc tới việc này thì buồn bực!
"Làm sao có thể?" Isha nhìn dấu răng trên vai Hạ Tuyết, nói: "Cho dù hắn muốn ςướק đoạt con gái, bất quá là muốn mua một tặng một đi?"
"Cút! Lại còn mua một tặng một nữa! giá đặc biệt sao?" Hạ Tuyết tức giận nói!
"Nếu hắn thật muốn ςướק đoạt con gái thì làm sao bây giờ? Hắn nói nhất định phải ςướק đi !" Isha nhìn Hạ Tuyết nói.
Hạ Tuyết ngẩng đầu lên nhìn Isha nói: "Cô làm sao mà biết?"
"Đừng nói chuyện pháp luật với thương nhân! Bọn hắn sống trong pháp luật và quan trường!" Isha thật lòng nói với Hạ Tuyết nói: "Trừ phi cô cầu cứu với Daniel tiên sinh!"
Hạ Tuyết nói ngay: "Không cần! ! Tôi không muốn vì chuyện của mình làm ảnh hưởng chuyện hợp tác dự án của hắn và Hàn Văn Hạo! Đây là chuyện trọng đại liên quan đến Tập đoàn Toàn Cầu! Tạm thời hắn không có hành động gì! Tôi quay xong bộ phim này, xem tình hình thế nào rồi nói sau!"
Isha bất đắc dĩ cười nói: "Khó đấy! Nhìn dấu răng hắn cắn cô, tôi biết hắn sẽ không bỏ qua cô!"
"Hắn có vị hôn thê! Hắn có thể làm gì tôi ?" Hạ Tuyết nhìn bạn tốt nói.
"Cho nên hắn cắn cô!" Isha nhịn không được cười nói.
Hạ Tuyết nhụt chí ngồi trên sofa.
"Này!" Isha nửa thật, nửa giả nhìn Hạ Tuyết nói: "Cưng ơi, dấu răng này xem ra vừa đỏ, vừa sưng, cưng có muốn tiêu độc một chút hay không! Lần trước tôi nghe nói, người cắn cũng có thể ૮ɦếƭ người đó! !"
"Không thể nào?" Hạ Tuyết cúi đầu nhìn bả vai mình, nói: "Không thể nào! Nhưng thật sự là rất đau a!"
"Đi xem đi!" Isha bật cười nói.
*******************
Văn phòng Tổng Tài!
Tả An Na có chút tò mò nhìn Hàn Văn Hạo, dường như tâm tình của hắn có chút cao hứng, cúi đầu nhìn văn kiện, vừa nhìn, vừa chu môi của mình . . . . . . Cô hơi nghi hoặc, nhíu mày, ngạc nhiên nhìn Hàn Văn Hạo. . . . . .
"Bảo Hứa Mặc và Nhậm Phong tới gặp tôi !" Hàn Văn Hạo đột nhiên nói.
“Vâng!” Tả An Na lập tức đi ra ngoài, không bao lâu, Hứa Mặc và Nhậm Phong đi tới, nhìn Hàn Văn Hạo hỏi: "Tổng Tài, anh có việc tìm chúng tôi ?"
Hàn Văn Hạo nói ngay: "Đến Văn phòng ONE KING điều tra tin tức có liên quan đến chuyện CD 6 năm trước của Hạ Tuyết, có hay không, chuyện này, đừng kinh động Văn Vũ.
Nghỉ tết nha mọi người! mùng 3 sẽ post lại, chúc mọi người năm mới may mắn, hạnh phúc....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc