Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 51

Tác giả: Thiển Khuynh Thành

“Cái gì?” Vẫn ngồi ở trên ghế xích đu hút xì gà , người đàn ông trung niên bật đứng lên “Trốn?”
“Thưa vâng, buổi sáng hôm nay nhưng thường lệ bác sĩ đến kiểm tra sức khỏe cho ngài ấy nhưng lại không hề thấy ngài ấy đâu!Người chịu trách nhiệm trông coi cũng không rõ ngài ấy trốn khi nào!”
“Lập tức đi lên phòng anh ta kiểm tra xem giấy chứng nhận còn không!”
Hai phút sau quản gia áo trắng vội vã quay lại “Tiên sinh tất cả hộ chiếu và thẻ căn cước của thiếu gia đều không thấy!
“Xem ra cậu ta đã chuẩn bị trước! Cậu lập tức truyền mệnh lệnh của tôi, toàn bộ Bang Bạch Hổ truy nã Lý Triết Vũ!”
“Thưa vâng tiên sinh!”
“Ta sợ hắn sẽ phá hỏng chuện lớn của ta!” Người đàn ông trung niên lại ngồi xuống “Tiểu tử này vẫn còn là quật cường như vậy!”
“Thi tiểu thư!” Tiểu Thi đang đi trên đường về nhà lại bị chặn lại.
“Là cô!” Tiểu Thi nhận ra người phụ nữ đeo mặt lạ này “Cô dẫn Cầu Cầu đi đâu rồi, con tôi sao rồi?
“Cầu Cầu rất tốt, chỉ cần cô lấy được kế hoạch A, mẹ con cô sẽ được gặp nhau!”
“Tôi vốn không biết kế hoạch A gì cả, tài liệu riêng Trác Minh Liệt cũng để ở trong máy vi tính riêng mà tôi lại không hiểu gì về máy tính!” Tiểu Thi gần như cầu khẩn “Cầu xin cô hãy bỏ qua cho Cầu Cầu và tôi đi!”
“Bây giờ đã không còn kịp nữa rồi nếu cô không biết gì về máy tính tôi sẽ hỗ trợ cô!” Tử Đồ Mi kéo Tiểu Thi lên xe. . .
“Cô muốn đưa tôi đi đâu?”
“Đi học về tin học, trong một tuần lễ khi vọng cô đã học xong”
“Tôi không phải là thiên tài, làm sao có thể học nhanh như vậy!”
“Nhưng cô có tình thương của mẹ, tình thương của mẹ không phải là vĩ đại nhất nhất sao!” Xuyên qua kính chiếu hậu Tử Đồ Mi nhìn cô.
“Rốt cuộc các cô là ai, tại sao muốn nhằm vào Trác Minh Liệt, có phải các người là do Lý Triết Vũ phái tới hay không?”
“Tôi biết tất cả những chuyện xưa đều có một kết thúc có hậu, và có lẽ cái kết thúc có hậu đó sẽ đến rất nhanh nhưng không biết nó có làm cô hài lòng hay không !” Tử Đồ Mi cười lạnh.
“Cầu xin các cô đừng làm tổn thương anh ấy được không?”
“Trác Minh Liệt? Tôi sẽ không làm hại gì anh ta nhưng nếu là có người làm tổn thương anh ta tôi cũng không quản được!”
“Vậy các người là kẻ thù của Trác Minh Liệt hoặc đối thủ sao??.”
===================
“Ba” Trác Minh Liệt vừa vào cửa nhà, con trai lập tức chạy ra đón. . . “Con trai!” Trác Minh Liệt vừa nhìn thấy tiểu bảo bối là tất cả lo lắng lập tức tan sạch.
“Ba khi nào ba mới cưới mẹ, để mẹ về ở với Mộc Mộc?” Mộc Mộc ôm cô của ba hỏi. Trác Minh Liệt hôn nên một cái trên má con “Rất nhanh thôi! Đến lúc đó Mộc Mộc cần phải ngoan ngoãn nghe lời không nên chọc mẹ tức giận nha!”
“Con sẽ không làm mẹ giận!” Mộc Mộc nghễnh đầu lên giọng “Ba ba mau lấy mẹ đi, Mộc Mộc lo lắng, mẹ sẽ đi!”
“Sẽ đi? Đi đâu ?”
“Con cũng không biết, dù sao ba cũng nên mau đón mẹ về, càng nhanh càng tốt!” Mộc Mộc nghiêm túc nói.
Trác Minh Liệt để Mộc Mộc xuống , mở TV lên “Những ngày gần đây cuộc đấu S***g giữa người Hoa Hắc và Đồ Long Bang tạm dừng lại do người đứng đầu Đồ Long Bang Trác Khiếu Thiên bị bắt!” Trác Minh Liệt thất kinh ba bị bắt ở Newyork? Hay là bởi vì chuyện riêng? Gần đây mồi chuyện đổ về Đồ Long Bang càng ngày càng nhiêu.
Anh ôm Mộc Mộc vào trong căn phòng, rồi lập tức gọi cho A Quỷ, nhưng bên kia không ai bắt máy. Bất đắc dĩ anh chỉ có thể gọi cho Jayson.
“Jayson, chuyện ba tôi ở Newyork bị bắt chuyện gì xảy là sao?”
“Trác sao ngay cả chuyện nhà của anh, anh cũng không biết? Lần trước bang các anh mang người đánh Bang Bạch Hổ ở Newyork lại bị người theo dõi! Cho nên, lần này mới có thể bị bắt, nhưng anh hay yên tâm, việc này giải quyết cũng đơn giản mấy ngay nữa ba anh có thể ra ngoài rồi!
“Jayson gần đây Bang Bạch Hổ có hướng hành động nào khác không? Anh biết nhà tôi không hy vọng tôi vướng vào hắc bang cho nên tất cả mọi chuyện tôi cũng không rõ ràng lắm! Lực lượng trong bang tôi cũng không được tự phép sự dụng cho nên chỉ có thể nhờ anh !”
“ Gần đây Bang Bạch Hổ hình như đang chuẩn bị cho việc gì đó rất lớn, nhưng có một chuyện nhỏ này anh có muốn nghe không ?”
“Jayson không nên úp mở !”
“Chính là chuyện lần trước tôi nói cho anh, ba mươi năm trước Đồ Long Bang và Bang Bạch Hổ từng có một trận đấu và trận đấu ấy chính là vì một người phụ nữ ! Ha thật là quá lãng mạn rồi !”
“Phụ nữ? Phụ nữ nào? Là ai?” Trác Minh Liệt liên tục hỏi.
“Chuyện này thì tôi không biết” Jayson bất đắc dĩ nói.
Trác Minh Liệt cúp điện thoại xuống, trong lòng đột nhiên dâng lên rất nhiều nghi vấn. Nếu như năm đó nguyên nhân hai bang đấu với nhau thật sự là vì một người phụ nữ thì liệu người phụ nữ kia có phải là mẹ hay không? Nếu như là đúng thì liệu thân thế của anh có liên quan đến trận đấu đó hay không ! Nghĩ tới đây anh cầm chắc điện thoại, thời gian như ngừng trôi rồi nhẹ nhành bấm một dãy số.
“Alo” Âm thanh hùng hậu mang theo những đặc trưng của người trong giang hồ.
“Ông nội cháu là Minh Liệt.”
“Minh Liệt, tiểu tử thối. Lâu như vậy không gọi điện thoại cho ông không sợ ông tức giận sao?” Giọng nói của ông nội làm cho lòng Trác Minh Liệt cảm thấy thật ấm áp.
“ Minh Liệt bất hiếu, ông nội ông có biết chuyện của ba cháu không ạ ?”
“Chuyện của nó? Ba anh đến tuổi đó rồi mà vẫn là thích hành động theo tình cảm! Cổ nhân nói: không gặp chuyện thì không khôn ra, ba anh kinh nghiệm nhiều như vậy mà một chút nhớ cũng không có!”
“Ông nội bây giờ cháu muốn tham gia việc trong bang, hi vọng ông có thể ủng hộ cháu!”
“ Cho đến bây giờ ông cũng chưa từng phản đối, chuyện đó cũng chỉ là do ba anh đơn phương quyết định! Nhưng cháu trai công ty cháu buôn bán anh kinh doanh như thế nào?”
“Gần đây tất cả đều hoàn hảo! Nhưng hình như Thẩm thị muốn làm đối thủ với Trác thị , cháu đã phái người âm thầm giám sát!”
“Thẩm thị, Lâm thị vẫn luôn là đại họa của chúng ta, Lâm thị đã bị trừ đi, Thẩm thị dĩ nhiên cũng chạy không thoát!”
“Ông nội ý của ông là? Lâm thị bị trừ sạch? Bị người nào trừ sạch?” Trác Minh Liệt giật mình hỏi.
“Chuyện này ba anh là người rõ nhất, anh nên đi hỏi nó! Còn cả chuyện về vợ của anh năm đó nữa, tóm lại chuyện này rất phức tạp, bây giờ ta cũng mới biết được sự hồi sinh của Bang Bạch Hổ và giờ họ muốn đối địch với Đồ Long Bang, nếu ba anh mà cứ như vậy, thì mọi chuyện cũng chỉ có thể nhờ vào anh, cũng không thể để cho ông nội đã có tuổi lại ra khỏi núi chứ? Mấy ngày nữa tôi sẽ giao Tứ Đại Hộ Pháp cho anh, mọi việc trong bang họ sẽ nói với anh!”
“Cám ơn ông nội! Cuộc sống trên đảo bây giờ như thế nào?”
“Ha ha rất tốt, Minh Liệt này, anh mau chóng tìm cháu dâu cho ta rồi dẫn chắt nội về cho ta xem, nếu không ta sẽ không cho anh đặt chân đến đảo Cực Nhạc này đâu!”
“Thưa vâng, cháu trai tuân lệnh!”
Ông cụ nói chuyện xong, vui vẻ cúp điện thoại. Trác Minh Liệt cũng cảm thấy trong lòng thả lỏng một chút.
“Trình tự này có thể xâm nhập vào bất kỳ hệ thống nào” Đồ Mi muốn dùng thời gian ngắn nhất chế tạo Tiểu Thi thành một đặc công.
Tiểu Thi nhìn hoa cả mắt.
“Chỉ là mấy câu tiếng anh mà thôi, chẳng lẽ cô ở Canada không có học tiếng Anh sao?”
“Cô đừng giục tôi, tôi sẽ nhớ!” Tiểu Thi đầu đầy mồ hôi. . . “Tối nay cô hãy cố nhớ mấy cái này, ngày mai sẽ học sang thứ khác! Chúng tôi đã thư thí nghiệm hệ thống bảo vệ phòng làm việc của Trác Minh Liệt nên chỉ cần nhớ được những công thức này cô nhất định sẽ sâm nhập được vào máy tính của anh ta !”
“Có thể cho tôi nhìn Cầu Cầu một chút được không” Tiểu Thi thỉnh cầu.
Tử Đồ Mi không nói một lời dẫn cô tầng hai, trong ngôi nhà nhỏ Cầu Cầu đang ôm một con gấu bông ngủ say. Nhìn con trai thật tốt, Tiểu Thi cảm giác thật an tâm.
“Được rồi, tôi hi vọng cô có thể tiếp tục đối xử tử tế với con trai của tôi, tôi muốn đi về” Tiểu Thi bình tĩnh nói.
Hai tay Tử Đồ Mi ôm lấy vai mặt khẽ nở nụ cười “Nếu Lâm Thi An có em gái thật sự tôi sẽ nghĩ cô chính là em gái của anh ta! Nhất cử nhất động của các cô thật sự rất giống nhau ! Hơn nữa tốc độ học tập cũng ngang cơ. Nhà họ Lâm đúng là gia tộc sản sinh ra những thiên tài máy tính!”
Nhà họ Lâm…. Tiểu Thi vừa nghe thấy cái tên này lập tức nghĩ đến lần đầu tiên gặp Phùng Thiếu Diễm anh ta cũng hỏi cô có phải là người của Nhà họ Lâm hay không và có biết người của Nhà họ Lâm hay không . . . “Vị Lâm Thi An đó có phải là chủ mưu sau lưng việc này?” Tiểu Thi hỏi.
“Lâm Thi An sao?? Anh ta cũng không đủ là chủ mưu nhưng trong chuyện đối phó với Nhà họ Trác anh ta thật sự là người bỏ ra nhiều công sức nhất! Bởi vì Nhà họ Trác là kẻ thù của anh ta!”
Tiểu Thi còn muốn hỏi tiếp nhưng lại bị Tử Đồ Mi hạ lệnh đuổi khách “Cô mau về đi! Hãy nhớ rằng chuyện tối nay tuyệt đối không thể để cho Trác Minh Liệt biết, nếu không cô và con trai cô sẽ ૮ɦếƭ vô cùng khổ sở!”
Tiểu Thi hung hăng lườm cô ta một cái rồi đi ra ngoài.
======================
Sau suốt một ngày mê mam cuối cùng Thẩm Tử Quân cũng có ý thức. Trong cơn ௱ô** lung cô cảm thấy miệng đắng lưỡi khô một cách khác thường.
“Khát….” Cô phát hiện muốn nói ra một câu thật sự là khó khăn hơn suy nghĩ rất nhiều,Khẽ nói một chút mà viết thương trên bụng đau thấu vào tim gan. Vẫn luôn chăm sóc cô, Phùng Thiếu Diễm nghe được thấy câu nói của cô, lập tức đi đến.
“Em đã tỉnh chưa?” Dưới ánh đèn yếu ớt cả người Phùng Thiếu Diễm như có một tầng hào quanh bao phủ, nhưng trong đầu Thẩm Tử Quân hình tượng của hắn chợt trở nên dữ tợn khác thường! “Anh đừng đến gần đây, tôi không muốn nhìn thấy anh”
“ Được, được anh không đến, vừa nãy em muốn cái gì!” Giọng nói của Phùng Thiếu Diễm rất thấp rất dịu dàng.
Thẩm Tử Quân không nói thêm câu nào, cả người co rúm lại, lép sâu vào trong góc tường.
“Tư thế kia với không tốt vết thương” Anh khuyên cô “Em qua đây nằm, tôi bảo đảm sẽ không động vào em!”
Thẩm Tử Quân vô lực lắc đầu một cái, nước mắt lập tức chảy ra, mặc dù cô đau mặc dù nói chuyện khó khăn nhưng cũng không mất trí nhớ. Kí ức đau thương từng đợt từng đợt ngấu nghiếm tâm trí cô, làm cô hận không thể *** người người đàn ông trước mắt này!
“Phùng Thiếu Diễm …anh là…. ma quỷ…” cô nói đứt quãng, nói xong những từ kia hợp thành hư không biến mất không tung tích.
“ Thẩm Tử Quân đầu lưỡi của em thế nào?” Anh cho là đầu lưỡi cô có vấn đề.
Cô lại ô ô khóc lên “Tôi sẽ không nói lại” Phùng Thiếu Diễm kinh hãi chẳng lẽ chuyện này chính di chứng mà bác sĩ nói sao? Nhìn Thẩm Tử Quân khóc rống, Phùng Thiếu Diễm chợt không biết nên nói gì. Anh giúp cô lấy một chén nước rồi định rời đi nhưng không ngờ cô lại gọi anh lại.
“Khi nào anh mới thả tôi đi” cô khó khăn nói ra một câu, giọng nói thương xót tràn đầy tuyệt vọng, van xin, tiếng khóc đứt quãng này làm cho người ta không đành lòng nghe thấy.
Phùng Thiếu Diễm chợt rất muốn lập tức để cho cô đi nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiến thắng tình cảm: “Chờ em khỏe lại rồi tính sai!” Anh dùng lực khép cửa phòng lại.
Bên trong lập tức truyền đến tiếng khóc tê tâm liệt phế tuyệt vọng của Thẩm Tử Quân, bước chân của Phùng Thiếu Diễm càng nhanh hơn!
====================
Sau ba ngày, đúng như lời Tử Đồ Mi nói đối với máy vi tính Tiểu Thi như có thiên phú, cô học rất nhanh và thuần thục thao tác. Mà trong ba ngày qua Trác Minh Liệt cũng đang tích cực chuẩn bị cho lễ đính hôn của anh và Tiểu Thi !
“Mẹ con muốn đính hôn cùng Tiểu Thi, hi vọng mẹ có thể tới tham gia!” Trác Minh Liệt gọi điện cho mẹ Trác.
Bà Trác vô cùng kinh ngạc “Có phải cô gái lần trước hay không? Ba con không phải phản đối hay sao? Làm sao…”
“Mẹ con đã trưởng thành, những chuyện này con có thể tự quyết định! Và lại ba bây giờ đang ở nước ngoài, những chuyện này chờ ông ấy về rồi nói sau” Trác Minh Liệt lạnh nhạt nói.
“Có thể không?” Bà Trác rất lo lắng, bà sợ vì chuyện này mà cha con bọn họ cãi nhau “Con cứ chuẩn bị thật tốt rồi báo lại cho mẹ sao! Con trai, từ nhỏ đến lớn chỉ cần là chuyện con thích làm mẹ chưa từng phản đối, hy vọng duy nhất của mẹ chính là con có thể hạnh phúc! Hi vọng lần này cũng giống như vậy!” Bà Trác biểu đạt tâm nguyện của mình!
“Mẹ con ở cùng với Tiểu Thi rất hạnh phúc, còn về chuyện của Hàn Ti Nhã con sẽ giải quyết ổn thỏa!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc