Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 19

Tác giả: Thiển Khuynh Thành

“Vương bí thư, giúp tôi kết nối với tiệm bán hoa!”
“Tổng giám đốc, tiệm bán hoa nào?”
“Phía dưới đây!”
Lời nói vừa cất ra thì đúng lúc bị Liên Na đi qua nghe thấy cô khinh thường cười cười đi vào phòng làm việc của Trác Minh Liệt.
“Chào anh, tôi là Trác Minh Liệt!”
“Trác tiên sinh, ngày mạnh khỏe. xin hỏi ngày có việc gì ?”
“ 16 tháng này tôi có tổ chức một dạ tiệc từ thiện. Sử dụng hoa tươi do Tiểu Thi phụ trách! Anh giúp tôi truyền đạt lại!”
Trác Minh Liệt vừa để điện thoại xuống đã nhìn thấy Liên Na diêm dúa lẳng lơ mà quyến rũ loại giá rẻ đứng ở cửa .
“Tổng giám đốc dạ tiệc từ thiện lần này anh có muốn tôi giúp anh gọi bạn gái hay không?” Bộ mặt kỳ vọng của ta thật sự là hi vọng chuyện năm ngoái lại có thể tái diễn. Năm ngoái vào hôm dạ tiệc từ thiện Trác Minh Liệt bởi vì chưa chuẩn bị, cuối cùng chỉ có thể để cho cô đảm đương làm bạn gái tạm thời, lại tặng cho cô một bộ PARA¬DA kiểu mới nhất của thời trang mùa xuân!
“Chuyện này cô giúp tôi đi chuẩn bị đi!: Trác Minh Liệt cúi đầu tiếp tục xem tài liệu.
Liên Na mừng rỡ như điên cười trộm rời đi nếu muốn cô phụ trách thì cô mà chỉ có thể tạo chuyện ngoài ý muốn thôi. Nói không chừng năm nay còn có thể thu hoạch ngoài ý muốn! Nếu như Trác Trác Minh Liệt chịu cho cô cơ hội việc kia cô có thể suy nghĩ một chút!
“Chị Liên Na có chuyện gì mà vui như thế!” Vương bí thư nhìn thấy nụ cười sáng lạn của Liên Na tò mò hỏi.
“Anh..” Liên Na nhìn Vương bí thư tốt bụng nói “Chuẩn bị cẩn thận một chút, dạ tiệc từ thiện lần này sẽ có rất nhiều người đàn ông anh tuấn tiền nhiều, cực phẩm tốt nhất định phải biết điều mà nắm chặt!”
? ? Vương bí thư mặt không hiểu dạ tiệc từ thiện cô có thể đi được sao?
“Này Tiểu Thi sao? Tôi ở tiệm bán hoa.” Ông chủ tiệm bán nhận được điện thoại của Trác Minh Liệt liền vội vàng gọi cho Tiểu Thi.
“Ông chủ ông khỏe chứ! Thật ngại gần đây tôi có rất nhiều việc cũng không tới kịp để nói cho ông!” Tiểu Thi rất xin lỗi nói.
“Nếu là người khác tôi đã sớm cho ra cửa rồi. Nhưng cô không phải là người như vậy cô không cần tới làm cũng có thể mang lợi ích cho chúng tôi!” Ông chủ cười ha hả nói: “công ty Thái Tử Gia vào ngày 16 muốn tổ chức dạ tiệc từ thiện anh ta chỉ định muốn cô tới phụ trách việc hoa tươi cho hội trường! Tiểu Thi đây chính là cái đơn đặt hàng khổng lồ a!”
Tiểu Thi nghe thế, cái tin tức này làm cho cô không mấy vui vẻ cô cảm giác như Trác Minh Liệt hình như đang thương hại cô. Cô không thích cảm giác như thế. Nhưng cô lại không thể cự tuyệt!
“A ông chủ tôi biết rồi. Mấy ngày nữa tôi sẽ tới sớm đến cửa hàng để chuẩn bị chuyện này!”
“Mẹ Cầu Cầu có thể đi nhà trẻ không?” Cầu Cầu lôi vạt áo của Tiểu Thi, nó đã học thuộc lòng hết bọc sách nhỏ rồi.
“Cầu Cầu” Tiểu Thi vuốt mặt của Cầu Cầu “Về sau Cầu Cầu có thể sẽ phải đổi sang một khu nhà trẻ khác!”
“Tại sao mẹ? Cầu Cầu muốn cùng Mộc Mộc chơi đùa” . Tiểu Thi ôm Cầu Cầu dịu dàng nói:
“Cầu Cầu, tiền học phí nhà trẻ rất cao chờ đến khi học xong học kỳ này. Mẹ có thể sẽ không kiếm ra được học phí nhiều như vậy, cho nên sẽ phải tìm một cái nhà rẻ hơn một chút, nhưng con không cần lo cho mẹ chỉ cần Cầu Cầu ngoan, mẹ nhất định sẽ làm việc thật giỏi”
“ Mẹ, Cầu Cầu nhất định sẽ không nhớ nhung cái nhà trẻ kia?” Cầu Cầu mặc dù không quá hiểu ý của nhưng là nó biết nếu bây giờ nó học ở đây sẽ mang đến khó khăn cho mẹ.(ôi ta thích bé CC quá ước gì về sau ta có đứa con như thế hic)
---------- BỔ SUNG THÊM ----------
Chương 73: tiệm bán hoa
“Vương bí thư, giúp tôi kết nối với tiệm bán hoa!”
“Tổng giám đốc, tiệm bán hoa nào?”
“Phía dưới đây!”
Lời nói vừa cất ra thì đúng lúc bị Liên Na đi qua nghe thấy cô khinh thường cười cười đi vào phòng làm việc của Trác Minh Liệt.
“Chào anh, tôi là Trác Minh Liệt!”
“Trác tiên sinh, ngày mạnh khỏe. xin hỏi ngày có việc gì ?”
“ 16 tháng này tôi có tổ chức một dạ tiệc từ thiện. Sử dụng hoa tươi do Tiểu Thi phụ trách! Anh giúp tôi truyền đạt lại!”
Trác Minh Liệt vừa để điện thoại xuống đã nhìn thấy Liên Na diêm dúa lẳng lơ mà quyến rũ loại giá rẻ đứng ở cửa .
“Tổng giám đốc dạ tiệc từ thiện lần này anh có muốn tôi giúp anh gọi bạn gái hay không?” Bộ mặt kỳ vọng của ta thật sự là hi vọng chuyện năm ngoái lại có thể tái diễn. Năm ngoái vào hôm dạ tiệc từ thiện Trác Minh Liệt bởi vì chưa chuẩn bị, cuối cùng chỉ có thể để cho cô đảm đương làm bạn gái tạm thời, lại tặng cho cô một bộ PARA¬DA kiểu mới nhất của thời trang mùa xuân!
“Chuyện này cô giúp tôi đi chuẩn bị đi!: Trác Minh Liệt cúi đầu tiếp tục xem tài liệu.
Liên Na mừng rỡ như điên cười trộm rời đi nếu muốn cô phụ trách thì cô mà chỉ có thể tạo chuyện ngoài ý muốn thôi. Nói không chừng năm nay còn có thể thu hoạch ngoài ý muốn! Nếu như Trác Trác Minh Liệt chịu cho cô cơ hội việc kia cô có thể suy nghĩ một chút!
“Chị Liên Na có chuyện gì mà vui như thế!” Vương bí thư nhìn thấy nụ cười sáng lạn của Liên Na tò mò hỏi.
“Anh..” Liên Na nhìn Vương bí thư tốt bụng nói “Chuẩn bị cẩn thận một chút, dạ tiệc từ thiện lần này sẽ có rất nhiều người đàn ông anh tuấn tiền nhiều, cực phẩm tốt nhất định phải biết điều mà nắm chặt!”
? ? Vương bí thư mặt không hiểu dạ tiệc từ thiện cô có thể đi được sao?
“Này Tiểu Thi sao? Tôi ở tiệm bán hoa.” Ông chủ tiệm bán nhận được điện thoại của Trác Minh Liệt liền vội vàng gọi cho Tiểu Thi.
“Ông chủ ông khỏe chứ! Thật ngại gần đây tôi có rất nhiều việc cũng không tới kịp để nói cho ông!” Tiểu Thi rất xin lỗi nói.
“Nếu là người khác tôi đã sớm cho ra cửa rồi. Nhưng cô không phải là người như vậy cô không cần tới làm cũng có thể mang lợi ích cho chúng tôi!” Ông chủ cười ha hả nói: “công ty Thái Tử Gia vào ngày 16 muốn tổ chức dạ tiệc từ thiện anh ta chỉ định muốn cô tới phụ trách việc hoa tươi cho hội trường! Tiểu Thi đây chính là cái đơn đặt hàng khổng lồ a!”
Tiểu Thi nghe thế, cái tin tức này làm cho cô không mấy vui vẻ cô cảm giác như Trác Minh Liệt hình như đang thương hại cô. Cô không thích cảm giác như thế. Nhưng cô lại không thể cự tuyệt!
“A ông chủ tôi biết rồi. Mấy ngày nữa tôi sẽ tới sớm đến cửa hàng để chuẩn bị chuyện này!”
“Mẹ Cầu Cầu có thể đi nhà trẻ không?” Cầu Cầu lôi vạt áo của Tiểu Thi, nó đã học thuộc lòng hết bọc sách nhỏ rồi.
“Cầu Cầu” Tiểu Thi vuốt mặt của Cầu Cầu “Về sau Cầu Cầu có thể sẽ phải đổi sang một khu nhà trẻ khác!”
“Tại sao mẹ? Cầu Cầu muốn cùng Mộc Mộc chơi đùa” . Tiểu Thi ôm Cầu Cầu dịu dàng nói:
“Cầu Cầu, tiền học phí nhà trẻ rất cao chờ đến khi học xong học kỳ này. Mẹ có thể sẽ không kiếm ra được học phí nhiều như vậy, cho nên sẽ phải tìm một cái nhà rẻ hơn một chút, nhưng con không cần lo cho mẹ chỉ cần Cầu Cầu ngoan, mẹ nhất định sẽ làm việc thật giỏi”
“ Mẹ, Cầu Cầu nhất định sẽ không nhớ nhung cái nhà trẻ kia?” Cầu Cầu mặc dù không quá hiểu ý của nhưng là nó biết nếu bây giờ nó học ở đây sẽ mang đến khó khăn cho mẹ.
“Cầu Cầu sao con có thể ngoan như vậy” Tiểu Thi quỳ một chân trên đất ôm lấy Cầu Cầu cố gắng khống chế nước mắt của mình.
Đưa Cầu Cầu đi nhà trẻ, cô đi đến tiệm bán hoa.
“Tiểu Thi cô đã tới, chuyện trong nhà xử lý như thế nào rồi? Ông chủ quan tâm hỏi.
“Cám ơn ôn chủ đã quan tâm về căn bản thì đều tốt rồi !” Tiểu Thi gượng cười. “Tôi muốn đi đến hội trường xem trước một chút, sau đó sẽ trở lại bàn bạc với ông!”
“Không vội vẫn còn thời gian !” Ông chủ rất bát quái mà cười : “Chuyện của cô và Thái Tử Gia như thế nào?”
Tiểu Thi nắm tóc “Ông chủ , tôi đi trước!”
Tiểu Thi vội vàng đổi chủ đề, cũng như vội chạy trốn mà chạy mất rồi, trong lòng cô thật sự quá loạn.
Lần nữa bước vào Trác thị đã không còn có người đi tới cản cô thậm chí là những an ninh kia đều mang ba phần tôn trọng mập mờ. Tâm tình Tiểu Thi không khỏi hỏng bét những thứ này thật sự không phải là điều cô muốn.
“Tiểu thư tôi ở tiệm bán hoa Hâm Hâm tới xem xét hội trường!” Tiểu Thi miễn cưỡng cười.
“A cô chính là tiểu thư Tiểu Thi!” Tiếp thị viên cũng không trực tiếp nói cho cô biết việc nay cần liên lạc với ai mà lại cứ quan sát cô từ trên xuống dưới. “Chuyện này cô đi tìm tiểu thư Liên Na đi, đó là phụ tá hàng đầu của tổng giám đốc!”
Tiểu Thi chân trước vừa mới đi thì mấy nhân viên nữ liền tụ lại bàn bạc: “cô ta chính là cô gái ở trên báo sao, thực sự không ti được nhìn qua là một cô gái rất đơn thuần nhưng tâm cơ thật nặng a!”
“Đối diện nhìn giống như cô ta mới ở thôn lên ha ha!”
Nghe từng câu khó nghe , tiếng cười nhạo giống như từng thanh đao nhọn đâm vào trái tim Tiểu Thi nhưng cô lại cái gì cũng không thể nói, cũng không thể làm.
Đến lầu mười sáu cô quả thật thành động vật hiếm quý cho bon họ vây xem. Mọi người chỉ chỉ chõ chõ bình phẩm từ đầu đến chân. Cô rốt cuộc không nhịn được : “ các anh rốt cuộc đang nhìn cái gì? ? ? Hiếu kỳ như thế thì các anh đi hỏi tổng giám đốc các anh thì sẽ rõ! !” Tiểu Thi rống giận “Trừ chỉ chỉ chõ chõ các anh còn biết cái gì? Một đám thị phi chẳng phân biệt được trái phải!”
Trác Minh Liệt nghe thấy ồn ào ở phía bên ngoài thả tài liệu trong tay ra rồi đi ra ngoài cửa.
Ngưởi ở cả tầng nhất thời như không có ảnh mà vộ vàng biến mất chỉ còn mỗi Tiểu Thi đứng ở nơi đó phát giận. Vừa ngẩng đầu thấy Trác Minh Liệt đứng cách đó năm thước hai tay chắp sau lưng mặt trầm tĩnh.
“Thế nào?” Anh hỏi.
“Không biết!” Tiểu Thi nhìn anh một chút trầm giọng nói: “Trác tiên sinh tôi tới xem hội trường dạ tiệc!” Trong âm thanh của cô có ẩn nhẫn cả sự khó chịu, Trác Minh Liệt cau mày “Những chuyện kia cô không cần phải để ý! Không bao lâu sẽ không có ai nhớ đến đâu !”
Tiểu Thi vừa gật đầu vừa đi về phía trước.
“Cô đi đâu vậy?”
“Hội trường!”
“Gọi Liên Na dẫn cô đi!”
Trác Minh Liệt gọi Liên Na lên “Đây là Tiểu Thi- người sẽ phụ trách hoa tươi bố trí cho hội trường!”
“Tổng giám đốc bố trí hội trường không phải có người phụ trách riêng của công ty sao?” Liên Na khinh thường hỏi, làm Tiểu Thi có chút lúng túng.
“Sắp xếp của tôi cô chỉ cần thi hành!” Trác Minh Liệt rất không hài lòng.
Liên Na ý thức được mình nói sai, liếc nhìn Tiểu Thi một cái, vô cùng thiếu kiên nhẫn mà dắt cô đến hội trường.
“ Em gái!” Liên Na nhìn Tiểu Thi tò mò đi khắp nơi, rất không khách khí nắm cô lại “ Cô không cần đi loạn, cô không biết giầy của cô sẽ cạo hỏng hết thảm nơi nay sao?”
Tiểu Thi có chút lúng túng chỉ có thể cởi giày ra, từ từ đi.
“Tiểu thư Liên Na, vị trí số 1 và vị trí số 3 cần đặt cây xanh, tôi nghĩ các vị thuê sẽ tốt hơn. Còn vị trí hoa tươi, tôi có thể giảm 20% cho các vị.”
“Chuyện cười!” Liên Na loay hoay móng tay của mình “Chúng tôi đường đường Trác thị còn phải nhận 20 % ưu đãi của các cô sao?”
“Tôi không phải có ý này” Tiểu Thi lui về phía sau cây xanh “ thực ra nói, như vậy các vị cũng sẽ vẫn dùng tới thuê…” lời nói của Tiểu Thi còn chưa dứt, Liên Na chợt đẩy cô xuống một cái thật mạnh. Cô lui về phía sau, vừa lui chợt ***ng phải thứ gì. Chỉ thấy vang một , Tiểu Thi nhất thời cảm thấy đau nhói, vừa thử khẽ động lòng bàn chân chợt đau kịch liệt . Cô định thần nhìn lại thì ra là ***ng phải một số ly R*ợ*u. Hiện tại chân của cô đã bị mảnh vụn đâm thủng máu tươi chảy dài.
“Cô….tại sao đẩy tôi!” Tiểu Thi chịu đựng đau nhức chất vấn Liên Na.
(ôi ta ghét cái con này thế ,,,, thôi đồ ghét nhất còn ở phía sau hu hu)
“Buồn cười, rõ ràng là chính cô tự lui lại còn quay lại cắn ngược tôi. Thật là không biết xấu hổ, đừng tưởng rằng cô và tổng giám đốc có xì căng đan thì ngon. Thấy không, bộ quần áo của tôi đều là hắnanh ấy đưa ồ! Cho nên đừng quá đề cao chính mình!”
Tiểu Thi rút miếng thủy tinh ở dưới chân ra chống tường đứng lên.
“tiểu thư Liên Na cô cùng anh ta có quan hệ gì tôi không cần biết. Nhưng nếu như cô làm vậy là vì nhằm vào tôi, thì cô nhầm rồi , tôi cũng không có dễ bắt nạt như vậy đâu!” Tiểu Thi chợt đi tới trước mặt Liên Na đem hay tay tràn đầy máu tươi bôi lên y phục đắt giá của cô ta.(oh oh yeah!!!!!!!!!!!)
! Liên Na thét chói tai.
Tiểu Thi thắng lợi cười, dù là thỏ nóng nảy cũng là sẽ cắn người .
“Cô!” Liên Na giận dữ muốn đánh lại thì Trác Minh Liệt lại đi vào. Tiểu Thi vừa nhìn thấy anh tới lập tức đem hai chân chảy máu tươi nhét vào bên trong giầy.
“Có chuyện gì?” Trác Minh Liệt hỏi.
“Tổng giám đốc người phụ nữ này muốn giết tôi!” Liên Na đổi trắng thay đen cố ý cáo trạng trước. Trác Minh Liệt cau mày nhìn Tiểu Thi. Nhưng cô không nói một lời đôi tay khoanh trước ***.
“Cô đi ra ngoài!” Trác Minh Liệt giận dữ mắng mỏ Liên Na.
“Tổng giám đốc ….quần áo của tôi!” Trác Minh Liệt nhìn thấy vết máu. trên áo của Liên Na
“Người nào bị thương?” Anh hỏi.
“Là của tôi, tay cô ta quấn lên tay tôi!” Liên Na cố làm ra sợ hãi kêu lên.
“Y phục của cô công ty sẽ bồi thường cho cô, còn bây giờ cô có thể ra ngoài!”
Liên Na tức giận đùng đùng đi ra ngoài, Tiểu Thi vẫn đứng ở góc bình tĩnh khác thường.
“Cô ta bắt nạt cô ?”
“Không có chuyện gì xảy ra chứ?”
“Tôi không muốn gây ra phiền toái! Trác tiên sinh nếu như không có chuyện tôi đi về trước đây. Đúng rồi về cây xanh các anh muốn thuê hay là mua?”
“Toàn bộ mua!” Trác Minh Liệt nhìn chằm chằm ánh mắt của cô.
“Tốt, vậy tôi đi về!” Tiểu Thi cố nén đau đớn ở dưới lòng bàn chân, đi tới bên cạnh Trác Minh Liệt. “Đúng rồi đống ly kia tôi sẽ bồi thường!”
Khi cô đi tới trong hành lang máu tươi đã dọc theo giày cao gót màu trắng chảy ra bên ngoài vì vậy mà khi đi đâu cũng để lại vết máu lấm tấm.
Thi Thi kiên cường. Đừng ngừng lại không phải sợ thương! Tiểu Thi càng không ngừng khích lệ mình kiên trì đi về phía trước. Vẫn nhìn theo bóng dáng cô rời đi Trác Minh Liệt rốt cuộc cũng nhìn thấy sự khác thường.
“Đứng lại!” Trác Minh Liệt chợt trầm giọng nói.
Tiểu Thi chợt dừng lại, từng bước chân truyền tới đau đớn để cho cô hít vào một ngụm khí lạnh.
Anh đi tới bên người cô nhìn chằm chằm vào hai chân của cô sau đó ngồi chồm hổm xuống đem giầy cô cởi ra.
“Chuyện này là chuyện gì xảy ra?” Anh luôn luôn trầm tĩnh nhueng lần này lại lẫn vài phần gấp gáp.
“Tôi không cẩn thận đã dẫm vào mảnh thủy tinh vỡ!” Cô cắn môi nhẹ nói “Trác tiên sinh anh buông ra đi! Bị nhóm người của công ty nhìn thấy thì không được tốt đâu!”
Trác Minh Liệt buông chân của cô xuống không nói lời gì mà đem cô dìu vào phòng làm việc. Trong toàn bộ quá trình anh đều không nói một câu nào,Tiểu Thi cảm giác giống như anh đang tức giận.
Anh lấy hộp cứu thương ở trong ngăn kéo ra cẩn thận giúp cô lau máu trên vết thương đi sau đó cẩn thận băng bó, động tác chậm chạp mà dịu dàng.
“Lần sau cẩn thận một chút!” Âm thanh của anh chân thật đáng tin mang theo vài phần ra lệnh. Tiểu Thi im lặng gật đầu một cái.
Bởi vì bị băng bó mà chân của Tiểu Thi không cách nào cho vào bên trong giầy.
Trác Minh Liệt mở phiến cửa ngầm phía sau ghế làm việc này ra rồi đi vào trong đó một lúc sau anh lấy ra một đôi giầy nữ vẫn còn rất mới. Tiểu Thi giật mình nhìn anh, thật sự không thể tưởng được anh có sở thích này!
“Này, tôi biết cô đang nghic gì đấy”! Ngữ điệu trong giọng nói của Trác Minh Liệt chợt trở nên có phần nhẹ nhõm “Những thứ này không phải là của tôi mà là tác phẩm tôi cất giấu !”
Tiểu Thi cũng buông lỏng “ Thật là không nghĩ anh còn có sở thích này!”
Trác Minh Liệt chợt trầm mặc, anh lấy từ trong đó ra một đôi giày cao gót màu đỏ đến gầnTiểu Thi ra hiệu “ Cô thử đi xem có vừa không?”
Tiểu Thi cho thử chân vào bên trong giầy nhưng phát hiện kết quả không được vì vậy lắc đầu một cái.
“Tôi còn nghĩ là cô có thể vừa!” Anh đem giầy thả lại trong hộp giầy.
Tiểu Thi phát hiện Trác Minh Liệt đối với đôi giầy màu đỏ kia hình như rất yêu thích vì vậy không nhịn được hỏi: “Đôi giày kia có phải là tác phẩm anh thích nhất?”
“Không! Nó là một đôi bình thường nhất!” Trác Minh Liệt cầm giầy cẩn thận chu đáo “Nhưng căn bản không ai ăn đi vừa được!”
Tiểu Thi nhìn đôi giày hình như thật giống với đôi giầy của học sinh cấp 3.
“Nhỏ như vậy giống như là cho một cô bé!”
“Thật sao? Cô biết đôi giày này gọi là gì sao?”
“Giày còn có tên?” Tiểu Thi không hiểu.
“Nó gọi là gặp gỡ! một trong những đôi thuộc dòng sản phẩm của Cinderella!” Trác Minh Liệt cười cười một nụ cười dịu dàng hiếm thấy, Tiểu Thi giống như hiểu rõ một chút,vì vậy nói: “Nếu như lúc ấy anh gặp gỡ một tiểu cô nương, lâu như vậy cô ấy nhất định đã trưởng thành. Giày thủy tinh của anh không tìm được cô ấy rồi!”
Trác Minh Liệt ngẩn ra chán nản đem giầy cất đi. Là tại năm tháng trôi qua, người đi vừa tại sao lại có thể không thay đổi!
“Tôi nói sai gì sao?”
“Không có. Tôi đưa cô xuống lầu!” Trác Minh Liệt đỡ Tiểu Thi dậy, đi ra ngoài cửa.
“Trác tiên sinh tôi nghĩ tôi có thể tự mình đi được!” Tiểu Thi cười khô khốc,xưa đâu bằng nay, cô không thể làm theo ý mình như vậy nữa rồi.
“Cô sợ?” Trác Minh Liệt dán sát lỗ tai của cô hỏi.
“Trác tiên sinh không sợ sao?” Tiểu Thi hỏi ngược lại.
“Vương bí thư” Trác Minh Liệt chợt gọi người từ căn phòng bên cạch nói: “Cô đưa tiểu thư Tiểu Thi xuống đi!”
Tiểu Thi đưa một cánh tay cho thư ký khập khiểng đi xuống. Cô vừa đi Trác Minh Liệt lập tức gọi Liên Na đi vào.
“Tôi muốn biết, vừa rồi rốt cuộc xẩy ra việc gì! ánh mắt Trác Minh Liệt lạnh lẽo khiến Liên Na không biết trốn đi chỗ nào, chỉ có thể nói ra sự thật.
“Đây là lần thứ hai! Liên Na, cô biết tôi làm việc đều theo nguyên tắc, quá tam ba bận! Lần sau nếu như xảy ra chuyện tương tự, xin mời cô không cần đến Trác thị nữa ! Còn nữa, bây giờ cô không phải là trưởng thư kí của tôi nữa, cô bị hạ xuống một bậc đi! !”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc