Vợ À! Hãy Đến Đây Chà Đạp Anh Đi!!! - Chương 35

Tác giả: meokarry2109

"Mẹ kiếp! Anh buông tôi ra"
Người đàn ông đột nhiên kết thúc nụ hôn kia, cô thừa dịp có không gian, dùng sức tát người đàn ông này một bạt tai!
Chát! Một âm thanh vang lên!
Mặt của Thẩm Trạch Dương ngẩng lên, trong bóng tối ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, siết chặt cằm của cô nói: "Cô là ai?"
Mộc Ninh Ninh tức giận đẩy anh ta ra, thét chói tai: "Câu này tôi hỏi anh mới đúng, mẹ kiếp! Nếu anh thực sự dám ***ng vào tôi, có tin, tôi sẽ khiến cho nửa đời sau của anh triệt sản giống nòi".
Trong bóng tối, hai mắt của Thẩm Trạch Dương lóe lên như dã thú, anh soạt một phát đứng dậy, bật đèn trong phòng sáng lên!
Hai người cùng khiếp sợ nhìn đối phương! !
"Cô là ai? Đi vào trong phòng của tôi làm gì?" Sắc mặt Thẩm Trạch Dương lạnh lẽo, nhìn cô gái mặc quần áo xộc xệch trên bàn trà, hỏi!
"Anh không biết tôi là ai mà còn dám *** tôi"
"*** cô?" Tròng mắt của Thẩm Trạch Dương hơi híp, nhìn Mộc Ninh Ninh, cố nén tức giận nói: "Đây là phòng riêng của tôi, không có lệnh của tôi bất cứ ai cũng không cho phép đi vào, huống chi, bên ngoài đèn đỏ miễn quấy rầy đang sáng, cô không nhìn thấy?"
"Tôi..." Ninh Ninh có chút cứng ngắc sững sờ nhìn căn phòng xa hoa này, đúng là cô lúc đó cũng không nghĩ ngợi gì nhiều xông thẳng vào đây.
Khuôn mặt Thẩm Trạch Dương lạnh lùng, đột nhiên kéo ra vẻ giễu cợt, con mắt tà mị chợt lóe, hừ nhẹ một tiếng, tay nhanh như chớp đưa về phía dây kéo váy *** của cô, roẹt một tiếng, kéo lên xong mới nói: "Lần sau muốn tìm đàn ông có tiền, tốt nhất thông minh một chút! Không nên thấy phòng của tôi liền xông vào trong".
"Anh..." Ninh Ninh hít vào một ngụm khí lạnh, cúi đầu, liếc mắt nhìn khóa kéo *** mình, cố gắng điều chỉnh hô hấp, hét rầm lên: "Anh nghĩ cũng thật hay!!Bà đây là người đã có chồng, nhan sắc chồng tôi không thiếu, tiền chồng tôi cũng có thể đập ૮ɦếƭ anh đấy".
"Vậy chồng cô chắc mắt cũng mù rồi mới có thể vừa ý loại người như cô" Thẩm Trạch Dương sắc mặt cứng rắn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô: Cút ra ngoài".
Ninh Ninh cố gắng chống đỡ cơ thể muốn ngã quỵ này, cô mím môi, cắn răng xoay người rời đi, đã qua lâu như vậy, mấy gã kia chắc cũng chạy đi qua rồi!! Dù sao cô cũng không muốn ở cùng với một tên cầm thú thần kinh Biến th' này.
Ninh Ninh ra đến ngoài hành lang, ngó ngang xung quanh thấy không có ai, cô mới từ từ chống đỡ bức tường bước về phía trước.
Đi đến một ngã rẽ, đột nhiên có một căn phòng mở ra, cô tiến đến gần thấy trong phòng không có ai, cô mới hít thở cẩn thận bước vào.
Ninh Ninh bước thẳng vào phòng tắm, cô khóa cửa lại, cô đi đến bồn tắm rộng lớn, cả người không chút sức lực, thân thể ngã quỵ vào trong đó.
Dòng nước lạnh lẽo ngay lập tức tràn vào cơ thể cô, bao bọc lấy cô, cảm giác cơ thể nóng ran lúc này mới vơi đi một ít, Ninh Ninh cố gắng hít thở đều đặn, nhưng dược tính này quá mạnh, cô cho dù đã ngâm mình trong nước lạnh, vẫn cảm thấy thật nóng, thật khó chịu.
Cô nhẹ mở hai mắt, thấy ở gần đấy có một con dao gọt hoa quả ở trên thành bồn tắm, cô vươn tay lấy ra, không chút do dự, cầm con dao trên tay rạch một phát vào cánh tay cô.
Ngay lập tức, một cơn đau đớn ập đến, một dòng máu đỏ tươi chảy từ trên cánh tay cô rơi xuống hòa vào làn nước lạnh lẽo, trán Ninh Ninh đã tràn đầy mồ hôi, cơn đau này ít nhất có thể làm dịu đi chút ít sự khó chịu trong cơ thể cô.
Ninh Ninh lại lần nữa rạch thêm một phát, thấy không đủ, cô lại rạch thêm hai, ba phát nữa,....Chẳng mấy chốc, nước trong bồn tắm đã biến thành một màu máu đó tươi, trong không khí thoang thoảng mùi máu tanh nồng nặc...
-----------
Một chiếc Roll-royce Ghost màu đen phóng đến nhanh như một con báo săn mồi trong bóng tối, theo sau là chiếc Maybach màu đen, xuất hiện trên đường phố vào giữa đêm.
Diệp Hạo Nhiên bước xuống xe rồi đóng sầm cửa lại, ánh mắt lạnh băng nghiêm nghị.
Bước chân trầm ổn đi lên trên du thuyền, mỗi bước đi của hắn tựa như bước chân tử thần mang theo hơi thở ૮ɦếƭ chóc, lạnh
lùng băng lãnh.
Ngay khi Hạ Dục Nhi nhìn thấy Diệp Hạo Nhiên, chân của cô ta như mọc rẽ, sóng lưng gió rét thổi qua.
Diệp...Hạo Nhiên?
Chẳng phải anh đang ở nước ngoài sao?
Sao lại về rồi!
Ánh mắt Hạ Dục Nhi làm như ngạc nhiên, bước đến gần chỗ hắn.
"Anh Hạo Nhiên, anh về lúc nào vậy? Sao anh lại ở đây?"
"Diệp thiếu, rất vinh hạnh ngài đã đến đây, chúng tôi không biết ngài sẽ đến nên xin thứ lỗi không thể tiếp đón long trọng được".
Ông chủ của bữa tiệc cũng bước đến, dáng vẻ nịnh nọt khẽ khom lưng.
Diệp Hạo Nhiên không thèm đến xỉa đến ông ta và đám người đang bước nhanh sau lưng, ánh mắt hắn lạnh lẽo đi tới.
"Dục Nhi, chị dâu em đâu?"
"Dạ" Hạ Dục Nhi có chút chột dạ, lại không ngờ tới hắn sẽ hỏi thẳng thừng như vậy, cô ta nhẹ giọng trả lời, dáng vẻ giống như thật sự khẩn trương lo lắng: "Nãy em cũng vừa mới gặp qua chị ấy, nhưng không biết một lúc sau em đi nói chuyện với người ta, lúc em quay về đã không thấy chị ấy đâu".
Diệp Hạo Nhiên nghe vậy, ánh mắt lạnh băng không nói gì, trực tiếp đi lướt qua Hạ Dục Nhi.
Đến khi bước tới bậc thang bằng đá hoa cương, hắn gằn giọng, ngữ điệu lạnh thấu xương: "Đừng để tôi biết chuyện này có liên quan tới em, nếu người nào dám làm tổn thương Ninh Ninh, cho dù kẻ đó là ai, tôi nhất định sẽ khiến cho kẻ đó thịt nát xương tan, kết cục chính là sống không bằng ૮ɦếƭ!"
Hạ Dục Nhi âm thầm nắm chặt tay, nhưng cô ta cũng biết giờ phút này tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ.
Cặp mắt hắn đen sâu thẳm lãnh đạm, khuôn mặt lạnh lùng như băng giá quay sang nhìn người đàn ông đang khom lưng ở phía dưới: "Hạ Tổng, vợ tôi bị bắt cóc ngay ở trên du thuyền của ông. Nếu tối nay vợ tôi bị mất một sợi tóc nào, số kiếp nhà họ Hạ các người xem như đã tận".
"Diệp thiếu, chuyện này..." ông ta hoảng sợ ấp a ấp úng đang muốn mở miệng, lại bị một giọng nói chen ngang.
"Ông chủ, tất cả cửa ra vào trên du thuyền đều đã bị phong tỏa, bây giờ đi vào được chưa?" Giang Dã bước tới sau lưng Diệp Hạo Nhiên, thấp giọng hỏi.
"Lục soát từng phòng một"
-----------
Tại tầng mười khách sạn, cửa từng phòng đều bị đá văng ra. Cho đến căn phòng trong cùng, trước mặt cánh cửa bị khóa trái từ bên ngoài, Diệp Hạo Nhiên vừa đến gần đã nghe rõ tiếng phụ nữ vừa phóng đãng lại vừa đau đớn truyền ra.
Giang Dã và vệ sĩ ở phía sau đuổi tới cũng nghe thấy âm thanh này. Bọn họ không dám có biểu hiện gì trên mặt, càng không dám nhìn vào sắc mặt của Diệp Hạo Nhiên.
Diệp Hạo Nhiên chỉ dừng lại một thoáng, ánh mắt bình tĩnh nhìn cánh cửa trước mặt.
Âm thanh này không phải là của Ninh Ninh.
Dù cho cô thật sự bị người ta bỏ thuốc, dù cho lý trí mơ hồ, nhưng loại tiếng hét hết sức chướng tai như thế này tuyệt đối không thể là Ninh Ninh.
Diệp Hạo Nhiên đá văng cánh cửa. Trong chớp mắt, từ phòng tối tỏa ra mùi vị khiến người khác ghê tởm.
Lúc bước vào cửa, ánh mắt như băng sương của hắn nhìn đám đàn ông trần trụi đang đè ép một người phụ nữ. Toàn thân người phụ nữ đó bầm tím, tóc tai rối bù, cơ thể bẩn thỉu không chịu nổi, chất lỏng màu trắng ngà chảy khắp người.
Diệp Hạo Nhiên lạnh lùng nhìn gương mặt người phụ nữ kia.
Người phụ nữ gào khóc giãy giụa, đám người đàn ông kia giống như bị mất trí, cảnh tượng *** luân phiên như thế này… thật là cả đời khó gặp…
Người phụ nữ kia, vậy mà lại là Lâm Nhã Hân!
"Ông chủ, đây không phải là thiếu phu nhân" Giang Dã lấy lại tinh thần, chợt đảo mắt về phía Diệp Hạo Nhiên .
"Tiếp tục tìm."Đáy mắt Diệp Hạo Nhiên tối đen thâm thúy, ngữ điệu vô cùng lãnh đạm.
Đoàn người chia thành mấy đội lục soát các tầng lầu. Camera tầng tám và thang máy đều bị người khác động tay động chân.
Mãi đến khi phòng giám sát chợt gọi điện đến: "Tìm được rồi! Camera tầng 10 không bị hỏng! Mười lăm phút trước, một mình Diệp phu nhân đã đi qua hành lang tầng 8 lên trên".
Lúc Diệp Hạo Nhiên đi đến tầng mười, đá
văng cánh cửa xông vào.
Cảnh tượng trong nhà tắm làm hắn khiếp sợ...
Có lẽ...cả đời này hắn đều sẽ không bao giờ quên.
Bồn tắm tràn ngập mùi máu tanh mang màu đỏ thẫm của máu...
Thân thể người con gái hắn yêu đang nằm lạnh ngắt trong bồn tắm...Hơi thở thoi thóp....
Trái tim Diệp Hạo Nhiên lúc này giống như bị người ta hung hăng P0'p chặt lấy một cái...Đau đớn đến tận xương tủy....
Ninh Ninh của hắn...Sao lại bị biến thành như thế này!!
Ninh Ninh của hắn...hắn còn không dám làm tổn thương cô...
Ninh Ninh của hắn...hắn yêu thương còn chưa đủ!!
Ninh Ninh của hắn...Ninh Ninh của hắn...
"Aaaa" Diệp Hạo Nhiên gầm lên một tiếng đau đớn, ánh mắt hắn đỏ ngầu chạy đến chỗ cô, ôm chặt tấm thân lạnh ngắt của cô vào trong lòng...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc