Tuyết Đen - Chương 05

Tác giả: Giao Chi

Người con gái này phải chăng có phép thuật? Cô ấy làm trái tim tôi nhảy rộn lên những vũ điệu cuồng si. Trong giây phút này, tôi biết mình đã hoàn toàn khuất phục trước cô ấy. Một con quỷ như tôi, sẽ cầu xin tình yêu của cô ấy để hóa giải lời nguyền và trở lại làm người.
_________
Nhã Thanh thất thểu đi vào cổng trường. Cát Tường và Hoàng Nam đang đi trước cô khoảng 3m.
- Hội trưởng hội học sinh lại đi cùng đội trưởng đội bóng rổ nữa sao? – Hs 1 nói.
- Thì ngày nào mà hai người đó chẳng đi học cùng nhau chứ - Hs 2 nói.
- Tớ ghen tị với Cát Tường quá! Cậu ấy xinh đẹp thật! – Hs 3 nói.
- Cậu ấy là công chúa của Huyền Thoại mà lại – Hs 4 nói.
- Hai người họ thật xứng đôi! – Hs 5 nói.
- Gì chứ? Mấy người này – Nhã Thanh nghe những lời bàn tán thì bực bội vô cùng. Cô cúi đầu để giấu đi gương mặt tức tối rồi xải bước nhanh để đi vụt qua Cát Tường và Hoàng Nam.
- Bộp! – Nhã Thanh ᴆụng phải một cái gì đó. Ngẩng lên thì thấy 5 nữ sinh đang đứng trước mặt.
- Con này, đi đứng không có mắt à? – Nữ sinh vừa bị Nhã Thanh ᴆụng trúng quát lên.
- Tôi xin lỗi! – Nhã Thanh nói rồi bỏ đi. Nữ sinh kia cũng định cho qua vì cô ta đang bận tìm người. Đã không có chuyện gì nếu cô ta không nhìn thấy bảng tên trên áo vest của Nhã Thanh. Nhã Thanh chính là người cô ta muốn tìm.
- Hoàng Nhã Thanh lớp 12a3 – Nữ sinh đó giữ vai Nhã Thanh lại.
- Sao các cậu biết tôi? – Nhã Thanh quay lại hỏi.
- Bọn này đang tìm mày đây – Một nữ sinh khác trong số 5 nữ sinh đó nói.
- Tôi và các cậu quen nhau sao? – Nhã Thanh ngơ ngác.
- Đi theo bọn tao!
- Cô ta quen với nhóm Ma 乃úp Bê sao? – Hoàng Nam nhìn thấy Nhã Thanh đi theo 5 nữ sinh kia.
- Đúng là loại con gái không ra gì! Vừa đến là đã quen biết với những thành phần xấu rồi. Hôm qua là Quỷ Vương, hôm nay là Ma 乃úp Bê. Rốt cuộc cô dùng bùa mê gì mà làm Bảo Nam của tôi yêu một đứa như cô chứ? – Hoàng Nam nghĩ thầm.
Sân thượng dãy nhà phía Tây
Nhà kho
- Chát! – Tiếng bạt tai vang lên.
- Sao cậu đánh tôi? – Nhã Thanh ngơ mặt không hiểu gì.
- Chát! – Cái tát thứ 2.
- Mày nghĩ mày là ai mà dám đến ngồi cùng bàn với Quỷ Vương trường Huyền Thoại chứ? – Nữ sinh vừa tát Nhã Thanh hỏi, giọng đe dọa.
- Ngồi cùng bàn? Mấy cậu đang nói đến Bùi Việt Lĩnh sao? – Nhã Thanh hỏi.
- Hự - Nhã Thanh bị một nữ sinh đạp vào bụng.
- Mày nghĩ mày là ai mà dám gọi cả họ và tên Quỷ Vương như vậy chứ? – Nữ sinh vừa đạp vào bụng Nhã Thanh quát.
- Cậu ta là ai mà tôi không thể gọi như vậy? – Nhã Thanh hỏi.
- Con này, mày còn giám trả cheo nữa à? – Một nữ sinh khác nắm tóc Nhã Thanh giật mạnh rồi đẩy Nhã Thanh vào tường.
- Đừng nói nhiều nữa. Đánh nó đi! Con này là học sinh mới, phải dạy nó tới nơi tới chốn nó mới biết sợ - Nữ sinh vừa nắm tóc Nhã Thanh nói với 4 nữ sinh còn lại rồi cả bọn xông vô đạp Nhã Thanh túi bụi.
Trong khi đó
- Đại ca. Bắt được 3 thằng chó gián điệp của trường Nhất Phong rồi – Một nam sinh đến nói với Việt Lĩnh khi Việt Lĩnh đang ngồi hút thuốc dưới gốc cây hôm qua Việt Lĩnh tìm thấy Nhã Thanh.
- Lôi tụi nó lên sân thượng dãy nhà phía Tây cho tao! Hôm nay tao đích thân ra tay – Việt Lĩnh dụi điếu thuốc vào thân cây (cây: thằng kia! Muốn ૮ɦếƭ hay sao mà dụi thuốc vào tao?, Việt Lĩnh: tao đốn mày luôn còn được chứ đừng có nói, cây: Quỷ Vương tha em!)
- Dạ, đại ca.
- Dám bán đứng tao, đâu quân cho trường Nhất Phong à? – Việt Lĩnh nghiến răng, trợn mắt. Đứng dậy, xỏ tay túi quần và đi đến dãy nhà phía Tây.
Việt Lĩnh lên đến sân thượng thì đã thấy 3 thằng boy mặt tái xanh, mồ hôi chảy ướt trán đang quỳ dưới đất.
- Sao không lôi ba thằng này vào nhà kho? – Việt Lĩnh trừng mắt nhìn mấy thằng đàn em.
- Dạ… nhóm Ma 乃úp Bê đang xử đứa nào trong đó nên… - Thằng đệ ấp úng.
- Biết tụi nó xử đứa nào không? – Việt Lĩnh vừa hỏi vừa kê điếu thuốc lên miệng. Một thằng đàn em bật quẹt cho cậu, điệu bộ cung kính. Việt Lĩnh quan tâm là vì trong nhóm Ma 乃úp Bê có em họ của cậu. Nhưng đó là bí mật chỉ có hai anh em họ biết.
- Dạ là học sinh mới. Hình như tên Hoàng Nhã Thanh – Thằng đệ làm vẻ mặt ngẫm nghĩ.
- Cái gì? – Việt Lĩnh thả điếu thuốc xuống đất. Dùng chân đạp lên. Gương mặt tức giận.
- Rầm! – Cửa nhà kho bị đạp tung. Việt Lĩnh xỏ tay túi quần đi vào. Ánh mắt sắc lạnh. Nhìn phong độ vô cùng.
- Quỷ Vương – Nhóm Ma 乃úp Bê dừng việc đá Nhã Thanh, cúi đầu chào.
- Các người đang làm gì vậy? – Việt Lĩnh hỏi, giọng ám mùi sát khi. Cậu đi đến gần chỗ Nhã Thanh đang nằm.
- Bọn em đang thay anh trừng khi con nhỏ hôm qua dám vô lễ với anh – Một nữ sinh trả lời, giọng tự hào.
Nữ sinh ấy những tưởng sẽ lấy lòng được Việt Lĩnh nhưng không ngờ lại phản tác dụng. Việt Lĩnh dùng một tay siết cổ nữ sinh đó, một tay vẫn xỏ túi quần. Mặt không chút biểu cảm.
- Quỷ Vương tôi mà cần lũ con gái các người giúp sao? – Việt Lĩnh nói chậm rãi.
- Em… em… xin… lỗi! – Nữ sinh đang bị Ϧóþ cổ thều thào trong khi 4 nữ sinh kia khi*p dúm lại.
- Cút đi! – Việt Lĩnh buông nữ sinh kia ra. Việt Lĩnh bỏ qua dễ như vậy vì đứa em họ nếu không 5 đứa đó tan nát rồi.
- Nhã Thanh! – Việt Lĩnh đến đỡ Nhã Thanh dậy. Gương mặt Nhã Thanh bây giờ bầm dập. Khóe miệng còn dính máu. Mắt nhắm lim dim.
- Nhã Thanh! – Việt Lĩnh vỗ nhè nhẹ vào má Nhã Thanh.
Nhã Thanh mở đôi mắt nặng trĩu ra mơ màng nhìn Việt Lĩnh.
- Hoàng Nam? – Nhã Thanh nghĩ thầm. Cố mở mắt to hơn. Nhã Thanh nhìn nhầm Việt Lĩnh ra Bảo Nam nhưng đầu thì lại nghĩ đó là Hoàng Nam.
Nhã Thanh ngồi dậy ôm chầm lấy Việt Lĩnh.
- Huhuhuhuhu… - Nhã Thanh khóc nức nở.
- Tớ… đau… lắm – Nhã Thanh thút thít.
- Nín đi nào! Tôi đưa cậu đến phòng y tế! – Việt Lĩnh vỗ nhè nhẹ vào vai Nhã Thanh. Mặt cậu đỏ bừng. Tim đập loạn xạ.
- Đừng chuyển động! Hãy như thế này một chút thôi! Một phút thôi cũng được! – Nhã Thanh ghì chặt Việt Lĩnh hơn.
- Người con gái này phải chăng có phép thuật. Cô ấy làm trái tim tôi nhảy rộn lên những vũ điệu cuồng si. Trong giây phút này, tôi biết mình đã hoàn toàn khuất phục trước cô ấy. Một con quỷ như tôi, sẽ cầu xin tình yêu của cô ấy để hóa giải lời nguyền và trở lại làm người.
Phòng y tế
Nhã Thanh từ từ mở mắt ra. Ánh sáng làm cô chói mắt. Nơi này không có trong trí nhớ của cô.
- Cậu tỉnh rồi à? – Việt Lĩnh đang ngồi ngay bên cạnh Nhã Thanh.
- Tôi đang ở đâu vậy? – Nhã Thanh hỏi, giọng nhỏ xíu.
- Phòng y tế - Việt Lĩnh nói.
- Cậu đưa tôi đến đây sao? – Nhã Thanh hỏi.
- Chứ cậu nghĩ là ai? – Việt Lĩnh hơi bực bội.
- Sao mình có thể nhìn Việt Lĩnh thành Hoàng Nam chứ? Không, là Bảo Nam chứ không phải Hoàng Nam. Mình điên mất rồi – Nhã Thanh nghĩ thầm, gương mặt có chút hụt hẫng.
- Vẻ mặt đó là sao? Không lẽ người cậu mong đến cứu cậu không phải là tôi? – Việt Lĩnh khó chịu.
- Này, cậu không định cám ơn tôi sao? – Việt Lĩnh làm mặt ngầu.
- Không phải vì cậu mà tôi bị đánh sao? – Nhã Thanh không chịu thua.
- Đúng là vô ơn. Biết vậy tôi để tụi nó đánh ૮ɦếƭ cậu luôn – Việt Lĩnh nheo mắt nhìn Nhã Thanh.
- Hối hận cũng muộn rồi. Lần sau nếu cậu gặp chuyện tôi sẽ cứu cậu. Coi như trả ơn.
- Cái gì? Tôi đây mà cần cậu cứu á? Chứ con gà con nào vừa nãy nằm khúm núm trên sàn vậy? Cậu tự cứu mình còn không xong nữa là.
- @#$%^&
Từ hôm qua đến giờ, mỗi lần Nhã Thanh và Việt Lĩnh sáp lại là lại cãi nhau. Thế nhưng bản thân cả hai cảm thấy rất vui.
Trong khi đó cả trường đang đồn ầm lên chuyện Quỷ Vương bế một nữ sinh vô phòng y tế.
- Quỷ Vương của chúng ta bế ai vậy? – Nữ sinh 1
- Nghe đâu là Hoàng Nhã Thanh học sinh mới chuyển trường – N~s 2
- Nghe nói là bị nhóm Ma 乃úp Bê đánh – N~s 3.
- Tớ nghe nói hôm qua nhỏ đó dám vô lễ với Quỷ Vương nên hôm nay bị đánh đó – N~s 4.
- Nó vô lễ với Quỷ Vương mà anh ấy còn giúp nó sao? Quỷ Vương thành người tốt từ bao giờ vậy? – N~s 5
- Hic! Quỷ Vương đẹp trai, lạnh lùng của tớ. Sao lại bế con nhỏ đó chứ - N~s 6.
- Đại ca của chúng ta sao lại như vậy chứ? – Nam sinh 1.
- Phải đó! Anh ấy vốn ghét con gái mà? – Ns 2.
- Hay đại ca sắp ૮ɦếƭ nên làm việc thiện tích đực – Ns 3.
- Thằng này, để đại ca nghe được là mày ૮ɦếƭ trước đấy – Ns 4.
- Mà nghe nói hôm nay đích thân đại ca xử 3 thằng phản bội mà – Ns 5.
Và tin tức đó đã nhanh chóng bay đến tai Hoàng Nam.
- Bị nhóm Ma 乃úp Bê đánh sao? – Hoàng Nam chau mày, nghĩ thầm.
- Vậy hóa ra không phải chơi chung nhóm à? – Hoàng Nam ngẫm nghĩ.
- Mà làm cái trò gì mà mới đi học ngày thứ 2 đã có kẻ thù rồi vậy? Lại còn vô lễ với Quỷ Vương nữa. Giây thần kinh sợ của cô ta liệt luôn rồi sao? Hay cô ta không có dây đó? – Hoàng Nam thoáng lo lắng.
Quay lại chỗ 3 thằng boy đáng lẽ ra hôm nay bị Việt Lĩnh đánh nha!
Ba thằng đang quỳ giữa sân thượng. Hai tay giơ lên đầu. Chỉ còn có 3 thằng thôi. Đàn em của Việt Lĩnh bỏ đi theo cậu rồi.
- Đại ca bao giờ mới quay lại xử tụi mình chứ? – Boy 1.
- Mày im lặng đi! Lo mà quỳ đi! Anh ấy quay lại thấy “ngoan” may ra còn thương – Boy 2.
- Mày đang mơ đấy à? Quỷ Vương làm gì biết thương người – Boy 3 nói.
- Chẳng phải ban nãy anh ấy cứu người sao? – Boy 2 cãi.
- Xem ra Quỷ Vương đang hoàn lương – Boy 1 nói.
- Hoàn lương cái đầu mày. Thấy gái đẹp ai mà không cứu – Boy 3 cãi.
- Tao cũng đẹp lắm nè – Boy 2 nói, mắt chớp chớp.
- Tao Gi*t thằng này nhá! – Boy 3 hỏi boy 1.
- Tùy mày!
- Binh! Binh! Chát! Chát! Bốp! Bốp!...
- @#$%^&*
Phòng y tế
- Cậu như thế này còn lên lớp học sao? – Việt Lĩnh đang can ngăn Nhã Thanh.
- Phải học chứ. Đã mặc đồng phục đến trường mà không học sao được? – Nhã Thanh nói vẻ như đó là điều hiển nhiên.
- Nói hay đấy! Thế hôm qua cậu có học hành được gì không hay ngồi thơ thẩn cả buổi – Việt Lĩnh vặn lại.
- Sao cậu biết? – Nhã Thanh tròn mắt nhìn Việt Lĩnh.
- Tôi…
Việt Lĩnh đang bối rồi vì không biết trả lời như thế nào. Không lẽ thừa nhận mình nhìn lén. May sao chuông vào tiết vang lên.
- Lên lớp thôi! Không phải cậu nói muốn lên lớp học sao? – Việt Lĩnh nói rồi bỏ đi trước. Chẳng qua là để Nhã Thanh không nhìn thấy gương mặt đang đỏ bừng lên thôi. Nếu còn đứng đó không khéo Nhã Thanh nghe thấy tiếng tim Việt Lĩnh đập mất.
Nhã Thanh cũng lon ton đi theo. Cô không mấy chú ý đến thái độ lúng túng của Việt Lĩnh.
Có 1 người đang đứng trên lầu dõi theo Nhã Thanh và Việt Lĩnh. Đôi mắt tóe lửa.
- Cậu nhìn gì vậy Hoàng Nam? – Một nam sinh đến vỗ vai Hoàng Nam.
- À… không có gì đâu. Vào lớp thôi! Vô tiết rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc