Tui Bảo Bạn Cùng Bàn Đánh Cậu! - Chương 32

Tác giả: Kháo Kháo

Chương 32: Kẻ nặc danh.
Âm thanh Cố Kỳ Nam vang dội khiến mọi người trong phòng bida đều quay đầu nhìn lại.
Có vài người mặc đồng phục của Thất Trung, có vài người cùng khối thấy Triển Minh, còn chào hỏi: “Triển ca, dẫn học bá trốn học à.”
 Triển Minh không để ý đến cậu ta, đưa tiền trả cho một giờ, cầm hai cây cơ bida*.
*Cơ bida: nói nôm na là gậy đánh bida.

Cái phòng bida này ở khá gần với Thất trung, 8 giờ sáng hằng ngày đều mở cửa, thuận tiện cho mấy đứa trốn học đến đây chơi. Anh trai lấy tiền ngồi uể oải, ỉu xìu trước quầy lễ tân, cúi đầu chơi game. Mấy tên học sinh trốn học khác lười nhác mà dựa vào bàn bida, xem một trong số những người bọn họ đánh. Bên trong còn có hai nữ sinh, dựa vào nhau, một bên chơi di động cũng thỉnh thoảng nhỏ giọng vui đùa, còn thường quay sang ngắm Triển Minh.
Triển Minh đưa cây cơ cho Cố Kỳ Nam, hỏi: “Từng đánh chưa?”
Cố Kỳ Nam lắc đầu, tới gần Triển Minh, thấp giọng nói: “Triển ca, có người đang nhìn cậu kìa.”
Triển Minh không thèm để ý: “Đừng quan tâm bọn họ, có lẽ là sợ bị tôi đánh thôi.”
Cố Kỳ Nam liền cười lên, đến mức không thể ngừng được.
Triển Minh khom lưng, chỉ Cố Kỳ Nam chơi.
Đầu tiên là xếp bi thành hình tam giác, sau đó đánh tan, lại đánh bi của mình đánh xuống lỗ, ai đánh xong trước thì thắng. Nghe thì rất đơn giản, nhưng mới đó mà Cố Kỳ Nam đã phát hiện, cậu căn bản đánh không trúng bi nào.
Triển Minh cũng không phải tới để chơi nghiêm túc, nên chậm rãi dạy cậu, có đôi khi còn nhường cậu mấy viên bi.
Mới đó mà đã hết một giờ, Triển Minh nhìn thời gian cũng vừa tới lúc, sau đó đưa Cố Kỳ Nam về trường học.
Lúc ra khỏi phòng bida, mấy học sinh trốn học kia của Thất trung vẫn còn ở lại chơi. Cố Kỳ Nam quay đầu lại nhìn bọn họ, nhỏ giọng hỏi Triển Minh: “Triển ca, bọn họ muốn chơi ở đây hết cả buổi sáng sao?”
Triển Minh ngồi trên xe điện, chờ Cố Kỳ Nam ngồi xong, trả lời: “Chắc là vậy.”
“Trốn cả một buổi sáng, không sợ giáo viên gọi cho người nhà sao?” Cố Kỳ Nam ngồi trên yên, hai tay cầm lấy lớp vải đồng phục hai bên eo Triển Minh, giống hệt một đứa bé.
Triển Minh nhìn hai tay cậu, lười sửa lại cho cậu, khởi động xe điện, nói: “Ai biết được, có lẽ giống với tôi, không có người nhà; hoặc có lẽ người nhà của bọn họ mặc kệ bọn họ.”
Trong lòng Cố Kỳ Nam căng thẳng, cậu muốn hỏi Triển Minh một chút về buổi họp phụ huynh hôm bữa, sao hắn lại nói những lời đó, nhưng lại không dám hỏi. Cậu nghĩ một lúc, nói: “Sao có thể không quan tâm được chứ? Có thể là quá bận ……”
Xe điện chạy đi, gió thổi qua tai, một lát sau, giọng Triển Minh mới truyền đến: “Có rất nhiều trường hợp không thể chăm nổi, cũng có thể là chẳng thèm quan tâm tới con cái nữa, cậu nhìn Thất trung chúng ta đi, có rất nhiều người giống như tôi, chẳng hạn như Vương Việt.”
Cố Kỳ Nam nóng nảy, thiếu chút nữa đứng lên xe điện, nói: “Cậu nói bậy! Cậu không phải người như vậy!”
Triển Minh cười một tiếng, ngừng xe ở chỗ cũ, đưa lưng về phía Cố Kỳ Nam, nhẹ giọng nói: “Tiểu Nam Tử, bố mẹ cậu rất tốt, gia đình rất tốt, nếu cậu có bất cứ điều gì, cậu nên nói với bố mẹ. Tuy Nhất trung là thứ phá hoại, nhưng sẽ qua nhanh thôi, đừng sợ.”
Lần đầu tiên Triển ca gọi cậu là Tiểu Nam Tử, trừ lúc gửi tin nhắn bằng WeChat. Nhưng trên WeChat đều là chữ, không giống với lúc mặt đối mặt, và âm thanh cũng khác nữa.
Buổi sáng lúc gặp phải Lâm Sĩ Đạt, tâm trạng của Cố Kỳ Nam tụt dốc không phanh, lần đầu cảm thấy quyết định chuyển trường của mình thật sai trái, chỉ muốn trốn về nhà.
Qua hơn hai giờ, tâm tình của cậu đã chuyển từ âm u sang nắng ấm.
Cậu leo xuống xe điện, kéo kéo dây đeo cặp sách của Triển Minh, nói: “Cậu cũng rất tốt.”
Triển Minh cảm thấy não Tiểu Nam Tử chắc chắc bị úng nước, nói toàn mấy câu sến sẩm.
Triển ca lạnh lùng con thạch sùng không thể làm gì hơn là tiếp tục sải bước đi về phía trước.
Đi một hồi cũng bước chậm lại, để cho Tiểu Nam Tử theo kịp.
Hai người vào lúc nghỉ giữa giờ tại tiết 3, Lâm Tiểu Bân nhìn thấy hai người bọn họ, trợn cả mắt lên, nâng điện thoại di động hỏi: “Hai người các cậu đi đâu đấy?! Tôi nhắn vào nhóm đã nửa ngày rồi mà hai cậu cũng chưa trả lời!”
Cố Kỳ Nam lấy điện thoại di động ra nhìn, quả nhiên Lâm Tiểu Bân gửi liên tục mấy tin nhắn chất vấn.
Triển Minh ngồi xuống ghế tựa, đặt balo xuống, hờ hững trả lời: “Trốn tiết đi đánh bi-a. “
Lâm Tiểu Bân trợn to hai mắt, không thể tin nổi: “Hai người các cậu? Tiểu Nam Tử? Cố Kỳ Nam? Nhất lớp Cố Kỳ Nam? Tan học mười phút vẫn còn đang làm bài Cố Kỳ Nam? ? ?”
Cố Kỳ Nam cảm thấy buồn cười, mà ngẫm nghĩ lại cảm thấy Lâm Tiểu Bân kinh ngạc là rất hợp lý, nói: “Đây là lần đầu tiên tôi trốn tiết, cũng là lần thứ nhất đánh bi-a.”
Ngô Uyên cười nói: “Bân, bây giờ tuyệt vọng rồi sao?”
Lâm Tiểu Bân lườm một cái: “Được, tôi, Bân ca ngày hôm nay tuyệt vọng rồi. Tôi không còn là đàn em số một của Triển ca nữa rồi, giờ Triển ca trốn tiết cũng không dẫn tôi theo rồi! Mà lại dẫn gia tinh nhỏ này đi, còn trao rất nhiều lần đầu cho Triển ca nữa chứ!” (nói cái gì thế hả Bân)
Lâm Tiểu Bân chỉ là thuận miệng đùa giỡn, vốn là không có ý gì. Mà trải qua chuyện ầm ĩ lúc sáng sớm, Triển Minh cảm thấy có hơi không thích hợp, trừng Lâm Tiểu Bân một cái.
Lâm Tiểu Bân cảm nhận được sát khí, co rúm một cái, lẩm bẩm nói nhỏ: “Gian tình thiêu đốt khắp nơi còn không cho người ta nói…”
Triển Minh đạp một cái lên ghế tựa của Lâm Tiểu Bân, Lâm Tiểu Bân sợ hết hồn, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, nhào lên người Ngô Uyên khóc lớn. Ngô Uyên lấy sách tiếng Anh đánh cậu ta: “Cút! Cút! Đừng có chơi trò gian tình với tôi!”
Triển Minh cạn lời, lần đầu tiên hắn phát hiện “Gian tình này gian tình kia” lại xuất hiện nhiều lần đến vậy.
Hắn thì không sao, nhưng Tiểu Nam Tử…
Triển Minh liếc mắt nhìn Cố Kỳ Nam, Cố Kỳ Nam cười đến vui vẻ, không cảm thấy buồn nôn chút nào.
Được rồi, xem ra là do hắn nghĩ quá nhiều rồi.
Rất nhanh hắn đã phát hiện, thì ra không phải Cố Kỳ Nam không ngại, mà là do ai nói, do ai đùa giỡn.
Sau khi Lâm Sĩ Đạt bị đánh cho một trận, hắn ta cũng không còn xuất hiện nữa. Qua chừng mười ngày, buổi tối đó, sau khi Triển Minh đi làm công xong lấy điện thoại di động ra, phát hiện Lâm Tiểu Bân tự ý lôi vào một cái nhóm khác, bên trong có Triển Minh, Lâm Tiểu Bân và Ngô Uyên, ba người, đã nhắn ra mấy chục cái tin. Triển Minh kéo lên trên cao nhất, Lâm Tiểu Bân gửi vào ba, bốn tấm ảnh chụp màn hình.
Triển Minh mở ra.
Là một bài viết của Confession QQ của Thất trung.
Không biết vị học sinh nào đã tạo ra cái Confession Thất trung này, thường thường đăng mấy chuyện bát quái của Thất trung, tỷ như ai mới thật sự thật đẹp trai, tỷ như tôi thật sự thật thích ai đó mấy năm, lớp mấy. Bọn học sinh ngầm truyền tin nhau bằng cái diễn đàn này, trước đây Confession này được hội học sinh Thất trung xây dựng, bởi vì trường học không cho phép làm cái này, nên diễn đàn đặt một cái tên khác để lừa tình “Confession cho người nhàn rỗi trên đường Ngọc Lâm”, tài khoản được truyền từ người này sang người khác, học sinh Thất trung đều biết đến Confesstion này.
【 Tìm confession của Thất trung các người thật hao tâm tổn sức, tôi là người của Nhất trung, đến để kể chuyện này cho các người nghe. Nghe nói, học kỳ này có một người từ Nhất trung chuyển đến Thất trung, lớp 11, tôi cũng không biếp lớp nào. Tôi thật sự rất đồng cảm với người trong Thất trung, biết tại sao người này không thể tiếp tục học ở Nhất trung không? Bởi vì tên đó là cơ lão (gay). Vốn là tên đó chạy xa như vậy, là vì không muốn tiếp tục tiếp xúc với Nhất trung chúng tôi, nhưng người này lại quá đê tiện. Dám kêu một tên Thất trung mới quen biết đến đánh người của Nhất trung, trước đây tên đó dây dưa không ngớt trước mặt cựu học sinh thẳng nam, người ta không có chẳng hề có ý gì với cậu ta, nhưng cậu ta lại quấy nhiễu nhiều lần, cũng từ chối nhiều lần. Tên đó chuyển trường thì thôi đi, còn kêu người đến đánh người, quá đê tiện. Mong bài post này được đăng, để mọi người trong Thất trung thấy rõ bộ mặt thật của tên đê tiện đó.】
【Tôi cũng là người của Nhất trung. Nói thẳng ra, thì chính là bạn cùng lớp trước kia của Kỳ Nam. Cố Kỳ Nam, người cũng như tên, thực sự là hận không thể cưỡi đàn ông*. Theo như tôi biết, tên đó đã dây dưa qua hai tên nam sinh. Một là đại thần nhận được danh ngạch vào trường đại học nổi tiếng, người ta đã coi thường tên đó rồi, vậy mà vẫn quấn lấy người ta hỏi đủ thứ vấn đề, sau đó đại thần được cử đi học, cậu ta liền đưa móng vuốt về phía người khác. Một người khác là người của lớp chúng tôi, người đó rất tốt. Lần này bị đánh, chúng tôi muốn tới nói cho Thất trung nghe, vậy mà vẫn luôn khuyên chúng tôi không nên tới, nhân nhượng cho yên chuyện. Tôi thật sự nhịn không được, người này rất đáng ghét, lúc ở lớp thực nghiệm, mỗi khi kiểm tra đều đứng hạng một hạng hai từ dưới đếm lên, ỷ vào học toán tốt một chút mà đã tự cao tự đại, trào phúng cả lớp toán học không bằng cậu ta. Sao cậu ta không suy nghĩ một chút, tổng điểm của cậu ta trong lớp thực nghiệm là từ dưới đếm lên?
Còn nữa, quan hệ của cậu ta với mọi người cũng không tốt, một người bạn cũng không có. Sau khi đến Thất trung, còn đi tìm người đánh nhau giúp cậu ta nữa chứ? Có phải là dùng thủ đoạn mà quyến rũ con trai không? Hi vọng cái kẻ đánh người kia tự lo lấy, cậu cho rằng người ta coi cậu là huynh đệ tốt à? Thật ra người ta muốn cưỡi lên cậu đó! Hi vọng diễn đàn có thể hỗ trợ đăng lên, đảm bảo không nói điêu, mấy người có thể đến Nhất trung hỏi thăm về tên Kỳ Nam này.】
*Kỵ Nam: Kỳ hán việt là kị tức ‘cưỡi’, còn Nam trong nam nhân, đàn ông, con trai,… hai chữ viết “Kỳ Nam” và “Kỵ Nam” viết khác nhau nhưng lại cùng cách đọc.
Triển Minh xem xong hai tấm ảnh, đã lên cơn giận dữ, phẫn nộ đến đầu muốn phát nổ. Hắn nhìn xuống bức ảnh một chút, nhịn không được chửi bậy một tiếng “૮ɦếƭ tiệt” .
Dưới hai bài này, các comment đã vượt quá một trăm. Nhiều người hào hứng ăn dưa hỏi hết người này đến người khác, “Kỳ Nam” này là ai thế? Có người trả lời, là lớp 11-5, học sinh giỏi nhất lớp!
Đổ dầu lên lửa chính là kẻ thứ ba đăng bài.
【Tối nay ăn dưa cũng quá lớn rồi đó! Lo ăn mà một chữ bìa tập cũng chưa có viết! Không nhịn được mà xin đóng góp vào! Tấm hình này là ngày nào đó tôi trốn tiết (mọi người chớ học tôi nha) chụp được, lúc đó liền cảm thấy, wow, có gian tình! Không ngờ, không ngờ tới, thì ra là thật! Trong hình chính là nhân vật chính của hai bài post trước, bạn cùng bàn của cậu ta, tôi đoán kẻ đánh người kia cũng là người này, khụ khụ, đầu gấu nổi tiếng của Thất trung chúng ta, mấy cậu đều biết là ai ~ 】
Trong hình là Triển Minh dẫn Cố Kỳ Nam trốn tiết đi đến phòng bida. Triển Minh vừa nhìn đã bắt đầu nghĩ, lúc đó hắn đang dạy Cố Kỳ Nam đánh bida như thế nào, làm sao để cầm cơ bida cho đúng. Cách Cố Kỳ Nam cầm cơ bida không đúng, hắn cúi người lại gần Cố Kỳ Nam, nắm tay Cố Kỳ Nam, dẫn dắt từng chút một.
Trong hình, thân thể hai người kề sát, mặt đối mặt, muốn bao nhiêu thân mật thì có bấy nhiêu.
Giống như một cái Pu'a đóng chặt vào cái bảng công nhận Cố Kỳ Nam là gay vậy.
Lửa giận của Triển Minh như bị cọ cho nổi lên, điện thoại di động sắp bị hắn P0'p nát. Hắn đè lửa xuống, xem đám tin nhắn kia. Tất nhiên là Lâm Tiểu Bân và Ngô Uyên sợ hết hồn, muốn kêu tên ất ơ nào nó đăng bài lên diễn đàn thổ lộ gỡ xuống, nhưng tên vương bát đản đó lại giả ૮ɦếƭ. Lâm Tiểu Bân gửi vào nhóm, Tiểu Nam Tử vẫn còn chưa biết chuyện trên diễn đàn, nhanh chóng nghĩ cách xem nên làm gì bây giờ.
Lâm Tiểu Bân ở trong nhóm hỏi Triển Minh, chuyện đánh người là sao, là thật hay là bọn nó nói hưu nói vượn? Bởi vì nghĩ tới nghĩ lui, người có thể cùng Tiểu Nam Tử đi đánh người, chỉ có Triển Minh.
Triển Minh lúc đó còn đang đi làm, hai người suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên nhớ tới Khưu Nhiên Dĩnh chính là người ở ban tuyên truyền của hội học sinh, đôi khi có thể nhìn thấy cô với bạn cùng bàn của cô lúc tan học đang ngồi vẽ áp phích quảng cáo gì đó. Lâm Tiểu Bân muốn thêm tài khoản Wechat của Khưu Nhiên Dĩnh, Ngô Uyên kiên trì thêm Khưu Nhiên Dĩnh, hỏi cô biết chủ post của diễn đàn thổ lộ không, rồi kêu cô hỗ trợ để nhanh chóng bỏ hai cái bài post kia.
Chờ tới lúc Triển Minh nhìn thấy tin tức, thì Ngô Uyên đã liên lạc được với Khưu Nhiên Dĩnh, mà Khưu Nhiên Dĩnh gián tiếp hỏi qua mấy người, rốt cục cũng có thể xin chủ post, đem bài viết tháo xuống.
Dao A Dao: Mấy cái thảo luận thì là giả, nhưng chuyện đánh nhau là thật. Thằng rác rưởi đó hắt nước bẩn vào Tiểu Nam Tử nói cậu ấy là gay, khiến cả lớp bắt nạt Tiểu Nam Tử. Sau khi Tiểu Nam Tử chuyển trường, hắn vẫn trở lại quấy rầy Tiểu Nam Tử, ngày đó gặp phải tôi, đánh hắn một trận.
Văn Võ Ca: Triển ca! Cậu rốt cục cũng xuất hiện!
Dao A Dao: Ừ.
Văn Võ Ca: Tôi có vào mấy cái nhóm, nhóm bóng rổ trường chúng ta,v.v… cũng đã có người chụp màn hình bài đăng ở diễn đàn rồi đăng lên. Xóa bỏ cũng vô dụng! Ngày mai chắc chắn cả lớp, à không, toàn trường đều biết hết!
Triển Minh ra khỏi nhóm ba người, nhìn tin nhắn tối nay Cố Kỳ Nam gửi cho hắn.
Cố Kỳ Nam chưa biết đã xảy ra chuyện gì, buổi tối đó còn vui vẻ làm bài tập cho hắn, còn tìm cho Triển Minh thật nhiều kiến thức cơ bản nữa.
Tiểu Nam Tử: Triển ca, cậu về nhà sao? Chạy xe chậm một chút, đừng có đi quá nhanh nha!
Tiểu Nam Tử: Cậu đang tắm hả? Chờ cậu tắm xong rồi nhắn cho tôi nha!
Tiểu Nam Tử: Tôi muốn đi ngủ, ngủ gà ngủ gật, Triển ca, Triển ca, ca…
Dao A Dao: Ngủ đi
Tiểu Nam Tử: Rốt cuộc cũng nhớ đến tôi rồi!
Dao A Dao: Ngoan, ngủ đi.
Tiểu Nam Tử: Được, ngủ ngon.
Triển Minh lái xe điện ở tốc độ tối đa, chạy như bay trên đường phố về đêm.
***, tức giận hắn giấu trong xương bây giờ không thể khống chế được mà bạo phát ra ngoài, điên cuồng khiêu vũ trong đêm đen, hận không thể cắn nát máu thịt người, cắn đến tận cốt tủy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc