Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 81

Tác giả: Ân Tầm

Chừng như cảm giác được Cung Quý Dương đang siết chặt lấy mình, Sầm Tử Tranh biết có dãy dụa hơn nữa thì cũng chỉ phí công, cô cứ để mặc hắn ôm lấy mình, giọng lạnh lùng nói: ‘Cung Quý Dương, xin anh buông tha cho thương hiệu Leila!’
Cô cố nén cơn giận trong lòng, nhưng thật ra, sự đau lòng còn vượt xa cả cơn giận, thương hiệu Leila trong lòng cô cũng như đứa con ruột thịt vậy, cô sao có thể trơ mắt nhìn nó rơi vào tay người khác được chứ?
Môi Cung Quý Dương nhẹ câu lên một nụ cười, hắn nhìn thấy sự ẩn nhẩn trong mắt Sầm Tử Tranh, nhẹ giọng nói: ‘Tranh Tranh, đây đã là điều đã được quyết định rồi, sẽ không có bất cứ thay đổi gì!’
‘Anh …’ Sầm Tử Tranh tức giận nhìn gương mặt tươi cười của Cung Quý Dương, cô hận không có cách nào tiêu trừ nụ cười đĩnh đạc mà tự tin đó.
‘Thương hiệu Leila là tâm huyết của tôi, anh cho rằng anh chỉ mở một cuộc họp báo là có thể đạt được ý đồ sao? Thật là nực cười, Cung đại tổng giám đốc, anh đừng quên, Leila không phải là thương hiệu đã lên sàn chứng khoán, chỉ cần tôi không gật đầu thì không ai có thể thu mua được nó!’ Cô khịt mũi, lạnh lùng nhìn Cung Quý Dương, lời nói trên môi càng lạnh hơn.
‘Chậc chậc …’ Cung Quý Dương nghe vậy lại càng cười một cách xảo trá, hắn vòng đến trước mặt Sầm Tử Tranh, đưa tay nâng cằm cô lên để mắt cô nhìn thẳng vào mắt hắn, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve, cảm thụ sự mịn màng của làn da cô, trong đôi mắt đen tinh anh xẹt qua một tia sắc bén …
‘Tranh Tranh, nếu như em thật sự có tự tin như vậy, sao lại phải đến tìm anh làm gì? Tin rằng em cũng biết, chỉ cần anh nói ra, anh nhất định sẽ có cách thực hiện được!’
Ánh mắt sắc bén của hắn như một mũi kiếm sắc đâm thẳng vào tim Sầm Tử Tranh, cô không khỏi tức giận cho sự bất lực của mình bởi vì … tâm tư của cô toàn bộ bị hắn nhìn thấu….
Người đàn ông này trước giờ giảo hoạt có thừa, hơn nữa, có thể ngồi vững vàng ở vị trí tổng giám đốc của Cung thị tài phiệt đương nhiên là có thủ đoạn và bản lĩnh hơn hẳn người thường, cô thật sự …
Không nắm chắc phần thắng!
Nhìn thấy gương mặt dần tái đi của cô, Cung Quý Dương chợt mỉm cười, hắn buông cô ra, thong dong đi đến bên chiếc ghế sofa gần cửa sổ, nhàn nhã ngồi xuống, hai chân bắt tréo nhau, đôi mắt sắc sảo, tinh anh vẫn đăm đăm nhìn cô không nói một lời.
Sầm Tử Tranh thầm thở dài một tiếng, cô biết hôm nay đến đây là khó tránh khỏi một cuộc chiến không thuốc S***g, đấu với Cung Quý Dương người đàn ông này cô cũng không biết khả năng giành phần thắng của mình là bao nhiêu.
‘Cung Quý Dương, tôi biết anh vẫn canh cánh bên lòng những lời tôi nói tối hôm đó, nếu như anh có thành kiến với tôi thì cứ đối phó với một mình tôi thôi, đừng đem tương lai của Leila ra đùa. Cung thị truớc giờ không kinh doanh trong lĩnh vực thời trang, Leila về với Cung thị không chừng sẽ bị những ngành kinh doanh khác làm mai một. Tôi tuyệt đối sẽ không nhượng bộ đâu!’
Cô bước vội đến bên cạnh Cung Quý Dương, đôi mắt trong trẻo nhìn thẳng vào đôi mắt tà tứ của hắn không chút sợ sệt, lời nói đường hoàng đỉnh đạc.
Cung Quý Dương rót cho mình một tách trà, ưu nhã nhấp một ngụm rồi nói: ‘Về điểm này em không cần lo lắng, thu mua Leila chính là một bước đệm để tôi tiến vào ngành thời trang, tôi nghĩ có Cung thị tài phiệt làm chỗ dựa, tương lai và kết quả kinh doanh của thương hiệu Leila sẽ càng thuận buồm xuôi gió, tin rằng chỉ trong một thời gian ngắn là có thể có được một vị trí tương đối trong ngành thời trang xa xỉ.
‘Anh đúng là nằm mơ ban ngày, Leila là do một tay tôi sáng tạo nên, cho dù muốn phát triển nó thì cũng là tôi làm điều đó, anh bằng vào điều gì mà đi can thiệp?’ Sầm Tử Tranh quát khẽ.
‘Bằng vào điều gì? Bằng vào anh chính là cấp trên trực tiếp của em!’
Nụ cười trên môi Cung Quý Dương có chút lạnh lùng, hắn dù sao cũng là một người đàn ông có ý thức chiếm hữu mãnh liệt, đương nhiên luôn có chút không giận mà nghiêm.
‘Cấp trên trực tiếp?’
Sầm Tử Tranh như nghe được chuyện cười lớn nhất thiên hạ, cô cười lạnh: ‘Tôi nghĩ tôi còn chưa chuẩn bị tốt để tiếp nhận một người đàn ông người đầy hơi tiền làm cấp trên của mình!’
Cung Quý Dương không giận mà cười, hắn không đồng tình với câu nói của cô, lắc đầu: ‘Đúng là cô gái ngây thơ! Mong em nhớ kỹ điều này, nếu như không có anh - loại đàn ông người đầy hơi tiền này chống đỡ cho em, thương hiệu của em không đi được bao xa đâu, thậm chí … nếu như em trở mặt với Cung thị, anh có thể đảm bảo với em, thương hiệu của em sẽ ૮ɦếƭ rất thảm!’
‘Anh dùng chuyện công để báo thù riêng!’ Sầm Tử Tranh không cam tâm chịu thua nhưng nói không lại hắn, chỉ đành tức giận nói một câu.
‘Đúng vậy. Em nói đúng. Anh chính là đang dùng chuyện công báo thù riêng. Không chỉ với em, còn có nhà thiết kế Sun kia nữa! Ồ, không đúng, nói một cách chính xác thì phải là Thư học đệ mới đúng!’
Trong thái độ lười lĩnh của Cung Quý Dương toát ra một vẻ nguy hiểm tiềm tàng, khiến cho bầu không khí trong phòng chợt lạnh hẳn xuống.
‘Cung Quý Dương, anh đừng tưởng rằng mình có tiền thì giỏi lắm. Tôi cảnh cáo anh, đừng có ***ng đến Thư Tử Hạo!’ Sầm Tử Tranh nghe hắn nói vậy không khỏi hoảng hốt, trong mắt xẹt qua một tia lo lắng.
Nhìn thấy thái độ quan tâm của cô đối với Thư Tử Hạo, một nỗi ghen tức lại ồ ạt dâng lên trong lòng Cung Quý Dương, đôi mắt thâm thúy của hắn lóe lên một tia âm trầm pha lẫn với giận dữ.
‘Anh sao nỡ lòng ***ng đến hắn chứ? Chẳng lẽ em quên rồi sao, anh đã từng tuyên bố trong buổi họp báo rằng hy vọng có thể hợp tác cùng với Thư học đệ nha!’
‘Anh rốt cuộc là có ý đồ gì chứ?’ Sầm Tử Tranh thật không tin hắn tốt bụng như vậy.
CÓ thể nói, lúc đầu cô nhận lời hợp tác với thương hiệu của Thư Tử Hạo chính là vì hai bên cùng có lợi, muốn cùng nhau đánh vào thị trường thời trang nam, đối với cô, điều này có nghĩa là có thêm một nguồn vốn giúp cô mở rộng việc kinh doanh tốt hơn, còn đối với Thư Tử Hạo, đây coi như là một bước chuyển biến lớn trong sự nghiệp của hắn.
Nhưng Cung Quý Dương lại chọc gậy bánh xe, cố tình muốn phá hoại! Mục đích của hắn còn không phải là ngăn cản sự hợp tác giữa hai thương hiệu sao? Nhưng vì sao hắn lại tuyên bố muốn cùng Thư Tử Hạo hợp tác chứ?
Hành động khác thường của hắn khiến cho Sầm Tử Tranh suy nghĩ mãi mà vẫn không hiểu.
Cung Quý Dương trầm ngâm không nói, chỉ nhìn cô chăm chú, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, cả người toát ra một loại sức quyến rũ khiến người ta khó mà bỏ qua, nguy hiểm mà mang đầy tính xâm lược. Bị một ánh mắt như vậy nhìn mãi, Sầm Tử Tranh không tự chủ được rùng mình, sởn cả gai ốc….
Một lúc sau, Cung Quý Dương mới nhàn nhạt lên tiếng, nhưng giọng nói trở nên quá mức lạnh lùng: ‘Em quan tâm hắn đến thế sao?’
Trong giọng nói thâm trầm mang theo sự bất mãn và ý cảnh cáo rất rõ rệt.
Sầm Tử Tranh cho dù có ương ngạnh đến mấy lúc này cũng không dám chọc đến người đàn ông này một cách quá mức, tối hôm đó chỉ vì một câu nói của cô mà hắn đã có phản ứng lớn thế này, nếu như hôm nay cô còn nói những câu không thích hợp thì rất có khả năng sẽ làm liên lụy đến Thư Tử Hạo .
‘Anh ta là bạn của tôi, nếu như anh thật sự muốn hận thì cứ hận tôi, đừng ***ng đến người vô can!’
Cung Quý Dương nghe vậy ánh mắt càng lạnh, hắn cố tình làm ra vẻ đáng tiếc, lắc đầu: ‘Tranh Tranh, đây chính là thái độ cầu xin người khác của em sao?’
‘Anh …’ Bàn tay nhỏ nhắn của Sầm Tử Tranh nắm chặt lại, ‘Cung Quý Dương, anh đừng nên quá đáng quá!’
Cô đã quá nhường nhịn hắn rồi, hắn còn muốn cô phải thế nào nữa?
‘Quá đáng?’ Cung Quý Dương nhướng mày cười, ánh mắt lạnh băng lóe ra một tia như câu hồn nhiếp phách người khác: ‘Thật là lạ nha, anh giúp em có tiền để kinh doanh thương hiệu Leila, cũng cho Thư Tử Hạo một cơ hội để nổi tiếng, thế nào mà anh lại phải mang tội danh “quá đáng” chứ?’
‘Cung Quý Dương, nếu như anh cứ nhất quyết làm như thế, tôi chỉ có thể nhờ pháp luật can thiệp thôi. Nhưng anh phải nhớ, người sáng tạo ra thương hiệu Leila là tôi, bất luận anh muốn dùng thủ đoạn hạ lưu nào để có được nó tôi đều sẽ không để cho anh được toại nguyện đâu!’
Sầm Tử Tranh không còn cách nào để thuyết phục hắn, chỉ đành bám víu vào một chiếc cọc cuối cùng này, cô phải nói cho hắn hiểu, bất luận thế nào cô cũng sẽ không buông tay.
‘Cung tiên sinh, nếu như phải nhờ đến pháp luật giải quyết tôi nghĩ khó xử nhất là Cung thị chứ không phải là Sầm Tử Tranh tôi. Mong anh suy nghĩ kỹ lại!’ Sầm Tử Tranh nói xong câu này liền xoay người định rời đi.
‘Thật là đáng yêu!’
Lúc này câu nói kỳ lạ của Cung Quý Dương chợt khiến Sầm Tử Tranh ngừng bước chân, cô không kìm được xoay người lại, nhìn vẻ mặt đầy thâm ý của Cung Quý Dương …
Cung Quý Dương thấy cô ngừng bước, ý cười trong mắt đã dần lan đến bên khóe môi, hắn bước đến bàn làm việc, rút từ trong ngăn kéo ra một phần văn kiện vẫy vẫy về phía cô.
‘Tranh Tranh, nếu như em cứ nhất quyết muốn nhờ tới pháp luật, anh thật sự không dám đảm bảo đến lúc đó em sẽ hối hận đến mức nào!’ Hắn chậm rãi lên tiếng nhắc nhở cô.
‘Ý của anh là sao?’ Không biết vì sao trong lòng Sầm Tử Tranh chợt dâng lê một nỗi bất an.
Cung Quý Dương làm ra vẻ thản nhiên hỏi lại: ‘Em bước đến xem không phải là sẽ biết ngay thôi sao?’
Sầm Tử Tranh sững sờ trong giây lát như đang suy nghĩ xem lời nói của Cung Quý Dương thực sự đáng tin đến mức nào nhưng một lúc sau cô thở dài một tiếng thật sâu, vẻ mặt hồ nghi đi đến cầm lấy phần văn kiện lên xem.
Xấp văn kiện chậm rãi được mở ra, không phải là tư liệu gì cả mà chỉ là … một bản thiết kế nháp.
Khi bản nháp này lộ ra trọn vẹn trong mắt Sầm Tử Tranh, cô nhất thời ngây ngốc tại chỗ, gương mặt nhỏ nhắn mất hết huyết sắc, bàn tay cầm nó cũng khẽ run …
Phanh!!!
Theo một tiếng vang, cô ném mạnh bản thiết kế nháp lên bàn trà, ánh mắt vốn đầy sự kinh ngạc chợt trở nên phẫn nộ và khó hiểu. Cô ngẩng lên nhìn Cung Quý Dương bằng ánh mắt như nhìn một người xa lạ, giọng nói cũng trở nên bén nhọn …
‘Cung Quý Dương, anh sao lại có bản thiết kế nháp này?’
Cung Quý Dương thấy có hiệu quả, đắc ý hỏi ngược lại: ‘Thế nào? Bản thiết kế nháp này đối với em mà nói là rất quen thuộc, phải không?’
‘Đây rõ ràng chính là bản nháp những mẫu thiết kế của năm sau của dòng sản phẩm cao cấp Leila-J, sao lại rơi vào tay anh?’
Cảm giác bất an quẩn quanh trong lòng Sầm Tử Tranh càng lúc càng rõ rệt, rốt cuộc hắn định làm gì đây?
Cung Quý Dương đứng dậy, bước từng bước về phía Sầm Tử Tranh, không gian trong phòng rõ là cực lớn vậy mà theo từng bước chân của hắn tiến đến gần, cô cảm thấy có một áp lực vô hình dần ập đến với mình khiến cô cơ hồ hít thở không thông.
Đôi tay rắn rỏi của hắn mặc kệ sự phản đối của cô, vòng qua eo lưng nhỏ nhắn của cô, chiếc mũi cao thẳng cọ nhẹ lên vành tai mẫn cảm của cô khiến cả người Sầm Tử Tranh khẽ run lên.
‘Vật nhỏ đáng thương, những vật mà anh muốn có được đương nhiên sẽ bất chấp thủ đoạn để có được nó. Chỉ đơn giản vài trang bản nháp thì có gì khó khăn đâu. Em vốn thông minh, chắc phải biết tình thế hiện giờ của mình bất lợi đến mức nào rồi chứ?’
Nói dứt lời, bàn tay to của hắn nhẹ áp lên gương mặt nhỏ nhắn của cô, động tác tuy cực kỳ dịu dàng như lại mang đến cho cô cảm giác lạnh như băng.
Suy nghĩ của cô lúc này hoàn toàn đình trệ rồi. Sự xuất hiện của những trang nháp này khiến cô hoàn toàn mất đi lòng tự tin!
Cung Quý Dương nói không sai, hắn hoàn toàn có thể tuyên bố với ngoại giới rằng những khái niệm thiết kế của Leila-J là sao chép của Cung thị, không chỉ là những thiết kế đã được công diễn trong buổi công bố vừa rồi mà cả ý tưởng trong những thiết kế năm sau mà cô đang muốn thực hiện cũng đều là sao chép cả.
Một khi bị gán cho tội danh này, Sầm Tử Tranh không khó tưởng tượng thương hiệu Leila sẽ ૮ɦếƭ thảm đến mức nào. Không chỉ là như thế, nếu như Cung Quý Dương tuyên bố với ngoại giới tin tức này, người bị liên lụy không chỉ có cô mà đến lúc đó Thư Tử Hạo, người đang chuẩn bị hợp tác với cô cũng khó mà tránh khỏi tai ách, nói không chừng sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến thương hiệu của riêng hắn.
Chuyện này thật quá đáng sợ!
Chuyện này đáng sợ, không sai, nhưng người làm ra chuyện này càng đáng sợ hơn!
Nhìn vẻ trầm mặc và suy tư của cô, Cung Quý Dương biết, người thông minh như cô nhất định sẽ cân nhắc hậu quả nặng nhẹ. Nụ cười đắc ý lại nở trên môi hắn, bàn tay to men theo xương quai xanh của cô, lướt xuống dưới …
Sầm Tử Tranh lách người tránh khỏi bàn tay hắn, gian nan cất lời, trong giọng nói là vô hạn khổ sở và phiền muộn …
‘Cung Quý Dương, anh thật là bỉ ổi! Không ngờ anh lại sử dụng thủ đoạn thấp hèn như vậy để đối phó tôi. Anh đúng là ác độc mà!’
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc