Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 79

Tác giả: Ân Tầm

Từ trong ánh mắt của Cung lão gia có thể nhìn ra tâm tình xao động đang cố nén xuống của ông.
\'Chị Kỷ!\'
\'Dạ, lão gia!\' Dì Kỷ nghiêm cẩn đặt một xấp báo giấy dầy trước mặt Cung lão gia rồi lẳng lặng lui xuống.
\'Quý Dương, tuy cha không can thiệp vào chuyện kinh doanh của Cung thị nhưng cha hy vọng con có thể cho ta một lời giải thích rõ ràng.\'
Cung lão gia ném xấp báo xuống trước mặt Cung Quý Dương. Tuy rằng ông chưa bùng phát cơn giận nhưng có từ giọng nói có thể nghe ra, tâm tình của ông chẳng tốt tí nào.
Cung Quý Dương nhặt tờ báo lên. Đó là tờ báo kinh tế buổi chiều và một số tờ báo khác. Trên mỗi tờ báo đều đăng tiêu đề, hình ảnh và tin tức có liên quan đến chuyện Cung thị tại buổi lễ công bố sản phẩm của thương hiệu Leila tuyên bố thu mua thương hiệu này.
\'Chuyện con muốn giả làm người mẫu biểu diễn trên sân khấu cha không một truy cứu nữa nhưng thu mua thương hiệu Leila lại là một chuyện thế nào đây?\' Cung Doãn Thần nghiêm khắc chất vấn.
Cung Quý Dương nhún vai, trên mặt lộ vẻ nghiêm túc: \'Thì đúng như những gì cha xem trên báo thôi, sắp tới Cung thị sẽ tổ chức họp báo và chiêu đãi ký giả để chính thức tuyên bố về quyết định này của con!\'
\'Loạn rồi! Đúng là loạn rồi!\' Cung lão gia vỗ mạnh tay lên bàn: \'Cung gia chúng ta trước giờ thiên về các ngành cơ khí và VK, cho dù con muốn khai thác các lĩnh vực kinh doanh khác thì cũng phải chọn ngành nào có liên quan đến sản nghiệp của chúng ta. Giờ con lại muốn khai thác một lĩnh vực hoàn toàn xa lạ, làm vậy sẽ khiến các cổ đông dao động!\'
\'Cha, từ khi con tiếp quản Cung thị đến nay, đối với bất cứ quyết định nào của con cha đều không có ý kiến, mà mấy năm gần đây cổ phiếu của Cung thị cũng chỉ có tăng không giảm. Lần này, thu mua Leila là chuyện con đã quyết định rồi. Con tin tưởng cổ phiếu của Cung thị cũng sẽ không vì thế mà rớt giá.\'
Trên mặt Cung Quý Dương là vẻ tự tin đĩnh đạc như trước giờ, trong từng hành động lời nói của hắn đều toát ra vẻ thành thục ổn trọng đúng phong cách của một nhà quản lý doanh nghiệp thành đạt.
Sự tranh chấp giữa hai người khiến cho Trình Thiến Tây cảm thấy tò mò, bà đoạt lấy tờ báo trên tay Cung Quý Dương, làu bàu nói; ‘Cái gì thời trang với thương hiệu? Cha con hai người cũng thật là, lúc này là lúc nào mà còn cãi nhau vì công sự chứ?’
Nói xong bà cúi đầu đọc bài báo một cách cẩn thận từ đầu đến cuối một lượt, nhưng khi lật đến trang sau là phần giới thiệu chi tiết về thương hiệu Leila thì tầm mắt bà chợt rơi trên một tấm ảnh, trong mắt chợt lộ ra vẻ kinh ngạc nhưng sau đó nó được thay thế bằng một sự chấn động.
‘Quý Dương, trên báo kia có phải là nhà thiết kế Leila không?’ Trình Thiến Tây chỉ tay về phía tấm ảnh, hỏi.
‘Đúng vậy! Cô ấy là một nhà thiết kế rất có tài!’ Cung Quý Dương trên mặt không lộ ra vết tích gì, nhàn nhạt trả lời.
Sắc mặt của Trình Thiến Tây chợt trở nên có chút khó coi, nhưng bà vẫn dịu dàng hỏi tiếp: ‘Từ lúc này thì con biết cô gái kia? Cô ta xem ra tuổi còn khá nhỏ, xem ra cũng chẳng có bao nhiêu tài năng thiết kế đáng kể!’
‘Con và Leila tám năm trước đã biết nhau rồi, tài năng và khả năng của cô ấy về thiết kế con rõ hơn ai hết cho nên con muốn tiến thêm một bước, phát triển mở rộng thương hiệu này!’ Cung Quý Dương kể một cách sơ sài.
Lúc này Trình Thiến Tây trầm ngâm không nói gì nhưng đôi mày bất giác chau càng chặt, nếu như bà không nhớ lầm thì cô gái kia chính là Sầm Tử Tranh, là người tám năm trước khiến cho con mình yêu đến điên cuồng. Tuy bà chưa từng gặp qua Sầm Tử Tranh cô gái này nhưng lúc đó bà đã được xem ảnh của cô, hôm nay được nhìn thấy cô lần nữa bà không khỏi kinh ngạc một phen.
‘Nói như vậy là con muốn đầu tư vào thương hiệu này?’ Bà hỏi lại con trai mình, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Con trai bà sinh ra bà làm sao không hiểu nó được chứ, sợ rằng chỉ là mượn danh nghĩa đầu tư để muốn nối lại tình xưa mà thôi.
‘Mẹ à. Đây là quyết định thương nghiệp, xin mẹ nhận rõ điểm này!’ Cung Quý Dương trả lời một cách dứt khoát, ý của hắn qua câu nói này đã nói rất rõ ràng.
Ngải Ân Hà nãy giờ vẫn luôn đứng sau lưng Trình Thiến Tây sắc mặt cũng chẳng dễ xem chút nào, riêng về Leila cô đương nhiên biết người đó là ai, chỉ là ngàn vạn không ngờ rằng Cung Quý Dương lại thông qua cách này để tiếp cận với Sầm Tử Tranh.
Xem ra Cung Quý Dương không hề suy nghĩ đến cảm nhận của mình!
Nghĩ đến đây tay của Ngải Ân Hà bất giác nắm chặt lại, trong mắt lộ ra một vẻ ngụy dị.
‘Quý Dương, nếu như con vẫn kiên quyết tiếp tục thì cha cũng không có cách ngăn cản, nhưng … nếu như có một ngày chuyện này gây ra bất cứ tổn thất nào cho Cung thị thì cha cũng sẽ thu hồi lại chức vụ và quyền hạn của con!’ Cung Doãn Thần ra tối hậu thư.
Cung Quý Dương mỉm cười đầy vẻ tự tin: ‘Xin cha yên tâm, con sẽ không để cha chứng kiến ngày đó xảy ra đâu!’
Nói xong hắn xoay người về phía cha mẹ của Ngải Ân Hà, lễ phép nói: ‘Bác Ngải trai, bác Ngải gái, thật xin lỗi đến hôm nay Quý Dương mới nói rõ quyết định của mình với hai bác. Còn …’ Hắn lại xoay về phía Ngải Ân Hà, ‘Ân Hà, còn về phần em, anh càng thấy có lỗi nhiều hơn. Hôm nay là sinh nhật em nhưng anh không có cách nào tiếp tục, hôm khác anh nhất định sẽ bù cho em!’
Nói xong hắn bước nhanh ra khỏi phòng ăn.
‘Quý Dương… Quý Dương … Con quay lại cho mẹ!’ Trình Thiến Tây vội gọi con trai mấy tiếng còn Cung Doãn Thần thì vẻ mặt bất lực ngồi xuống trở lại.
Bầu không khí trong phòng ăn chợt trở nên hết sức ngượng ngập, nhất là cha mẹ của Ngải Ân Hà, chuyện xảy ra đến nước này bọn họ cũng chưa biết phải làm sao, tất cả đều thay đổi so với dự tính của họ, vốn là một vở kịch đã được bố trí hoàn hảo vậy mà bỗng chốc đi chệch đường ray hết thảy!
‘Quý Dương đây là …’
Sau cùng vẫn là cha của Ngải Ân Hà lên tiếng, nhưng mới nói được mấy chữ thì đã nghẹn lời, nếu quá tích cực thúc đẩy chuyện này thì lại giống như muốn bán con gái mình vậy, mà không nói thì không cam lòng.
‘Ai ya, ông thông gia, ông nói xem làm sao mới tốt đây? Ân Hà, con còn không mau đuổi theo nó đi?’ Trình Thiến Tây xởi lởi nói như muốn làm giảm đi sự ngượng ngập.
‘Đuổi theo gì nữa bây giờ? Người đã đi xa rồi!’ Nét mặt của Ngải Ân Hà cực kỳ khổ sở, giọng nói tràn đầy sự bất lực và yếu đuối, cô rũ mắt, dáng vẻ bội phần ủy khuất.
Trình Thiến Tây thấy Ngải Ân Hà như vậy đương nhiên là càng đau lòng vì cô. Từ lâu bà đã nhắm trúng đứa bé này cho con mình, không ngờ đứa con trai vẫn luôn làm bà kiêu ngạo kia hôm nay lại chẳng cho bà chút mặt mũi nào, nói đi là đi.
‘Ân Hà con yên tâm, bác trai và bác gái sẽ ra mặt dùm con. Con qua đây giúp ta nhìn một chút!’ Trình Thiến Tây ra hiệu cho Ngải Ân Hà đi đến bên cạnh mình, mở ra tờ báo lần nữa.
‘Nếu ta không nhớ lầm thì cô gái này chính là Sầm Tử Tranh, con với nó là bạn học, chắc là còn nhớ rõ gương mặt nó chứ?’
Ngải Ân Hà bước đến nhìn lướt qua tờ báo rồi nhẹ gật đầu, trên mặt cố tình làm ra vẻ ủy khuất.
‘Quý Dương thật là quá đáng, ta biết ngay mà, thu mua chỉ là giả thôi, muốn nối lại tình xưa mới là thật!’
Trên gương mặt vẫn còn phong vận của Trình Thiến Tây lộ ra một tia giận dữ, nhất là khi nhìn thấy gương mặt tươi cười của Sầm Tử Tranh thì cơn giận lại càng lớn.
‘Ta thật muốn xem cô gái kia sẽ dùng thủ đoạn gì tiếp theo. Thật không ngờ, qua tám năm rồi mà cô ta vẫn có thể làm cho Quý Dương mất đi lý trí!’
Lời của bà khiến cho cha mẹ của Ngải Ân Hà dậy lên sự tò mò.
‘Đây là nhà thiết kế gì? Là người thế nào?’ Mẹ của Ngải Ân Hà lên tiếng trước.
Ở đâu lại xuất hiện thêm một cô gái nữa thế này?
Nếu như thật là như vậy, vậy Ân Hà không phải là không còn hy vọng nữa rồi sao?
Trình Thiến Tây ném tờ báo lên bàn, chỉ vào bức hình của Sầm Tử Tranh nói: ‘Cô ta tên là Sầm Tử Tranh, tám năm trước cứ bám riết theo Quý Dương không buông, tuổi nhỏ như vậy mà không lo học hành, học theo người ta muốn bay lên cành cây làm phượng hoàng, không ngờ tám năm sau cô ta lại tìm tới Quý Dương nữa, lại còn dụ dỗ con trai tôi đầu tư cho nó, đúng là đáng ghét mà!’
Cha mẹ của Ngải Ân Hà nghe vậy không khỏi giật mình còn Ngải Ân Hà thì trong lòng thầm cười lạnh một tiếng.
Lúc này Cung Doãn Thần mới lên tiếng: ‘Thiến Tây, em nói nhà thiết kế này là cô gái mà Quý Dương đã quen biết lúc làm sinh viên trao đổi ở trường đại học Đài Loan sao?’
‘Đúng vậy! Ông à, chuyện này không thể để mặc cho Quý Dương làm gì thì làm được, con trai rõ ràng đã bị Sầm Tử Tranh gì đó mê hoặc rồi!’ Trình Thiến Tây vẻ mặt lo lắng nói.
Cung Doãn Thần không nói gì thêm nhưng trong ánh mắt lại lộ ra một tia âm trầm như đã biết điều gì đó.
Ngải Ân Hà thấy vậy trên mặt lộ ra một vẻ xảo trá, vẻ trầm mặc của Cung Doãn Thần khiến trong lòng cô dậy lên một nỗi bất an, vì vậy cô vội bước đến, nở một nụ cười khổ sở, nhỏ giọng nói: ‘Bác gái, xin bác đừng nóng vội, riêng về chuyện này con cũng không rõ ràng lắm. Hay là bác để con thử tìm hiểu tình hình hư thực ra sao trước. Bác đừng vội tức giận, được không?’
Trình Thiến Tây nghe Ngải Ân Hà nói vậy cũng chỉ đành gật đầu.
***
Phòng làm việc của Leila.
Giữa trưa ánh mặt trời thật nóng bức, Sầm Tử Tranh cảm thấy có một điều gì đó không bình thường đang ập đến với cô nhất là khi cô bước chân vào phòng làm việc thì cảm giác bất an này càng như sóng triều cuộn đến.
Trước tiên là ở ngoài cửa có thêm sáu người vệ sĩ, sau đó là thêm hơn mười công nhân vận chuyển đang bận rộn chuyển dời những mô hình người mẫu trong phòng làm việc còn tất cả nhân viên trong phòng làm việc ai nấy đều mặt mày vui như Tết đứng yên nhìn những người kia làm việc.
‘Các người là ai? Vì sao lại dọn đồ đạc của chúng tôi? Này, đứng lại, đây là phòng làm việc của tôi mà!’
Khi thấy một công nhân vận chuyển bước về phía phòng làm việc của Sầm Tử Tranh, cô nhịn không nổi nữa, quát to một tiếng.
Ánh mắt của các đồng nghiệp lúc này mới chuyển hướng về phía Sầm Tử Tranh đang đứng ở cửa, nhìn thấy cô, nụ cười trên mặt họ càng thêm rạng rỡ.
‘Leila, rốt cuộc cô cũng đến rồi. Xem ra lần này buổi công bố sản phẩm của chúng ta rất thành công, cô xem, chúng ta sắp được chuyển đến chỗ mới rồi!’ Một nhà thiết kế làm việc dưới tay cô hào hứng nói.
‘Chuyển đi? Chúng ta chuyển đi đâu? Với lại những người này là ai? Mọi người sao lại để cho những người lạ tùy tiện tiến vào còn tự tiện chuyển đồ đạc của chúng ta nữa chứ?’ Sầm Tử Tranh bất mãn nói, đôi mày xinh đẹp cũng nhíu lại.
Biểu tình trên mặt cô lúc này khiến cho đồng nghiệp rấ nghi hoặc, một nhân viên kế toán lên tiếng hỏi: ‘Sao vậy? Chị không xem tin tức hôm nay sao?’
Sầm Tử Tranh lúc này so với họ càng nghi hoặc: ‘Tin tức? Tin tức gì?’
Không biết vì sao nỗi bất an kia lại cuồn cuộn dâng trong lòng cô, cô cảm thấy sức lực toàn thân dần rút hết.
Lúc này Alina đi đến trước mặt Sầm Tử Tranh, cô lộ chút khó xử nhìn cô sau đó cầm lấy điều khiển từ xa bật TV lên.
‘Biết chị chắc chưa xem nên em lưu bản tin này lại, chị xem trước rồi nói sau!’
Màn hình dần sáng lên, vừa thoạt nhìn Sầm Tử Tranh đã giật mình, đây là tin tức về buổi họp báo sáng nay của Cung thị.
Phòng họp cấp cao của Cung thị tài phiệt có quy mô hơn 300 mét vuông, thừa sức để tổ chức một cuộc họp báo long trọng. Tham gia họp báo lần này có hơm một trăm cơ quan truyền thông, máy chụp ảnh không ngừng lóe sáng chụp Cung Quý Dương đang ở ngồi ở vị trí chủ tọa.
Khi những hình ảnh này lướt qua mắt Sầm Tử Tranh, cô cảm thấy cơ hồ hít thở không thông, hoàn toàn không nghe lọt tai giọng nói đĩnh đạc của Cung Quý Dương cho đến khi một câu nói của hắn lọt vào tai cô …
‘Từ hôm nay, Cung thị sẽ bắt đầu thu mua toàn bộ những dòng sản phẩm thuộc về thương hiệu Leila, bao gồm cả Leila-J, dòng sản phẩm cao cấp vừa được Leila tung ra thị trường, chính thức trở thành người nắm quyền cao nhất của thương hiệu này!’
Sầm Tử Tranh giống như bị sét đánh, nhất thời cả người mềm nhũn ngã nhào trên ghế, mắt vẫn không rời khỏi người đàn ông đang cười như ác ma trên màn hình, giờ phút này cô cảm thấy một nỗi đau tê tâm liệt phế xuyên qua người!
Quả nhiên, hắn không nói đùa. Không ngờ chỉ cách có một buổi tối mà hắn đã làm được nhiều việc thế này!
Nhìn gương mặt tuấn tú đến khiến người ta ngạt thở kia đang đĩnh đạc tuyên bố quyết định thu mua Leila, Sầm Tử Tranh rốt cuộc đã hiểu, người đàn ông trong màn hình kia sớm đã không còn là anh sinh viên trao đổi tám năm trước nữa. Tám năm sau hắn đã thực sự trở thành một người đàn ông bản lĩnh, quyết đoán, dám nói dám làm, người dám đối đầu với hắn sẽ nếm phải thống khổ vô hạn.
‘Cung tiên sinh, theo tin nhận được người sáng lập Leila vốn định hợp tác với nhà thiết kế Sun để thâm nhập thị trường thời trang nam, không biết quyết định thu mua Leila của Cung thị hôm nay có phải mang ý làm lũng đoạn thị trường không?’ Trong TV truyền đến giọng của một ký giả.
‘Anh nhầm rồi. Thương hiệu Leila vẫn sẽ hợp tác với nhà thiết kế Sun, không chỉ như thế, tôi sẽ rót thêm nguồn vốn để hỗ trợ cho việc hợp tác giữa hai bên tiến hành càng thêm thuận lợi!’ Giọng nói trầm thấp của Cung Quý Dương vang lên trả lời cho câu hỏi kia.
Sầm Tử Tranh chợt ngẩng đầu nhìn lên màn hình, trái tim bởi vì câu nói kia của hắn mà run lên … Cung Quý Dương rốt cuộc định làm gì đây?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc