Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 73

Tác giả: Ân Tầm

‘Buông tha em? Chậc chậc, trước mắt tôi chưa có ý định đó!’
Biểu tình lúc này trên mặt hắn Sầm Tử Tranh chưa bao giờ nhìn thấy qua, không ngờ tám năm sau, khí phách trên người người đàn ông này càng khiến người ta khó dò, hắn dường như là hoàn toàn khác với tám năm trước, Cung Quý Dương trước giờ chưa từng tức giận với phụ nữ đã không còn nữa, thay vào đó là một tổng giám đốc của Cung thị tài phiệt tự đại lại bá đạo.
‘Cung Quý Dương, anh đừng nên quá đáng như vậy. Từ lúc bắt đầu đến giờ thái độ của tôi luôn rất rõ ràng, tôi với anh vốn không có khả năng, vĩnh viễn cũng không có khả năng!’
Sầm Tử Tranh cảm thấy hơi thở của mình theo từng bước chân đến gần của hắn mà trở nên hỗn loạn, cô không biết trong lòng mình vì sao cứ dâng lên một nỗi bất an, chỉ muốn rời xa mối nguy hiểm kia.
‘Quá đáng? Cung Quý Dương anh trước giờ không biết thế nào là quá đáng! Bởi vì …’
Đôi mắt đen của hắn toát ra một tia sắc bén, đáng sợ như dã thú …
‘Bởi vì chuyện có quá đáng hơn nữa anh cũng có thể làm được, chỉ cần anh vui!’
‘Anh … anh muốn làm gì?’ Sầm Tử Tranh cảm thấy da đầu mình tê dại, cô bất giác lùi về sau mấy bước.
Mỗi bước Cung Quý Dương tiến đến gần thì cô lại lùi lại một bước cho đến khi bị hắn ép đến lưng chạm vào bàn trang điểm thì mới bất tri bất giác phát hiện ra mình đã không còn đường lui nữa rồi!
Một luồng khí thức ma mị chạy suốt trên thân người đàn ông khiến cô càng lúc càng sợ hãi, cô cảm thấy mình như đang bị một tấm lưới khổng lồ vây chặt lấy, sau đó càng thít càng chặt cho đến lúc cô không thể hô hấp …
‘Em nói xem?’
Sự khẩn trương của cô không qua mắt được Cung Quý Dương, nghe câu nói này hắn gửi cho cô một nụ cười đầy ái muội, hài lòng nói: ‘Anh nghĩ em càng như thế thì anh càng cảm thấy hứng thú, em gấp gáp muốn rơi vào vòng tay của Thư Tử Hạo như thế vậy tốt thôi, anh sẽ chặt đứt tiền đồ của hắn khiến hắn không còn chỗ đứng trong giới thời trang, đến lúc đó để anh xem hắn còn dám đến tìm em không?’
‘Cung Quý Dương, anh thật đúng là đồ tồi. Chẳng lẽ anh cho rằng mình có tiền có quyền thì giỏi lắm sao?’ Sầm Tử Tranh nhịn không nổi nữa, cô lớn tiếng rống lên.
Sao hắn lại có thể làm thế được chứ? Chẳng lẽ đây chính là thủ đoạn ép buộc trước giờ của hắn sao? Giờ lại dám dùng tiền đồ của Thư Tử Hạo để uy hiếp cô. Hắn còn có nhân tính không?
Càng nực cười hơn là loại thủ đoạn này trước giờ cô vốn không thèm để ý, không ngờ hôm nay hắn lại dùng nó trên người cô thì cô mới biết mùi vị của sự uy hiếp là thế nào.
\'Đúng vậy, anh thích dùng tiền dùng quyền chèn ép người đó, vậy thì thế nào?\' Cung Quý Dương kéo Sầm Tử Tranh vào lòng, giọng điệu cuồng ngạo đến cực điểm.
\'Quyền thế và tiền tài đó đều là do một tay Cung Quý Dương anh tạo nên, vấn đề có thể giải quyết bằng tiền thì không còn là vấn đề nữa, bất luận là em hay Thư Tử Hạo đều giống nhau cả!\'
\'Vô sỉ!\' Sầm Tử Tranh bị những lời lẽ khó nghe của hắn làm cho tức điên lên. Theo phản xạ bản năng cô vung tay lên, bàn tay không nghiêng không lệch giáng xuống gương mặt tuấn tú của hắn lưu lại năm dấu ngón tay mờ mờ.
Bầu không khí trong chớp mắt như đông lại. Sắc mặt Cung Quý Dương chợt thay đổi hẳn đi, gương mặt cương nghị trở nên càng ma mị, lửa giận bừng bừng trong mắt hắn chừng như có thể thiêu cháy Sầm Tử Tranh.
Ngay cả Sầm Tử Tranh cũng hoàn toàn bị chấn động bởi hành động của chính mình. Thực ra … cô không hề muốn làm như vậy. Cô càng không ngờ Cung Quý Dương lại đứng yên như tên ngốc để cho cô đánh.
Sầm Tử Tranh gian nan nuốt một ngụm nước bọt, thân thể không ý thức co rúm lại.
\'Tử Tranh, điều duy nhất không thay đổi ở em chính là sự quyết tuyệt!\' Hắn cười lạnh một tiếng, tay vươn ra bấu chặt lấy cằm cô.
\'Chỉ có điều, trước khi em làm điều đó em có nghĩ đến hậu quả chưa?\' Người phụ nữ to gan này, cô thật sự chẳng nể tình chút nào, vì một người đàn ông khác mà đánh hắn?? Từ nhỏ đến lớn chưa có người phụ nữ nào dám làm điều đó với hắn, cô là người đầu tiên và có lẽ, cũng là người cuối cùng!
\'Hậu quả? Cung Quý Dương, từ đầu đến cuối đều là anh quá đáng với tôi, tôi có làm gì sai sao?\'
Nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh băng tà mị của hắn, Sầm Tử Tranh cố nhịn những cơn đau đang truyền đến từ cằm mình, lên tiếng. Dù cho trên người hắn tỏa ra một luồng lãnh khí khiến người ta sợ run nhưng Sầm Tử Tranh cố bắt mình có thêm dũng khí. Chỉ tiếc là ...
Cùng với vẻ mặt ngày càng trở nên khác lạ của hắn cô càng lúc càng không khống chế được ý muốn kêu thét lên.
‘Bây giờ anh sẽ để em biết rốt cuộc mình đã làm sai điều gì!’
Cung Quý Dương nói xong câu này, ánh mắt chợt trở nên sáng quắc như một loại VK sắc bén lập tức làm trái tim cô rướm máu.
‘Anh muốn làm gì? Anh mà dám làm bậy tôi sẽ kêu cứu đấy!’
Hắn áp cô ngã trên bàn trang điểm, nửa thân trên của cô bị áp đến phải ngã ngửa ra sau thân hình cao lớn của hắn đồng thời cũng áp xuống, một nỗi bất an khủng khiếp bao vây lấy Sầm Tử Tranh khiến cô chừng như có thể nghe được tiếng tim mình đang đập thình thịch trong ***g ***.
‘Kêu cứu?’
Cung Quý Dương nở một nụ cười như vừa nghe được một câu chuyện rất buồn cười nhưng nụ cười của hắn khiến người ta không rét mà run.
‘Em muốn thì cứ kêu đi. Anh xem ai đến cứu em, Thư Tử Hạo sao? Hay là những người đàn ông khác?’
Hắn vừa nói vừa dùng sức bấu lấy cằm cô, một bàn tay khác lại càn rỡ lướt vào trong áo cô …
‘Thế nào, tình yêu của anh chỉ để đổi lấy sự phản bội em dành cho anh sao?’ Cơn ghen khiến hắn giống như mất đi lý trí, chỉ muốn điên cuồng ςướק đoạt mọi thứ từ cô.
‘Cung Quý Dương, anh ngừng tay …’ Nhìn thấy tình thế nguy cấp, Sầm Tử Tranh đã không còn sức lực suy nghĩ nhiều về câu nói của hắn nữa, một ý nghĩ chợt lóe qua đầu, xem ra chỉ còn cách này …
‘Anh đoán không sai chút nào, tối nay Thư Tử Hạo đã chạm qua tôi rồi đấy, chẳng lẽ anh thích người phụ nữ mà anh ta đã chạm qua đến thế sao?’
Cô vốn là không muốn nói những lời nói dối kiểu này nhưng hành động của Cung Quý Dương khiến cô không thể không liều một phen.
Quả nhiên, câu nói này lập tức có hiệu quả, cả người Cung Quý Dương run mạnh rồi cứng đờ …
Rất nhanh hắn buông cô ra: ‘Chạm vào cô? Ha ha …’ Hắn ngẩng đầu cười to mấy tiếng, tiếng cười chọc vào màng nhĩ của Sầm Tử Tranh lại trở thành một cảm giác thê lương và đau khổ.
‘Sầm Tử Tranh, em nhớ kỹ, anh nhất định sẽ để em vì câu nói hôm nay mà trả một cái giá rất lớn!’ Ánh mắt hắn tràn đầy sự khinh thường, từng câu từng chữ không khác gì những mũi tên sắc nhọn đâm vào tim cô.
Lạnh lùng nói dứt lời hắn xoay người bước thẳng ra khỏi phòng.
Sầm Tử Tranh đổ sụp xuống, cuộn mình nơi chân chiếc bàn trang điểm, không hiểu vì sao cô thấy đau, đau quá, nước mắt không khống chế được cuồn cuộn chảy như vỡ đê …
Buổi công bố sản phẩm của thương hiệu Leila hoành tráng chưa từng có từ trước đến nay. Thông thường buổi công bố của một thương hiệu có thể kéo dài được hai ngày cần phải có sự chuẩn bị thật kỹ lưỡng và sự tự tin rất lớn, Sầm Tử Tranh vừa khéo là một người như thế, cô đem sự thành bại của cả đời mình toàn bộ đặt vào buổi trình diễn thời trang này.
Buổi công bố sản phẩm thời trang kéo dài suốt hai ngày. Vốn là hai ngày này Sầm Tử Tranh định dùng một ngày để trình diễn các sản phẩm bao gồm: quần áo may sẵn cao cấp, quần áo may sẵn, thời trang dạo phố, thời trang Jeans và thời trang dạo phố Jeans, tổng cộng năm dòng sản phẩm còn ngày thứ hai là để công bố những sản phẩm của dòng sản phẩm Leila-J, một dòng sản phẩm thời trang cao cấp thuộc thương hiệu Leila, cũng là dòng sản phẩm mà cô muốn đưa vào hệ thống thời trang xa xỉ, trong số đó có một sản phẩm chính số lượng hạn chế toàn cầu – “Mộng Thường”!
Nhưng đến gần ngày công bố sản phẩm, cuối cùng Sầm Tử Tranh đã thay đổi ý định bởi cô nghĩ một thương hiệu nếu muốn có chỗ đứng trên thị trường thì tính đa dạng và sự phong phú của nó là rất quan trọng nhất là nếu thương hiệu Leila muốn được xếp ngang hàng với những thương hiệu xa xỉ nổi tiếng toàn cầu khác thì chỉ mỗi thời trang nữ và những món đồ trang sức nữ tính là quá đơn độc, cần phải có thêm những sản phẩm khác để làm phong phú thêm cho thương hiệu và để chống đỡ nó.
Vì vậy Sầm Tử Tranh quyết định nghe theo lời đề nghị của Thư Tử Hạo, ngày đầu tiên cô sẽ dùng để trình diễn thời trang nữ, còn ngày thứ hai thì sẽ là lần đầu tiên công diễn công khai những mẫu thời trang nam đặc sắc, đồng thời trong ngày hôm đó sẽ tuyên bố với giới truyền thông của toàn cầu kế hoạch hợp tác giữa Leila với thương hiệu của nhà thiết kế Sun.
Mười giờ sáng, cả hội trường biểu diễn đã chuẩn bị đâu vào đấy, tất cả những người mẫu và nhân viên công vụ đang bận rộn hoàn tất những bước chuẩn bị cuối cùng. Các ký giả của các tạp chí truyền thông toàn cầu đều hướng ánh mắt về phía hội trường. Có thể nói, Sầm Tử Tranh chính là tổng đạo diễn và tổng giám chế của cả buổi công bố này, cô không chỉ tự mình tuyển chọn từng người mẫumà ngay cả từng chi tiết nhỏ nhặt nhất trên đài catwalk cũng là do cô tự mình thẩm định.
Thương hiệu Leila trước giờ luôn theo xu hướng đẹp một cách tao nhã vì vậy tuân thủ theo những tuyên ngôn mà thương hiệu muốn truyền đạt, những thiết kế mà Sầm Tử Tranh trình diễn trong buổi công bố này đều đi theo xu hướng đó, trên sàn catwalk, những thiết kế đẹp như mộng, một giấc mộng đầy màu sắc, một giấc mộng của cả nữ giới và nam giới.
Ánh đèn rực rỡ chiếu trên sàn catwalk khiến nó đẹp như trong mơ, âm nhạc dìu dặt thay đổi theo từng chủ đề, phối hợp một cách hoàn hảo, không chê vào đâu được. Sau khi người dẫn chương trình tuyên bố mở màn buổi trình diễn, các người mẫu lần lượt nối đuôi nhau bước ra sàn catwalk. Ánh sáng huỳnh quang không ngừng chiếu sáng, tiếng máy chụp hình cũng không ngừng vang lên.
‘Tử Tranh!’
Phía sau hậu trường, Thư Tử Hạo bước đến trước mặt Sầm Tử Tranh, đưa cho cô một ly cà phê, ân cần nói: ‘Thả lỏng một chút!’
Sầm Tử Tranh hướng ánh mắt về phía Thư Tử Hạo, cô mỉm cười đưa tay đón lấy ly cà phê: ‘Xem ra em tỏ ra rất khẩn trương thì phải!’
‘Thực ra nhìn em mệt mỏi thì đúng hơn. Tối qua ngủ không ngon sao?’
Thư Tử Hạo nhìn cô, trong đôi mắt vốn trong trẻo của Sầm Tử Tranh lúc này lại lộ vẻ uể oải khiến hắn không kìm được lên tiếng hỏi.
Câu hỏi của hắn khiến Sầm Tử Tranh nhất thời nhớ lại mọi chuyện xảy ra tối qua nhất là những lời mà Cung Quý Dương đã nói trước khi rời đi, cả người cô không khống chế được mà khẽ run.
Thư Tử Hạo thấy vẻ mặt của cô như vậy, trái tim không khỏi “thình thịch” đập vang, hắn nhớ tối qua ở nhà hàng nhìn thấy Cung Quý Dương, chẳng lẽ tối qua hắn ta …
‘Tử Tranh, em nói thật cho anh biết, tối qua lúc anh đi rồi Cung Quý Dương có đến làm phiền em không?’
Bàn tay cầm ly cà phê của Sầm Tử Tranh khẽ run, cô rũ mi giấu đi vẻ u sầu trong đáy mắt, môi khẽ câu lên một nụ cười nhàn nhạt: ‘Không có, có lẽ là vì hôm nay là ngày công bố sản phẩm, em hơi lo lắng nên ngủ không ngon thôi, dù sao cũng đã chuẩn bị lâu như vậy rồi, khẩn trương cũng là đương nhiên thôi!’ Cô không trả lời thẳng vào vấn đề mà nói vòng vo.
Tuy cô không biết Cung Quý Dương rốt cuộc định làm gì nhưng đây là chuyện giữa cô với hắn, chỉ hai người, Thư Tử Hạo vốn chỉ là một người không liên can, Sầm Tử Tranh không muốn hắn bị cuốn vào cơn phong ba này.
‘Tử Tranh, em thật sự không sao chứ?’ Thư Tử Hạo vẫn không yên tâm hỏi lại lần nữa.
Sầm Tử Tranh mỉm cười lắc đầu.
Thư Tử Hạo cũng không tiện miễn cưỡng cô tiết lộ điều gì nên hắn chỉ làm ra vẻ thoải mái nói: ‘Hắn không làm phiền em thì tốt rồi, hôm nay và ngày mai hai ngày này là thời điểm quan trọng nhất với em, đừng bởi vì người nào đó mà để tất cả bị hủy trong chốc lát!’
‘Yên tâm đi, Tử Hạo!’ Sầm Tử Tranh trấn an hắn mà cũng là trấn an chính mình.
Lúc này trợ lý của cô, Alina, bước đến nói khẽ với Sầm Tử Tranh: ‘Leila, em đã sắp xếp chuyên gia trang điểm đến giúp chị trang điểm ngày mai, trước giờ trình diễn tiết mục cuối cùng một tiếng!’
Sầm Tử Tranh nhẹ gật đầu.
‘Trang điểm? Tử Tranh, chuyện này …’ Thư Tử Hạo ngơ ngác hỏi lại.
Alina vội giải thích cho hắn: ‘Là thế này, “Mộng Thường” là trang phục trọng điểm của buổi trình diễn thời trang này, vốn Leila muốn mời Amy làm người mẫu biểu diễn nó nhưng sau lại phát hiện cô ấy không thích hợp, rất nhiều người mẫu cũng đã thử qua nhưng đều không mang lại hiệu quả mong muốn cho nê Leila sẽ tự làm người mẫu, mặc “Mộng Thường” bước lên sàn catwalk, cùng lúc đó sẽ tuyên bố quyết định hợp tác giữa Leila và Sun.’
Thư Tử Hạo nghe xong những lời Alina nói, trong lòng đã hiểu rõ nên mỉm cười: ‘Tử Tranh, anh nghĩ hành động này của em vào ngày mai sẽ khiến cho giới truyền thông của toàn thế giới biết đến em!’
Sầm Tử Tranh cười lắc đầu: ‘Tử Hạo, em không muốn để ai nhận ra em hoặc là nhớ đến em cả, chỉ là … “Mộng Thường” là tâm huyết của em cho nên em nhất định phải khiến nó trình diễn một cách đẹp đẽ nhất trước mọi người!’
‘Anh nghĩ không có người nào thích hợp hơn em để trình diễn “Mộng Thường”. Em nhất định sẽ thành công!’ Thư Tử Hạo nói một cách chân thành.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc