Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 141

Tác giả: Ân Tầm

Sầm Tử Tranh không đáp lời hắn, ngược lại nói một câu không đầu không đuôi ...
\'Quý Dương anh biết không, mấy hôm trước Tiểu Tuyền gọi điện thoại cho em, còn hỏi xem em đã mang thai hay chưa!\'
\'Vậy sao?\'
Cung Quý Dương lúc này làm gì có tâm tình nghe mấy chuyện này, trong đầu hắn bây giờ chỉ nghĩ đến làm thế nào chăm sóc cho Tranh Tranh và cục cưng trong bụng cho thật tốt.
\'Tiểu Tuyền nói mang thai rất mệt, rất khó chịu ...\'
Sầm Tử Tranh lẩm bẩm nói một mình, khi cô thấy Cung Quý Dương hoàn toàn không hề chú ý đến lời mình nói, liền không khách khí hai tay giữ lấy gương mặt tuấn tú của hắn nhìn thẳng vào mình ...
;Này, anh không nghe em nói gì sao?;
Thật là ... Hắn đang nghĩ gì vậy?
Cung Quý Dương thấy vẻ tức tối của cô, trong mắt lại thoáng qua vẻ bỡn cợt, \'Tuy rằng gương mặt này của chồng em cũng khá là đẹp trai nhưng em đâu có cần xem chăm chú như vậy!\'
\'Đáng ghét!\'
Sầm Tử Tranh đấm cho hắn mấy phát, \'Em nói cho anh biết, mang thai rất mệt, anh phải tốt với em một chút bằng không em sinh xong cục cưng sẽ bế con đi luôn đấy!\'
\'Xem em có dám hay không!\'
Cung Quý Dương sủng nịch véo chóp mũi cô: \'Nếu như em dám làm, anh sẽ trói em lại, xem em đi bằng cách nào!\'
\'Tốt lắm! Bây giờ anh đã hiện nguyên hình rồi đúng không? Thì ra anh sớm đã nghĩ cách làm thế nào bắt nạt em, Tiểu Tuyền nhà người ta lúc có thai Thiên Dục cưng chiều hết sức, nào có như anh đâu, cứ suốt ngày tìm cách hù dọa bắt nạt em!\' Sầm Tử Tranh bất mãn lên tiếng kháng nghị.
Cung Quý Dương nghe vậy không khỏi liếc mắt nhìn cô: \'Có trời chứng giám, em đối với anh mà nói là bảo vật vô giá, ngậm trong miệng sợ tan, nắm trên tay sợ vỡ, làm sao mà dám bắt nạt em chứ!\'
Thượng Quan Tuyền này, từ khi rời khỏi tổ chức sát thủ luôn rất rảnh rỗi, lại thêm tuổi còn trẻ, đúng lúc là lứa tuổi ham chơi cho nên cứ hễ buồn là lại nhấc điện thoại lên tìm Kỳ Hinh hay Sầm Tử Tranh, bám riết lấy hai người, không chuyện gì là không nói cho nhau nghe. Nhưng nghe đâu gần đây Tiểu Tuyền với tiểu oan gia Liên Kiều của Hoàng Phủ Ngạn Tước rất thân nhau.
Hai người tuổi tác tương đồng, đều còn trẻ nên có nhiều lúc rất hợp nhau trong những trò nghịch ngợm nhưng theo lời Lãnh Thiên Dục nói thì ...
Tiểu Tuyền nhà hắn bị Liên Kiều dạy hư mất rồi, trước đây Tiểu Tuyền của hắn ngoan ngoãn hơn nhiều ...
Mặc kệ thế nào, chỉ cần Tranh Tranh của hắn không bị dạy hư là được rồi. Vừa nhớ đến Liên Kiều cùng những trò tác oai tác quái của cô là Cung Quý Dương đã thấy đau đầu thay cho Hoàng Phủ Ngạn Tước rồi.
Sầm Tử Tranh thấy hắn nói một cách tha thiết như vậy cũng không muốn bắt bẻ gì nữa, chỉ nói: \'Đó là anh nói đấy nhé, nếu như sau này anh làm gì có lỗi với em, em sẽ nhờ bà nội và mẹ trừng phạt anh giúp em!\'
\'Tuân lệnh bà xã đại nhân. Sau này em nói cái gì thì là cái đó, chỉ là ...\'
Hắn nghịch ngợm hôn trộm một cái rồi mới nói tiếp: \'Sau này bất kể ra sao cũng không được rời khỏi anh!\'
***
Ông bố tương lai Cung Quý Dương giống như được tiếp thêm sức mạnh, mới sáng sớm khi Sầm Tử Tranh còn đang gật gù chưa tỉnh ngủ hẳn bước vào phòng ăn thì đã thấy Cung Quý Dương ngồi sẵn đó, vừa ăn sáng vừa ngây ngô cười.
\'Quý Dương, anh sao vậy?\'
Nhìn chồng như vậy Sầm Tử Tranh không khỏi giật mình, lúc này cô mới nhận ra, những người khác trên bàn ăn cũng cười như vậy.
Nhìn thấy Sầm Tử Tranh đi vào phòng ăn, Cung Quý Dương vội đứng dậy dìu cô ...
\'Tranh Tranh, sao em không ngủ thêm một lúc nữa?\'
\'Đúng đó Tử Tranh, dì Tề đã dặn nhà bếp chuẩn bị sẵn bữa sáng cho con rồi, lát nữa dì ấy sẽ bê lên, con xuống lầu làm gì, nguy hiểm lắm!\' Trình Thiến Tây cũng khẩn trương nói.
Cung Doãn Thần và Cung lão phu nhân cũng nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng.
\'Mẹ, con đâu có yếu ớt như vậy. Mẹ đừng lo, không có sao đâu. Con cũng đã quen dậy sớm rồi!\'
Sầm Tử Tranh ngồi xuống, nhìn Cung Quý Dương nói: \'Vừa nãy anh làm gì mà cười như kẻ ngốc vậy, nhìn sợ quá!\'
Cung Quý Dương cười càng rạng rỡ, hắn giúp cô rót một ly sữa, vừa rót vừa nói: \'Vừa nãy anh đang nghĩ con trai anh nhất định là rất đáng yêu rất nghe lời, đến lúc đó anh dẫn con đến khoe với Thiếu Đường cho hắn biết mặt!\'
Sầm Tử Tranh nghe vậy muốn khóc không được muốn cười không xong, Cung Quý Dương này có lúc chẳng khác nào một đứa trẻ.
\'Làm ơn đi, anh đúng là vua tự đại. Với lại, nhất định sẽ là con trai hay sao chứ?\'
\'Trai gái gì anh cũng đều thích!\' Cung Quý Dương nghiêm túc nói.
\'Thật đúng là mặt dày!\' Sầm Tử Tranh bất lực thốt lên.
Đang lúc trên bàn ăn tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ thì điện thoại của Cung Quý Dương đổ chuông, hắn cười tiếp điện thoại nhưng chỉ vài giây sau, gương mặt đang tươi cười chợt trở nên lạnh lùng, bên môi câu lên một nét cười lạnh, ánh mắt cũng trở nên u ám.
Cung Quý Dương chợt rời khỏi bàn ăn, đi đến một góc của phòng ăn, bởi vì phòng ăn quá lớn, mọi người đều không nghe được hắn nói gì với đầu bên kia.
Nhìn thấy cử chỉ khác thường của chồng, tim Sầm Tử Tranh không hiểu sao bắt đầu đập thình thịch, nhìn lại mọi người thấy trên mặt ai cũng có chút chần chừ.
Đến khi Cung Quý Dương ngắt điện thoại quay trở lại bàn ăn thì trên mặt đã trở lại vẻ tươi tỉnh thường thấy, vẫn nói cười bình thản như không.
Cung Doãn Thần và Trình Thiến Tây tuy rằng trong lòng đầy nghi vẫn nhưng cũng không chủ động hỏi, họ biết con trai mình có năng lực giải quyết những chuyện này nhưng còn Sầm Tử Tranh thì không được bình thản như thế, cô ăn không thấy ngon nữa.
\'Tranh Tranh, sao vậy? Không hợp khẩu vị sao?\' Tâm tư cẩn trọng, Cung Quý Dương rõ ràng đã nhìn thấy phản ứng khác thường của Sầm Tử Tranh, hắn cười hỏi.
Sầm Tử Tranh vốn là người không biết che dấu tâm sự, vừa nghe Cung Quý Dương hỏi vậy cô liền đặt ly sữa trên tay xuống, lo lắng hỏi: \'Quý Dương, vừa nãy ... là ai gọi đến vậy?\'
Thực ra Sầm Tử Tranh không giống những người phụ nữ khác thích dò xét nhất cử nhất động của chồng nhưng không hiểu vì sao nhìn phản ứng của Cung Quý Dương khi nghe cuộc điện thoại này khiến cho Sầm Tử Tranh có một cảm giác không thoải mái, cô cảm thấy hình như Cung Quý Dương đang trù tính một âm mưu gì vậy.
Trái với vẻ lo lắng của cô, Cung Quý Dương ngược lại rất ung dung, hắn thong thả uống một ngụm cà phê sau đó mới cười nói: \'Cũng không có gì, chỉ là thông báo vụ án của Khương Ngự Kình có chút tiến triển mà thôi!\'
Nghe câu này Sầm Tử Tranh vội dừng lại động tác trên tay, nhưng những người khác thì có vẻ như chẳng tò mò gì với tin tức này, Cung Doãn Thần chỉ hời hợt nói: \'Có những chuyện đừng nên làm quá mức quyết tuyệt, đến lúc cần thiết cứ giao cho cảnh sát xử lý là được rồi!\'
Cung Quý Dương chỉ cười nhẹ không nói nhưng nụ cười này rơi vào mắt Sầm Tử Tranh lại mang theo một vẻ âm trầm khó tả...
***
Hội quán cao cấp khu Đông
Tuy nơi đây là hiện trường vụ án mạng của Khương Ngự Kình nhưng hội quán này không bởi vì vụ án kia mà vắng lặng, ngược lại việc kinh doanh vẫn tốt như mọi ngày, vẫn xa hoa, sang quý như cũ.
Không chờ lâu, ngay trước gian phòng VIP mà Khương Ngự Kình đã bị sát hại, một cô gái đeo kính râm che gần nửa khuôn mặt xuất hiện, tuy không nhìn được biểu tình trong mắt cô ta nhưng từ những hành động nhỏ nhặt cũng có thể nhận ra sự hoảng hốt trong cô.
Một vệ sĩ bước đến nói: \'Ngải tiểu thư, Cung tiên sinh có dặn, đợi tiểu thư đến lập tức mời vào trong gặp ngài ấy!\'
Môi Ngải Ân Hà khẽ run, cô không nói gì chỉ thầm hít sâu một hơi như điều tiết lại tâm tình sau đó đẩy cửa bước vào.
Cung Quý Dương đã ngồi sẵn ở sofa, nhìn thấy Ngải Ân Hà xông vào hắn không có phản ứng gì, chỉ nhếch môi cười nhìn cô ta, ánh mắt sáng như đuốc khiến cho Ngải Ân Hà chợt có cảm giác như bị nhìn thấu hết, không thể che dấu được gì.
\'Cung Quý Dương, ý anh là sao đây?\'
Ngải Ân Hà bước đến không chút khách khí nói, dường như muốn mượn hành động này để lấy lại dũng khí cho mình.
Một vẻ trào phúng xẹt qua trên gương mặt anh tuấn, tiếng cười trầm trầm thoát ra từ cổ họng của Cung Quý Dương ...
\'Không ngờ tin tức của cô cũng nhanh nhạy ghê nhỉ, hơn nữa còn rất nhạy bén nhận ra tôi làm như vậy hoàn toàn là vì muốn chống đối tập đoàn Ngải thị. Không tệ, không tệ! Đúng là một cô gái rất thông minh!\'
\'Cung Quý Dương, Ngải thị chúng tôi đắc tội với Cung thị tài phiệt của anh chỗ nào chứ? Anh có biết tuyên bố về quyết định nghiệp vụ hôm nay của Cung thị có ảnh hưởng thế nào đến Ngải thị hay không chứ?\'
Sáng sớm hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Ngải Thị bắt đầu bị đánh úp, chẳng những như vậy mà trong chưa đến nửa giờ, tất cả các nghiệp vụ của Ngải thị cũng chịu chung số phận, gần như là cùng lúc đó, bộ phận PR của Cung thị tài phiệt tuyên bố quyết định mở rộng nghiệp vụ kinh doanh đa phương, màmooix một hạng mục đều là nghiệp vụ kinh doanh chính của Ngải thị.
Cung Quý Dương cười rất "hiền hòa", hắn ung dung đốt một cây xì gà, giọng nói chậm rãi mà hữu lực: \'Ngải Ân Hà, cô thật là mau quên, xem ra tôi phải từng chuyện từng chuyện nhắc lại cho cô mới được!\'
Hắn hắng giọng, nụ cười bên môi càng sáng lạn nhưng ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thẳng qua chiếc kinh râm nhìn thẳng vào nội tâm của Ngải Ân Hà.
\'Chuyện tám năm trước tôi đã quyết định tha thứ cho cô một lần, chỉ tiếc là cô không biết tốt xấu, chẳng những không cảm kích mà còn ôm hận trong lòng. Trước tiên là thuê thám tử tư điều tra chuyện của Cung thị, đương nhiên là bao gồm cả chuyện cũ của cha và cha vợ của tôi cô cũng rõ ràng. Cô biết rõ mẹ vợ của tôi đúng thực tên là Lâm Nam, chỉ có điều cô không biết, Lâm Nam này không phải là Lâm Nam năm đó nên mới muốn lợi dụng chuyện này, lợi dụng mẹ tôi để đả kích cả nhà Sầm Tử Tranh. Cùng lúc đó cô cũng biết Khương Ngự Kình vẫn luôn gọi điện thoại quấy rầy Tranh Tranh, hơn nữa còn tìm người lén lút đặt máy nghe lén trong điện thoại của Khương Ngự Kình. Cô vốn biết tính của tôi, đương nhiên sẽ đoán ra một khi tôi biết Tranh Tranh và Khương Ngự Kình hẹn riêng ra gặp mặt nhất định tôi sẽ có mặt ở hiện trường đích thân giám thị cho nên cô sớm đã ẩn nấp sẵn ở đó, cũng chính là gian phòng này mà chuẩn bị cho âm mưu của mình. Tôi phải công nhận là cô suy tính rất chu toàn, ngay cả camera quan sát cũng bị cô thuê nhân viên phục vụ phá hỏng, đương nhiên tầm quan sát đã bị che mất một góc. Như vậy thì khi cảnh sát từ một camera khác nhìn thấy tôi bước ra từ gian phòng đó đương nhiên tôi sẽ trở thành kẻ bị tình nghi nhiều nhất. Còn cô thì thuê sát thủ giả trang thành nhân viên của hội quán tiến vào phòng Gi*t ૮ɦếƭ Khương Ngự Kình! Ngải Ân Hà, cô thật ác độc lại rất ranh ma, chiêu một mũi tên bắn ૮ɦếƭ hai con nhạn này sử dụng thật hay, chẳng những có thể hủy đi gia đình Tranh Tranh, phá hỏng quan hệ mẹ chồng con dâu mà còn thành công hãm hại tôi!\'
Ngải Ân Hà nghe hắn nói đến đây thì toàn thân không ngừng được run khẽ, nhưng rất nhanh cô ta đã che dấu sự sợ hãi kia đi, cứng rắn nói: \'Cung Quý Dương, đây hoàn toàn là lời nói một phía của anh, cái gì Khương Ngự Kình, cái gì sát thủ Gi*t người, anh tưởng mình đang đóng phim sao? Đây chẳng qua chỉ là cái cớ để anh lật đổ Ngải thị mà thôi!\'
\'Chậc chậc ...\'
Cung Quý Dương làm ra vẻ đáng tiếc, lắc đầu ...
\'Tôi thật sự đã từng nghĩ sẽ tha cho cô. Chỉ đáng tiếc ... cô không biết học khôn. Nghe không hiểu cũng không sao, nhật báo Ngôi sao chắc cô đã nghe đến rồi chứ? Sản nghiệp do chính mình đầu tư nếu cô còn phủ nhận nữa thì tôi đề nghị cô nên đi gặp bác sĩ khoa thần kinh sớm đi!\'
Lời của Cung Quý Dương chưa dứt thì Ngải Ân Hà đã run lên, cả người sững sờ đứng ở đấy ...
Thấy cô như vậy, nụ cười trên môi Cung Quý Dương vẫn như cũ nhưng ánh mắt dần trở nên lạnh như băng ...
\'Trong suy nghĩ của cô, có phải trực tiếp hủy đi danh dự của tôi còn tốt hơn là Gi*t tôi, đúng không? Chính vì vậy mà chỉ ngày thứ hai sau khi vụ án mưu sát của Khương Ngự Kình xảy ra thì tin tức tổng giám đốc của Cung thị tài phiệt có liên can đến vụ án mưu sát đã trở thành tiêu điểm của tất cả các tờ báo lớn nhỏ mà tờ báo đầu tiên tung ra tin tức này là một tờ báo ở Pháp. Ân Hà, tôi không nói sai chứ?\'
Thấy nét mặt cùng giọng nói của hắn càng lúc càng lạnh truy vấn mình, Ngải Ân Hà chậm rãi lên tiếng: \'Cho dù là vậy thì thế nào? Chuyện này có liên quan gì đến tôi?\'
\'Lúc đầu tôi cũng không nghĩ đến, một tiểu thư nhà giàu như cô lại có thể ra tay ác độc đến mức này. Đại cổ đông của tờ báo Ngôi sao ở Pháp đó là một tờ báo ở Malaysia, mà cổ đông của tờ báo ở Malaysia đó là tập đoàn Mỹ Hoa của Singapore, tập đoàn Mỹ Hoa thì không cần nói, nói thẳng ra thì chỉ là một phương tiện bịt tai che mắt người đời mà thôi, tiếp tục tra đến cùng thì ra, tập đoàn Mỹ Hoa chính là của Ngải Ân Hà cô. Tôi nghĩ chuyện này chắc không có hiểu lầm gì đâu, đúng không?\'
Ý của Cung Quý Dương đã quá rõ ràng. Khi hắn biết chủ sự sau màn của tờ báo Ngôi sao kia thì ngay lập tức đoán ra đây là một cái bẫy tinh vi.
\'Anh ... anh có chứng cứ gì không mà dám nói như vậy?\'
Giọng của Ngải Ân Hà đã hơi run nhưng cô cố nén sự sợ hãi trong lòng, cứng rắn vặn hỏi Cung Quý Dương.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc