Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 137

Tác giả: Ân Tầm

Mấy người cảnh sát vừa đến rõ ràng cũng nhìn thấy bầu không khí hòa thuận trong phòng khách, biểu tình trên mặt họ càng kỳ lạ, nhất là người cảnh sát dẫn đầu nhóm ...
Khi anh ta nhìn thấy Sầm Tử Tranh và bà Sầm, trên mặt không khỏi lộ vẻ sửng sốt ...
\'Mẹ ...\' Người cảnh sát lên tiếng.
Thì ra người dẫn đầu nhóm cảnh sát chính là em trai của Sầm Tử Tranh, Sầm Tử Dịch.
Sầm Tử Tranh vội giãy ra khỏi vòng tay của Cung Quý Dương, cô bước đến gần em trai, nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò: \'Em ... mọi người đây là ...\'
Không chỉ có cô cảm thấy tò mò mà ngay cả hai vợ chồng Cung Doãn Thần cũng không khỏi kinh ngạc.
Em trai của Sầm Tử Tranh, Sầm Tử Dịch nhìn chị sau đó lại nhìn khắp phòng khách sau cùng ánh mắt rơi trên người Cung Quý Dương, hắn bước đến gần, trên mặt lộ vẻ khó xử nhưng vẫn theo lệ thường của cảnh sát trình ra huy hiệu cảnh sát sau đó giọng trịnh trọng nói: \'Cung Quý Dương tiên sinh, hôm nay khoảng bốn giờ chiều ở một hội quán cao cấp ở khu Đông phát hiện một thi thể, theo điều tra thi thể đó là của Khương Ngự Kình, luật sư. Chúng tôi hoài nghi Cung tiên sinh có liên quan đến vụ án mạng kia, phiền ngài theo chúng tôi về sở cảnh sát hỗ trợ điều tra. Cám ơn!\'
Có trời chứng giám hắn nói những lời này gian nan đến mức nào. Sầm Tử Dịch đương nhiên hy vọng vụ án này không liên quan gì đến Cung Quý Dương bởi dù sao Cung Quý Dương cũng là anh rể nhưng thân là cảnh sát, hắn không thể không làm theo pháp luật.
Ngoại trừ Cung Quý Dương, tất cả mọi người trong phòng khách đều sửng sốt đến ngây người, ngay cả người làm cũng không ngoại lệ.
Sầm Tử Tranh vội bước đến kéo tay em trai ...
\'Tử Dịch, em vừa nói gì vậy? Thi thể đó là của ai?\'
Cô run giọng hỏi, vốn không dám tin những gì mình vừa nghe thấy.
Sầm Tử Dịch vẻ mặt khó xử, nhắc lại: \'Là Khương Ngự Kình, Khương luật sư!\'
\'Gì chứ???\'
Cả người Sầm Tử Tranh lảo đảo suýt nữa té xuống đất, cũng may là Cung Quý Dương nhanh tay đỡ kịp.
\'Sao như vậy được chứ? Tử Dịch, có phải em nhận lầm người không?\'
Cô không nhịn được xác minh lại lần nữa bởi vì tin tức này đối với cô mà nói như một tiếng sét giữa trời quang. Hôm nay họ vừa mới gặp nhau kia mà!
Sầm Tử Dịch lắc đầu: \'Người nhà của Khương luật sư đã nhận thân nhân rồi, không sai đâu!\'
Sầm Tử Tranh ngây người tại chỗ.
Lúc này bà Sầm cũng nhịn không được lên tiếng: \'Tử Dịch à, sao vừa nãy con lại nói chuyện này có liên quan đến Quý Dương?\'
Trình Thiến Tây và Cung Doãn Thần cũng nhìn Sầm Tử Dịch, sắc mặt ai nấy đều ngưng trọng nhưng vẫn không mất đi vẻ điềm tĩnh trước giờ.
Sầm Tử Tranh nghe mẹ hỏi như vậy cũng hoàn hồn lại, cô vội hỏi tiếp: \'Đúng đó Tử Dịch, vì sao cảnh sát lại hoài nghi Quý Dương?\'
\'Chuyện này nói ra rất dài ...\'
Sầm Tử Dịch nhìn Cung Quý Dương, hỏi: \'Anh rể, chuyện này rốt cuộc là thế nào thì phải hỏi anh!\'
Trên mặt Cung Quý Dương hoàn toàn chẳng có chút hoảng hốt nào, vẫn thoải mái và điềm tĩnh như trước, chỉ có trên mi thoáng qua một chút đăm chiêu rồi hắn điềm đạm nói: \'Cái ૮ɦếƭ của Khương Ngự Kình hoàn toàn không có liên quan gì đến anh! Nể mặt em là em trai của Tranh Tranh, anh chỉ có thể nói bấy nhiêu thôi!\'
Nực cười!
૮ɦếƭ một người thôi làm gì mà kinh hoảng đến vậy chứ. Hơn nữa người ૮ɦếƭ là Khương Ngự Kình! Đừng nói là không phải hắn giết, cho dù là hắn giết thì thế nào chứ?
Giới chính trị cùng pháp luật đều phải nhường hắn vài phần, nếu như không phải bởi vì quan hệ thân thích với Sầm Tử Tranh hắn trực tiếp ra lệnh cho vệ sĩ đuổi thẳng những người kia ra ngoài cho xong.
Sầm Tử Dịch cũng biết tính cách của Cung Quý Dương, trên mặt hắn càng lộ vẻ khó xử. Nói thực lòng, tuy Cung Quý Dương là anh rể của hắn nhưng bởi vì tiếp xúc không nhiều hơn nữa, quyền thế của người anh rể này đã nổi danh khắp nơi nên hắn càng ngại tiếp xúc. Chỉ bởi vì lần này chuyện quá nghiêm trọng, rất nhiều người dân chú mục quan sát hành động của cảnh sát vì vậy hắn không muốn quản cũng không được, dù sao Khương Ngự Kình cũng là nhân vật có tên có tuổi, cả giới chính trị và thương nghiệp đều biết đến.
Nhất thời Sầm Tử Dịch cũng không biết phải nói sao.
Lúc này một người cảnh sát trẻ tuổi bước đến, chừng như muốn tranh công lại có vẻ như không nhìn thấy vẻ khó xử trên mặt Sầm Tử Dịch, anh ta xông đến hỏi thẳng Cung Quý Dương ...
\'Cung tiên sinh, xin hỏi khoảng ba giờ đến bốn giờ chiều hôm nay ngài làm gì? Ở đâu? Có nhân chứng mục kích hay không?\'
Câu hỏi này của hắn dẫn tới sự chú ý của Cung Quý Dương, nụ cười trên môi Cung Quý Dương vẫn không giảm nhưng ánh mắt đã lạnh xuống, hắn không trả lời viên cảnh sát trẻ kia mà nhìn về phía Sầm Tử Dịch hỏi: \'Hắn mới tới sao?\'
Ý của câu hỏi rất rõ ràng, giọng nói tuy vẫn bình đạm nhưng không giận mà nghiêm khiến người ta không rét mà run.
Sầm Tử Dịch thấy vậy vội nói: \'Cung tiên sinh, thật ngại quá, anh ta đúng là mới đến, tính tình hơi táo bạo một chút, xin thứ lỗi!\'
Cung Quý Dương nghe vậy vẻ tức giận có phần thu liễm lại, hắn chỉ tay về phía sofa: \'Tử Dịch, muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi!\'
Sầm Tử Dịch thấy Cung Quý Dương hoàn toàn không có ý đi theo hắn về sở cảnh sát cũng không miễn cưỡng.
Thứ nhất là vì Cung Quý Dương là anh rể hắn, nói thực ra, có thể ngồi ở cái chức này vào tuổi của hắn một phần cũng nhờ vào Cung Quý Dương, thứ hai là hắn cũng không dám đắc tội với Cung Quý Dương, ngay cả cấp trên của hắn ở cục cảnh sát cũng ngại không dám đắc tội với vị Cung tổng giám đốc này, trước khi hắn đến Cung Viên cấp trên cũng đã dặn dò kỹ nhất định không được lỗ mãng, xem ra 2 anh rể này của hắn là người không mấy người dám đắc tội.
Sầm Tử Dịch ngồi xuống sofa, Cung Quý Dương cũng ngồi xuống, Sầm Tử Tranh thấy vậy cũng ngồi bên cạnh hắn, nét mặt lo lắng.
Cô không hiểu vì sao Quý Dương nghe tin Khương Ngự Kình ૮ɦếƭ lại không có chút phản ứng hoặc biểu tình nào. Chẳng lẽ hắn đã biết trước chuyện này? Chẳng lẽ chuyện này thực sự có liên quan đến hắn?
Không! Không thể nào!
Vừa ngồi xuống thì Sầm Tử Dịch đã lên tiếng: \'Anh rể, em biết xông vào Cung Viên là có hơi luống cuống nhưng vụ án này xảy ra trong phạm vi quản hạt của em, nếu như em không không ngó ngàng đến thì thật khó che miệng thế gian!\'
Cung Quý Dương mỉm cười: \'Cảnh sát làm việc có quy tắc của mình, anh hiểu. Em muốn hỏi gì?\'
Sầm Tử Dịch vừa giở sổ ghi chép vừa nghiêm cẩn hỏi: \'Anh rể, chiều hôm nay anh có phải đã từng xuất hiện ở hội quán khu Đông không?\'
Cung Quý Dương gật đầu, không hề có ý phủ nhận.
Sầm Tử Tranh thấy vậy lòng chợt thắt lại, chiều hôm nay Quý Dương xuất hiện ở hội quán khu Đông nhưng ... lúc đó cô cũng ở hội quán đó, vì sao không thấy Quý Dương? Với lại ... hắn đến hội quán đó làm gì? Chẳng lẽ ...
Cô không dám nghĩ tiếp nữa!
Cung lão phu nhân, Cung Doãn Thần và Trình Thiến Tây cùng với bà Sầm đều không lên tiếng mà chỉ lẳng lặng ngồi đó, điều này cho thấy họ tin tưởng vào năng lực của Cung Quý Dương.
Sầm Tử Dịch lại nhìn về phía chị mình, Sầm Tử Tranh, hỏi: \'Chị, qua băng ghi hình của camera em biết hôm nay chị có đến gặp Khương Ngự Kình!\'
Sầm Tử Tranh vừa định trả lời thì Cung Quý Dương đã cười nói: \'Chị của em chỉ là đi gặp bạn bè ôn chuyện cũ mà thôi, những chuyện khác em cứ hỏi anh!\'
Tuy chuyện này trong mắt hắn chỉ là chuyện bé xé ra to nhưng Cung Quý Dương vẫn không muốn người phụ nữ của hắn bị cuốn vào, Tranh Tranh bản tính lương thiện, không nên chứng kiến những hiểm ác ngoài đời.
Sầm Tử Dịch hiểu rõ dụng ý của anh rể, hắn gật đầu, tiếp tục nói: \'Anh rể, thực ra tình hình bây giờ đối với anh mà nói rất bất lợi bởi vì thông qua băng ghi hình đã xác nhận vệ sĩ của anh có dẫn Khương Ngự Kình vào phòng VIP mà anh bao, không lâu sau đó thì anh cùng với vệ sĩ rời đi nhưng ... Khương Ngự Kình thì mãi vẫn không xuất hiện. Ngoài ra, qua giám định của pháp y, gian phòng VIP đó chính là hiện trường thứ nhất của vụ án!\'
Cung Quý Dương điềm nhiên như không mỉm cười, \'Chính vì vậy nên phía cảnh sát mới chĩa mũi dùi về phía anh sao?\'
Thực ra hắn cũng không muốn quan tâm đến những chuyện này nhưng nhìn thấy vẻ lo lắng và quan tâm của Sầm Tử Tranh hắn cũng không đành lòng, bởi nếu như không phối hợp với Sầm Tử Dịch, chắc là Tranh Tranh lo lắng lắm.
Sầm Tử Dịch cũng nghe ra trong lời nói của hắn có chút bất mãn, hắn vội giả thích: \'Là thế này, vốn gian phòng VIP ấy bốn phía đều có camera, không hiểu vì sao hôm nay lại hỏng mất một cái vì vậy một góc phòng căn bản là không quay được đến mà chúng tôi lại không tra ra được bất kỳ người khả nghi nào khác!\'
Cung Quý Dương vẫn nhàn nhã uống trà sau đó điềm nhiên nói: \'Camera hỏng có thể vì hai nguyên nhân, một là do dùng lâu mà hỏng còn thứ hai là có người giở trò. Tử Dịch à, em là cảnh sát, nên làm thế nào chẳng lẽ còn cần anh phải nhắc nhở sao?\'
Xem như lần này làm người tốt một phen đi, những cảnh sát khác hắn một câu cũng chẳng muốn nói nhiều.
Sầm Tử Dịch đương nhiên cũng biết rõ điều này, hắn cắn răng hỏi thẳng: \'Anh rể, em có thể biết mục đích hôm nay anh đến gặp Khương Ngự Kình là gì không? Với lại, vì sao đợi chị rời khỏi rồi anh mới gặp Khương Ngự Kình?\'
Sầm Tử Tranh nhìn Cung Quý Dương, muốn nói gì đó lại thôi.
Cung Quý Dương vẫn bình thản ngồi ngả lưng vào sofa, tuy chỉ một động tác nhỏ nhưng vẫn hiển lộ phong thái của một người luôn nắm quyền chủ động trong tay.
\'Đơn giản thôi, Khương Ngự Kình vẫn luôn có ý đồ với chị của em hơn nữa còn nhiều lần quấy nhiều, vì suy nghĩ cho sự an toàn của chị em nên anh thấy mình phải làm như vậy. Đó là mục đích anh muốn đến gặp Khương Ngự Kình, anh muốn đến cảnh cáo hắn không được quấy rầy chị em nữa mà chuyện này anh lại không muốn Tranh Tranh biết cho nên mới đợi cô ấy rời đi mới đến gặp Khương Ngự Kình!\'
Nghe Cung Quý Dương nói vậy lúc này Sầm Tử Tranh mới bừng tỉnh nhận ra một điều ... cô rốt cuộc nhận ra mấy hôn nay mỗi lần Khương Ngự Kình gọi điện thoại đến Cung Quý Dương đều biết rất rõ ràng, bằng không sao hôm ấy hắn đột nhiên lại hỏi cô vấn đề kia, nghĩ đến chuyện hôm nay cô đến hội quán gặp Khương Ngự Kình mà Quý Dương vẫn luôn âm thầm ở bên cạnh, cô chợt có một cảm giác kỳ lạ nói không thành lời.
Quý Dương làm những chuyện này cô hoàn toàn không biết. Cô bị bao nhiêu người theo dõi, hành vi của cô bị người ta biết được bao nhiêu những chuyện này cô hoàn toàn không biết, có lẽ bởi tính bá đạo vốn có của Quý Dương mà hắn phái người theo dõi hành tung của cô, núp dưới cái tên mỹ miều là "lo lắng cho sự an toàn của cô", điều này khiến cô có chút tức giận lại có chút không biết làm sao.
Kiểu thể hiện tình yêu này của hắn thật sự không có mấy người nuốt trôi nổi!
Sầm Tử Dịch nghe hắn nói vậy, mày chau chặt lại ...
Cung Quý Dương đứng dậy đến gần vỗ vai hắn nói: \'Anh biết mọi người nghi ngờ điều gì, suy đoán theo lẽ thường nhất định là vì chúng tôi nói chuyện không hợp hoặc là giữ chúng tôi có khúc mắc không giải quyết được nên tôi mới ra tay ***, đúng không?\'
\'Quý Dương ...\'
Sầm Tử Tranh lên tiếng gọi, trái tim cô vì những lời của hắn mà thắc thỏm không yên.
\'Đừng sợ, không có gì đâu!\' Cung Quý Dương nhẹ hôn lên trán cô, dịu dàng an ủi.
Sầm Tử Dịch cũng không dấu diếm, hắn gật đầu, \'Anh rể nói không sai, nhưng hôm nay chúng tôi đến chỉ để hỏi theo lệ thường mà thôi!\'
\'Đúng vậy, cho dù bây giờ anh thừa nhận có ***, phía cảnh sát cũng không tìm được chứng cứ buộc tội hữu hiệu nên cũng không làm gì được anh. Xem ra chuyện này chỉ có thể giao cho cảnh sát tiếp tục điều tra thôi!\' Cung Quý Dương không ngại ngần vạch trần ý đồ của cảnh sát.
Sầm Tử Dịch không nói gì thêm chỉ thở dài một tiếng, gật đầu.
***
Đêm đã khuya lắm ...
Sầm Tử Tranh tựa đầu vào *** Cung Quý Dương, trên mặt vẫn lộ rõ nét buồn bã ...
\'Quý Dương, anh nói xem rốt cuộc là ai giết anh Khương chứ?\'
Cô vừa nói hết lời cằm đã bị Cung Quý Dương nâng lên ...
\'Đang nằm ở trong lòng anh mà dám nghĩ người đàn ông khác?\' Hứn nhướng mày, trong mắt thoáng qua vẻ bất mãn.
Thấy vẻ mặt ghen tuông của hắn, Sầm Tử Tranh không khỏi tức giận liếc mắt nhìn chồng: \'Anh cũng quá nhỏ mọn đi, anh Khương dù sao cũng là anh trai của Tĩnh Nghiên, hơn nữa là em hủy bỏ hôn ước trước, đã có lỗi với người ta lắm rồi. Với lại, nói gì thì nói, nếu chuyện này điều tra rõ ràng, đối với anh cũng có lợi mà!\'
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc