Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 101

Tác giả: Ân Tầm

Lời của Cung Quý Dương khiến cho dì Tề vô cùng khó hiểu và hoài nghi, bà chuyển ánh mắt nhìn về phía cô gái đang đứng bên cạnh thiếu gia, thấy cô gái này ăn mặc thật hợp thời trang, khí chất thời thượng nhưng vẫn mang đến cho người đối diện một cảm giác ấm áp.
\'Thiếu gia, vị tiểu thư là ...\' Dì Tề có chút tò mò hỏi.
\'Đây là Sầm Tử Tranh, Sầm tiểu thư là ... nữ chủ nhân tương lai của Cung Viên!\'
Cung Quý Dương lớn tiếng tuyên bố xong liền cầm tay Sầm Tử Tranh, không chút cố kỵ đi thẳng vào phòng khách.
Dì Tề và tất cả người làm có mặt ở đó đều ngây người ra tại chỗ, bọn họ ai nấy đều ngơ ngẩn nhìn theo bóng hai người, rồi ai nấy lại nhìn nhau như đang đánh giá thử xem câu nói mình vừa nghe được có bao nhiêu phần trăm là sự thật.
Nữ chủ nhân tương lai của Cung Viên?
Đây là chuyện thế nào chứ? Người mà thiếu gia muốn cưới không phải là Ngải tiểu thư đang ở trong phòng khách sao? Sao bây giờ lại xuất hiện thêm một Sầm tiểu thư nữa vậy chứ?
Nhất thời đám người làm nhịn không được bàn tán xôn xao cả lên ...
\'Được rồi, thân là người hầu kẻ hạ, đừng nên đi suy đoán lung tung những chuyện không nên suy đoán, chẳng lẽ mọi người không muốn giữ lại chén cơm sao?\'
Dì Tề thấy chướng mắt vội lên tiếng quát, tuy bà cũng rất tò mò nhưng dù sao cũng là quản gia làm việc lâu năm ở Cung Viên, nếu như ngay cả bà cũng tỏ ra kinh ngạc vậy về sau làm sao quản lý được những người làm kia chứ.
Rõ ràng sự cảnh tỉnh của dì Tề đã có tác dụng, ai nấy đều tự giác ngậm miệng, vội vàng đi làm bổn phận của mình.
Vừa đi đến nhà lớn liền nghe được từng tràng cười nói vui vẻ truyền ra từ bên trong.
Cung Quý Dương hơi nhíu mày, hắn tạm dừng bước nhìn Sầm Tử Tranh nãy giờ vẫn luôn khẩn trương bên cạnh mình, ân cần nói: \'Tranh Tranh, thả lỏng một chút!\'
Sầm Tử Tranh cắn đôi môi phấn hồng, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt lấy tay Cung Quý Dương không chịu buông. Tám năm trước, những lời lạnh như băng của mẹ Cung Quý Dương như vẫn còn văng vẳng bên tai khiến cô có cảm giác không rét mà run ...
\'Quý Dương ...\' Cô không ý thức thấp giọng gọi tên hắn.
Lúc này dì Tề đã đuổi kịp hai người, ánh mắt bà quét qua Sầm Tử Tranh trước rồi sau đó mới chuyển mắt nhìn về phía Cung Quý Dương ...
\'Thiếu gia, để tôi vào thông báo cho lão gia và phu nhân ngài đã trở về!\'
\'Đợi đã!\' Cung Quý Dương chợt ra lệnh.
Trong mắt dì Tề lần nữa lộ ra nét nghi hoặc.
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của dì Tề, Cung Quý Dương hoàn toàn hiểu rõ, nhưng hắn vẫn điềm tĩnh không giải thích, xoay người về phía Sầm Tử Tranh bàn tay to sủng nịch ôm chặt vai cô, thấp giọng nói bên tai cô: \'Tranh Tranh, hôm nay em là nhân vật chính nha, cứ khẩn trương như vậy sao được chứ?\'
Có chút tức cười nhìn cô gái nhỏ trong lòng, một Sầm Tử Tranh trong buổi công bố sản phẩm điềm tĩnh đứng trước hằng trăm ký giả, phóng viên của giới truyền thông toàn cầu mà không có một cái nhíu mày vậy mà lúc này trên mặt lại lộ ra một vẻ yếu ớt khiến người ta nhìn mà tội nghiệp.
\'Quý Dương, em ...\'
Hơi thở cô có chút gấp gáp, không biết vì sao khi cô vừa bước chân vào Cung Viên thì lòng cô càng lúc càng cảm thấy bất an.
Đôi môi gợi cảm của Cung Quý Dương nhẹ câu lên, hắn không nói gì thêm mà nhẹ nâng cằm cô lên, cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn ...
Dưới ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người, nụ hôn của hắn càng lúc càng sâu, như muốn dùng chính sức lực của mình để áp chế nội tâm bất an và khẩn trương của cô.
Những người làm có mặt lúc đó nhìn đến ngây người nhất là dì Tề. Bà là người trông coi Cung Quý Dương từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ bà thấy thiếu gia giống như hôm nay, trước đây thiếu gia chưa từng đối đãi với bất cứ cô gái nào tốt đến như vậy.
Sầm Tử Tranh gần như là bị ép buộc đón nhận nụ hôn bá đạo này, dưới một phương thức trấn an "đặc biệt" như vậy, cô thừa nhận chính mình hình như lại có thêm chút can đảm. Thật vất vả đợi đến lúc Cung Quý Dương rốt cuộc chịu buông cô ra, hai má Sầm Tử Tranh đã hồng thành một mảnh ...
\'Đi. Chúng ta vào thôi!\' Hắn đưa tay về phía cô, tư thái tiêu sái, ung dung mà đầy khí phách.
Sầm Tử Tranh hít sâu một hơi, môi gượng nở một nụ cười, cô tin cậy đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình vào trong bàn tay to của hắn.
***
Trong phòng khách lớn, Ngải Ân Hà ngồi sát bên cạnh Trình Thiến Tây, tự tay gọt một quả táo sau đó đưa sang cho bà.
\'Bác gái, hôm nay Quý Dương ca có về nhà không?\'
Câu hỏi của cô khiến cho những người khác trong phòng bật cười ...
\'Có thấy chưa, nuôi con gái đến chừng này thực ra là nuôi dùm nhà người ta thôi!\' Mẹ của Ngải Ân Hà vừa cười vừa nói.
\'Mẹ, mẹ nói gì vậy?\' Ngải Ân Hà ngượng ngùng lên tiếng.
\'Ân Hà à, ngượng ngùng gì chứ, con sớm muộn gì cũng sẽ là người của Cung gia thôi, Quý Dương nói tối nay sẽ về, trong điện thoại nó còn dặn kỹ bác là bất luận thế nào tối nay cũng phải giữ con lại cho đến lúc nó về đó!\'
Trình Thiến Tây tươi cười đón lấy quả táo mà Ngải Ân Hà đưa, vẻ mặt hiền hòa lên tiếng.
\'Thật vậy sao bác? Quý Dương ca thực sự nói như vậy sao?\' Mặt Ngải Ân Hà nhất thời bừng sáng lên.
\'Đương nhiên rồi, chẳng lẽ bác gái lại gạt con sao?\'
Ngải Ân Hà nghe được câu nói này, trên mặt không khỏi lộ vẻ kích động.
Nhưng tất cả mọi người đều không phát hiện ra, ở một góc bên kia của sofa, gương mặt tươi cười của Cung Doãn Thần sau khi nghe được câu nói này trong phút chốc chợt trở nên ngưng trọng.
Lúc này cha của Ngải Ân Hà mới lên tiếng ...
\'Tôi thấy nếu như Quý Dương với Ân Hà đã có hôn ước, chi bằng chúng ta tìm một ngày lành để định hôn sự thôi. Người trẻ tuổi bây giờ cứ nhắc đến kết hôn thì lại nói không vội không vội, nếu như chúng ta không giúp các con quyết định, còn không biết chúng nó định kéo dài đến lúc nào đây!\'
\'Phải đó phải đó. Tôi cũng luôn nói như vậy với Quý Dương nhưng đứa con này cứ nói công việc quá bận mà thoái thác. Tôi thấy chẳng bằng người làm mẹ này trực tiếp chọn một ngày lành, quyết định hôn sự thôi!\'
Trình Thiến Tây vốn rất thích Ngải Ân Hà, bà đã rất nóng lòng muốn cưới nàng dâu này về nhà rồi.
Mẹ của Ngải Ân Hà nghe bà nói vậy, trong lòng âm thầm cao hứng: \'Nếu đã như vậy, chúng ta chọn ngày trước. Tuy nói là tôi không nỡ xa đứa con gái bảo bối này nhưng gả vào nhà họ Cung thì tôi rất yên tâm. Nha đầu này có lúc cũng rất bướng bỉnh, sau này phải nhờ ông bà thông gia bao dung nhiều mới được!\'
Trình Thiến Tây nắm lấy tay Ngải Ân Hà, cười nói: \'Ai nói Ân Hà bướng bỉnh chứ. Theo tôi thấy nó là một đứa con gái tốt cho dù đốt đèn cũng tìm không thấy. Tôi thật thích con bé! Đám cưới này cứ để cho tôi quyết định, chỉ cần Ân Hà không có ý kiến thì Quý Dương cũng sẽ không nói gì!\'
Câu nói này của bà khiến cho má Ngải Ân Hà lập tức đỏ lên.
Cung Doãn Thần nghe vậy, ông chậm rãi đặt tách trà trên tay xuống bàn, lên tiếng: \'Tôi thấy ... làm như vậy không tốt lắm đâu. Dù sao kết hôn cũng là chuyện của hai đứa nhỏ, không thương lượng với Quý Dương mà tự quyết định đám cưới, lỡ như xuất hiện sai lầm gì thì làm thế nào?\'
Câu nói của ông khiến cho trên mặt hai vợ chồng ông Ngải có chút ngượng ngùng.
\'Ông đó, chẳng lẽ ông già hồ đồ rồi sao? Có thể có sai lầm gì chứ? Quý Dương là con tôi sinh ra, tôi đương nhiên hiểu tính con mình, hơn nữa, trong điện thoại Quý Dương đã nói rõ Ân Hà phải chờ nó về, nói không chừng là vì muốn thương lượng ngày cưới thì sao!\' Trình Thiến Tây thấy bầu không khí có chút cương, vội vàng ra mặt lên tiếng phản bác.
\'Thực ra ...\' Ngải Ân Hà ấp úng lên tiếng, cô rũ nhẹ rèm mi, khi ngẩng đầu lên lần nữa thì trong mắt đã tràn đầy nét buồn bã ...
\'Bác gái, bác cũng biết đó, trước khi Sầm Tử Tranh chưa xuất hiện, tình cảm giữa con với Quý Dương ca vẫn luôn rất tốt nhưng hiện tại ...\'
Cô cố ý dừng lại, dáng vẻ như muốn nói lại thôi khiến cho câu nói của mình càng có thêm sức nặng.
Quả nhiên, trên mặt Trình Thiến Tây lập tức lộ ra vẻ chán ghét, vẻ ung dung thường thấy đã bị thay bằng một nét khắc bạc và uy nghiêm.
\'Ân Hà, về chuyện của Sầm Tử Tranh, quan điểm của bác gái vẫn trước sau như một. Trong mắt bác chỉ có con mới là đứa con dâu của nhà họ Cung mà bác thừa nhận. Cô ta muốn tiến vào nhà họ Cung thì đúng là mơ tưởng hão huyền. Con không cần phải lo lắng chuyện này!\'
\'Đúng đó, Ân Hà, nếu như bác gái Cung đã nói như vậy thì con cũng không cần phải lo lắng nữa. Nói sao, Quý Dương cũng không phải là ghét con, mà ngược lại, giữa hai đứa cũng có tình cảm mà!\'
Mẹ của Ngải Ân Hà vội tiếp lời Trình Thiến Tây, bà thật không hề muốn bỏ qua con cá béo này. Tuy rằng nhà họ Ngải của họ cũng không thiếu tiền nhưng dù sao cũng không thể so với sự giàu có của tứ đại tài phiệt được.
Ngải Ân Hà nghe vậy, tảng đá lớn vẫn đè nặng trong lòng lúc này mới được nhấc xuống, cô nhẹ gật đầu, nhỏ giọng nói: \'Bác trai, bác gái, xin hai bác yên tâm, con nhất định sẽ làm cho Quý Dương trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời này!\'
\'Được rồi được rồi, đứa bé này, con càng lúc càng làm ta thích rồi đó!\'
Trình Thiến Tây nghe câu này lòng vui như mở hội, chỉ hận không thể lập tức quyết định ngày cưới cho cặp đôi này.
\'Ân Hà, con cũng mau sửa lại đi, lúc này là lúc nào rồi mà còn Quý Dương ca Quý Dương ca chứ. Đã sớm nói rồi mà con cứ hay quên, để người ngoài nghe được còn ra thể thống gì!\' Mẹ của Ngải Ân Hà ở bên cạnh càng cố sức quạt lửa.
\'Đúng đó, Ân Hà, sau này con cũng không thể cứ gọi chồng mình là cái gì Quý Dương ca chứ? Như vậy không phải loạn lắm sao. Bây giờ bác giúp hai đứa chọn ngày ...\'
Trình Thiến Tây vui vẻ tiếp lời, lúc này bà nhìn về phía ngoài gọi: \'Dì Tề ... dì Tề, lấy quyển lịch giúp tôi, tôi muốn chọn ngày lành!\'
Cung Doãn Thần nhìn vẻ H**g phấn của vợ mình, trong lòng không khỏi âm thầm lo lắng.
Lúc này dì Tề vội vàng bước vào, cung kính nói: \'Phu nhân, thiếu gia ngài ấy ... trở về rồi!\'
\'Thật sao? Tốt quá! Vừa hay có thể cùng nhau thương lượng ngày cưới!\' Trình Thiến Tây vội đứng dậy, vẻ mặt hớn hở nói.
Mà ba người nhà họ Ngải cũng hết sức cao hứng.
Ngay lúc này ...
\'Con đúng là đang muốn cùng cha mẹ thương lượng một chút chuyện cưới hỏi của con!\'
Giọng nam trầm ấm đầy từ tính truyền đến cùng với thân hình cao lớn của Cung Quý Dương xuất hiện nơi cửa phòng khách lớn, bàn tay hắn vẫn nắm chặt tay Sầm Tử Tranh không buông.
\'Quý Dương ca, anh về ...\'
Ngải Ân Hà hào hứng đứng bật dậy vừa mới định chạy đến thì mắt đã nhìn thấy cô gái đứng bên cạnh Cung Quý Dương, ngay lập tức, nụ cười xinh đẹp như đông cứng trên môi ...
Mà Sầm Tử Tranh nhìn thấy bầu không khí thân mật trong phòng khách và vài gương mặt xa lạ, cả người cô cũng cứng đờ.
Nhất thời, hai vợ chồng nhà họ Ngải cũng ngây người còn Trình Thiến Tây thì nghi hoặc nhìn cô gái đang đứng bên cạnh con trai mình, ngay cả người nãy giờ vẫn không nói tiếng nào điềm tĩnh ngồi xuống trà là Cung Doãn Thần cũng không nhịn được mà đứng bật dậy.
Lúc này phòng khách bỗng trở nên yên tĩnh cực kỳ chừng như có thể nghe được cả tiếng kim rơi, dì Tề cũng không dám nói gì mà những người làm khác chừng như cũng phát hiện bầu không khí khác thường, cũng sợ hãi không dám thở mạnh.
Cung Quý Dương không bỏ qua một biểu hiện nào trên mặt từng người, sau cùng ánh mắt sắc bén rơi trên mặt Ngải Ân Hà, trong chớp mắt, ánh mắt trở nên lạnh lùng và ác liệt ...
Ngải Ân Hà không nhịn được cả người đều phát run, cô chừng như đã đoán được mình sắp phải đối mặt với điều gì nhưng vẫn gắng gượng giữ vẻ bình tĩnh. Chỉ khi cô nhìn thấy động tác đầy tính ỷ lại của Sầm Tử Tranh khi đang đứng bên cạnh Cung Quý Dương thì cảm thấy khó chịu đến nỗi suýt mất đi bình tĩnh.
\'Quý Dương ...\'
Sầm Tử Tranh cảm thấy bầu không khí càng lúc càng khác thường, cô tận lực dựa sát vào hắn, nhỏ giọng gọi hắn như cầu cứu.
Cung Quý Dương quay dầu, ánh mắt ác liệt ngay lập tức chuyển thành ôn nhu và khích lệ khiến cho tất cả mọi người có mặt trong phòng khách đều chấn kinh.
Cung Doãn Thần nãy giờ vẫn trầm mặc lúc này lại là người lên tiếng trước: \'Quý Dương, cô này là ...\'
Cung Quý Dương thu lại ánh mắt dịu dàng kia, hắn khoác tay lên vai Sầm Tử Tranh, nhìn cha mẹ mình, trịnh trọng nói: \'Cha, mẹ, đây là con dâu của cha mẹ, cũng là người vợ mà con sẽ cưới về, Sầm Tử Tranh!\'
Câu nói này có uy lực hơn cả một quả ***, khiến cho mọi người đều chấn động đến sững sờ.
Thật vất vả mới hoàn hồn lại từ cơn chấn động, Trình Thiến Tây bước về phía trước một bước, ánh mắt sắc bén nhìn Cung Quý Dương và Sầm Tử Tranh sau đó ánh mắt dừng lại trên người Cung Quý Dương: \'Quý Dương, con nói cái gì? Con nói lại lần nữa cho mẹ nghe xem!\'
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc