Trúc Mã Cực Sủng - Chương 52

Tác giả: Đề Qua Loạn Khởi

CHU HUYỀN LÀM HỘ VỆ
"Buổi sáng cám ơn bữa sáng của anh." Kiều Đa Bảo ngồi ở trong xe nghiêng đầu hướng về phía Triệu Nghị Nhiên nhìn lại.
"Khách sáo cái gì, chúng ta đều là bạn học cũ." Triệu Nghị Nhiên một tay chống cửa sổ theo dọc xe, một tay nắm lấy tay lái, tư thế tùy ý mà ưu nhã."Em hiện tại phải về nhà sao, không muốn cùng đi ăn cơm tối?"
Kiều Đa Bảo lắc đầu, có người mời ăn cơm là chuyện tốt, luôn để cho người khác mời vậy cũng không tốt, mặc dù nói là bạn học, nhưng anh lại không phải là Chu lão tam, dựa vào cái gì ‘cây ngay không sợ ૮ɦếƭ đứng’ làm cho người khác xôn xao như vậy? Cô là tự biết rõ.
Triệu Nghị Nhiên thấy cô nhanh như vậy liền cự tuyệt, đáy mắt có chút ảm đạm, cuối cùng cũng không nói gì trực tiếp đưa cô đến cửa nhà trọ liền đi.
Kiều Đa Bảo mới vừa mở cửa về đến nhà, điện thoại Chu Tích Tiệp đã tới rồi, cô nhìn màn ảnh lóe lên tên cậu, khẽ cười. Cậu thực như mẹ của cô, một ngày hai, ba cuộc điện thoại, mười mấy cái tin nhắn, đơn giản đều là hỏi cô có hay không có ăn cơm đúng giờ, ngủ đắp kín mền, chú ý khóa cửa gì gì đó.
Mặc dù khoảng cách có chút xa, nhưng cô lại luôn cảm thấy cậu như ở bên người mình, nói thật, lúc một mình ở một thành phố lớn phiêu bạt, có người lặng yên quan tâm mình, loại cảm giác này rất tốt.
Nói chuyện điện thoại xong, cô ngã xuống giường, nhìn xem Chu Tích Tiệp đang nhắn lại, con mắt đột nhiên hồng hồng, lúc này trong lòng cô đột nhiên nghĩ muốn gặp cậu. Không chỉ như thế, cô còn muốn gặp cha mẹ, dì Dương, chú Chu, Chu đại ca, Chu Nhị ca. . .
--
Mà lúc này, cách nơi này thập phần xa xôi, đích thực có một người khác ở thành phố E. Một tòa biệt thự thời thượng xa hoa, trong căn phòng ở lầu hai, một cô gái xinh đẹp tướng mạo tinh xảo ngủ ở trên giường, tóc dài tùy ý xõa như thác nước, đôi môi đỏ bừng, trắng nõn
Làn da, không chỗ nào không hiển lộ rõ ràng đây là một mỹ nhân.
Lông mi thật dài khẽ động lên, cô mở con mắt xán lạn như ngôi sao ra, ấn lấy đầu đã hôn mê từ từ ngồi dậy. Vẫn nhìn trong phòng quen thuộc hết thảy, cô lập tức nhụt chí thở dài.
Cô là Ôn gia đại tiểu thư Ôn Khả Tâm, bởi vì hai nhà đám hỏi cô bị buộc cùng Cao thiếu gia, tên kia nghe nói ăn uống ****, có đủ mọi thứ, cô căn bản là không thích hắn, nhưng gia đình căn bản không chú ý ý nguyện của cô, nhất định gả cô cho hắn, cô thực tại không chịu nổi, ngày hôm qua liền len lén rời nhà trốn đi, thật không nghĩ đến cuối cùng vẫn là bị người trong nhà bắt trở lại.
Ôn Khả Tâm trong lòng thống khổ không thôi, từ nhỏ mặc dù là một cô gái nhu thuận nghe lời, nhưng cô cũng có người chính mình yêu thích a, trong cảm nhận của cô, đàn ông nhất định là phải cao lớn, đại anh tuấn, như lôi thần trong phim ảnh để bảo vệ cô, mà không phải như Cao Kiều, một tên đầu bóng bột mặt lưu manh như vậy!
Cô nức nở một lát sau, suy nghĩ một chút còn muốn là mở cửa phòng ra ngoài, cùng cha mẹ lại thảo luận một phen, bởi vì cô thực không muốn gả cho người đàn ông kia.
Lúc Ôn Khả Tâm mở cửa phòng, một bóng lưng cao lớn khôi ngô đập vào mi mắt.
Hắn một thân màu đen, áo bên người bó sát người, phác hoạ ra vóc người tinh tráng rắn chắc, tóc ngắn mất trật tự vô cùng phấn chấn, gò má như được đao khắc thập phần tuấn lãng kiên cường, lúc này, hắn một tay cầm *** trên bờ môi hít một hơi, một tay cầm điện thoại di động không biết rõ đang nhìn cái gì, tư thế tùy ý lại, toàn thân tràn ngập một cảm giác hết sức nam tính.
truyen full
Ôn Khả Tâm có chút hoảng hốt, phảng phất trong lòng mình người đàn ông kia hiện tại giống như thiên thần giáng xuống, rơi ở trước mắt, cô không thể tin trừng to mắt.
Chu Huyền lúc này đang xem tin nhắn Kiều Đa Bảo gửi cho hắn, cô nói cô nhớ hắn, hỏi hắn gần đây đang làm cái gì, phải chú ý thân thể gì gì đó, đáy lòng lập tức một mảnh mềm mại. Đối với muội muội đáng yêu nhà bên cạnh hắn là thật tâm coi cô như em gái mà thương yêu, hoàn hảo lão Tam coi cô như bảo bối, nếu không hắn cũng không tha cho thằng em không nghe lời này.
Hắn mới vừa trả lời hết nhắn tức liền nhạy cảm cảm giác được sau lưng tồn tại động tĩnh rất nhỏ, hắn quay đầu nhìn lại, quả nhiên trông thấy Ôn đại tiểu thư lúc này thanh tú động lòng người đứng ở cửa, mở to hai mắt nhìn hắn.
"Anh. . . Anh là ai, vì cái gì ở nhà tôi?"
Chu Huyền thu lại điện thoại, ngắt khói đi tới, khuôn mặt nghiêm nghị nhìn cô nói, "Ôn tiểu thư, tốt lắm, tôi tên Chu Huyền, là cha cô- Ôn Ngạn tiên sinh mời tới hộ vệ, tháng này 24 tiếng đồng hồ chịu trách nhiệm bảo vệ sự an nguy của cô."
Hắn xuất ngũ xong liền liên tục làm hộ vệ, nhưng hắn thuộc ngành hộ vệ bên trong nhưng là thuộc cao cấp hộ vệ, không chịu trói buộc, tiền lương rất cao, người bình thường là mời không nổi hắn, cho nên hắn liên tục nhận lời với rất nhiều người có tiền hoặc là nhà giàu có con dòng cháu giống, thậm chí là làm hộ vệ bên người quan chức, nhưng hắn lại không thích cố định, bình thường tiếp nhận thời gian thuê không lâu, lâu là nửa năm, ngắn liền một, hai tháng.
Lần này, cha Ôn tốn số tiền lớn mời hắn đến bảo vệ con gái của ông- Ôn Khả Tâm, nói là bảo vệ, không bằng nói là giám thị.
"Anh là đến giám thị tôi ?" Ôn Khả Tâm vừa nghe hắn nói như vậy cũng lập tức hiểu, trong đôi mắt to mơ hồ hiện lên tia hào quang nghiền nát cùng hơi nước, thoạt nhìn có chút điềm đạm đáng yêu.
Chu Huyền chần chờ một chút, mặt không thay đổi gật đầu nhẹ, đối vơi tình huống của cô hắn cũng đại khái hiểu rõ, hắn biết rõ Ôn phụ hết sức coi trọng đám hỏi lần này, tuyệt đối không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm nào, như tình huống lần trước Ôn Khả Tâm vụng trộm rời nhà ra đi liền không cho phép xuất hiện lần thứ hai, nếu không cũng sẽ không mời hắn đến. Đối với loại tình huống đám hỏi này, Chu Huyền gặp qua rất nhiều, trong lòng mặc dù đối với cô gái có chút ít đồng tình, nhưng là không thể làm gì.
"Không, tôi không tin, cha tại sao có thể đối xử với tôi như vậy, tôi là con gái ruột của ông!" Ôn Khả Tâm nước mắt = chảy xuống, không thể nào tin nổi, cha cô hiện thời lại muốn phái người giam lỏng cô! Sẽ bức cô gả cho người cô không thích, ông tại sao có thể nhẫn tâm như vậy?
"Tôi muốn đi tìm ba nói rõ ràng, tôi không cần gả đi Cao gia! Tôi phải rời khỏi cái nhà này!"
Chu Huyền cụp mắt xuống, "Thực xin lỗi Ôn tiểu thư, Ôn tiên sinh yêu cầu cô trước hôn lễ cũng không thể rời đi biệt thự một bước."
Ôn Khả Tâm mắt to trong trẻo sáng rỡ, có chút tức giận, trừng mắt với Chu Huyền, "Anh tránh ra, to con!"
Thiệt thòi cô mới vừa rồi còn vì bề ngoài của hắn mà thất thần, còn tưởng rằng là nam thần trên trời rớt xuống cứu vớt cô, nhưng hiện tại xem ra, nhưng là đẩy cô vào hố lửa!
"Thực xin lỗi, Ôn tiểu thư cô nhất định phải ở trong phạm vi tầm mắt hoạt động của tôi, cô không thể tự tiện rời đi." Chu Huyền vẫn nghiêm trọng như cũ, bóng dáng cao lớn như bức tường lấp kín, ngăn ở trước mặt cô.
"Anh!" Ôn Khả Tâm tức giận đến nỗi bộ *** cao ngất không ngừng phập phòng, mắt to trừng Chu Huyền muốn chửi hắn lại không biết nói như thế nào, vốn là thục nữ văn nhã, thuở nhỏ chính là được giáo dục vô luận đối với người hầu hay hộ vệ cũng sẽ không lớn tiếng quát lớn.
Nhưng bây giờ thực rất tức giận, cô cho tới bây giờ không có làm gì chuyện xấu, vì cái gì hiện tại mỗi người đều đến chống đối cô?
Ôn Khả Tâm trừng Chu Huyền một hồi, thấy hắn còn là không hợp tác cho cô trừng mắt, không có bất kỳ phản ứng nào, vì vậy một vầng sáng chợt lóe, đột nhiên nói ra, "Tôi hiện tại muốn đi đi nhà cầu, chẳng lẽ cũng muốn ở trong phạm vi tầm mắt của anh sao?"
Chu Huyền ngước mắt nhìn cô một cái, "Tôi sẽ giữ cửa, trong vòng mười phút không được tôi sẽ đạp cửa, Ôn tiểu thư tốt nhất không nên làm chuyện nguy hiểm."
Đây cũng là cha Ôn yêu cầu, bởi vì ông sợ con gái bị bức ép nóng nảy muốn tìm ૮ɦếƭ gì gì đó.
"Mười phút? !"
"Anh nói mười phút liền có thể giải quyết sao?" Ôn Khả Tâm phình miệng, cô thực sự tức đến nóng nảy mới nói ra chữ thô tục như vậy.
Không ngờ Chu Huyền lại ồm ồm hồi đáp, "Có thể, bình thường tôi chỉ dùng mười phút."
". . ."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc