Trò Chơi Tình Yêu - Chương 32

Tác giả: Lolembangia

Chiếc xe hơi màu xám của Matt dừng lại trước 1 nghĩa trang rộng lớn. Jen ngạc nhiên kô hiểu tại sao anh lại chở cô tới đây. Thấy gương mặt đầy vẻ nghi ngờ của cô Matt mỉm cuời trấn an.
"Đừng lo tôi kô làm gì cô đâu, chỉ là muốn đưa cô đi thăm 1 ngừi mà thôi."
Dứt lời Matt bước xuống xe mở cửa xe cho Jen. Matt đi trước dẫn đường còn Jen thì lẽo đẽo đi phía sau lưng anh, đây là lần đầu tiên cô tới nghĩa trang nên có chút lo sợ, cô lẩm bẩm "Biết như vậy lúc nãy mình đã kô tới đây."
Mải mê bước đi tới khi Matt đột nhiên đứng lại mà Jen vẫn chưa hay biết nên đâm sầm vào ngừi anh.
"Ui da, sao anh đứng lại mà kô nói trước vậy?"
Kô nghe Matt trả lời cô cảm thấy lạ vội nhìn theo hướng ánh mắt của anh, thì nhìn thấy trước mặt là 1 ngôi mộ được chăm sóc gọn gàng nằm dưới 1 tàng cây lớn xung quanh được trồng rất nhiều hoa. Jen bước tới gần để xem cho rõ thì cô phát hiện tại sao gương mặt của ngừi con gái ở trên tấm bia lại giống cô như khuôn đúc. Cô la lớn.
"Sao... sao lại có chuyện như vậy? Cô gái đó sao mà giống tôi như 2 giọt nước."
Matt ngồi xuống bên cạnh mộ của Joe đưa tay lên sờ tấm hình, rồi bắt đầu kể chuyện của anh cho Jen nghe.
"Lúc đầu tôi cũng nhìn lầm cứ tưởng cô chính là Joe, là bởi vì tôi lúc nào cũng hi vọng Joe vẫn còn sống trên đời."
Rồi anh mỉm cười buồn bã "Chỉ tiếc là sự thật thì vẫn là sự thật."
Jen ngồi xuống bên cạnh Matt nói bằng 1 giọng thông cảm "Chắc là anh yêu cô ấy lắm?" Rồi nhìn sang tấm hình Joe đang tươi cười cô thù thỉ "Chị thiệt là hạnh phúc có được 1 ngừi yêu mình như vậy, phải như tôi cũng có thể kiếm đuợc tình yêu thật sự thuộc về mình như vậy sẽ kô có gì ân hận nữa. Àh phải, anh và cô ấy quen nhau bao lâu rồi?"
Nghe Jen hỏi, Matt bỗng nhớ lại chuyện quá khứ "Chúng tôi quen nhau đã đuợc hơn 1 năm. Lúc ban đầu tôi kô chú ý gì tới cô ấy nhiều nhưng mà chính vì tình yêu trao ra kô đòi hỏi của cổ đã làm tôi thức tỉnh biết được rằng trên đời này chỉ có cô ấy mới là ngừi yêu tôi thật lòng mà thôi. Chỉ tiếc là khi biết đuợc thì mọi chuyện đã muộn rồi, chúng tôi đã kô còn cơ hội để sống bên cạnh nhau nữa."
Jen ngồi im lặng lắng nghe lời tâm sự chân thành của Matt, kô biết sao cô có cảm giác mình chính là Joe bởi vì trái tim của cô đang đập mạnh khi ngồi gần Matt như vầy. Đột nhiên Matt lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng.
"Tôi có thể ngửi mùi thơm trên tóc cô hay kô? Cô và Joe thật giống nhau đều có 1 mùi thơm nhè nhẹ trên mái tóc."
Jen còn đang ngỡ ngàng vì lời đề nghị của Matt thì anh đã xua tay cười "Nếu cô kô đồng ý cũng kô sao, tôi lại bị cô thu hút cứ tưởng cô chính là Joe."
Jen lắc đầu "Kô có gì, tôi cũng muốn biết cảm giác của 1 ngừi khi yêu là như thế nào. Anh cứ coi tôi là Joe còn tôi cũng sẽ làm tròn vai diễn của mình, coi như đây là món quà tôi tặng cho anh vì ngày mai tôi sẽ rời khỏi DL." Dứt lời Jen bước tới ngồi bên cạnh Matt, cô ngả đầu vào vai anh lắng nghe tiếng gió thổi vi vu cùng với tiếng lá rơi xào xạc. Mùi thơm trên tóc cô hòa cùng với làn gió tạo nên 1 bản tình ca hoàn chỉnh. Matt đưa tay lên choàng qua vai Jen.
"Cám ơn cô đã biến giấc mơ của tôi và Joe thành sự thật. Nhưng mà đối với tôi kô ai có thể thay thế được Joe cho dù 2 ngừi có giống nhau tới đâu đi nữa nhưng cô là cô kô cách gì biến thành Joe được."
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ariel quăng chiếc vali xuống đất rồi leo thẳng lên giường thả ngừi xuống.
"Thì ra chỗ mà anh nói chính là đảo Guam, còn làm ra vẻ bí mật nữa." Ariel đấm nhẹ vào vai như để xua tan cơn mệt mỏi.
Thấy vậy Joseph liền ngồi xuống giường "Em mệt hả? Vậy thì nghỉ ngơi đi, lát nữa 2 chúng ta sẽ đi chơi."
"Bây giờ? Em mệt lắm với lại em muốn gọi về cho mẹ hỏi thăm Jack. Kô biết nó có khóc vì nhớ em hay kô?"
Joseph bực bội nhăn nhó "Lúc nào em cũng nhớ tới Jack đâu có thèm quan tâm cho anh."
Thấy vậy Ariel ngồi bật dậy đưa tay nựng 2 má của anh "Coi anh nha, ai lại đi ganh tỵ với con của mình chứ. Cũng may là chúng ta chỉ có 1 đứa nếu mà em sanh cỡ 3,4 đứa chắc là anh sẽ ra ngoài kiếm vợ bé đó. Thôi được rồi, bây giờ em đi tắm đây." Rồi cô nhìn xung quanh căn phòng khách sạn mà Joseph mướn, cảm thấy chỗ này có cái gì đó quen thuộc.
"Cái phòng này sao em có cảm giác đã từng tới qua vậy?"
Joseph nhìn Ariel cười nham hiểm "Em quên rồi sao đây chính là căn phòng số 6 mà hồi lúc trước chúng ta đã....."
Ariel ngượng ngùng chạy vào trong kô ngờ chồng của cô lại ma lanh như vậy đã đặt vé máy bay tới đảo Guam mà còn đặt ngay căn phòng đã xảy ra cái đêm định mệnh đó.
"Ông xã àh, em tắm xong rồi, bây giờ chúng ta đi đâu."
Joseph đã thay đồ xong xuôi đang ngồi đợi Ariel trên chiếc ghế đặt trong phòng "Ừm.... tùy em đi, em muốn đi đâu trước?"
Ariel nắm tay Joseph dịu dàng nói "Đuơng nhiên là đi tới tiệm nữ trang rồi, lần trước tới đây em vẫn chưa có dịp mua, bây giờ phải bù lại."
Joseph chiều vợ, cả 2 cùng nắm tay nhau rời khỏi khách sạn. Lúc đi trên đường Ariel để ý thấy có nhiều cô gái cứ nhìn Joseph mỉm cười trong khi đó thì anh chỉ nhìn bâng quơ ở đâu thôi chứ kô để ý tới. Nhưng như vậy cô cũng chưa vừa ý cô buông tay Joseph ra nói bằng giọng giận hờn.
"Em đi trước anh đi đằng sau đi?"
"Sao vậy? Bộ có chuyện gì àh?" Joseph ngơ ngác hỏi lại.
"Đi bên cạnh của em bộ khó chịu lắm hay sao mà anh cứ nhìn ở đâu kô vậy?"
Chợt hiểu ra sự giận hờn của Ariel, Joseph phì cười "Thôi được rồi, từ bây giờ anh sẽ nhìn vợ của anh thôi kô nhìn ngừi khác nữa, được chưa đây cô 2? Có như vậy mà cũng giận nữa." Anh nắm chặt tay Ariel "Đi thôi, nếu kô tiệm sẽ đóng cửa đó."
Một lát sau hai ngừi đã tới tiệm nữ trang mà Ariel muốn tới, bước vào tiệm cô cứ trầm trồ khen cái này đẹp cái kia đẹp làm cho Joseph chóng cả mặt.
"Ông xã àh, coi cái kia kìa đễ thương quá em muốn mua." Rồi cô chỉ sang chiếc lắc bạc có hình trái tim "Cái này cũng đẹp nữa."
"Đuợc, đuợc, đuợc em muốn mua cái gì anh sẽ mua cái đó." Ariel vui vẻ vì được sự cưng chiều của chồng cô cứ đứng nhìn anh mỉm cười 1 mình. Cô đưa mắt nhìn xung quanh bỗng bắt gặp Jessie, nhưng kô hiểu sao cô chỉ đi có 1 mình mà kô đi cùng Patrick. Ariel buông tay Joseph ra 1 mình đi tới bên cạnh Jessie.
"Sao tình cờ vậy? Chị đi 1 mình hả, kô thấy Patrick đi theo?"
Jessie ngượng ngùng xấu hổ nhìn Ariel, cô thở dài "Tụi mình li dị rồi, bây giờ mỗi đứa 1 nơi kô còn liên lạc nữa."
"Bà xã àh, anh mua xong rồi." Joseph cầm túi đồ trên tay rồi gật đầu chào Jessie. Ariel giới thiệu
"Đây là chồng của mình tên Joseph, lần trước đã có gặp 1 lần rồi đó. À phải, chuyện của chị và Patrick chị cũng đừng buồn nữa, mọi thứ đều có số phận của mình."
Jessie mỉm cười "Chuyện lúc trước thật là xin lỗi chúng ta là bạn thân mà tôi lại đi ςướק ngừi yêu của chị."
Ariel lắc đầu "Tôi phải cám ơn chị mới đúng nếu kô như vậy tôi làm sao gặp được 1 ngừi chồng như Joseph. Thôi chúng tôi đi trước đây, chuyện cũ bỏ qua đi, mình vẫn là bạn mà."
Nhìn theo bóng của 2 ngừi bước ra khỏi tiệm khiến Jessie kô khỏi chạnh lòng buồn cho thân phận của mình.
Sau khi rời khỏi tiệm nữ trang, 2 ngừi lại đi dạo vòng quanh đảo Guam thêm 1 lúc rồi mới về tới khách sạn.
"Hay là chúng ta chụp hình đi." Ariel đề nghị khi nhìn thấy ngừi thợ chụp hình mà lần trước đã chụp cho cô và Joseph.
"Tại sao đột nhiên lại muốn chụp hình?" Joseph hỏi lại.
Trong khi đó Ariel quan sát Joseph rồi nhìn lại cô thì mỉm cười tinh nghịch "Anh kô phát hiện là chúng ta đang mặc bộ đồ mà lần trước mình đã mặc rồi hay sao? Thật là 1 sự trùng hợp, chuyện này cứ giống như là 1 năm về trước vậy."
Nếu Ariel kô nhắc thì Joseph cũng kô để ý quả thật là 2 ngừi đang mặc lại bộ đồ mà lần trước tới đảo Guam đã mặc.
"Thôi đuợc rồi, đừng suy nghĩ nữa, chúng ta chụp hình đi rồi về phòng em muốn đi ngủ lắm rồi."
Vừa nói Ariel vừa kéo tay Joseph tới 1 chỗ có để 1 chiếc máy bay giả trong khách sạn rồi nhờ ngừi thợ chụp hình chụp cho 2 ngừi 1 tấm. Hai ngừi dựa sát vào nhau mỉm cười thật hạnh phúc.
Khi cầm tấm hình trên tay, Ariel trầm trồ khen "Đẹp quá, khi về nhà nhất định phải phóng lớn ra treo ở trong phòng. Thôi về phòng đi, cả ngày hôm nay em vẫn chưa đuợc ngả lưng."
Sau khi về phòng thay đồ xong thì Ariel ra ngoài ban công ngắm cảnh. Đang đứng hồi tưởng lại chuyện xảy ra 1 năm trước cô thầm mỉm cười 1 mình.
"Đang nghĩ gì mà cười hoài vậy?" Joseph vòng tay qua ôm eo vợ, anh cúi xuống đặt 1 nụ hôn lên mái tóc còn ướt của Ariel.
Cô xoay ngừi lại đứng dựa vào ban công rồi choàng tay qua ôm cổ Joseph nói bằng 1 giọng âu yếm.
"Đang nhớ lại chuyện của lúc trước, chúng ta có thật nhiều hồi ức tốt đẹp ở đây. Àh phải, anh nói là mẹ có chuyện quan trọng kêu chúng ta làm mà là chuyện gì vậy? Kô lẽ mẹ cũng có họ hàng ở bên này muốn chúng ta đi thăm?"
Joseph nghiêm mặt nhìn Ariel "Chuyện quan trọng đó là.... mẹ muốn sau khi chúng ta trở về thì trong gia đình sẽ có thêm 1 thành viên mới."
Ariel ngẫm nghĩ kô hiểu ý của Joseph cho lắm "Thành viên mới? Là ai vậy?"
"Kô biết là em khờ thật hay là giả bộ nữa. Lại gần đây anh nói nhỏ cho nghe." Ariel tưởng thật nên kề sát mặt vào Joseph chăm chú lắng nghe. "Thành viên mới thì là mẹ muốn em sanh thêm vài đứa cháu nữa cho mẹ đó."
Ariel bẽn lẽn đầy Joseph ra "Thấy ghét, em kô thèm." Nhưng Joseph nhanh tay hơn đã kéo sát cô vào lòng thủ thỉ bên tai.
"Jack chỉ có 1 mình mai này kô có ngừi làm bạn sẽ buồn lăms, có thêm em trai hay em gái trong nhà sẽ vui hơn." Thấy Ariel kô có phản ứng gì Joseph hạnh phúc siết chặt cô trong vòng tay rắn chắc của anh.
Rồi từ từ nghiêng ngừi cúi xuống đặt lên môi cô 1 nụ hôn nồng nàn cháy bỏng, Ariel ngả ngừi ra phía sau đặt 1 tay lên vai Joseph trong khi đó thì anh quàng tay qua ôm eo cô.
Một tay khác thì từ từ cởi nút thắt của chiếc áo ngủ trên ngừi Ariel. Cả 2 ngừi như tan chảy trong thế giới hạnh phúc ngọt ngào của tình yêu. Joseph từ từ bế Ariel vào trong phòng, nhẹ nhàng đặt cô lên giường.
"Đã lâu rồi chúng ta kô có thời gian ở riêng với nhau, hôm nay nhất định phải biết quý."
Dứt lời anh đưa tay tắt cái đèn ngủ đặt ở trên đầu giường và cùng với Ariel có 1 đêm trăng mật thật trọn vẹn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc