Trò Chơi Tình Yêu - Chương 10

Tác giả: Lolembangia

Joe quay trở lại lớp học vào lúc 5 giờ chiều để lấy lại cái điện thoại cầm tay mà cô đã để quên. Kô biết lúc chiều ra về vội vàng thế nào cô lại để cái điện thoại ở lại trong lớp, tới khi về tới nhà cần tới cái fone thì cô mới sực nhớ ra là đã để quên trong lớp học cho nên phải mượn tạm xe của ba cô lái tới đây.
Cô bước vào lớp mở đèn lên, nhìn xung quanh để tìm cái fone của mình thì cô thấy nó đang nằm yên tĩnh trên chiếc bàn giáo viên.
"Đây rồi, cũng may là để quên ở đây chứ để quên ở chỗ khác chắc là đã bị mất luôn rồi."
Sau khi an tâm là chiếc điện thoại đã nằm yên trong giỏ xách của mình, Joe đóng cửa phòng lại bước ra bên ngoài. Cô băng ngang qua sân trường để đi tới bãi đậu xe kô ngờ cô bắt gặp Matt đang đứng ngoài cổng trường quan sát, cô vội vàng chạy nhanh tới trước mặt anh.
"Anh đang làm gì ở đây vậy?"
Nhận ra cô bạn dạy chung với Ariel, Matt gật đầu chào Joe
"Tôi đang suy nghĩ kô biết phải thiết kế cho ngôi trường này như thế nào mới phù hợp với điều kiện của ông hiệu trưởng đã đưa ra."
Joe mỉm cười "Àh thì ra là vậy, anh đứng đây nhìn hoàn cảnh để tìm cảm hứng, hay là đi dạo chung quang sân trường 1 lát đi, biết đâu sẽ nghĩ ra đuợc cái gì đó."
Thấy Joe nói cũng có lí cho nên Matt theo Joe đi vào bên trong trường học, cả 2 cùng đi dạo quanh sân trường, dưới những tàng cây lớn che bóng mát cả 1 góc sân. Tiếng gió thổi vi vu mang theo mùi hương của những bông hoa dại đang thi nhau nở rộ khiến tâm tình của ngừi đi dạo cũng cảm thấy lâng lâng sảng khoái.
"Tôi đã nghĩ ra rồi." Matt đột nhiên la lớn làm Joe giật mình kô biết anh đã nghĩ ra cái gì mà có vẻ phần khởi tới như vậy.
Matt lấy giấy viết ra, hí hoáy vẽ trên đó, xong rồi anh nhìn lại nở 1 nụ cười mãn nguyện trên môi. Joe ngồi xuống bên cạnh Matt trên băng ghế đá dài khẽ liếc nhìn coi thiết kế của Matt. Cô gật gù tấm tắc khen.
"Tôi đã nói rồi mà nhất định anh sẽ tìm ra được ý tưởng mới."
Matt nhìn Joe bằng ánh mắt biết ơn.
"Nếu kô nhờ cô thì tôi cũng kô thể vẽ ra được ngôi trường đẹp như vầy."
"Có phải nên đãi tôi 1 bữa gọi là cảm ơn hay kô?"
Matt nghĩ là Joe nói thật nên gật đầu lia lịa "Đuơng nhiên rồi."
Còn Joe thì phì cười trước sự thật thà của Matt "Tôi chỉ nói chơi mà thôi, kô cần phải nghiêm túc như vậy. Mà nè thật ra tôi cũng rất thích vẽ đó, hay là mỗi ngừi chúng ta thi coi ai vẽ đẹp hơn đi."
Matt tán thành ý kiến của Joe "Nếu như ai thua thì phải đãi ngừi kia ăn tối. Nhưng mà phải vẽ cái gì đây?"
Joe ngẫm nghĩ 1 lát rồi nói "Chúng ta sẽ vẽ ra căn nhà trong mộng của đối phương. Anh hãy tả căn nhà mơ ước của anh đi rồi tôi sẽ vẽ theo như vậy."
Matt làm theo lời Joe "Căn nhà của tôi là 1 căn nhà có 3 phòng, tiện nghi đầy đủ. Ừm... trong phòng khách thì có 1 bộ sofa màu đen, trên tường thì treo 1 bức tranh nổi tiếng, trong nhà phải có 1 dàn máy nghe nhạc thật là hiện đại...." Và cứ thể Matt say sưa diễn tả căn nhà mơ ước của mình trong khi Joe thì hăng say vẽ.
"Xong rồi." Joe đặt viết xuống. "Nhưng mà anh kô được coi đâu bây giờ tới phiên anh phải vẽ căn nhà mơ ước của tôi." Joe nhìn xung quanh vuờn hoa, suy nghĩ 1 lát và bắt đầu tả "Đó là 1 ngôi nhà ngập tràn hạnh phúc, chung quanh phải trồng thật nhiều hoa đủ loại, trong phòng khách thì có 1 bộ sofa màu trắng."
5 phút sau thì Matt đã vẽ xong "Bây giờ chúng ta có thể trao đổi được chưa, tôi muốn coi cô đã vẽ căn nhà mơ ước của tôi như thế nào."
Và rồi cả 2 cùng trao đổi hình vẽ, Matt thật ngạc nhiên khi nhìn thấy tấm vẽ của Joe. Kô ngờ cô lại vẽ đẹp tới như vậy, anh trầm trồ khen "Cô có khiếu vẽ như vậy, kô trở thành họa sĩ thì thật là uổng tài đó."
Còn Joe thì đang ngắm nghía bức vẽ của Matt, nghe Matt khen 2 má của cô bỗng đỏ ửng lên "Làm gì có chứ, anh cũng đâu có thua tôi đâu. Vậy 2 chúng ta coi như bất phân thắng bại rồi."
Matt nhìn đồng hồ thì thấy bây giờ đã gần 7 giờ tối rồi, hèn gì mà cái bụng của anh cứ réo ầm ầm, từ sáng tới giờ anh đã có gì vào bụng đâu cũng chỉ vì bận rộn quá nên anh quên mất.
"Chúng ta đi ăn đi."
Joe thấy đây là 1 cơ hội tốt để cô và Matt có thời gian đi riêng với nhau nên gật đầu đồng ý.
Matt lái xe tới 1 quán ăn gần trường. Anh và Joe chọn 1 cái bàn nhỏ trong góc, nơi có thể nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Cả 2 kêu đồ ăn xong, Joe tranh thủ thời gian ngắm Matt 1 chút. Cô lấy điện thoại ra làm như là chụp hình quang cảnh ở bên ngoài nhưng thật ra là cô lén chụp hình Matt. "Như vậy là có thể thấy được anh ấy bất cứ lúc nào mà mình muốn." Cô cất cái phone vào trong giỏ cùng với tấm hình mà Matt đã vẽ căn nhà của cô, Joe xem nó như là vật báu vậy bởi vì có thể nói đây chính là vật mà Matt đã vẽ riêng cho cô mà. Làm sao cô kô xem trọng cho được.
Đồ ăn được mang ra, Matt thì vô tư thưởng thức các món ăn ngon trên bàn trong khi đó Joe vừa ăn vừa nhìn trộm anh, và tự mỉm cười 1 mình nữa.
"Có phải anh là Matt hay kô?"
Matt ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn xem ai vừa gọi tên anh "Cô.. cô là..." Anh nhìn thấy cô gái này quen quen như là đã gặp ở đâu rồi "Àh, tôi đã nhớ ra có phải hôm đó chúng ta đã gặp nhau tại phòng bệnh của Ariel hay kô? Cô chính là em gái của Joseph."
"Phải rồi, em là Lisa. Thật kô ngờ lại được gặp anh ở đây."
Thấy Lisa và Matt trò chuyện vui vẻ như vậy khiến Joe cảm thấy ghen tức ở trong lòng, cô làm bộ tươi cuời vui vẻ nhìn Lisa "Thì ra cô là em chồng của Ariel đó àh?"
Nghe nhắc tới Ariel, Lisa bỗng sa sầm nét mặt, cô kô trả lời Joe mà quay sang Matt "Tối nay có 1 bộ fim mới ra hay lắm, nếu anh được rảnh hay là em mời anh đi coi fim."
Joe kô ngờ là Lisa lại bạo dạn tới như vậy, dám ở trước mặt của cô mà dụ dỗ Matt, cô lẩm bẩm "Trên đời sao lại có loại con gái như vậy được chứ, muốn giựt đi Matt ở trước mặt tôi hả, kô có dễ vậy đâu."
Rồi Joe kô để cho Matt có cơ hội trả lời cô đã lên tiếng trước "Coi phim hả? Tôi cũng thích lắm, hay là tôi đi chung với cô nha."
Lisa trong lòng rất tức giận khi nghe Joe nói như vậy nhưng vẫn tươi cười trả lời "Đâu dám làm phiền tới chị. Tôi và anh Matt đi cũng đuợc mà."
Thấy Joe và Lisa cứ ngồi nói qua nói lại, nên Matt ráng chen chân vào trả lời "Xin lỗi, tối nay tôi bận rồi. Hơn nữa tôi kô thích coi phim, hay là cô rủ ngừi khác đi đi." Dứt lời anh quay sang Joe "Tôi đã có hẹn, chúng ta đi thôi."
Thấy Matt kô đếm xỉa gì tới Lisa, Joe vui mừng lắm, trong khi đó Lisa thì như là bị 1 gáo nước lạnh tạt vào mặt vậy. Trước khi đứng dậy ra về Joe kô quên quay lại nói nhỏ với Lisa "Hãy kiếm ngừi khác đi coi phim chung với chị đi, muốn đấu với tôi hả, chị chưa đủ trình độ đâu. Hứ." Joe kênh kiệu quay lưng bước đi, cô cảm thấy rất phấn khởi vì ít ra giữa cô với Matt đã có 1 cái kỷ niệm thật đẹp và êm đềm ở bên nhau rồi, đây chính là 1 khởi đầu tốt, cô quyết tâm mai này phải cùng Matt xây dựng thật nhiều kỷ niệm hơn nữa.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Hôm nay cô có thể xuất viện được rồi." Vị bác sĩ nói với Ariel ở trong phòng bệnh "Vết thương của cô kô có gì đáng ngại cả, nhưng còn cần nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa."
Ariel nghe báo tin cô có thể ra về thì rất hở, cô cứ tíu tít nói lời cám ơn với bác sĩ. Sực nhớ ra là kô có ai tới đón cô về hết vì bây giờ Joseph vẫn còn đang đi làm, bà Trịnh thì sức khỏe kô đuợc tốt.
"Chắc là phải đi taxi về thôi." Ariel vừa lầm bầm trong miệng vừa sắp xếp quần áo vào trong giỏ xách.
"Ủa, em tính đi đâu đó?"
Quay lưng lại thì Ariel nhìn thấy Matt "Là anh đó hả? Bác sĩ nói là em có thể xuất viện cho nên em đang thu xếp đồ đạc chuẩn bị đi về."
"Có ai đón em hay kô?" Matt nhìn Ariel dò hỏi.
"Kô có, giờ này bên gia đình chồng kô có ai rảnh cả, em sẽ tự đón taxi về nhà."
Matt giật lấy cái giỏ xách trong tay Ariel "Để anh đưa em về."
Rồi kô đợi Ariel trả lời Matt đã nắm tay Ariel bước 1 mạch ra khỏi phòng đi thẳng tới bãi đậu xe. Đúng lúc đó Joseph cũng vừa lái xe tới bãi đậu. Anh định lên tiếng gọi Ariel nhưng thấy cô đã bước lên xe của Matt nên thôi. Sáng sớm nay bệnh viện có gọi điện thoại cho anh nói là Ariel sẽ được xuất viện vào lúc 8 giờ sáng, thế là anh phải thức dậy sớm hơn mọi ngày chuẩn bị đi đón cô về nhà. Kô biết sao anh lại siêng năng đột xuất như vậy, ngày thường anh ngủ dậy rất trễ hiếm có ngừi nào có thể đánh thức anh dậy sớm đuợc. Nhưng hôm nay anh vì Ariel xuất viện mà đã đi ngược lại thời khóa biểu bình thường, kô ngờ khi tới được đây lại nhìn thấy Matt dẫn Ariel đi, anh cảm thấy trong lòng hơi bực bội "Nếu biết như vậy thì thà là ở nhà còn sướng hơn." Chợt nhận ra thái độ khác thưởng của mình, đáng lẽ Ariel được Matt chở về nhà anh phải vui mừng mới đúng thế mà ngược lại anh cảm thấy hơi khóc chịu Joseph tự giải thích rằng vì Ariel là vợ anh nhưng bây giờ đi với ngừi đàn ông khác sẽ gây hiểu lầm kô tốt.
Ariel bước vào phòng nhìn thấy căn phòng ngăn nắp sạch sẽ đã bị biến dạng rồi.
"Chỉ mới có mấy ngày thôi mà đã trở nên như vậy. Thiệt tình, kô chịu dọn dẹp gì hết."
Rồi cô quăng cái giỏ xách lên giường bắt đầu hành trình thu xếp căn phòng. Cô lấy hết mớ quần áo Joseph để trên giường của anh cho hết vào cái giỏ đựng đồ dơ, chợt từ trong túi áo của Joseph có 1 vật gì rơi ra. Tò mò, Ariel vội cúi xuống đất nhặt nó lên xem coi đó là cái gì. Cô phát hiện đó là tấm hình của 1 cô gái còn trẻ, cỡ 22 hay 23 gì đó, cô ta cũng xinh đẹp lắm. Nhưng kô hiểu vì sao Joseph lại có tấm hình này, và kô biết ngừi con gái kia là ai, còn đang mải mê suy nghĩ chợt giọng nói Joseph vang lên khiến Ariel đánh rơi tấm hình xuống đất.
"Cô làm gì đó?" Joseph bước tới thì thấy tấm hình của Kimie, anh bực tức nhặt nó lên rồi nhìn thẳng Ariel bằng đôi mắt giận dữ "Tại sao lại **ng tới đồ của tôi, chúng ta đã giao trước là kô xen vào chuyện riêng của đối phương kia mà."
Biết mình có lỗi, Ariel vội vàng giải thích "Tôi.. tôi kô cố ý đâu, chỉ là tôi muốn dọn dẹp lại mà thôi nhưng kô ngờ vô tình đã nhìn thấy tấm hình đó."
"Tôi kô cần biết, miễn là **ng vào đồ của tôi thì cô có lỗi. Từ nay kô cần cô nhiều chuyện đi dọn dẹp dùm tôi."
Tới lúc này Ariel kô còn nhịn được những lời nói nặng nhẹ của Joseph, cô mím môi nhìn anh. Lần đầu tiên từ lúc Ariel về làm dâu ở đây Joseph chưa bao giờ thấy cô giận dữ như vậy. Tuởng đâu Ariel sẽ la lại anh 1 trận cho bỏ tức nhưng kô cô lại cúi đầu xuống, lí nhí nói "Xin lỗi." Và quay lưng bỏ chạy ra ngoài, Ariel cố dằn lòng kô khóc trước mặt Joseph, cô nuốt nước mắt chảy ngược vào trong vì cô kô muốn để ngừi khác nhìn thấy bên ngoài cái vỏ bọc lạnh lùng của cô thì cô lại yếu đuối như vậy.
Còn Joseph sau khi thấy Ariel chạy đi thì cảm thấy hối hận vô cùng, kô biết tại sao lúc nãy anh lại nổi giận 1 cách vô cớ với Ariel. Thật ra anh kô có ý lớn tiếng với cô về chuyện tấm hình nhưng khi nghĩ tới lúc nãy Ariel đã được Matt chở về đây thì anh lại cảm thấy bực bội kô dằn được mới la Ariel mà thôi.
"Matt đó hả, anh có thể tới công viên gặp em 1 lát được kô?" Nghe giọng nói hơi khác thường của Ariel trên điện thoại, Matt vội vàng lái xe tới chỗ hẹn.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Kyo àh, tối nay có rảnh hay kô? Chúng ta cùng đi ăn tối." Bi gửi tin nhắn cho Kyo khi anh đang ở trong công ty.
Đang ở trong lớp học cô nhận được tin nhắn với lời mời rủ đi ăn tối thì lập tức đồng ý ngay, kô những thế cô còn rủ luôn cả Joe đi cùng, vì ý định của cô là làm mai Joe cho Bi mà. Kô ngần ngại cô gửi tin nhắn trả lời "Đuợc, vậy hẹn gặp 8 giờ tối nay."
Bi đâu hay biết rằng cuộc hẹn hò lãng mạng mà anh đã mơ ước đi cùng với Kyo sẽ kô trở thành hiện thực được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc