Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi - Chương 13

Tác giả: Mạc Ngôn Biệt Trí

Nghe được tên Chu Lâm Na, Hách Liên Tuyệt thầm nghĩ một chút ” Tôi biết rồi, cậu đi trước đi, tôi sẽ xử lý chuyện này”
“Được” Hàn Dã bước đi
Hách Liên Tuyệt đứng ngay cửa, con ngươi híp lại, hé ra sắc mặt yêu nghiệt, suy nghĩ xong khóe miệng cong lên xoay người đẩy cửa vào
Trình Mộ Thanh lúc này đã tỉnh lại, nhìn thấy hắn, cô có chút kinh ngạc ” Là anh?”
“Thế cô nghĩ là ai?” Hách Liên Tuyệt đến ngồi trên giường bệnh, Trình Mộ Thanh muốn đứng dậy nhưng chính là sau cổ rất đau..
Cô nâng mi, phía sau đau thật muốn ૮ɦếƭ, đầu cũng có chút chút, nhớ mang máng là đang đi trên sân khấu bỗng nhiên có đồ vật gì đó nó rớt xuống, sau đó thì cô hôn mê bất tỉnh
“Thế nào? còn đau không?” Hách Liên Tuyệt hỏi
trình Mộ Thanh liếc một cái ” Không có việc gì, còn chưa ૮ɦếƭ đâu”
“Cô nhất định phải hiếu thắng vậy sao?” HÁch Liên Tuyệt ninh mi
“Này còn không phải do anh ban tặng tôi sao? Nếu không phải do anh, tôi có thể trở thành bộ dạng này à?” Trình Mộ Thanh trừng mắt liếc hắn
Nghe nói vậy, Hách Liên Tuyệt trau trau mày ” A? Nghe cô nói vậy hình như là muốn tôi chịu trách nhiệm với cô?”
“Chịu trách nhiệm? Anh muốn chịu trách nhiệm sao?” Trình Mộ Thanh lại hỏi ” Tiền lương của côi, cuộc sống của tôi, ……. của tôi” Trình Mộ Thanh nghĩ muốn nói đứa con của tôi nhưng chính là nuốt xuống ” Tất cả hết thảy của tôi, anh bồi như thế nào?”
Hách Liên Tuyệt lúc này chậm rãi hạ xuống, thì ra lại là một phụ nữ vì tiền..
“Năm trăm vạn đủ không?”
Trình Mộ Thanh sửng sốt, nâng con ngươi khó hiểu nhìn hắn ” Anh, anh nói gì?”
“Không phải là vì tiền sao? Năm trăm vạn, tôi bao dưỡng cô”
Tiếp giây theo
“Cút” Trình Mộ Thanh quát to, bởi vì âm thanh quá lớn nên liên lụy đến vết thương đằng sau khiến cho cô đau nhói ” Anh mau cút cho tôi, anh đem tôi trở thành cái loại gì?” Nói xong, cô nhấc chăn ra xuống giường, không ngừng đẩy hắn ” Hỗn đản, đi ra ngoài, ra ngoài mau”
Trong giây lát, Hách Liên Tuyệt ôm lấy thắt lưng của cô, gương mặt tà mì anh tuấn kề sát ” Như thế nào? Hiện tại lại giả vờ ngây thơ?”
“Ngây thơ cái rắm á, anh mau cút ra ngoài cho tôi” trình Mộ Thanh tức giận hô, chính là vô luận dù cho cô dùng sức đẩy hắn thế nào thì hắn vẫn ôm lấy thắt lưng của cô không rời..
Tiếp giây theo, hắn ôm cô để sát tường, áp trụ lên đôi môi mềm mại.. Trình Mộ Thanh dùng sức đẩy hắn ” Lưu manh”
“Lưu manh? Tôi lưu manh bằng em không? Em quên rồi sao? Năm năm trước là em cầu tôi lên giường với em, hơn nữa còn đáp ứng ℓàм тìин nhân của tôi nữa kìa”
Trình Mộ Thanh ngẩng đầu, há hốc mồm..
“Anh … anh vừa rồi nói cái gì?” Cô nhìn hắn, cô có phải đang nghe lầm không?
“Như thế nào? Quên rồi sao? Muốn hay không tôi giúp em quay về đêm hôm đó?” Nói xong, Hách Liên Tuyệt bước đền gần sát, hé ra sắc mặt ngập tràn tà ác, ánh mắt hận không thể nuốt cô một ngụm vào bụng
“Không……Anh” Trình Mộ Thanh muốn đẩy hắn ra chính là không thể, trong đầu hồi tưởng lại cái đêm của năm năm trước, hai má đỏ ửng, cô mơ hồ bị hắn áp bức đáp ứng …
“Như thế nào? Nhớ ra chưa?” Hách Liên Tuyệt hỏi
Lúc này, Trình Mộ Thanh hoàn hồn, nâng con ngươi nhìn hắn ” Anh không quên?”
“A…” Hách Liên Tuyệt thú vị nở nụ cười
“ℓàм тìин nhân của tôi, là chính miệng em đáp ứng, tôi như thế nào có thể quên?” Hách Liên Tuyệt chậm rãi vén tóc cô lên, hơi thở triều nhiệt trên cơ thể hắn, trong phòng không khí trở nên ngộp ngạc
Trình Mộ Thanh một phen đẩy hắn ra ” Cho nên ngày đầu tiên anh liền nhận ra tôi? Mà anh cũng không nói cho tôi biết?” Cô có một loại cảm giác chính mình bị đem ra đùa bỡn
“Ngày đầu tiên em cũng nhận ra tôi? Và em cũng không nói cho tôi biết?” Hách Liên Tuyệt phản bác
“Anh.. Quên đi, tôi nói với anh đêm đó là ngoài ý muốn, hơn nữa chúng ta đều là người trưởng thành nên hãy quên chuyện đó đi”
“Quên đi?” Hách Liên Tuyệt chọn mi, khóe miệng lập tức xẹt qua một tia cười ” Đúng, tôi có được em, em có được tôi, chúng ta huề nhau”
“Anh nghĩ như vậy là tốt rồi ” Trình Mộ Thanh cảm tạ hắn có thể thông suốt
“Nhưng chính là em đã đáp ứng ℓàм тìин nhân của tôi, chuyện thế này tính làm sao đây?” Hách Liên Tuyệt liếc hỏi
“Tôi….” Trình Mộ Thanh nhìn hắn, cảm thấy hắn không muốn quên cái chuyện này
Khhóe môi cô nở nụ cười khẽ, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới ” Tôi ℓàм тìин nhân của anh? Vậy thì anh phải làm nô nệ của tôi …
“Nô lệ?” Hách Liên Tuyệt trau mày, con ngươi hẹp dài nheo lại, nhìn nhìn cô ” Thì ra mồm miệng cũng ghê gớm vậy?”
Trình Mộ Thành thiệt tình đánh bại ” Anh toàn nói cái gì đâu?”
“Được, em đã nói vậy, tôi sẽ chịu trách nhiệm, mấy ngày nay tôi sẽ chăm sóc cho em, cho đến khi em khỏe hẳn” Hách Liên Tuyệt lại nói
“Cái gì?” Trình Mộ Thanh ngẩng đầu, mấy ngay này lòng của cô thật đúng là yếu ớt
Trình Mộ Thanh nghĩ Hách Liên Tuyệt chỉ nói tùy tiện vậy thôi chứ không nghĩ tới là hắn đến thật..
Nghĩ nghĩ một câu, liền dùng đến chiêu thượng ” Nô lệ ” này bất quá nếu thoát củng không xong, chỉ có thể bị bắt hưởng thụ
Một ngày ba buổi cơm, đều là hắn mua từ ngoài đem vào, bất quá nha tuyệt đối thường xuyên đánh lén, ăn bớt
Ngày hôm đó, Hách Liên Tuyệt có chút việc ra ngoài, Trình Mộ Thanh rốt cục cũng thả lỏng lấy di động ra gọi cho Tiểu Trạch
Biết tin cô gặp chuyện không may, Tiểu trạch rất lo lắng, làm bento tình yêu mang đến bệnh viện, vừa vặn Hách Liên Tuyệt lái xe ra ngoài cũng không có chú ý đến Tiểu Trạch
Tiểu Trạch đến bệnh viện, trong tay Trình Mộ Thanh còn đang cầm di động nhìn thấy thằng bé một lòng nhảy ra ngoài ” Tiểu Trạch sao con lại đến đây?” Cô nhìn có chút khẩn trương, cũng không biết hắn và Tiểu Trạch có chạm mặt không
“Tiểu Trạch biết cậu xảy ra chuyện liền ầm ĩ đòi vào đây, mình không lay chuyển được thằng bé, nên đành cho nó tới” Kiều Tây Tây thành thật khai báo
Tiểu Trạch phía sau cầp hộp bento tình yêu đến trước mặt Trình Mộ Thanh ” Mẹ, này là Tiểu Trạch làm ẹ nha, biết đồ bệnh viện không thể ăn nên Tiểu Trạch cố ý làm ẹ, còn có hai cái trứng cút nữa đấy” Tiểu trạch cười cười nói
Thật nào ngờ, trình mộ thanh ở bệnh viện ăn không biết bao nhiêu là đồ ngon, sự lo lắng của cô lập tức biến mất, cái tên kia vừa đi chắc sẽ không nhanh mà trở về, một lòng liền cảm động vì bento của Tiểu Trạch
“Vẫn là Tiểu Trạch ngoan nhất, đến đây, mẹ hôn một cái” Nói xong, Trình Mộ Thanh liền hạ người hôn thằng bé
Nhìn thấy mẹ không tức giận, Tiểu Trạch bắt đầu bán manh đứng dậy ” Mẹ, mẹ bị thương có nặng hay không? có muốn Tiểu Trạch ở bệnh viện cùng mẹ không? Mẹ ở bệnh viện nhất định rất nhàm chán nha…”
Thì ra cái Tiểu Tử này muốn bên cạnh cô? Bất quá cô cũng muốn vậy..Nếu không phải Hách Liên Tuyệt ở lại như hắn nói cô sẽ để Tiểu Trạch ở lại nhưng chính là hắn sẽ trở về nên phải xử lý tốt
” Tiểu Trạch mấy ngày này con ở cùng chỗ với mẹ Tây Tây nha, cho đến khi mẹ xuất viện thì về nhà có nghe không? Bệnh viện nhiều vi khuẩn lắm, mẹ không muốn để cho con ở đây” Trình Mộ Thanh nói
“Nhưng mà……..”
“Không có nhưng mà… Đây là vì sức khỏe của Tiểu Trạch có biết không?” Trình Mộ Thanh nghiêm túc hỏi
Nhìn thấy ánh mắt của cô, Tiểu Trạch thỏa hiệp, chu cái miệng nhỏ nhắn, không tình nguyện gục đầu xuống ” Được rồi..” Thấy bộ dáng của con trai, người ta nhìn vào mà không biết sẽ tưởng cô ngược đãi thằng bé, làm cho người khác không nhịn được mà đau lòng
Nhưng chính là cô không thấy được con ngươi kia thoát lên một tia gian xảo…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc