Tôi Thích Em, Nhỏ Lùn - Chương 24

Tác giả: Bae

Sáng, hắn tỉnh dậy và thấy nó ngồi sụp bên giường. Tay vẫn nắm chặt tay hắn, hắn thầm nghĩ rằng nó đã ở bên hắn cả đêm. Vì nó nên hắn không mơ thấy ác mộng nữa. Hắn khẽ xoa đầu nó
- Cảm ơn em! Nhỏ lùn!
< Rầm>
- Nguy rồi Phong! Thanh mất tích! Tớ không thấy cậu ấy trong phòng! Đi tìm khắp biệt thự cũng không…ơ!- Tuấn và Đăng kéo nhau chạy vào thì thấy cảnh tượng ‘’tình củm’’ đó.

- Cậu xớn xác quá Tuấn! Thanh ở đây vậy mà lôi tớ dậy bắt đi tìm à!- Đăng gãi gãi đầu và ngáp
- Mày! Sao bắt cậu ấy gục bên giường canh mày ngủ như canh em bé hả? Uy Hi*p cậu ấy à?- Tuấn chạy lại túm áo Phong
- Nè! Cô ấy tự vào đây nhé! Ăn nói cho cẩn thận!- Phong nắm chặt tay Tuấn

- Hai cậu đang làm gì thế?- Nó thức giấc vì ồn ào, lấy tay dụi dụi mắt.
- Haha, bọn tớ đang tập khiêu vũ buổi sáng í mà!- 2 đứa thay đổi thế đứng liền- Là lá la la!
- Uhm! Không đi học hả các cậu?- Nó hỏi

- Hôm nay Chủ nhật mà học gì cậu?- Đăng cười, bó tay với 2 thằng nhóc kia
- Thế à? Hôm nay ngày mấy?- Nó

- 19/11, sao thế?- Đăng
- ૮ɦếƭ! Mai là ‘’ngày đó’’ rồi! Mai trường ta có nghỉ học không?
- 20/11 làm gì được nghỉ? Nếu cậu muốn thì bảo Hiệu trưởng cho cả trường nghỉ 1 ngày cũng được!- Đăng
- Uhm! Phiền ông ấy quá, vì hôm qua tớ nghỉ rồi mà mai nghỉ nữa sợ không theo kịp. Dù gì cũng sắp thi rồi

- Uhm! Mà mai cậu đi đâu thế?- Tuấn ngừng ‘’khiêu vũ’’ với Phong

- Mai là ngày rất quan trọng! Tớ phải đi gặp 2 người quan trọng nhất đời tớ!- Nó nói
- Ai thế? Người yêu cậu hay bạn than của cậu? Sao bọn tớ không biết?
- Hihi! Không có gì đáng bận tâm đâu! Tớ hẹn rồi! Hôm nay Huy sẽ qua đây chơi đấy!

- Gọi Linh qua luôn đi Thanh!- Đăng
- Uhm! Hôm nay tự tay chúng ta nướng thịt ngoài trời đi! Trời hôm nay cũng đẹp!- Nó nhìn ra cửa sổ- Sao 2 cậu bù xù thế?- Nó hỏi khi cùng Đăng và Tuấn về phòng
- Tại sáng Tuấn qua phòng cậu không thấy nên dựng đầu tớ dậy tìm quá trời!- Đăng nhăn nhó
- Haha! Xin lỗi!- Nó gãi đầu

- 2 cậu tiến triển lẹ nhỉ? Tới đâu rồi?- Tuấn cười mỉm trêu nó
- Ơ! Có gì đâu! Tại tối tớ qua thấy cậu ấy gặp ác mộng nên tớ ở lại thôi!
- Xì tưởng gì! Thôi về phòng rửa mặt đi m.n

9h, Huy và Sei tới nhà bọn hắn. Bữa thịt nướng ngoài sân sau diễn ra rất vui vẻ, có tiếng cười đùa, tiếng cãi vã, tiếng khóc ( khóc giả đấy ),… Đang ăn Huy đi loanh quanh trong vườn, nó đi theo.
- Này! Cậu không ăn tiếp mà đi đâu thế?- Nó hỏi Huy

- Ôn lại kỉ niệm xưa!
- Đã bảo quên đi mà!
- Không phải giữa tớ và Alisa, mà là giữa Phong với tớ. Hồi nhỏ tớ hay chơi với a ấy trong khu vườn này!

- Vậy hả? Vậy tiếp tục nhớ đi! Tớ không phiền cậu!- Nó quay đi thì bị Huy nắm tay kéo lại

- Ở đây với tớ! Sau ngày hôm qua tớ suy nghĩ rất nhiều! Tớ đồng ý quay về…với 1 điều kiện
‘’ Điều kiện nữa? Lắm thế!”
- Chuyện gì? Cậu cứ nói! Giúp được tớ giúp
- Cậu làm bạn gái tớ trong vòng 1 tháng! 1 tháng đó chúng ta tìm hiểu nhau, nếu hết thời hạn cảm thấy được thì đến với nhau thực sự luôn! Nếu không thì đường ai nấy đi!- Huy nói
- Cậu…cậu…T..tớ cần suy nghĩ

- Uhm! Suy nghĩ đi! Mai trả lời tớ! Nếu cậu đồng ý tớ sẽ dọn hành lí về ngay lập tức! Tớ không đe dọa gìcậu đâu nhé! ( giống uy Hi*p hơn là đe dọa @@)
- Uhm!
- 2 cậu đi đâu về mà mặt Thanh xanh như tàu lá chuối thế?- Tuấn hỏi
- Ơ! Tớ mới gặp rắn!- Nó lắp bắp
- Vô lí! Trong khuôn viên biệt thự làm gì có rắn!- Đăng nói
- Cậu ấy nhìn sợi dây leo mà tưởng rắn lục í!- Huy giải vây cho nó
- Hèn gì mặt cậu xanh như con ‘’rắn’’ luôn, haha!- Tuấn cười.
- Ăn xong chúng tar a đường dạo phố không?- Huy
- Ngày nào cũng đi dạo phố! Không chán chê à?- Sei
- Hôm nay khác! Chúng ta sẽ đi…bộ! Đi bộ khám phá ra nhiều điều lắm! Ví dụ như hôm qua đi lang thang sao tớ thấy 1 cô bé dễ thương lắm lơ ngơ sao mà cụng đầu vào cột điện!- Huy nói và liếc về phía nó như trêu làm nó đỏ mặt
- Haha! Bé nào kute thế? Có xin sđt không? Giới thiệu cho tớ đi!- Tuấn cười
- Bí mật!- Huy ra vẻ bí ẩn
- Ra ngoài thôi!- Phong
Cả đám đi loanh quanh giữa trung tâm thành phố, gặp 1 người bán cún con thì Sei chịu không được vì thấy tội nghiệp quá nên mua hết và đưa cho Đăng 3 con. Bắt cậu tự chăm sóc lấy ( phen này Đăng nhà ta mệt rồi ==’’) Đi ngag 1 cái ngõ hẹp nghe tiếng nạt nộ, cả đám đi vào thì thấy mấy thằng côn đồ đang trấn lột 1 cậu bạn yếu ớt…

- Cả đám mà ăn Hi*p 1 người yếu đuối!- Không thấy xấu hổ à?- Phong lên tiếng
- Mày là ai mà dám xen vào chuyện của bọn tao?- 1 tên hung hăng xông tới thì bị 1 cước nằm sấp.

- Tao là ai không liên quan đến bọn mày! Mà tao cảm thấy ngứa mắt trước hành động của bọn mày! Nó làm tao nhớ đến những thằng côn đồ tao gặp trong quá khứ! ( lúc 5t í ^^)

- Xông vào đánh 4 thằng bọn nó đi ae, xong rồi thì dắt 2 cô em xinh đẹp này đi chơi! Kaka- Cả đám xông vào
- Haiz! Đánh mấy thằng hèn này chỉ bẩn tay- Tuấn móc trong túi ra đôi găng đeo vào.
Mười mấy tên nhào vào đánh bọn hắn, nhưng 1 lát sau cả đám nằm đo ván hết.

- Haiz! Bẩn, bẩn quá!- Tuấn tháo đôi găng vứt đi.
- Không sao chứ Đăng! Cậu bình thường vốn rất ghét ᴆụng tay vào mấy bọn đó vì cậu bảo bẩn mà?- Linh hỏi

Đăng không nói gì, im lặng lấy trong túi ra 1 chai…gel rửa tay khô=]]], Phong và Huy thì toàn xài chân nên không sao (kĩ tính quá đáng ==’’, m.n thấy mấy tên này có sợ bẩn quá mức không?)
- Hắt xì!
- Sao thế Huy? Cảm à?- Tuấn hỏi

- Hình như ai nói xấu hay nhắc nên tớ hắt xì thì phải?- Huy khịt mũi ( ૮ɦếƭ ૮ɦếƭ >”<)
- Tớ cũng thấy hơi ngứa tai!- Đăng nói.
- Không sao chứ?- Phong hỏi cậu bạn bị bắt nạt
- Em không sao! Cảm ơn bọn anh!- Cậu bé yếu ớt đó nói

- Phải mạnh mẽ lên! Để không bị bọn nó bắt nạt nữa! Hiểu chưa!- Phong nói rồi quay lưng bỏ đi làm cả đám chạy theo
*Thì thầm* Cậu ta đang liên hệ bản than đấy! Hồi nhỏ cậu ta vốn yếu ớt mà!- Tuấn thì thầm vào tai nó

- Hắt xì!
- A cậu cũng bị cảm rồi à? Có sao không Phong? Tớ lo quá!- Tuấn nhìn Phong với vẻ mặt ngây thơ-vô-số-tội ( gian quá).
- Chị ơi, mua giúp em tờ vé số!- 1 cậu bé chừng khoảng lớp 1, ăn mặc rách rưới, đi dép chiếc này chiếc kia. Người cậu bé rất gầy nhưng mắt rất sáng. Cậu bé nói với nó
- Uhm! Sao em còn nhỏ mà phải đi bán vé số vậy em? Ba mẹ em đâu?- Nó hỏi
- Em không có ba mẹ, ba mẹ em mất trong tai nạn xe rồi!- Cậu bé nói ( hức, tai nạn xe ςướק đi mạng sống của nhìu người wá, m.n ra đường lái xe cẩn thận ^^)
- Uhm! Chị không mua mà chị sẽ đưa tiền cho em mua đồ ăn nhé!- Nó nói khi thấy cậu bé đang run lên vì đói

- Không đâu chị!- Hôm nay em mà không bán hết thì mấy anh sẽ đánh đập em ૮ɦếƭ mất, cậu bé nói với giọng sợ sệt.

- Nào em! Chị sẽ mua hết vé số đó! Đi theo chị!- Sei nhẹ nhàng xoa đầu thằng bé
- Trông thằng bé giống ai đó lúc nhỏ!- Tuấn nói thầm với Đăng ( Sáng nay t.g vừa gặp 1 em bé cũng như em này, tội nghiệp wá ( nên t.g đưa 1 n.v như vậy vào truyện ^^ )

Sei và nó dắt em bé đi tới cửa hàng bán đồ trẻ con, đưa cho các nhân viên tắm rửa sạch sẽ cho cậu bé. Tắm rửa xong trông cậu bé cũng thật dễ thương, tuy da đen do phơi nắng nhìu nhưng bù lại gương mặt sáng sủa và rất có nét ( sau này chắc là 1 mỹ nam đây!). Sau đó bọn nó dắt em đi ăn, em ấy ăn rất vội vàng như sợ thức ăn biến mất.

- Nào! Hiện giờ em sống ở đâu?- Sei hỏi
- Em sống với mấy anh lớn cùng các bạn nhỏ ở khu ổ chuột ạ!
- Mấy anh lớn không đi làm hay sao mà để em đi bán vé số như vậy?- Đăng hỏi

- Dạ mấy bạn khác cũng như em thôi, mấy anh lớn hay say xỉn và đánh đập tụi em nếu tụi em không bán đủ tiền!- Em bé thật thà
- Họ còn bỏ đói, lâu lâu bực dọc lại lôi mấy nhóc ra đánh đúng không?
- Ơ sao anh biết ạ?

- Anh cũng từng bị như thế rồi!- Phong lạnh lùng nói làm cả đám im lặng…
- Vâng! Bọn họ ђàภђ ђạ bọn em ghê lắm anh chị à!- Em bé nức nở
- Nín đi! Đừng khóc em à!- Nó
- Nhóc ở đâu đưa anh về đó!- Phong
- Ơ, bọn họ dữ lắm! Sẽ đánh anh đó!
- Yên tâm! Nhóc cứ đưa bọn anh đi!- Tuấn nói
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc