Tôi Thích Em, Nhỏ Lùn - Chương 10

Tác giả: Bae

Cậu chơi vs Thanh là rất đc á! Thanh rất tốt và ngây thơ, không phản bội cậu như nhỏ Alisa hùi nhỏ đâu!- Đăng nói
( p/s: nv Alisa sẽ nói sau)
- Tớ cũng nghĩ thế!

- Tại sao cậu k vào a1 học mà lại học a8

-Vì tớ thích thế!
- Không phải để tránh mặt tớ à?- Đăng nói trúng phóc, lúc nào cậu cũng đi \'\'đốc tờ\'\' trong bụng ng` ta =]]
- ...
- Tớ muốn nói...

- huh?
- À k có gì!
- Sei, mình chơi nhà ma đi!- Nó hào hứng

< ọc ọc>
- Tới h` heo kêu rồi- Phong chọc

- Kệ tui- Nó đỏ mặt
- Đi ăn thôi!- Tuấn đề xuất, trong cv có nhà hàng- Ăn xong chơi típ nào

- Yeah- nó cười híp mắt
Và cả bọn kéo nhau đi ăn...

Trong nhà hàng... 4 người- 8 con mắt trố nhìn nó. Vì 1 mình nó mà xử cả phần của 2 3 người ăn í
- Giờ tớ mới biết cậu ăn nhiều thế đấy- Sei cười- Mà sao cậu vẫn ốm thế? Tớ thì hơi vất vả để giữ cân nặng của mình

- Lùn thế ăn cũng nhiều phết! Cô ăn bao nhiu thì nó cũng thành cơ bắp hết rồi- Phong chọc
- Kệ tui- Nó càu nhàu và tống miếng beefsteak vào họng- Các cậu k bít là tớ ăn nhiều lắm à? Chị ơi cho em thêm 1 phần pizza
- Ui giời! Bó tay- Tuấn nhún vai

Riêng Đăng thì không nói gì vì mãi nhìn ai kia mà ^^
Sau khi ăn thì bọn nó đi chơi típ. Nó lôi 2 tên kia chơi hết trò cảm giác mạnh này đến trò kia làm 2 tên mệt lử

- Cậu không mệt à!
- Nãy ăn đủ năng lượng xài rồi! A mua kẹo bông cho tớ đi, màu hồng í. Kem nữa!

h` thì nó và 2 tên ngồi nghỉ vì nó bận ăn. Trên tay nó cầm vừa kem vừa kẹo và ăn kute hết sức làm 2 tên nóng bừng mún phụt máu cam
- Chà trời nóng thế! Mình đi bơi đi!

- Cô ít có hành tụi này wá đấy!- Phong mắng
- Đi mà!!!- Nó xìa đôi mắt cún con ra nhìn làm cả bọn không cách nào từ chối
- OK! Nhưng phải về biệt thự mình bơi, không đi hồ bơi ngoài!

- Sao thế?
- Mấy nhỏ ở hồ bơi phiền phức lắm
- OK về nhà nào!! ( Xém quên là lúc nãy ngồi ăn nó đã kể cho Linh nghe quá trình nó được \'\'tuyển\'\' vào biệt thự bọn hắn như thế nào, làm osin mà sướng như tiên. Ghen tị quá ik >"<)
Tại hồ bơi sau nhà... Đăng và Sei ngồi trên bờ nhìn bọn nó tắm

- Này Thanh! Sao đi bơi mà cậu không mang bikini!

- Có phải đi biển hay sao đâu mà mang bikini! Đi biển thì tớ mang cho xem!- Nó đùa
- OK mai đi biển- Phong nói ( âm mưu gì đây =]])

- Cậu đùa wài, giữa thành phố làm gì có biển!

- Mai về khu nghỉ mát của bọn tui chơi vài ngày, có biển!
- Thiệt à! Từ nhỏ giờ tớ không dám mơ được thấy biển đâu í. Giờ thành hiện thực òy. Lát tớ sẽ rủ Sei- Nó mừng như đứa trẻ được cho kẹo
- Nè nhỏ lùn cầm phao con vịt mà bơi nè! Haha!- Phong dí cái phao màu hồng xinh xinh vào nó

- Cậu... Tuấn à! Nó nhìn Tuấn cười cười. Cậu như hiểu ý và..1...2...3...! Cả 2 cùng hất nước vào Phong, Tuấn đè Phong xuống nước

- 2 cậu được lắm, đỡ nè!!- Phong đáp trải. Cả sân sau nhà rộn tiếng cười, người làm và bảo vệ quanh đó nhìn thì...cười ké=]]] Quản gia trông thấy:

- Từ khi mẹ bỏ đi cậu chủ chưa cười thế bao giờ! Cô bé đó thật tuyệt! Nếu cô bé có thể đem cậu Huy quay về biệt thự thì...- Ngài quản gia lớn tuổi cười mỉm hiền từ.
Một ngày trôi qua mau. Hôm nay nó thật vui. 1 phần vì nhờ bọn hắn 1 phần vì Seina. Nó mau chóng chìm vào giấc ngủ vì quá mệt...
- Huhu ba mẹ ơi đừng ngủ mà! Dậy đi ba ơi mẹ ơi- Nó khóc ré lên. Giấc mơ lại ám ảnh nó. Hắn phòng sát bên nghe được thì chạy qua ( hôm nay vui quá nó quên khóa cửa, Tuấn thì vì mệt nên ngủ o o lâu rồi)

- Sao thế? Tỉnh lại đi- Hắn lay lay nó

- Ơ là cậu à! hức!- Nó vẫn chưa thôi thút thít làm hắn thấy thương vì bộ dạng của nó, mồ hôi nhễ nhại nước mắt tèm lem. Và trông nó không khác gì hắn 7 năm trước.

- Uhm! Ổn rồi ngủ đi!- Hắn xoa đầu nó dịu dàng

- Phong!- Nó gọi làm hắn bất ngờ vì đây là lần đầu nó gọi hắn = tên và tha thiết như thế
- Nghe!

- Hát ru tui ngủ được không, hức- Nó vừa nói vừa thút thít- Nếu không thì tui cũng k dám phiền cậu
Hắn chợt nắm lấy tay nó và cất tiếng hát. Bình thường hắn hay gằn giọng nghe đáng sợ mà sao hát thì lại ấm áp thế nhỉ? Nó ngủ nhanh chóng. Hắn cứ hát cho tới khi nó thực sự ngủ say và thôi không sụt sịt nữa:

If our love was a fairy tale
I would charge in and rescue you

On a yacht baby we would sail
To an island where we’d say I do
And if we had babies they would look like you
It’d be so beautiful if that came true
You don’t even know how very special you are
You leave me breathless
You’re everything good in my life
You leave me breathless
I still can’t believe that you’re mine

You just walked out of one of my dreams

So beautiful you’re leaving me
Breathless- Shayne Ward
Hắn cứ nắm chặt tay nó mà ngủ quên luôn, nó k mơ thấy giấc mộng nữa. Thật yên bình cho tới nửa đêm...
< Huỵch!>
Tiếng đó là gì thế? Đoán đi m.n =]]
Sáng sớm tinh mơ. Tuấn lon ton đạp cửa phòng nó xông vào

- Thanh ới ời, dậy nào chúng ta cùng chuẩn bị đi chơi!!

Trước mắt cậu là cảnh tượng rất ư là \'\'trong sáng\'\'. Nó nằm ngủ trong vòng tay hắn, hai tay nó ôm lấy hắn, đầu thì gối trên tay hắn.
1s... Tuấn xem xét lại mắt mình có bị cái quái gì không
2s... đơ

3s... hít 1 hơi
- Các cậu đang làm gì thế hả? Sao lại ôm nhau ngủ? Sao tên này lại mò vào phòng Thanh hả?- Tuấn tách họ ra và \'\'tặng\'\' cho PHong 1 cú vào ௱o^ЛƓ
- Thằng này! Mới sáng sớm muốn ăn \'\'bơ\'\' à? Đỡ này!- Phong tỉnh và xáp vào Tuấn mà nhéo má P0'p mũi cậu

- Ưm! Sao tớ lại ngồi dưới đất- Nó lồm cồm bò dậy khi nghe tiếng ồn của hai tên đang \'\'nựng\'\' nhau

- Thanh à! Sao lại ngủ vs tên này? Sao cho hắn vào phòng mà không cho tớ? Bất công quá tớ không chịu đâu oa oa- Tuấn giả bộ khóc ầm lên, nó tưởng cậu khóc thiệt vì 2 cái má cậu đỏ ửng còn mũi thì sưng lên ( mới bị nhéo mà). Và nó hồi tưởng lại...

( Tua lại nhé ^^)
Hôm qua hắn qua ngủ với nó, hắn gục bên giường nó. Còn nó, vì cả ngày chơi vui quá+ thêm cái tật hay mớ của nó. Nó mơ thấy cảnh hùi chìu bọn nó giỡn trong hồ bơi, tay chân cứ quơ quơ nên lăn xuống giường lun ( Giải thích cho tiếng huỵch í ) . Còn hắn thì bị 1 vật nặng đè lên làm hắntỉnh luôn. Bó tay với con nhỏ này, lần đầu tiên có người trơ trẽn \'\'ôm\'\' hắn ngủ như thế đấy! Hắn tính gỡ ra thì nó lại vòng tay ôm chặt lấy hắn lun. Hại hắn mất ngủ cả đêm, gần sáng mới ngủ được á!
Tua lại hiện tại

\'\' Hèn gì hôm qua ngủ ngon ghê! Nghe thấy cái mùi thơm thơm quen quen! Còn ấm nữa\'\'- Mặt nó tự nhiên hơi ửng
- Oa oa!!

Sực quên thằng nhóc đang giãy đành đạch dưới đất. Nó chạy tới

- Thôi đừng khóc nữa! Tớ xin lỗi mà!
- Tớ không biết! Cậu bất công!- Tuấn phụng phịu
- Ax! Vậy giờ làm sao cậu mới hết giận?- Nó hỏi

Chỉ chờ có thế, Tuấn chồm tới kiss 1 phát vào cái má phúng phính của nó làm nó đơ như trái bơ. Ngồi ngẩn ra

- Hehe! OK, không giận nữa!- Tuấn le lưỡi và quay sang Phong cười đểu khiêu khích làm mặt hắn sa sầm lại- Thôi rửa mặt rồi ăn sáng nào Thanh!
- Sao hôm nay u ám vậy Phong?- Đăng hỏi khi thấy mây đen kéo tới trên đầu hắn, 2 mắt thì như con Panda. Nó thì mặt vẫn đỏ lựng còn Tuấn thì đang iu đời lắm.
- Không có gì, ăn thôi!- Phong nói mà trong đầu nghĩ: Tên Tuấn dám hớt tay trên của ta à >" Ăn xong, Jane được gọi để giúp nó sửa soạn đồ mang theo và make up
- Này Jane! Hôm nay chúng tôi về khu nghỉ mát ở ngoại ô nên make up kiểu Country nhé!- Tuấn cười
- Vâng thưa cậu chủ
Theo dõi page để cập nhật truyện hay