Tôi Nghe Nói, Cô Sẽ Là Người Mang Thai Hộ - Chương 27

Tác giả: Nguyen Thi Thuy

"Múc...múc cho Lâm Sâm ăn trước, từ nay đồ ăn của Tử Lạp đều phải thông qua dạ dày Lâm Sâm"
"Sao phải như vậy? Hai chúng con ăn chung cũng được mà"
Khuôn mặt Lâm Sâm khó hiểu nhìn chăm chăm bà hỏi lí do, bà cau mày, thẳng thừng quát.
"Lắm lời, còn không mau vào trong ăn, nhanh còn đến phần con bé"
Bà hối thúc chỉ tay, Lâm Sâm thở sâu bất lực thật sự chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh ôn hòa đứng dậy chậm rãi bước đi, Tử Lạp thấy thế cũng tính đi theo liền bị mẹ Lâm Sâm cản lại, khẽ giọng vui vẻ dặn dò. Chờ chút đợi Lâm Sâm ăn xong bác sẽ kêu người làm mang lên phòng.
Mục đích, dùng con trai làm chuột bạch lót đường cho Tử Lạp, chứ lỡ nhở lại bị bỏ thuốc thêm lần nữa nguy hại đến cả mẹ và con, Tử Lạp nghe xong mím môi gật đầu, không nói gì thêm.
30 phút sau, Sen mang cháo từ dưới nhà bếp lên tận phòng cho Tử Lạp, phải nói kể từ khi có thai Tử Lạp được đối xử không khác gì bà hoàng trong nhà, ngay cả hai ông bà phu nhân cũng hết lòng thương yêu cô.
Bây giờ không chỉ đơn thuần là người sinh con thuê mà Tử Lạp đã sắp trở thành con dâu của nhà họ Lâm.
...
Sen nhẹ nhàng đặt bát cháo lên bàn, định rời khỏi thì Tử Lạp gọi lại, bản thân cô có chút tò mò Hân Hân vì sao lại đi, Tử Lạp ngập ngừng lưỡng lự một lúc cũng quyết định hỏi.
"Chuyện...Hân Hân, Sen có biết không"
"Cái này..."
Sen bẽn lẽn lắc đầu, bà đã căn dặn dù cho có biết cũng phải tỏ ra như không hay, miệng lưỡi bép xép sẽ bị bà thẳng tay đuổi việc, Sen chỉ là kẻ ăn người ở trong nhà, mệnh lệnh của bà chủ sao dám làm trái? Thấy Sen như vậy Tử Lạp hiểu chuyện liền không hỏi nữa.
"Tôi chỉ hỏi vậy thôi, không có chuyện gì đâu, Sen làm việc tiếp đi"
Sen cúi đầu dạ vâng rồi quay người mở cửa rời đi.
(...)
Buổi tối, sau khi dùng cơm xong xuôi Lâm Sâm dìu Tử Lạp lên phòng nghỉ sao, một lúc, nghe điện thoại anh có tiếng chuông tin nhắn, Tử Lạp không hiếu kỳ nên cũng chẳng cầm lên xem vẫn chú tâm đọc sách.
Một lát điện thoại liền đỗ chuông inh ỏi, có người gọi đến , Lâm Sâm lại còn đang trong nhà vệ sinh, Tử Lạp lờ đi, cô không muốn xâm phạm quyền riêng tư bất kì ai, không bắt máy chuông cũng tắt, rồi lại tiếp tục reo, liên miên mấy cuộc.
Tử Lạp thở dài gấp vội quyển sách đặt xuống nệm bước chân đi lại cánh cửa khẽ gọi.
"Lâm Sâm, anh có điện thoại"
"Được, anh ra liền"
Dứt lời, Lâm Sâm ngắt vòi nước mở cửa mỉm cười bất ngờ hôn lên trán cô một cái
"Ai gọi thế"
Tử Lạp đỏ mặt lắc đầu, chỉ tay.
"Em không biết, điện thoại anh đằng kia"
Lâm Sâm đi lại cầm điện thoại lên, nhìn số hiển thị trên màn hình khiến anh có đôi chút chần chừ không muốn bắt máy, sau một hồi suy ngẫm anh cũng nghe, giọng hời hợt lạnh nhạt.
"Gọi anh giờ này có chuyện gì"
Nghe đầu dây bên kia là giọng phụ nữ, Tử Lạp mới sực nhớ đó là Hân Hân, Hân Hân khóc lóc thảm thiết, Tử Lạp đứng đó còn nghe. Cô im lặng từ tốn chầm chậm bước lại leo lên giường tiếp tục đọc sách, mắt thì nhìn đấy nhưng tâm lại đặt vào cuộc trò chuyện giữa Lâm Sâm và Hân Hân
Hân Hân van xin muốn Lâm Sâm đến ngay bây giờ hình như đã say? Lâm Sâm thẳng thắn từ chối, sau một hồi, Hân Hân hăm dọa sẽ tự vẫn nếu như Lâm Sâm không chịu đến gặp, anh bất lực.
"Em nhắn địa chỉ, anh đến liền"
Lâm Sâm cúp máy nhìn sang phía Tử Lạp.
"Anh đi một lát, em nghỉ ngơi trước đừng chờ anh"
Tử Lạp quay đầu cong môi cười dạ, nhìn Lâm Sâm vội vã hấp tấp cầm áo khoác chạy đi khiến lòng cô có chút không vui vẻ. Nhưng bản thân đã là gì đâu? Tử Lạp cũng chẳng có quyền ngăn cản.
"Tử Lạp, uống sữa đi con rồi nghỉ ngơi, nhưng Lâm Sâm đâu rồi"
"Dạ, Lâm Sâm ra ngoài có chút việc"
"Muộn thế này còn đi đâu"
Tử Lạp cầm ly sữa ngập ngừng không nói thêm gì nữa, trông thấy vậy bà ngồi xuống gặng hỏi.
"Hân Hân gọi nó đến hở"
"Cháu...cháu không rõ nữa ạ, chắc là Lâm Sâm có việc thật"
"Việc gì tầm này"
"Nhanh...vào thay đồ rồi đi với bác"
"Đi...đi đâu ạ"
"Đi đánh ghen"
Tử Lạp ngơ ngác đứng hình há hốc miệng, đây có phải phu nhân mà cô biết không? Còn chưa kịp trả lời đã bị bà kéo đi thay đồ, dẫn Tử Lạp nhanh chóng xuống lầu.
"Này? Khuya khoắt rồi không cho con bé ngủ dẫn nó đi đâu thế"
"Đi đánh ghen chứ đi đâu"
"Đánh ghen? Bà? Đầu đã hai thứ tóc, sống không bao lâu, không làm gương có sấp nhỏ, thân là phu nhân đánh ghen cái gì"
"Cứ gọi cho giang hồ, bảo họ giải quyết là được"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc