Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 198

Tác giả: Tô Hương Lan Sắc

Anh nghiêng đầu, tìm được đôi môi thủy nhuận của cô lại hôn lên lần nữa, thẳng đến khi cơn gió lạnh thổi qua sân thượng, nụ hôn này mới kết thúc, ôm cô tiến vào phòng.
Năm nay, trận tuyết đầu rơi xuống, đứt quãng rới tới năm mới.
Tết dương lịch, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc nghỉ buôn bán một ngày.
Ngày này, Nguyễn Miên Man khó có khi được ngủ nướng, rời giường ăn xong bữa sáng Tư Cảnh Lâm mang tới, đã bị anh đưa tới biệt thự.
Mùa đông bắt đầu, tự nhiên vẫn là ở biệt thự sẽ thoải mái hơn một ít, khác không nói, chỉ là trong đại sảnh có sô pha siêu mềm, siêu lớn, không giống ghế dựa cứng ngắc ở tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Tết dương lịch tuy rằng không quan trọng bằng tết Nguyên Đán, nhưng tốt xấu cũng là mở đầu một năm mới, vẫn cần cẩn thận trải qua, cho nên Tư Cảnh Lâm liền cùng cô và ông Ngô thương lượng tốt, cùng ngày sẽ đến biệt thự đón năm mới.
Bất quá, ông Ngô có chút việc đột xuất, cho nên đến chờ buổi chiều mới có thể tới, hiện tại biệt thự chỉ có hai bọn họ.
Mùa đông làm con người không tự giác lười nhác hơn, Nguyễn Miên Man tới đây, liền ôm gối nằm ở sô pha không nhúc nhích.
Tư Cảnh Lâm bưng trái cây cùng sữa bò nóng đặt trên bàn trà, ngồi xuống bên cạnh cô.
Với những động tác thân mật của anh đã thành thói quen, lúc anh ngồi xuống Nguyễn Miên Man cũng thuận thế dựa vào người anh.
"Em muốn vào trong phòng ngủ một lát hay không?" Tư Cảnh Lâm vuốt mặt cô hỏi.
Nguyễn Miên Man lắc đầu.
Tư Cảnh Lâm thấy vậy, cầm điều khiển từ xa mở TV, một bên cùng cô xem TV, một bên thỉnh thoảng bón cho cô một miếng trái cây.
Ăn trái cây, xem TV, cô không những không lên tinh thần, ngược lại xem xem, trực tiếp dựa vào người anh ngủ.
Tư Cảnh Lâm phát hiện, giơ tay đem âm lượng TV hạ đến mức thấp nhất.
Chờ đem người ôm vào trong ***, kéo chiếc chăn mỏng bên cạnh đắp lên cho cô, anh cúi đầu điềm tĩnh thưởng thức khuôn mặt khi ngủ của cô, thập phần hưởng thụ sự tín nhiệm cùng ỷ lại của cô với mình.
Cằm để ở trên trán cô nhẹ cọ một chút, Tư Cảnh Lâm một tay ôm cô, một cái tay khác lấy ra di động, xử lý một số coogn việc có thể giải quyết trên di động.1
Nguyễn Miên Man ngủ một giấc dậy, liền cảm giác thập phần ấm áp, duỗi tay vô ý thức ôm lấy eo anh, mới phản ứng lại mình đang ngủ ở chỗ nào.
Cô ngẩng đầu, Cảnh Lâm phát hiện cô tỉnh lại, cúi đầu nhìn qua.
"Tỉnh rồi?" Tư Cảnh Lâm buông di động, duỗi tay sửa sửa tóc thay cô.
"Dạ......"
Mới vừa tỉnh ngủ, từ trong cổ họng cô phát ra một tiếng lười biếng, ngay sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu, ở trên cằm anh hôn một cái.
Khóe môi người bị hôn trộm khẽ nhếch, đặt một nụ hôn ấm áp ở trên má trái của cô.
"Mấy giờ ạ?" Hỏi chuyện, đồng thời cô nửa ngồi dậy, chăn từ trên người rơi xuống trên đù*.
"Hơn 10 giờ."
Biết được mình dựa vào người anh ngủ lâu như vậy, Nguyễn Miên Man kinh ngạc qua đi, trong lòng có chút cảm động, nhịn không được lấy quà tặng từ túi bên cạnh đưa cho anh.
"Quà tặng năm mới?" Ngữ khí Tư Cảnh Lâm mỉm cười hỏi xong, thấy cô gật đầu, mở hộp ra.
Bên trong là một đôi nút tay áo bằng ngọc màu đen, chỉnh thể thiết kế thoạt nhìn rất không tồi.
"Anh rất thích." Khi nói chuyện anh trực tiếp cởi xuống nút tay áo đá quý tùy tay ném trên bàn trà, lại cẩn thận thay nút tay áo cô tặng.
Nguyễn Miên Man thấy anh cài xong một bên, giúp anh cài nốt bên còn lại, thuận tiện cầm lấy tay anh thưởng thức một hồi, phát hiện đúng là rất đẹp.
Nhận được quà của cô, Tư Cảnh Lâm cũng còn một phần lễ vật, một cái vòng cổ phỉ thúy tinh xảo.
Theo sau, Tư Cảnh Lâm để cô ở trên sô pha xem TV, chính mình đi vào bếp chuẩn bị cơm trưa.
Cơm trưa chỉ có hai người bọn họ, hai người ăn một bữa đơn giản, chờ đến buổi chiều ông Ngô tới, mới bắt đầu chuẩn bị bữa tiệc lớn.
Tết dương lịch so với Nguyên Đán tóm lại vẫn thiếu một chút không khí, náo nhiệt một ngày, cũng hết không khí.
Nhưng còn tuyết, rơi đến Tết dương lịch liền ngừng, cũng miễn cưỡng trải một tầng mỏng trên nóc nhà và dưới đất.
Nguyễn Miên Man đem tuyết trên sân thượng thu thập lại, nặn một người tuyết mini, cũng miễn cưỡng coi như được chơi tuyết.
Tuyết ngừng rơi, thời tiết ngược lại càng thêm lạnh, khi nói chuyện đều có thể phun ra sương trắng.
Tới gần ngày mồng tám tháng chạp, Nguyễn Miên Man cố ý cùng đi chợ với Chu Linh, mua không ít nguyên liệu nấu cháo mồng 8 tháng chạp trở về.
Ngày mồng tám tháng chạp, trời còn tờ mờ sáng, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc liền bay ra mùi hương nồng đậm, ngọt ngào.
Cửa chính mở ra, người đầu tiên đến chính là người bạn trai bà chủ - Tư Cảnh Lâm, tặng cô một nụ hôn chào buổi sáng, sau đó được ăn tới cháo mồng 8 tháng chạp mềm mại, thơm ngọt.
Cháo mồng 8 tháng chạp có gạo, gạo kê, đậu phộng, đậu xanh, đậu đỏ, hạt sen, củ ấu, mứt táo, nấu nhừ được múc vào trong chén, ở mặt ngoài rải lên chút đậu phộng, hạt dưa, hạt thông điểm xuyết, đẹp mà ngon.
Trừ bỏ cháo mồng 8 tháng chạp, Nguyễn Miên Man còn làm chút bánh hạt mè thịt bò và cuốn như ý mà Tư Cảnh Lâm thích.
Nhìn anh ăn hai miếng cháo, một miếng cuốn như ý ăn đến thơm ngọt, Nguyễn Miên Man trước đó đã ăn qua một chén cháo mồng 8 tháng chạp, giờ lại có chút đói bụng, xoay người múc cho chính mình nửa chén cháo ăn cùng anh.
Hai người ăn xong, ông Ngô đã tới, đối với cháo mồng 8 tháng chạp cô nấu khen không dứt miệng: "Ăn ngon, cháo mồng 8 tháng chạp này nấu thật tốt, thơm ngọt mềm mại, so với cháo mồng 8 tháng chạp trước kia ông ăn đều ngon hơn."
"Vậy ông ăn thêm hai chén." Nguyễn Miên Man cười nói.
Cuối cùng, ông Ngô đâu chỉ ăn thêm hai chén, thậm chí lấy hộp giữ ấm múc một hộp mang tới trường học, nói buổi trưa cũng muốn ăn cháo mồng 8 tháng chạp.
Ăn xong bữa sáng tiễn hai người đi làm, Nguyễn Miên Man đem cháo nấu chín lúc trước múc vào hộp giữ ấm, tiếp tục nấu cháo.
Rất nhiều khách hàng nhớ rõ hôm nay là ngày mồng tám tháng chạp, buổi sáng tỉnh lại liền suy nghĩ, liệu hôm nay bà chủ nhỏ có thể nấu cháo mồng 8 tháng chạp hay không, chờ tiến vào cửa hàng, lập tức liền cười rộ lên.
Cửa hàng không chỉ có cháo mồng 8 tháng chạp, hơn nữa cháo này còn là đồ tặng kèm, cái này làm cho khách hàng chưa chắc thiếu tiền mua một chén cháo nhưng dù chưa uống đến cháo, trong lòng liền thấy ấm áp hơn vài phần.
"Lại nói tiếp đã lâu tôi không ăn cháo, cháo bà chủ nhỏ nấu khẳng định ngon, hận hiện tại không phải là buổi trưa." Trong công ty, Trương San lười biếng mà mở ra app bánh trôi cơm hộp nhìn thoáng qua, nhỏ giọng nói.
Đồng nghiệp nữ bên cạnh cô gật đầu: "Tôi cũng đã lâu không ăn cháo, chủ yếu cháo trên app cơm hộp thực sự không thể ăn, mới vừa đưa tới nóng hổi còn miễn cưỡng có thể ăn vào, để một hồi liền có xu thế biến thành nước, nhìn liền không muốn uống rồi."
"Đúng vậy, chính là bởi vì như vậy, mỗi lần tôi muốn uống cháo cũng không nghĩ đặt trên app cơm hộp, bất quá cháo của bà chủ nhỏ khẳng định là dùng nguyên liệu thật mà hầm, có thể uống đã ghiền." Trương San nói.
Nói chuyện phiếm hai câu, các cô bắt đầu nỗ lực làm việc, thẳng đến thời gian đặt cơm, không hẹn mà cùng cầm lấy di động, vôi vàng thanh toán đơn hàng đã chọn sẵn trong giỏ mua sắm.
Đặt đơn thành công, các cô liếc nhau, cùng nở một nụ cười.
Vừa tới giờ nghỉ không bao lâu, các cô rốt cuộc nhận được cơm hộp chờ mong đã lâu.
Cơm chiên thường xuyên ăn để sang một bên, trước đem cháo đặt đến trước mặt mở nắp ra, mùi hương bay ra, đồng thời lộ ra cháo màu đỏ sậm bên trong.
Trên đường giao cơm tới đây không tránh được xóc nảy, quả rải phía trên có chút bị chìm xuống, bất quá thoạt nhìn vẫn rất mê người như cũ.
"Cháo mồng 8 tháng chạp, ngửi thơm quá a!" Còn đồng nghiệp còn chưa nhận được cơm hộp hoặc là không đặt cơm ngoài ngửi được mùi thơm, say mê hít sâu một hơi.
"Đâu chỉ ngửi thơm, ăn lên càng mềm mại, thơm ngọt, siêu siêu ngon!" Hai miếng cháo xuống bụng cả người đều ấm áp hơn, Trương San nói.
"Chia cho tôi một chút, chia cho tôi một chút." Có nữ đồng nghiệp không đặt được cơm hộp thừa dịp cô vừa mới ăn, vội cầm lấy cái ly dùng một lần lại đây.
Hôm nay là tiết mồng tám tháng chạp, Trương San phân hơn nửa ly cho cô ấy.
"Ưm, cháo này xác thật hầm ngon, vừa phải, ăn lên vừa thơm vừa mềm." Nữ đồng nghiệp ăn non nửa ly, *** môi khẳng định nói.
Đồng nghiệp khác bị thèm đến, lập tức quyết định, đi ra ngoài mua cháo mồng 8 tháng chạp ăn.
Khách hàng trên app cơm hộp ăn được cháo mồng 8 tháng chạp, khách hàng tới trong tiệm cũng ăn đến.
So với cơm hộp mất thời gian giao hàng xóc nảy, ở trong tiệm, đặt ở trong chén sứ men xanh cháo mồng 8 tháng chạp càng thêm xinh đẹp, không ít khách hàng đều cố ý chụp ảnh đăng trong vòng bạn bè.
Còn có người trong hẻm hồ Lô, nghe nói tiệm cơm chiên Hạnh Phúc nấu cháo mồng 8 tháng chạp, cố ý chạy tới tưởng mua một ít mang về cho người trong nhà ăn.
Cháo mồng 8 tháng chạp có ý nghĩa ấm áp, khỏe mạnh, cảm ơn, kết duyên Nguyễn Miên Man cũng không chuẩn bị lấy ra bán, chỉ cần không phải muốn múc một nồi to về nhà, đều không thu tiền, thậm chí hàng xóm xung quanh chỉ cần tớitrong tiệm, mặc kệ có mua gì hay không đều có thể uống một chén cháo mồng 8 tháng chạp nóng hầm hập.
"Cháo mồng 8 tháng chạp này nấu đến thật tốt, năm ngoái tôi ở nhà nấu cháo mồng 8 tháng chạp, cũng không thiếu nguyên liệu, nhưng mà nấu không ra cái vị này."
"Còn phải nói, bà chủ người ta chính là đầu bếp chuyên nghiệp."
"Đưa tặng cháo đều dùng nguyên liệu tốt như vậy, bà chủ nhỏ thật là quá tốt bụng."
"Uống ngon, cháo này uống ngon thật, thơm ngọt mềm mại."
"Cháo mồng 8 tháng chạp này thật không tồi, uống xong cả người đều ấm áp."
Khách hàng ở trong tiệm uống cháo, đối với cháo mồng 8 tháng chạp đều khen không dứt miệng.
Hơn 2 giờ, đầu hẻm Hồ Lô.
Một người lính cứu hỏa trên mặt có vài vệt đen đen ngồi xổm ở ven đường, bưng một chén cháo mồng 8 tháng chạp uống đến ngon lành, biểu tình trên mặt tràn đầy hưởng thụ.
"Tên nhóc này một mình tránh ở chỗ này uống cái gì đấy?" Một lính cứu hỏa khác đi tới, vỗ bả vai hắn.
"Cháo mồng 8 tháng chạp, uống quá ngon." Lính cứu hỏa đang ngồi xổm trên mặt đất liền đứng lên nói.
"Cháo mồng 8 tháng chạp từ đâu ra?" Hỏi xong, hắn duỗi tay đoạt lấy cái chén, ngửa đầu đổ một miếng to vào trong miệng, tạp tạp miệng, "Xác thật ngon, cậu mua ở đâu? Tôi cũng mua một chén."
Đang chuẩn bị ăn cơm trưa đột nhiên có báo động, bận rộn đến bây giờ còn chưa có ăn cơm, người này lúc trước còn không có cảm giác gì, một ngụm cháo mồng 8 tháng chạp này xuống bụng, bụng lập tức kêu lên.
"Ai! Anh uống một ngụm là được, chừa cho tôi chút...... Cái này không phải là mua, là bà lão bên cạnh kia cho tôi." Nói xong, lính cứu hỏa kia thấy bà lão ngồi ở trên xe ba bánh đang dùng vẻ mặt hiền từ cười nhìn bọn họ, ngượng ngùng mà gãi gãi đầu.
Người lính cứu hỏa tranh cháo lúc này cũng phát hiện tầm mắt của bà lão, khuôn mặt ngăm đen chớp mắt đỏ lên, nhìn bà lão thiệt tình khen nói: "Bà ơi, cháo mồng 8 tháng chạp bà nấu thật thơm!"
Bà lão xua xua tay nói: "Này không phải bà nấu, là cửa hàng ở trong ngõ nhỏ kia đưa, hai cô gái trong tiệm kia rất tốt bụng, mấy cậu có thể đi nhìn xem."
Bà không phải là hộ gia đình trong hẻm Hồ Lô, vốn là tới đầu hẻm bên này bán đồ ăn, người trong ngõ nhỏ thấy bà ngồi ở chỗ này gió lạnh vèo vèo, nói cho bà biết bên trong có cửa hàng tặng cháo mồng 8 tháng chạp, bảo bà đi uống một chén làm ấm thân thể.
Bà đi theo, phát hiện cửa hàng tặng cháo mồng 8 tháng chạp hương vị đặc biệt tốt, vốn dĩ muốn giữ nửa chén mang cho bạn già ăn, kết quả cô gái trong tiệm biết, lại đưa cho bà thêm một chén.
Mới vừa rồi bà nhìn đến lính cứu hỏa mới vừa cứu xong một đám cháy, mặt cũng chưa lau khô, nhịn không được liền đem bát cháo kia đưa cho hắn, lúc này thấy hai người chia nhau ăn một chén cháo, vội tới nói cho bọn họ.
"Cảm ơn bà."
Hai lính cửu hỏa nói lời cảm ơn, nhịn không được chạy đi tìm đội trưởng của bọn họ.
"Thật sự, cháo mồng 8 tháng chạp kia đặc biệt hương, đời này tôi cũng chưa uống qua cháo mồng 8 tháng chạp ngon như vậy!"
"Đúng vậy, cháo đó hầm vừa thơm vừa mềm, ăn vào trong miệng đặc biệt thơm ngọt, hơn nữa uống xong cả người đều ấm áp."
Bọn họ vốn dĩ vừa làm xong chuẩn bị ở xung quang tìm một chỗ lấp đầy bụng rồi trở về, lại nghĩ đến hôm nay là ngày mồng tám tháng chạp, đội trưởng không do dự liền đồng ý, mang theo người hướng vào ngõ nhỏ.
Một thân đồng phục của lính cứu hỏa vẫn hấp dẫn ánh mắt của người khác, bọn họ mới vừa bước vào ngõ nhỏ, liền có người già tiến lên hỏi thăm, nghe nói bọn họ mới vừa dập một đám cháy ở gần đây, lại đây tìm chỗ ăn cơm, thập phần nhiệt tình dẫn đường cho bọn hắn.
"Tôi nói với mấy cậu, cơm chiên Đông Đông làm đặc biệt ăn ngon, hơn nữa còn nhiều loại, đúng rồi, mấy người trẻ tuổi các cậu thích ăn thịt, món kho nhà này cũng ngon, cái gì giò heo kho, đù* gà kho, chân vịt kho đều có, cũng không biết lúc này đã bán hết hay chưa......"
Nghe bà lão dẫn đường thao thao bất tuyệt giới thiệu, mấy người lính cứu hỏa vốn dĩ đang đói bụng, hiện tại thi nhau nuốt nước miếng.
Cũng may tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cũng không xa, đi một chút liền đến.
Thời điểm này, trong tiệm đã đóng cửa, bất quá bên trong còn ngồi không ít khách.
Đội trưởng nhìn đến trong tiệm chỉ còn một bàn, không khỏi nói: "Này, hình như không đủ chỗ cho chúng ta......"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc