Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 118

Tác giả: Tô Hương Lan Sắc

Nguyễn Miên Man theo bản năng lắc đầu: "Là lớp trưởng cấp ba, trừ bỏ lần trước hop lớp, đây là lần thứ hai gặp mặt, em cũng không biết hắn vì cái gì đột nhiên tới tìm rồi nói mấy câu không thể hiểu được như vậy."
Cô nói xong, nghĩ đến người nọ còn ác ý hãm hại anh, lại nói: "Hắn đại khái là đầu óc có vấn đề, anh đừng đem lời hắn nói để ở trong lòng." . TruyenHD
Tuy rằng cảm thấy hắn phàm là có đầu óc, cũng sẽ không lại đến tiếp, Tư Cảnh Lâm vẫn nói: "Hoặc là lần sau hắn lại qua đây dây dưa, nhớ rõ nói với anh."
"Hắn nếu là dám tới tiếp, thả Quả Quýt Nhỏ đến cào ૮ɦếƭ hắn!" Nguyễn Miên Man sờ sờ đầu mèo béo đang tò mò đem đầu hướng vào túi rau dại.
Tư Cảnh Lâm nhìn về phía mèo béo, cảm thấy nó hôm nay biết bảo vệ chủ nhận, biểu hiện xác thật không tồi, nghĩ lần sau có thể mang chút khen thưởng cho nó.
"Đúng rồi, ngày mai anh cùng ông Ngô lại đây ăn cơm chiều được không?" Nguyễn Miên Man nghĩ ông Ngô đã trở về, vừa lúc có thể đem tiền trả ông, cũng coi như là hiểu rõ một cọc tâm sự của mình.
Tư Cảnh Lâm tự nhiên sẽ không cự tuyệt, đặc biệt là nhìn ra cô tựa hồ có tâm sự.
Vài phút sau, Chu Linh đi vào trong tiệm, nhìn thấy người buổi trưa mới ở trong tiệm cơm nước xong rời đi không bao lâu lại rới, chào hỏi xong trong lòng cảm thấy có điểm kỳ quái.
"Lát nữa anh có bận không? Có muốn ăn xong cơm chiều rồi mới đi không?" Nguyễn Miên Man hỏi.
Tư Cảnh Lâm thật ra rất muốn ở lại ăn cơm chiều, bất quá nửa giờ sau có cuộc họp quan trọng, thật không thể lùi lại được.
"Lát nữa có cuộc họp, ngày mai rồi nói sau."
"Vậy được." Nguyễn Miên Man nói, đứng dậy đưa anh đi ra ngoài.
Trước khi rời đi, Tư Cảnh Lâm nhắc nhở nói: "Có chuyện gì lúc nào cũng có thẻ gọi điện cho anh."Nguyễn Miên Man gật đầu, lộ ra vài phần ngoan ngoãn, làm Tư Cảnh Lâm nhịn không được giơ tay vuốt vuốt đỉnh đầu cô.
Vuốt một chút liền khắc chế mà thu hồi tay, anh hỏi: "Đã dồng ý viết chữ tặng anh, có phải tới giờ đều chưa có luyện qua hay không?"
Phim truyền hình, tiểu thuyết quá hay, trò chơi trong di động nhỏ cũng chơi quá vui, bận rộn xong có thời gian nhàn rỗi đều chơi những cái đó, Nguyễn Miên Man hơi chột dạ mà liếc anh một cái nói: "Em còn chưa có luyện tốt, chờ luyện tốt liền viết cho anh."
"Vậy anh chờ." Tư Cảnh Lâm nói xong, mỉm cười liếc nhìn cô một cái rồi xoay người rời đi.
Trong tiệm, Chu Linh nhìn hai người trò chuyện, trong lòng bỗng nhiên có một suy nghĩ, chờ Nguyễn Miên Man tiến vào nhịn không được nói: "Cô chủ, em cùng......"
Nói đến một nửa, nghĩ bọn họ mặc dù có chút dấu hiệu nhưng đại khái quan hệ cũng còn chưa có làm rõ, chính mình cần gì phải nhiều lời, lại lắc đầu, dưới ánh mắt nghi vấn của Nguyễn Miên Man nói: "Không có gì."
***
Ngày hôm sau còn chưa tới 10 giờ rưỡi sáng, một đám người thèm tôm hùm đất đã sớm chờ ở trong tiệm từ lâu, chuẩn bị đến thời gian liền đoạt lấy, còn có khách hàng thập phần khoa trương phát động người thân, bạn bè cùng nhau đoạt.
Lại phát hiện trong tiệm thông báo, buổi chiều ngày mai không buôn bán, trong lòng bọn họ cả kinh, lập tức muốn đi khu bình luận kháng nghị, chờ phát hiện số lượng hai mươi phân tôm hùm đất cũng không có giảm bớt, lúc này mới cảm thấy được trấn an chút.
Mười giờ rưỡi, trong tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, Nguyễn Miên Man đã bắt đầu chiên cơm, cơm hộp trưa ngày mai toàn bộ đã được đặt trước hết.
Người ςướק được tôm hùm đất vui mừng hết sức, ở khu bình luận khoe khoang, chọc đến những người không ςướק được đỏ mắt ghen tỵ.
Đại khái là nhìn không thuận mắt bọn họ đắc ý như vậy, một ít khách ςướק được tôm hùm đất hôm nay cũng chạy tới góp vui, tỏ vẻ sẽ chụp nhiều ảnh để chia sẻ cùng bọn họ.
Hai cô gái vừa mới dọn đến hẻm Hồ Lô trưa hôm nay đã đến trong tiệm từ sớm chuẩn bị ăn cơm chiên, trong quá trình chờ cơm, các cô nhịn không được xem khu bình luận trong tiệm một chút, liền nhìn thấy những người khách đó đặt được cơm hộp mà khoe khoang.
"Ha! Còn không phải là tôm hùm đất sao, ngươi xem bọn họ đều khoe khoang như vậy, nếu là nói cho bọn họ, ngày hôm qua chúng ta đã ở trong tiệm ăn qua rồi, bọn họ chẳng phải là muốn hâm mộ tới ૮ɦếƭ?" Cô gái tóc ngắn nhỏ giọng nói.
Bạn cô xua tay nói: "Đừng, nói ra không phải cho bà chủ thêm phiền toái sao? Đến lúc đó những người này đều chạy đến trong tiệm đòi bà chủ bán tôm hùm đất thì phiền."
"Tớ chỉ nói thế thôi, mới không ngốc nói cho bọn họ đâu!"
Chờ Chu Linh bưng cơm chiên của các cô ra, các cô lập tức liền không rảnh để nói chuyện nữa.Trong lúc các cô ăn cơm, trong tiệm tới tới lui lui đã thay đổi vài lượt shipper, theo sau bắt đầu có khách hàng khác tới đây.
Hơn 12 giờ, ba cô gái trẻ tầm hơn 20 đi vào cửa hàng.
Cầm đầu là một cô gái mặc đồ đen, tóc ngắn năng động, thoạt nhìn có một vẻ đẹp trung tính.Cô ta đánh giá ngôi nhà có chút cũ, lại nhìn nhìn nhà chính bên trong dùng làm mặt tiền cửa hàng, đuôi lông mày nhẹ nhướng.
"Mở một cửa hàng cũ nát như vậy cũng dám đắc tội Hứa đại tiểu thư của chúng ta?" Đi theo cô, một cô gái mặc quần áo màu xanh lục dùng biểu tình có chút khinh thường nói.
Chu Linh đem hai phần cơm hộp đưa cho nhân viên giao cơm xon, liền nhìn thấy mấy người đứng ở cửa.
Mặc dù không biết là ai, nhưng từ quần áo, trang sức cùng trang điểm của các cô liền không khó để nhìn ra, điều kiện gia đình của các cô hiển nhiên rất tốt.Bất quá có đám người phú nhị đại như Triệu Hữu Vi thường xuyên tới trong tiệm ăn cơm, Chu Linh đối với các cô cũng không có cảm giác quá lớn.
"Đi, vào xem."Cô gái mặc đồ đen cầm đầu vừa nói ra, hai cô gái phía sau lập tức cùng nhau đi vào.
Chu Linh thấy các cô rốt cuộc tiến vào, đón tiếp nói: "Hoan nghênh quang lâm, xin hỏi các cô muốn ăn cái gì?"
"Chúng ta mới......" Cô gái mặc váy xanh một câu còn chưa nói xong, đã bị cô gái đồ đen nhìn lướt qua, lập tức liền ngậm miệng.
Thấy cô nói đến một nửa bỗng nhiên dừng lại, Chu Linh nghi hoặc mà liếc nhìn cô một cái, ngay sau đó vẫn dẫn các cô tới một cái bàn trống ngồi xuống, sau đó đem thực đơn đưa qua.
Hiện giờ trong tiệm trừ bỏ các loại cơm chiên, chỉ có canh rau xanh đậu hủ, canh tam tiên, canh khổ qua, đậu phộng rang, nộm dưa chuột, khổ qua xào trứng cùng khổ qua xào thịt.
Còn khổ qua nhồi thịt cùng tôm hùm đất xào cay, cái trước Nguyễn Miên Man không muốn làm, cái sau hiện tại trừ bỏ yến tiệc, bên ngoài cũng có hạn mức bán ra mỗi ngày.
"Cơm chiên lạp xưởng khoai tây, canh tam tiên, đậu phộng rang, nộm dưa chuột, khổ qua xào trứng, khổ qua xào thịt." Cô gái áo đen báo xong, đem thực đơn đưa cho hai người đi cùng, "Muốn ăn cái gì tự mình chọn."
Hai người còn lại tựa hồ không có hứng thú, chỉ gọi một phần cơm chiên Dương Châu.Chờ Chu Linh thu hồi thực đơn xoay người đi vào phòng bếp báo đồ ăn, cô gái váy xanh nhịn không được hỏi: "Lệ Nam, chúng ta không phải lại đây thay Mộng Nguyệt trút giận sao? Như thế nào còn ngồi xuống ăn cơm?"
Lệ Nam thưởng thức ly nước trong tay nói: "Cô không cảm thấy đồ ăn nhà này hương vị còn rất thơm sao?"
Dù sao vừa rồi cô ở cửa ngửi được cái mùi hương này, tức khắc liền đói bụng, nếu đói bụng, nhưng không được ăn cơm, rốt cuộc trời đất bao la, nên lấy việc lấp đầy bụng là lớn nhất.
Cô gái áo xanh có chút cảm mạo không ngửi được, cô gái áo vàng bên cạnh cái thật ra cũng gật đầu tán đồng: "Xác thật rất thơm, bất quá có đôi khi đồ ăn ngửi thơm, ăn lên chưa chắc thơm như vậy."
"Nếm thử lại nói."
Mấy người các cô, hiển nhiên lấy Lệ Nam làm trung tâm, cô nói xong, hai người khác liền không nói cái gì nữa, chỉ có cô gái váy xanh, đánh giá cửa hàng này, trong mắt lộ ra vài phần chướng mắt.
Canh tam tiên, đậu phộng rang, nộm dưa chuột đều là những món chuẩn bị từ trước, Chu Linh tiến phòng bếp, không tới một hồi liền bưng ba món này ra trước.Hai món khác liền chưa nói, canh tam tiên vừa lên bàn, mặc dù cô gái áo xanh có chút nghẹt mũi, cũng ngửi được mùi thơm mê người.
Trước không nói hương vị như thế nào, chỉ là mùi hương cùng màu sắc này đã thập phần mê người, Lệ Nam không nói hai lời rút ra chiếc đũa.
Cô gắp một viên đậu phộng ném vào trong miệng trước, nhai nuốt xuống, hương giòn vị thơm kia tức khắc làm trước mắt cô sáng ngời.Chịu ảnh hưởng của ông cô, bình thường không có việc gì cô cũng thích uống hai chén, loại đồ nhắm rượu như đậu phộng này, cô cũng ăn không ít, nhưng hương vị đĩa bàn đậu phộng này, lại so với những đĩa đậu phộng trước đó ăn qua đều ngon hơn rất nhiều.
Ăn được mấy viên đậu phộng, cô lại nếm miếng nộm dưa chuột, thanh thúy hàm tiên lại lần nữa chinh phục đầu lưỡi cô, làm cô với cái chén đang bốc hơi bỗng nhiên chờ mong hơn, dù mùa này kỳ thật không quá hợp để ăn đồ nóng như vậy.
Hai người còn lại nhìn cô nhanh chóng nhét đậu phộng cùng dưa chuột vào trong miệng, một cái tay khác cũng không nhàn rỗi, bắt đầu múc canh, nhất thời có chút hai mặt nhìn nhau.Ngon tới như vậy sao?
Những người như các cô, ngày thường cái gì ngon mà còn chưa ăn qua, thấy cô đem hai món ăn đơn giản như vậy ăn đến ngon lành, hai người hoài nghi, đồng thời tò mò rút ra chiếc đũa chuẩn bị nếm một ngụm.
Nhưng mà, chiếc đũa của hai cô còn chưa có duỗi đến cái đĩa, Lệ Nam đã bảo vệ đồ ăn của mình: "Muốn ăn tự mình gọi!"
Thấy cô từ trước đến nay rất hào phóng còn bảo vệ đồ ăn như vậy, hai người càng thêm tò mò, kêu Chu Linh gọi thêm một phần.
Thực mau, đồng dạng ba món được đặt lên bàn."Đậu phộng thế nhưng còn có thể ăn ngon như vậy!" Trước nếm qua đậu phộng rang, cô gái áo vàng nhịn không được cảm thán.
Cửa hàng chỉ lớn như vậy, khách ở hai cái bàn cạnh đó nghe được những lời này của cô, lập tức không tiếng động cười rộ lên, đoán những cô gái gái này khẳng định là lần đầu ăn món ăn nhà này, không giống bọn họ là khách hàng quen, hiện tại đã bình tĩnh.
Xác thật ăn rất ngon, trách không được lúc trước Hứa Mộng Nguyệt lấy tiền cũng không áp được cửa hàng này.Cô gái áo xanh không nói chuyện, trong lòng lại nhịn không được suy nghĩ.
Chờ lúc sau, cơm chiên lạp xưởng khoai tây, cơm chiên Dương Châu, khổ qua xào trứng, khổ qua xào thịt các cô gọi được đưa lên, phát hiện cửa hàng này mặc kệ làm cái gì đều mỹ vị như vậy, ba người đã ăn đến mức không cả ngẩng đầu.
Còn mục đích đến đây? Đó là cái gì? Có quan trọng hơn mỹ thực sao?
Lệ Nam ăn được khổ qua, bởi vì khi cô còn nhỏ bà cô thích làm, cho nên đều ăn thành thói quen.Nhưng đây vẫn là lần đầu cô ăn đến khổ qua ngon như vậy, vừa giòn vừa mềm, vị cay đắng lại rất nhạt, mặc kệ là xào cùng trứng gà hay là xào cùng thịt đều đặc biệt mỹ vị.
Còn có cơm chiên lạp xưởng khoai tây, lạp xưởng ăn ngon liền tính, bên trong khoai tây cũng thơm hết sức, hoàn toàn dừng không được.
Lệ Nam ăn uống vốn dĩ không kiêng ăn như những cô gái khác, lúc này còn có nộm dưa chuột là món ăn kϊƈɦ thích vị giác cô ăn uống càng thêm nhiều.
Chưa tới một giờ, cô liền giải quyết mấy món mình gọi, bao gồm cả canh tam tiên.
"Quả thực là mỹ vị nhân gian!" Lệ Nam xoa miệng cảm thán, hối hận không sớm tới đây một chút.
Hai người bên cạnh cũng mới ăn xong nhiều món như vậy, hiện tại đến một câu cũng không muốn nói, cùng nhau gật đầu.
"Tôi nghe nói nhà này hình như còn nhận làm yến tiệc, có việc này hay không?" Lệ Nam hỏi các cô.
Cô gái váy xanh không quá xác định gật đầu: "Hình như vậy."
"Kêu người phục vụ lại đây hỏi một chút không phải xong sao." Cô gái áo vàng nói.
Các cô còn chưa có mở miệng kêu "Người phục vụ", một khách nam bàn bên cạnh chủ động quay đầu lại đây nói: "Trong tiệm xác thật có nhận yến tiệc, lúc trước có người phát sóng trực tiếp, nhìn đặc biệt mê người, các cô nếu là không thiếu tiền, ăn một bàn tiệc này tuyệt đối không thiệt...... Chính là cái này."
Đại khái là nhìn thấy người đẹo, nam khách hàng theo bản năng thập phần nhiệt tình, còn dùng di động của mình đem video phát sóng trực tiếp tìm ra cho các cô xem.
Lộc cộc......Lẽ ra vừa mới đã ăn no, nhưng mà nhìn video này đã được chỉnh sửa, càng thêm mê người, Lệ Nam nhịn không được nuốt nước miếng.Tư thái này, so với những đại tiệc cô từng ăn qua lúc trước đều chẳng thiếu gì.
Lệ Nam trong lòng nghĩ, xem xong video, lập tức gọi người phục vụ từ phòng bếp ra nói: "Chúng tôi muốn đặt yến tiệc!"
Nếu là trước khi ăn cơm, hai người khác trêи bàn khẳng định muốn nói thầm hai câu, nhưng lúc này cả đầu các cô đều là mỹ thực trong video vừa mới xem, về thân ảnh bạn bè đã sớm bị đè ở trong một góc, hiện tại ngược lại chờ mong mà nhìn người phục vụ kia.
Chu Linh nghe vậy, xin lỗi nói: "Cái này tôi không làm chủ được, các cô khả năng phải cùng bà chủ thương lượng."
"Vậy bà chủ của cô khi nào rảnh?" Lệ Nam hỏi.
Chu Linh trả lời nói: "Sớm nhất cũng phải sau hai giờ rưỡi."
Lệ Nam nhìn thời gian, hiện tại đã hơn một giờ, cũng chính là lại chờ một lát thôi: "Được, chúng tôi ở đây chờ một lát."
Cô nói xong, bảo hai cô bạn cầm di động bồi cô chơi game, hiển nhiên là chuẩn bị vừa chơi vừa chờ.Nguyễn Miên Man nghe Chu Linh nói có khách hàng muốn đặt yến tiệc còn chờ ở trong tiệm, mới vừa đóng cửa liền trực tiếp từ phòng bếp đi ra ngoài.
"Xin chào." Nguyễn Miên Man nhìn về phía ba cô gái còn lại trong tiệm, tầm mắt ngừng ở cô gái đồ đen lâu hơn chút.Từ khi cô đến hiện đại, thật ra gặp qua không ít cô gái tóc ngắn, nhưng ngắn như vậy vẫn là lần đầu thấy, đặc biệt là không những không khó coi, còn có loại mỹ cảm không thể nói tới thành lời, cũng trách không được cô sẽ nhìn thêm mấy cái.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc