Tích Ý Kéo Dài - Ngoại Truyện 07

Tác giả: Thủy Cổ Nguyệt

Nhà có thai phụ
Mang thai tuần thứ 7 – Tính tình của bà mẹ tương lai
Nói thật, Dung Ý chẳng hề được hưởng thụ quá trình mang thai yên ổn, thật sự là vô cùng mệt mỏi. Lúc mới có thai, phản ứng đặc biệt nghiêm trọng, ghê cổ, choáng váng đầu. Cái gì cũng không muốn ăn, nhưng lại bắt buộc chính mình nuốt vào. Có những lúc đói tưởng chừng da bụng dính da lưng đến nơi rồi, nhưng ăn vào chưa đầy 2 phúc đã không chịu nổi, thường xuyên lâm vào cảnh nửa đêm phải đứng dậy đi tìm đồ ăn. Không thể không xin nghỉ phép dài hạn để ở nhà tĩnh dưỡng, tâm tình cũng trở nên không tốt, người lãnh hậu quả đương nhiên là Lý Tịch.
Thậm chí có hôm nửa đêm nàng còn đánh thức Lý Tịch đang ngủ say yêu cầu anh ra phòng khách ngủ, nguyên nhân là không chịu nổi mùi bạc hà trên người anh. Trước kia mỗi lần ngửi hương thơm này, nàng cảm thấy vô cùng dễ chịu, không hiểu sao đến giờ lại cảm thấy chán ghét đến thế. Lý Tịch còn buồn ngủ mất vài giây mới phản ứng lại, đứng lên, đắp lại chăn cho nàng, cầm gối qua phòng giữ quần áo lấy thêm chăn liền đi ra ngoài, trước khi đóng cửa còn quay đầu lại dặn dò, “Em không được tung chăn ra đâu đấy. Ngủ ngoan nhé!”. Nói thật, nhìn anh chống gậy lắc lắc lắc lắc đi ra ngoài, Dung Ý nằm trên giường cũng cảm thấy khổ sở, nhưng lại không có cách nào khác, phụ nữ có thai là lớn nhất, hoặc là, cục cưng trong bụng là lớn nhất, đành mặc kệ, tiếp tục ngủ.
Mang thai tuần thứ 10 – Ông bố tương lai H**g phấn mà khẩn trương
“Dung Ý à, địa vị thiếu phu nhân càng ngày càng vững chắc a, nếu con đầu lòng lại là con trai, haha, chắc chắn vị trí trong Lý gia không tồi đâu…” Cổ Duyệt nghe được tin nàng mang thai liền H**g phấn như con gà trống choai. Cổ Duyệt vốn sống trong gia đình Trần Vĩ là điển hình của việc trọng nam khinh nữ. Mẹ chồng Cổ Duyệt thấy cô sinh con gái cũng ngầm tỏ vẻ mất hứng, điều này khiến cho Cổ Duyệt cũng canh cánh trong lòng.
“Con gì chẳng được, sinh con trai hay con gái làm sao mà tính trước được, đừng mất công suy nghĩ làm gì… Thôi, sếp đến rồi, lúc khác nói chuyện sau nhé!” Đầu bên kia Cổ Duyệt buồn bực, rõ ràng là gọi điện thoại ở nhà, sao lại có sếp đến được cơ chứ?
Dung Ý buông điện thoại cố định xuống, nhìn Lý Tịch mở cửa tiến vào, sở dĩ gọi anh là “Sếp” là vì từ khi biết nàng có thai trở đi, nàng phát hiện ra anh chẳng khác nào ông chủ trong công ty, mở miệng là nhắc đến mười điều không cho phép, mười điều không được, càng làm cho người ta không thể nề hà. Nàng xoè tay ra nói, “Em rất tự giác a, không dùng di động, không nói chuyện điện thoại quá 20 phút.”
8 tuần đầu tiên mang thai là giai đoạn khó khăn nhất, vì đây là giai đoạn dễ sảy thai, qua 8 tuần này thì nguy cơ giảm đi nhiều. Trước khi từng có lần nghe bác sĩ nói qua, có lẽ là dặn dò phải cẩn thận gì đó, cho nên Lý Tịch đặc biệt khẩn trương, tuần trăng mật cũng vì vậy mà gián đoạn. May mà 8 tuần lễ trôi qua vô cùng an ổn, hiện tại nàng cũng đã ít nôn nghén, dù sao cũng đã qua thời kỳ mẫn cảm, có thể ăn ngủ được, cuộc sống không có gì khác so với trước kia.
“Có thật không?” Anh vừa *** khoác ném lên thành ghế, vừa ngồi vào cạnh Dung Ý, hai tay đặt lên cái bụng đã hơi hơi nhô lên của nàng, “Ôi chao, nửa ngày không gặp con gái cưng mà nhớ quá đi mất…” Vừa nói vừa động tay động chân ở bụng nàng.
Khoé miệng nàng nhíu nhíu đầy vẻ bất đắc dĩ. Không biết bao nhiêu lần nói với anh rồi mà anh vẫn gọi đứa bé trong bụng là con gái cưng. Mới hơn 10 tuần, thai nhi vừa thành hình, đi siêu âm cũng chỉ nhìn thấy một khối nhỏ, làm sao biết là giới tính gì chứ? Nhưng Lý Tịch vẫn cố tình coi như không biết, thể hiện rõ mong muốn có con gái của mình.
Còn nhớ rõ lúc nàng đi siêu âm lần thứ hai ở tuần thứ 9, vừa lấy ảnh chụp anh vừa hỏi bác sĩ, “Nhìn giống con gái, chắc chắn là con gái, phải không?” Khiến cho bác sĩ không biết nên khóc hay nên cười, “Thật xin lỗi tiên sinh, hiện tại tôi chưa thể trả lời vấn đề này. Đợi qua 20 tuần, các bộ phận hình thành rõ thì mới có thể biết được.” Dung Ý cảm thấy bệnh viện tư nhân ở nước ngoài này vẫn thật biết đạo lý, nhìn thái độ này của người ta, phỏng chừng bên trong, đại thẩm của khoa sản phụ bảo “Mua đồ ăn bổ dưỡng về bồi bổ cho thai nhi” khiến cho đồng chí Lý nhị hăng hái gật đầu.
Ở Mỹ, người ta vẫn khuyến khích các ông bố tham gia vào quá trình trưởng thành của trẻ, cùng đi siêu âm, tham dự các lớp học tiền sinh sản, thậm chí là vào trong phòng sinh của bệnh viện cùng bà mẹ. Lần thứ 2 đi siêu âm, lần thứ 2 được nhìn thấy hình dáng cục cưng, Lý Tịch thậm chí còn có phần kích động, chỉ vào hình dáng nhỏ bé màu đen ấy nói thầm “Đây là con của tôi!”, đầy vẻ kiêu ngạo và tự hào.
Kỳ thật lần thứ 2 quan sát vẫn không nhìn rõ cái gì. Nhưng bác sĩ vẫn vô cùng chu đáo, hỏi han cẩn thận về sức khoẻ, tiền sử bệnh tật của gia đình, cuối cùng còn lấy máu đi xét nghiệm, chủ yếu là để kiểm tra xem cục cưng có mắc bệnh di truyền gì không, có tiềm ẩn nguy cơ mắc bệnh gì không, vì đây vẫn đang trong thời gian an toàn, tiện thể xét nghiệm luôn bà mẹ có mang bệnh gì không. Lúc đợi thử máu, Lý Tịch một tấc cũng không rời nàng, tay trái cầm gậy chống, tay phải vừa mang túi của nàng, vừa cầm bình nước chanh đưa nàng uống sau khi lấy máu. Nàng xúc động, lén ghé vào bên tai anh thì thầm, “Giờ anh bắt đầu trông giống vú em rồi đấy!” Bĩu môi chỉ chỉ bộ dáng anh vừa xách túi vừa cầm bình nước chanh.
“Nếu em đồng ý sinh con mỗi năm một đứa, anh không ngại trở thành vú em.” Anh cười nói, hoàn toàn không để ý đến bộ dáng khuynh đảo chúng sinh của mình lại cầm túi xách của phụ nữ.
“Mỗi năm sinh một đứa, anh cho em là heo sao?” Nàng tức giận trừng mắt nhìn anh.
………………………………………………………….
Ngoại truyện
Tuần thứ 20 – Tràn ngập tình yêu
Theo lời bác sĩ nói, vào tuần thứ 20 của thai kỳ, các bộ phận của cơ thể đều trở nên rõ nét, liệu em bé có bị dị tật bẩm sinh gì không đều có thể phát hiện được ở tuần này. Còn có điều quan trọng nhất là, đến giai đoạn này có thể biết được giới tính thai nhi. Điều này khiến cho bà bầu Dung Ý vô cùng H**g phấn, nhưng Lý Tịch lại đưa ra quyết định khiến nàng kinh ngạc. Anh bảo không muốn biết giới tính của con sớm như vậy, muốn lưu giữ cảm giác thần bí đến tận lúc cục cưng chào đời.
Quyết định này đương nhiên là khiến nàng vô cùng xúc động, chỉ có thể nói Lý Tịch coi đứa trẻ như ân huệ vô cùng đặc biệt của thần thánh. Nhớ rõ lần trước, khi nhận kết quả thử máu thấy cục cưng không có bệnh tật di truyền gì, hoàn toàn khoẻ mạnh, nhiễm sắc thể cũng không có vấn đề gì bất thường. Lúc bác sĩ nói rằng mọi thứ đều hoàn hảo, anh âm thầm hạ được tảng đá đè nặng trong lòng, giây phút đó thực sự muốn rơi nước mắt. Anh sinh ra đã không được khoẻ mạnh, bởi vì mắc bệnh hen suyễn nên ngay cả chậu hướng dương tự tay mình gieo trồng chăm sóc cũng chỉ có thể ngắm hoa của nó từ xa, sau lại bởi gì chân không tốt mà giấc mộng hướng tới biển rộng trời cao trở nên xa vời không thể thành hiện thực… Anh chỉ hi vọng con mình không phải chịu nhiều tiếc nuối giống cha nó, cho nên mới cẩn thận như vậy, hết sức che chở, sợ hãi mọi tổn thương.
Buổi tối đi ngủ, anh nhắm mắt lại hôn lên cái bụng tròn vo của nàng, đôi môi chạm vào làn da mỏng manh, cảm nhận được cục cưng bên trong dường như đang khẽ cử động, lắng nghe nhịp tim của bé, trái tim lại nhảy lên.
“Thực ra, cho dù con là con trai hay con gái, cha chỉ hy vọng con có thể khoẻ mạnh và vui vẻ lớn lên…” Anh nói khẽ với đứa con yêu dấu của mình.
Cho dù đã vô cùng mệt, khi nhắm mắt lại anh vẫn không quên thì thầm, “Cục cưng, con có biết ba yêu con nhiều đến nhường nào không?”
Khoé miệng hơi hơi gợi lên khi chìm vào giấc ngủ…

Bạn vừa đọc xong truyện Tích Ý Kéo Dài tại website: WWW.ThichTruyen.VN. Website đọc truyện online thích hợp trên mọi thiết bị và mọi hệ điều hành.
ThichTruyen.VN duyệt tốt nhất trên các trình duyệt Chrome, Firefox, Opera Mini, UC Browser, Safari
Với hơn 40 nghìn đầu truyện, đa dạng về thể loại, phong phú về nội dung hi vọng ThichTruyen.VN sẽ làm thỏa mãn nhu cầu thích đọc truyện của bạn :)
Hãy ghé thăm ThichTruyen.VN thường xuyên các bạn nhé !
Có thể bạn quan tâm:
List Truyện TEEN đã Hoàn Thành
List Truyện Ngôn Tình Đã Hoàn Thành
ThichTruyen.VN - Thế Giới Truyện Trong Tay Ban

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc