Thượng Tá Không Quân Xấu Xa - Chương 40

Tác giả: Thỏ Thỏ Hồng Nhan Nhiễu

Tiểu Xử
"Lãnh tổng!" Quý Linh Linh chống tay lên bàn, khẽ cúi người xuống nhìn chòng chọc vào Lãnh Dạ Hy, "Thân là một người đàn ông, có tư cách có tu dưỡng, có đạo đức, là người đàn ông có tiếng tăm, hi vọng khi tôi nói chuyện thì đừng cắt ngang!" Quý Linh Linh triệt để bị làm cho phát bực rồi.
Lãnh Dạ Hy đối mặt với tính tình đột nhiên chuyển biến lớn của Quý Linh Linh, hắn đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó sắc mặt khẽ thay đổi, hai tay vòng trước иgự¢, tùy ý tựa vào trên ghế xoay, dáng vẻ vô cùng thoải mái.
Bây giờ Quý Linh Linh đã bị tức giận làm cho đầu óc choáng váng, căn bản không thấy rõ nụ cười đầy ẩn ý của Lãnh Dạ Hy. Ai cũng nói phụ nữ rơi vào tình yêu cuồng nhiệt là người ngu ngốc, nhưng nhìn thấy đôi mắt thâm quầng thì chỉ số thông minh cũng không cao.
"Bây giờ tôi trả lời vấn đề của anh, bản thiết kế làm rất tệ, không sai, tất cả đều liên quan tới anh!" Tính tình Quý Linh Linh thẳng thắn, hắn không hiểu chút gì sao?
"Hả?"Tròng mắt đen Lãnh Dạ Hy híp lại, chờ cô nói tiếp.
"Hơn nữa cũng vì ngày kia anh dẫn tôi trở về gặp người lớn! Nhưng xin Lãnh tổng anh làm rõ ràng, tôi cũng không phải bởi vì hưng phấn, hài lòng, có thể trở thành là người phụ nữ của anh, có thể đến gần anh, thậm chí về sau có thể ở bên cạnh anh mà vui mừng, vui mừng đến ngay cả thân phận của mình cũng không nhìn rõ." Bộ dáng Quý Linh Linh không biết sợ, không bối rối! Nếu như ở thời kỳ kháng chiến, đây quả thực là nữ anh hùng!
"Tôi bị xoay một vòng, cũng bị loại người như anh. . . . . . Loại bá đạo này là hành động ngu xuẩn!"
"Hả?" Ngu xuẩn? Lãnh Dạ Hy chỉnh chỉnh thân thể.
"Ngừng! Tôi còn chưa nói xong, không cần nói chen vào!" Quý Linh Linh vươn tay làm động tác cấm trước mặt hắn. "Anh có biết mình làm như vậy, khiến tất cả danh dự của tôi phá hủy, t còn chưa lập gia đình, hơn nữa bạn trai cũng không có, anh nói tôi là bạn gái của anh, lại không thực hiện nghĩa vụ bạn trai. Quan trọng nhất là, trước khi làm chuyện đó cũng không để nói trước cho tôi chuẩn bị. Tôi nghĩ, mặc dù anh là ông chủ, tôi là cấp dưới, tôi cũng có quyền được biết trước." Cái này gọi là một một phen phẫn nộ, suy nghĩ một chút cũng làm cho người ta tức giận, ông chủ lớn nhà họ Lãnh thật không để mình vào trong mắt, về sau những câu nói tùy tiện có thể nói sao? Quý Linh Linh đem những lời trong lòng nói ra, như một làn khói nói ra toàn bộ, tâm tình rất thoải mái.
Lãnh Dạ Hy nhìn cô, nét lạnh lùng trên mặt, từ từ ngưng tụ lại có chút khác thường.
Quý Linh Linh và hắn hai mắt nhìn nhau, thế nhưng liếc mắt nhìn là được, luôn dùngánh mắt cực nóng như vậy nhìn cô, sẽ ngượng ngùng.
"Khụ. . . . . . Lãnh tổng, tôi nói xong rồi." Quý Linh Linh nhắc nhở hắn, có thể chen vào nói.
"Cô cho rằng tôi yêu cô, muốn tôi thực hiện nghĩa vụ bạn trai?" Lãnh Dạ Hy trầm mặc một chút, ngay sau đó nói.
". . . !"
Lần này đổi lại Quý Linh Linh ngẩn người, vị ông chủ lớn này của cô thật biết nắm bắt trọng điểm, cô có ý này sao? Căn bản là không phải.
"Lãnh. . . . . ."
"Vậy tôi nghĩ, cô có thể hiểu lầm." Bệnh cũ của Lãnh Dạ Hy lại tái phát, "Tư Viễn là con của em trai tôi, vì hai năm trước hai vợ chồng em trai tôi gặp tai nạn máy bay, ba mẹ tôi tuổi tác đã cao, cho nên tôi chăm sóc Tư Viễn cũng là lẽ thường. Tuần trước nhà chúng tôi tổ chức buổi dạ hội, cũng coi như là ba mẹ tôi xem mặt con dâu tương lai." Hắn chậm rãi nói.
Nhưng chẳng biết tại sao, Quý Linh Linh cảm giác chóp mũi có chút chua, không phải là vì mình bị làm vợ lẽ, mà là đau lòng cho tiểu Tư Viễn.
"Ba mẹ tôi vẫn cảm thấy tôi không có bạn gái, không thể chăm sóc thật tốt cho Tư Viễn, bất đắc dĩ, tôi mới tìm cô." Lúc này Lãnh Dạ Hy ngẩng đầu lên, "Quý tiểu thư, cô đại khái hiểu ý tôi chứ?"
"Này Tư Tư. . . . . ." Quý Linh Linh không nhịn được nghẹn ngào, "Tôi cho rằng thằng bé là con của anh."
"Tôi không phải là loại người tùy tiện ~" Lãnh Dạ Hy trả lời nhanh.
"Trước đây anh chưa từng lên giường với phụ nữ? Không có bạn gái?"
"Không có!"
". . . !"
Quý Linh Linh lúc này thậm chí đã quên chảy nước mắt rồi, "Anh. . . . . ."
"Hả?" Lãnh Dạ Hy ngẩng đầu, cằm khẽ nhếch, hỏi ngược lại.
Oongchur lớn cũng đã 30 rồi, nhanh. . . . . . Làm sao có thể còn là một. . . . . . Quý Linh Linh nhất thời cảm thấy người ngồi trước mặt mình, có chút kinh hãi, hắn còn là người bình thường sao?
"Có vấn đề gì không?" Giọng nói Lãnh Dạ Hy lại một lần nữa trở lại vẻ lạnh lẽo.
"Anh là. . . . . . Xử nam?" Cái miệng nhỏ nhắn của Quý Linh Linh khẽ nhếch, mắt trừng lớn, bộ dáng tò mò của một đứa trẻ.
Chỉ thấy vẻ mặt Lãnh Dạ Hy đột biến, "Vấn đề sinh lý, tự tôi sẽ giải quyết. Cầm lấy bản thiết kế về làm lại, làm không tốt thì từ chức đi!" Đồng nhất giọng điệu, vừa trả lời vừa yêu cầu, đây là đỉnh cao.
Mà miệng Quý Linh Linh đã há hốc ra rồi, ông chủ lớn của cô quá thành thật, "Tốt. . . . . .Thật tốt!" Cô cầm bản thiết kế trên bàn, vội vã rời khỏi phòng làm việc của Lãnh Dạ Hy.
Nguy hiểm thật a, sắc mặt ông chủ lớn muốn ăn thịt người, đem trái tim nhỏ dọa sợ rồi.
Trở lại phòng làm việc của mình, trong lòng Quý Linh Linh vẫn còn sợ hãi.
Suy nghĩ một chút mình vừa rồi hỏi ** vấn đề này, ngẫm lại nét mặt lúc ông chủ lớn trả lời.
"Quý Linh Linh, mày quả thật điên rồi!"
Ông chủ lớn chưa từng nói với cô chuyện từ chức, nhưng lần đầu tiên nói tới, trời mới biết, cô vô tình ᴆụng phải ranh giới cuối cùng của hắn.
Nhưng. . . . . . Đàn ông đến tuổi lập gia đình, lại là . . . . . . Là một tiểu xử. . . . . . Quý Linh Linh mím môi, thực sự muốn cười mà cười không được. Mình thật là xấu, cư nhiên lại hỏi vấn đề mắc cỡ như vậy, nếu ông chủ lớn không đuổi mình ra, ở trong phòng làm việc mình sẽ đỏ mặt ૮ɦếƭ mất!
Nghĩ tới đây, Quý Linh Linh cầm bản thiết kế lên che mặt mình, len lén nở nụ cười. Ngàn năm không đổi khuôn mặt lạnh băng, không biết sẽ đỏ mặt thành bộ dạng gì a.
"Leng keng. . . . . . Đinh. . . . . ."
Quý Linh Linh cầm điện thoại di động lên, có một cái tin nhắn.
"Em yêu, em đang làm gì?" —— Mộ Ly.
Nhìn tin nhắn, Quý Linh Linh vừa rồi còn cười, liền đông cứng lại! Thật là bực mình, cô đã sớm biết, hắn giống như loại hoa hoa đại thiếu, đùa bỡn cô đủ rồi sẽ cảm thấy không có ý nghĩa, hiện tại thế nào, một tuần lễ không thấy mặt, hắn lại bắt đầu lặp lại loại diễn xuất này.
Ném di động vào trong túi xách một cái, không tiếp tục để ý.
Cảm thấy rất yên tĩnh, giống như Mộ Ly không có việc gì, nhìn thấy phụ nữ hận không thể nhảy vào, làm sao một chức vụ Thượng tá sẽ nhịn được đây? Chẳng lẽ. . . . . . Nghĩ tới đây, Quý Linh Linh cảm giác cả người mình đều nổi da gà.
Gặp quỷ đi, cô cũng không phải là không rành việc đời tiểu nữ sinh, đúng là trò hề, tiết kiệm chút đi!
Quý Linh Linh giống như tức giận, đôi tay vỗ vào thiết kế trên bàn, иgự¢ bị tức đến mức lúc lên lúc xuống.
"Thật là không có chuyện gì tốt, vốn là tâm tình rất tốt!" Cô đột nhiên lại nghĩ tới điều gì, lấy điện thoại di động ra, bấm dãy số.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc