Thúc Thúc Yêu Nghiệt Đừng Đến Gần - Chương 03

Tác giả: Chấp Loạn

Ngày hôm sau Liễu Uyển Nhi được Tô Lực Hằng đón trở về Tô gia.Mặc dù ở bệnh viện đã tiếp xúc rất nhiều người hiện đại,gặp rất nhiều sự việc,nhưng đối mặt với hoàn cảnh mới Liễu Uyển Nhi vẫn có chút bất an.Nhìn thấy cô lo lắng,dì Trương sợ cô mất trí nhớ mà thấy hoàn cảnh xa lạ cho nên đưa Liễu Uyển Nhi đến một nơi quen thuộc.
Khi dì Trương đưa Liễu Uyển Nhi đi tới thư phòng,trên giá sách có một cây sáo hấp dẫn Liễu Uyển Nhi chú ý,từ nhỏ phụ thân đã dạy hai tỷ muội thổi sáo,muội muội hoạt bát hiếu động căn bản không cách nào tĩnh tâm luyện tập,mà nàng thì thích thanh âm thanh thúy của sáo,cho nên vừa bắt đầu đã dốc lòng học tập,lâu ngày trò thổi sáo còn giỏi hơn thầy,vì vậy phụ thân đem cây sáo ngọc hoàng thượng ban tặng thưởng cho nàng.
Nhìn Liễu Uyển Nhi ngẩn người quan sát cây sáo,dì Trương vui vẻ hỏi: “Tiểu Tiểu,con có phải nhớ ra chuyện gì không?”
Mặc dù không muốn khiến dì Trương thất vọng,nhưng nàng căn bản không phải Tô Tiểu Tiểu làm sao nhớ tất cả chuyện của cô ta,Liễu Uyển Nhi chỉ có thể lắc đầu,nhưng cây sáo này thật gợi lại những khoảng thời gian tốt đẹp ở Càn Triều Tấn,cẩn thận hỏi: “Dì Trương,con muốn thổi cây sáo này được không?”
“Dĩ nhiên có thể.” Cây sáo này do Tô Chí Hằng để lại từ nhỏ Tô Tiểu Tiểu đã quấn Tô Chí Hằng bảo ba thổi sáo cho cô nghe, mưa dầm thấm đất Tô Tiểu Tiểu cũng có thể thổi được một hai khúc,hôm nay nhìn con bé có cảm giác với cây sáo,dì Trương vui vẻ còn không kịp,làm sao không cho phép cô thổi.
Liễu Uyển Nhi nhẹ nhàng mở hộc tủ,lấy ra cây sáo,nhưng ngay sau đó một cổ khúc du dương trôi dạt trong không khí.
Dì Trương kinh ngạc,lúc nào Tô Tiểu Tiểu thổi sáo tốt như vậy.Bà cảm giác sau tai nạn xe cộ Tô Tiểu Tiểu thay đổi rất nhiều, thường xuyên nói một số từ ngữ bà nghe không hiểu,không nhớ rõ tất cả chuyện xảy ra,hơn nữa có rất nhiều kỹ năng trước kia không có,vì vậy bà từng hỏi thăm bác sĩ,bác sĩ nói Tô Tiểu Tiểu bị va chạm mạnh mất đi trí nhớ,hoặc không muốn nhớ những quá khứ làm cô đau khổ,vì vậy có thể khiến một số vốn ẩn tính bộc phát ra ngoài,Tô Tiểu Tiểu hiện tại có thể đang ở tình trạng đó.Nghe bác sĩ nói như vậy,dì Trương không quan tâm những cử động quái lạ của Tô Tiểu Tiểu nữa,nhưng hôm nay ẩn tính này làm bà kinh ngạc.
Lầu dưới Tô Lực Hằng nghe được tiếng sáo cũng hết sức kinh ngạc,liền theo thanh âm đi đến thư phòng,tình cảnh trước mắt để cho trong lòng hắn run lên.Một cô bé linh hoạt kỳ ảo như tiên,đứng trước tủ làm bằng gỗ thô,Ng'n t nhỏ và dài lên xuống theo giai điệu,một khúc uyển chuyển thăm thẳm giống như bộc lộ nổi nhớ nhung của cô.
Cô ấy đang nhớ người nào? Tô Lực Hằng phát hiện bản thân có chút ăn vị với người mà cô nhớ.
Không muốn bị cảm giác đó quấy nhiễu,Tô Lực Hằng ngay sau đó vổ tay nói: “Thổi hay thật,không nghĩ tới Tiểu Tiểu thổi còn tốt hơn anh hai.”
Đột nhiên có tiếng vỗ tay cắt đứt tiếng sáo của Liễu Uyển Nhi,đối mặt Tô Lực Hằng khích lệ,cô ngượng ngùng đỏ mặt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn tái nhợt bởi vì lời kia mà trở nên đỏ hồng sinh động,Tô Lực Hằng nhìn ngây cả người.
Lúc này dì Trương cũng lên tiếng: “Nếu như Chí Hằng có thể nghe thấy tiếng sáo này,nhất định rất vui vẻ.”
Lời của bà làm cho Tô Lực Hằng lòng lần nữa lạnh lẽo: “Dì Trương,dì đưa Tiểu Tiểu trở về phòng nghỉ ngơi đi,vừa mới xuất viện không nên quá mệt mỏi.”
Thấy dì Trương đưa Liễu Uyển Nhi trở về phòng,Tô Lực Hằng liền lái xe ra ngoài.Tô Lực Hằng không biết bản thân gặp chuyện gì,luôn sinh ra cảm giác khác thường với Tô Tiểu Tiểu,hắn lái nhanh hai vòng để cho bản thân khôi phục bình thường.
Kèm theo thanh âm động cơ kêu gào nhanh chóng di động trong không khí,Tô Lực Hằng trong lòng thất khống cũng dần dần khôi phục tần số bình thường.Đúng lúc này,bên trái kính xe chiếu ra một chiếc Toyota khả nghi làm Tô Lực Hằng chú ý,rất nhanh bên phải cũng xuất hiện một chiếc,hai chiếc xe Toyota trong nháy mắt tạo thành gọng kìm hướng tới xe Tô Lực Hằng.
Xem ra đối phương có chuẩn bị mà đến,vậy thì chơi với bọn họ một chút.Dùng sức đạp xuống chân ga,Tô Lực Hằng lái Hummer của mình điên cuồng vọt tới trước,hai chiếc xe Toyota thấy thế cũng gia tăng tốc độ bám sát theo.
Đang giằng con hai bên,Tô Lực Hằng chợt nghe bên phải ‘ rầm ’ một tiếng,cửa sổ xe xuất hiện một lổ,là S***g lục giảm âm, xem ra đối phương muốn lấy mạng hắn,Tô Lực Hằng trong mắt lóe ra một tín hiệu nguy hiểm,xem ra bản thân phải chơi theo bọn họ.
Tô Lực Hằng bỗng nhiên nhanh chóng thắng xe,hai chiếc xe Toyota không chút chuẩn bị vọt trước xe Tô Lực Hằng,ngồi nhìn bọn họ nóng lòng chuyển tay lái,Tô Lực Hằng lập tức gia tăng mã lực ra sức xông về chiếc xe Toyota bên phải,chiếc xe toyota đáng thương mạnh mẽ vọt tới ven đường,thân xe trong nháy mắt bị lõm vào.Tô Lực Hằng ngay sau đó lấy ra cây S***g dấu dưới ghế,bắn về chiếc Toyota bên trái chưa kịp phản ứng,kính chắn gió phía trước lập tức bể tan,Tô Lực Hằng nhìn thấy gương mặt hai người đàn ông Hoa Kiều sững sờ há miệng nhìn tất cả xảy ra.
Bỏ lại một nụ cười xem thường,Tô Lực Hằng lái Hummer của hắn bay theo đi.
Thoát khỏi nguy hiểm Tô Lực Hằng lập tức gọi điện thoại sang Singapore,ra lệnh thuộc hạ Lưu Xuyên Đường lập tức phái người bảo vệ người trong nhà họ Tô,đồng thời điều tra xem ai muốn dồn hắn vào chỗ ૮ɦếƭ.
Đến giờ cơm tối nhìn trong nhà bỗng nhiên xuất hiện mấy người đàn ông xa lạ,dì Trương có chút khẩn trương hỏi Tô Lực Hằng: “Lực Hằng,xảy ra chuyện gì?”
“Dì Trương,không cần lo lắng.Bọn họ là thuộc hạ bên công ty Singapore,ta gọi bọn họ tới đây giúp xử lý công việc,trong nhà vừa lúc có mấy căn phòng trống cho nên bảo bọn họ đến ở,hai ngày nữa còn thêm mấy người sẽ qua.” Lộ ra nụ cười ૮ɦếƭ người không đền mạng,dì Trương mụ thế là bị Tô Lực Hằng gạt.
“Tiểu Tiểu,ăn thêm miếng thịt bò,phải mập thêm một chút mới xinh đẹp nha.” Dịu dàng gắp cho Liễu Uyển Nhi một miếng thịt bò,Tô Lực Hằng sắm vai một người chú tốt bụng.
Nhìn một màn ấm áp trước mắt,dì Trương hết sức vui mừng,may còn có Tô Lực Hằng,mới giúp Tô Tiểu Tiểu không còn cô đơn ở trên thế giới này.
Singapore
“Làm thế nào?” Trong căn phòng u ám,người đàn ông to con trong tay điện thoại,giọng hết sức âm trầm.
“Phế vật,cơ hội tốt vậy cũng bị các ngươi để lỡ.” Tức giận đập bàn,người đàn ông to con hết sức bất mãn nghe được đáp án, “Tìm thêm một cơ hội nữa,nếu như không thể trực tiếp giết Tô Lực Hằng,có thể nghĩ sang cách khác,hắn không ૮ɦếƭ các ngươi cũng đừng hòng trở lại!”
Cúp điện thoại,người đàn ông to con siết chặt bàn tay,dám tranh giành với ta,ta sẽ làm cho cái mạng nhỏ của ngươi vĩnh viễn ở lại Trung Quốc.
Liễu Uyển Nhi xuất viện đã chừng mấy ngày.Hôm nay bác sĩ đang lo kiểm tra cho cô.
“Bác sĩ,sức khỏe Tiểu Tiểu chúng tôi khôi phục thế nào?” Dì Trương vội vàng muốn biết đáp án.
“Chúc mừng,xem như đã khỏi hắn.” Bác sĩ dọn dẹp dụng cụ đem đến.
Nghe vậy dì Trương vô cùng vui vẻ,lập tức nhìn sang Tô Lực Hằng đứng bên cạnh nói: “Lực Hằng,sang năm Tiểu Tiểu phải thi tốt nghiệp trung học,bởi vì tai nạn xe cộ con bé đã bỏ rất nhiều tiết học,dì muốn bắt đầu từ ngày mai để con bé đi học, cậu cảm thấy thế nào?”
Bây giờ là thời kì đặc biệt,hắn còn chưa tra ra lai lịch người muốn hại hắn,nếu hiện tại để cho Tô Tiểu Tiểu nhập học,lỡ như đối phương ra tay với cô,hắn sẽ rơi vào thế bị động.
Cho rằng hắn đang lo sức khỏe Tô Tiểu Tiểu,bác sĩ mở miệng nói: “Tô tiên sinh,sức khỏe Tiểu Tiểu hiện tại đã hoàn toàn không có vấn đề,anh không cần quá lo lắng.”
Nếu bác sĩ cũng đã nói như vậy,hắn dường như không còn cớ đẩy lùi thời gian nhập học của Tô Tiểu Tiểu,hiện tại chỉ có thể nhân lúc Tô Tiểu Tiểu đi học phái thêm nhiều người bảo vệ cô.Nghĩ tới nghĩ lui Tô Lực Hằng quyết định phái Lưu Xuyên Đường_ Đường chủ Vu Thiểu Đình phân đường hai chịu trách nhiệm an toàn cho Tô Tiểu Tiểu,tính toán thời gian đoàn người Vu Thiểu Đình tối nay sẽ đến đây.
Sáng sớm hôm sau Liễu Uyển Nhi cầm lấy cặp sách dì Trương đã chuẩn bị đi đến phòng khách,liền phát hiện trong nhà có thêm một người xa lạ,gương mặt quen thuộc trước mặt khiến Liễu Uyển Nhi trong nháy mắt có chút hoảng hốt,khuôn mặt này rất giống phụ thân của cô.Nhưng ngay sau đó cô đã tỉnh táo lại,mặc dù người đàn ông trước mắt rất giống phụ thân của cô,nhưng hắn quá trẻ tuổi,vóc người so với phụ thân thì cao hơn rất nhiều.
Thấy Liễu Uyển Nhi,Tô Lực Hằng liền giới thiệu: “Tiểu Tiểu,đây là Vu Thiểu Đình,sau này hắn sẽ chịu trách nhiệm đưa đón cháu đi học.”
Bởi vì gương mặt có nhiều phần giống phụ thân,làm cho Liễu Uyển Nhi sinh lòng hảo cảm với Thiểu Đình,kèm theo Tô Lực Hằng giới thiệu,khẽ mỉm cười về phía hắn.
Nụ cười tươi giống như hoa sen,làm Vu Thiểu Đình động lòng,hắn đứng sững làm cho Tô Lực Hằng có chút bất mãn.
“Thiểu Đình.” Trong giọng nói ôn hòa có một tia nhắc nhở.
Vu Thiểu Đình lập tức kịp phản ứng,thu hồi trái tim đang đập loạn nhịp của mình,hắn đi tới bên cạnh Liễu Uyển Nhi : “Tiểu thư,tôi đưa cô đến trường học.”
“Gọi em Tiểu Tiểu là được.” Liễu Uyển Nhi không muốn có khoảng cách với Vu Thiểu Đình, “Em có thể gọi anh là anh Thiểu Đình được không?”
Giọng nói rất nhẹ mang theo mong đợi.
Vu Thiểu Đình khẽ gật đầu một cái,lòng dạ cứng rắn đứng trước mặt Liễu Uyển Nhi đã sớm dịu dàng như nước.
Nhìn giữa hai người có ý lẫn nhau,Tô Lực Hằng bỗng nhiên có chút hối hận đã cho Thiểu Đình chịu trách nhiệm an toàn cho Tô Tiểu Tiểu .
“Đừng nói chuyện nữa,Tiểu Tiểu không đi học sẽ trễ đấy.” Mặc dù giọng vẫn nhỏ nhẹ,nhưng chỉ có Vu Thiểu Đình mới biết được trong đó giấu giếm không vui,nhưng hắn cho rằng Tô Lực Hằng đang lo lắng Tô Tiểu Tiểu đi học trễ,trong lòng không khỏi cảm khái xem ra đại ca rất yêu thương Tô Tiểu Tiểu.
Dưới sự hộ tống Thiểu Đình,Tô Tiểu Tiểu đi tới trường học,sự xuất hiện của cô khiến cho cả lớp học sôi nổi,các bạn học rối rít xông tới,quan tâm hỏi thăm sức khỏe người cô.Khi biết được Tô Tiểu Tiểu mất trí nhớ,đám người vốn ồn ào càng thêm ầm ĩ,liên tục xác nhận,sau mọi người rối rít mở miệng tự giới thiệu mình,nói lại những chuyện mình và Tô Tiểu Tiểu từng xảy ra trước đó,đồng thời hiếu kỳ thử thăm dò trí nhớ Tô Tiểu Tiểu.
Nhìn chung quanh toàn khuôn mặt nhiệt tình yêu thích Liễu Uyển Nhi lần đầu tiên cảm thấy tới hiện đại cũng không phải chuyện không tốt.Lúc này tiếng chuông vào học vang lên,cô giáo Anh ngữ đi vào phòng học,khi cô giáo nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc giống như trước,đang chuẩn bị quan tâm hỏi vài câu thì một nam học sinh dẫn đầu nói chuyện Tô Tiểu Tiểu mất trí nhớ,cô giáo Anh ngữ đau lòng,ánh mắt trìu mến nhìn đến Tô Tiểu Tiểu.
Từ tiết Anh ngữ trở đi Liễu Uyển Nhi nghe như lọt vào trong sương mù,đối với cô Anh ngữ ABCD chẳng bao giờ tiếp xúc qua so với văn chương cổ nhân nói còn khó hơn.Nhưng ở trong mắt cô giáo Anh ngữ,xem gương mặt Liễu Uyển Nhi mờ mịt nhìn thành hậu quả mất trí nhớ,vừa đau lòng vừa nóng lòng,sang năm sẽ phải thi tốt nghiệp trung học,theo trình độ Anh ngữ Tô Tiểu Tiểu hiện tại làm sao thông qua cuộc thi sang năm.
“Tiểu Tiểu,sau này mỗi tuần có thời gian hãy đến nhà cô,cô sẽ dạy bù cho em.” Hiện tại cũng chỉ có thể làm vậy,hy vọng có thể giúp Tô Tiểu Tiểu bổ sung kiến thức Anh ngữ.
Thấy cô giáo Anh ngữ đối tốt với mình,Liễu Uyển Nhi cảm kích gật gật đầu,nhưng cô sẽ không đến nhà cô giáo học thêm, cô sợ đối mặt hoàn cảnh lạ lẫm sẽ bị lộ tẩy.
Cô giáo Anh ngữ mới rời đi,một nam sinh xa lạ liền xuất hiện bên cạnh Liễu Uyển Nhi,hắn không phải bạn học cùng lớp của cô,Liễu Uyển Nhi không nhớ cô đã từng thấy hắn.
“Tiểu Tiểu,em không gặp chuyện gì thật tốt quá.” Nam sinh đặt tay lên bả vai Liễu Uyển Nhi,lộ ra vẻ rất kích động.
Hành vi của hắn khiến Liễu Uyển Nhi không được tự nhiên,muốn vùng vẫy thoát khỏi tay hắn,nhưng đành chịu không có sức bằng hắn: “Buông,cậu là ai?”
Nghe vậy trên mặt nam sinh hiện lên một tia bị thương: “Em không nhận ra anh? Anh là bạn trai của em Lý Thư Đằng.”
Lúc này Liễu Uyển Nhi mới nhớ lại,ở bên cầu Nại Hà Tô Tiểu Tiểu đúng có nói với cô bạn trai cô ấy tên Lý Thư Đằng. Liễu Uyển Nhi buồn thay người trước mắt,nếu như biết bạn gái mình thật ra đã ૮ɦếƭ,hắn chắc sẽ thương tâm.Nhưng hiện tại chiếm dụng thân thể Tô Tiểu Tiểu chính là cô Liễu Uyển Nhi,cô cũng không yêu hắn,cho nên thật không cách nào thay thế Tô Tiểu Tiểu tiếp tục làm bạn gái của hắn.
“Thật xin lỗi,tôi đã quên,cho nên không nhớ rõ chuyện của chúng ta.” Liễu Uyển Nhi lời giống như sét đánh,trong nháy mắt đánh Lý Thư Đằng xuống vực sâu khổ sử.
Sau khi điều chỉnh tâm trạng mình,Lý Thư Đằng giấu diếm đau đớn trong lòng,miễn cưỡng nở nụ cười: “Không sao,chúng ta có thể từ từ.” Tiếp theo Lý Thư Đằng nhìn Liễu Uyển Nhi nói lại những chuyện hắn cùng Tô Tiểu Tiểu từ quen biết đến yêu nhau chân thành tha thiết,còn rất cảm động.
Nhìn Lý Thư Đằng thâm tình trước mắt,Liễu Uyển Nhi không đành lòng đả kích hắn nữa,cô quyết định khoảng thời gian sau sẽ làm cho hắn từ từ buông tha.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc