Thứ Nữ Công Lược - Chương 567

Tác giả: Chi Chi

Có thể do tính xong sổ sách, hoặc là ngày thành thân của Từ Tự Kiệm gần tới, Tam phu nhân cũng yên tĩnh xuống, bắt đầu toàn tâm toàn ý mà chuẩn bị đám cưới cho con trai.
Vừa vào tháng bảy, Cam Lão Tuyền gia liền đến chỗ Tống ma ma dò ý: “….Không biết là sổ sách của các cửa hàng đã nhập vào ty phòng hay chưa?”, ý là muốn trích ra ba trăm lượng bạc trong công quỹ ra.
Tống ma ma sai tiểu nha hoàn bưng chén nước hoa quả ướp lạnh cho Cam Lão Tuyền gia, cười nói: “Hai ngày nay, Hầu gia đang dẫn Tứ thiếu gia theo học quản lý sổ sách ở ty phòng. Ta thấy nhiều nhất làđến trung tuần tháng bảy, thì sổ sách sẽ nhập vào kho.”
Nước hoa quả kia mùi thơm bốn phía. Cam Lão Tuyền gia đón nhận thì ngửi mấy hơi, lúc này mới uống một ngụm: “Đã nhiều năm không được uống nước hoa quả ngon như vậy rồi, là bạc hà thêm cam thảo và hoa kim ngân sao?”
“Là Nhị phu nhân tặng.” Tống ma ma gật đầu cười, lại nghĩ tới nước hoa quả này còn không có tặng sang bên ngõ Tam Tỉnh, vội giải thích giống như mất bò mới lo làm chuồng: “Là Nhị phu nhân vừa mới ra, tặng một ít cho Thái phu nhân, bên chỗ chúng ta tặng một ít, bên chỗ Ngũ phu nhân tặng một ít. Nói là để nếm thử, nếu như cảm thấy ăn ngon, thì sẽ làm nhiều hơn một chút. Phu nhân cũng thưởng ít ít cho chúng ta. Vẫn không có dịp dùng, lúc này ngươi đến mới lấy ra.”, Nếu như Tam phòng đã tách phủ, tự nhiên không thân thiết như trước đây nữa.
Cam Lão Tuyền gia có chút hâm mộ nói: “Vẫn là làm người hầu trong phủ là tốt nhất. Đồ lọt xuống kẽ tay của các phu nhân so với bên ngoài kia đều tốt hơn.”
Tống ma ma chỉ cười không nói gì.
Ý đồ của Cam Lão Tuyền là từ chỗ của Tống ma ma hóng hớt hết chuyện từ nam ra bắc, nên tạm thời không muốn nhanh như vậy đã trở về, liền hỏi tới Từ Tự Truân: “Sao? Hiện tại Hầu gia đã bắt đầu dạy quản lý công việc vặt cho Thế tử gia rồi à?”
“Tứ thiếu gia còn nhỏ, Hầu gia chỉ là đem theo để nhìn thấy hiểu biết thêm thôi.” Tống ma ma cười nói, “Hiện tại quan trọng hơn chính là đi học.”
Đang nói, thì có tiểu nha hoàn chạy đi vào: “Ma ma, phu nhân gọi ma ma qua.”
Tống ma ma vội đứng lên: ” Cam tẩu tẩu ngồi chơi, ta đi một chút sẽ trở lại.”
Cam Lão Tuyền gia vội nói: “Ngươi cứ đi làm đi.”
Tống ma ma liền phân phó tiểu nha hoàn “Tiếp đãi chu đáo, không thể thờ ơ......” Lúc này mới theo tiểu nha hoàn đi chỗ Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương ngồi ở gần cửa sổ trên giường gạch, mặc áo lụa nhỏ màu xanh nhạt, hai ống tay áo lửng, lộ ra cổ tay trắng nõn như tuyết, trên cổ tay đeo vòng phỉ thúy xanh ngọc bóng bẩy, đang cầm quạt thêu hình hoa mẫu đơn có cán màu đỏ thẫm, quạt giúp Cẩn ca nhi ngủ trưa.
“Cũng sắp đến Tết Vu Lan rồi”, nàng bảo Tống ma ma, “Ngươi giúp ta đi Từ Nguyên tự một chuyến.”
Hàng năm vào thời gian này, Từ gia đều đến quyên tiền dầu vừng, xin chủ trì của Từ Nguyên Tự cúng giúp.
Tống ma ma cười đáp “Vâng”, nhận lấy đối bài ra khỏi nội viện, hướng ty phòng đi lĩnh tiền dầu vừng.
Gặp mặt Từ Tự Truân đang dẫn theo gia đinh Vương Thụ, cước bộ vội vã, đi về phía nội viện.
Tống ma ma dựa vào tường, xuôi tay thấp mắt hô: “Tứ thiếu gia”.
Từ Tự Truân nhìn thấy Tống ma ma thì vui mừng, vội nói: “Mẫu thân có ở trong phòng không?”
“Có ạ!”, Tống ma ma nhìn cử chỉ của Từ Tự Truân thì cảm thấy kì lạ, nhưng vẫn cung kính nói, “Phu nhân đang dỗ Lục thiếu gia ngủ trưa.”
Từ Tự Truân gật đầu, chạy về phía chính phòng nhanh như chớp.
“Mẫu thân!” Từ Tự Truân nhớ mình lấy cớ là muốn đi tịnh phòng, lúc này mới chạy đến đây được, nên một khắc đồng hồ cũng không dám trì hoãn, nhìn thấy Thập Nhất Nương liền đi thẳng vào vấn đề nói, “Nhà chúng ta năm nay còn thả đèn hoa đăn không ạ? Con có làm đèn hoa sen rất đẹp, mẫu thân nói với phụ thân, đến lúc đó chúng ta đến hồ Bích Y thả đèn đi ạ!”
Thập Nhất Nương thấy Truân ca nhi đầu đầy mồ hôi chạy vào, một mặt để cho tiểu nha hoàn đem khăn đã ngâm qua nước giếng cho Truân ca lau mặt, một mặt cười nói: “Cái này có gì khó. Đến lúc đó chúng ta đi thả đèn hoa đăng là được.”
Từ Tự Truân lưu loát cầm chiếc cái khăn trong tay tiểu nha hoàn, tự mình lau loạn xạ hai cái, nói: “Mẫu thân, phụ thân nói, đến ngày Tết Trung Nguyên, muốn dẫn con đi Bạch Vân Quán tham gia lập đàn cầu khấn.”
“Con không muốn đi sao?” Thập Nhất Nương cười nói, “Ta nghe phụ thân con nói, ngày đó Vương Doãn – con trai của Vương đại nhân cũng sẽ đi. Con không phải có quan hệ tốt với Vương Doãn sao? Đến lúc đó các con có thể đi cùng nhau.”
Từ Tự Truân nghe có chút như đưa đám: “Nhưng con muốn cùng nhau thả đèn với Ngũ đệ cơ!”
Là muốn khoe đèn hoa đăng mình làm đi!
Thập Nhất Nương mím môi cười, nói: “Vậy chúng ta chờ con trở lại rồi mới thả đèn là được.”
Từ Tự Truân vừa nghe thế liền vui vẻ trở lại, hưng trí bừng bừng chạy trở về ty phòng.
Tống ma ma đã lĩnh bạc trở lại, thấp giọng nói cùng Thập Nhất Nương:
“...... Vạn quản sự Vạn Đại Hiển bảo nô tỳ nói một câu cho phu nhân nghe. Lúc Hầu gia cùng mấy vị chưởng quỹ quản sự đang tính toán, Tứ thiếu gia ở một bên ngáp. Đào đại chưởng quỹ chuyên làm ăn hàng da bên Bảo Định hết sức kiêu ngạo, lúc ấy bảo nha hoàn dâng trà điểm tâm trong ty phòng hầu hạ Tứ thiếu gia trở về phòng đi ngủ. Hầu gia lúc ấy chỉ nói Tứ thiếu gia trẻ tuổi không hiểu chuyện. nhưng sắc mặt xanh mét”
Thập Nhất Nương nghe thế cũng có chút vô lực.
Nàng vẫn chưa hiểu Từ Tự Truân cho lắm, cảm thấy thằng bé làm chuyện gì cũng giống như không quá để tâm.
“Ta biết rồi.” Thập Nhất Nương vừa cho Tống ma ma lui, thì Hoàng Tam phu nhân tới.
Hoàng Tam phu nhân ăn chè đậu xanh ướp đá, thì lộ ra giọng thoải mái: “Xong rồi, chuyện cưới gả này cuối cùng cũng đã kết thúc, Tam phu nhân mời Trung Cần bá làm người mai mối, nhà gái thì mời Ngụy đại nhân – Chỉ huy sứ Ngũ thành binh mã ty làm mai. Ta chỉ chờ cái ngày đón dâu, đón người trở lại là được.”
“Cực khổ cho tỷ tỷ rồi.” Chuyện đã có kết quả, thì trong lòng Thập Nhất Nương cũng thả lỏng.
Đợi ngày mười chín tháng tám, đồ cưới của Kim gia đưa đến ngõ Tam Tĩnh, thì mọi người lấy làm kinh hãi.
Đồ cưới mặc dù chỉ có sáu mươi bốn rương, nhưng đặt mua hết sức chỉnh tề, sắp xếp xiêm y trong hòm đến hai tay đều chen không lọt.
Tam phu nhân chỉ cảm thấy trên mặt hết sức tự hào, thời điểm cùng mọi người nói chuyện, mặt mũi đều có chút ngẩng lên cao: “...... Kim thông gia nói, trên còn có tẩu tẩu, dù sao cũng phải giữ lấy mặt mũi cho tẩu tẩu, cho nên đem một trăm hai mươi bốn rương đồ cưới đã chuẩn bị, toàn bộ đặt vào sáu mươi bốn rương. Hơn nữa, thông gia nhà ta là người rất khiêm tốn.”
Mọi người rối rít tiến lên chúc mừng Tam phu nhân.
Trên mặt Tam phu nhân mơ hồ như phát ra hào quang.
Nhũ nương của Phương thị giận đến cắn răng: “Phu nhân cũng quá là không cho Đại thiếu phu nhân chút thể diện rồi. Dùng người Kim gia khiến chúng ta khó coi. Của hồi môn của Tam thiếu phu nhân dù nhiều hơn nữa, cũng có nhiều bằng của hồi môn của đại thiếu phu nhân không?”
Phương thị nhàn nhạt phất tay với nhũ nương: “Sau này, chuyện như vậy còn nhiều. Các ngươi đều nhớ kỹ cho ta. Sau này gặp Tam thiếu phu nhân, lễ tiết nhất định phải chu toàn đầy đủ, như đối đãi với ta. Bằng không, đừng trách ta trở mặt.”
Nhũ nương biết Phương thị nói là làm, sắc mặt nghiêm túc, cung kính đáp “Vâng”.
Ngũ phu nhân thì ngáp hỏi Thập Nhất Nương: “Hôm nay tẩu ở chỗ này qua đêm sao? Muội thì muốn về sớm một chút...Ngày mai muội còn phải làm người toàn phúc nữa.”
Bên này nhiều người nhiều chuyện vụn vặt, Thập Nhất Nương cũng không dẫn theo Cẩn ca nhi tới đây.
“Có đám người Tống ma ma trông giúp, lại có nhóm người phòng hồi sự, cũng là những người đắc lực.” Thập Nhất Nương cười bảo Trúc Hương thu đối bài lại, “Trong lòng ta lo lắng Cẩn ca nhi, chuẩn bị trở về xem một chút.”
“Vậy chúng ta cùng đi thôi.” Ngũ phu nhân lại ngáp một cái, “Ngày mai nhóm người Lâm phu nhân đúng hẹn mới đến, lại không cần tiếp đãi khách khứa. Chúng ta ở lại cũng không có chuyện gì làm.”
Thập Nhất Nương gật đầu cười, cùng Ngũ phu nhân cùng đi tạm biệt Tam phu nhân.
Tam phu nhân một mặt cùng thân thích Cam gia xào bài, một mặt vừa nói đồ cưới của Kim gia: “...... Ở bên điền trang Đại Hưng có tới hai, ba trăm mẫu ruộng cộng thêm mặt tiền cửa hiệu ở đường cái phía đông, cả đời này cũng có thể coi không thiếu ăn thiếu mặc rồi.”
Nghe nói hai người phải về Hà Hoa lý, Tam phu nhân sai Hạnh Kiều bốc giúp bài, còn mình thì tiễn hai người Thập Nhất Nương và Ngũ phu nhân đến cửa: “Chỗ này của tẩu mặc dù nhỏ, nhưng tốt xấu gì tẩu cũng đã ở trong phủ ở hai mươi mấy năm, trong nhà cũng coi như là thu dọn sạch sẽ. Vậy mà các đệ muội không buồn dẫn theo Cẩn ca nhi và Sân ca nhi tới.” Rất có ý trách cứ hai người không mang con trẻ đến.
“Sáng sớm ngày mai sẽ dẫn đến.”, Ngũ phu nhân cười khanh khách đáp lời, cùng Thập Nhất Nương lên xe ngựa.
“May mắn là nhà Tam tẩu chuyển ra, bằng không, trong phủ chúng ta có thể bị ầm ĩ náo nhiệt một phen.” Ngũ phu nhân bĩu môi, “Lúc sáng khi bố trí hỉ đường, tẩu có chú ý không? Tam tẩu nói muốn dùng giấy đỏ tươi rắc vàng, Đại thiếu phu nhân lại nói giấy đỏ thẫm dán vàng, vì chút chuyện nhỏ này, mà Tam gia phải ra mặt hòa giải. Mặc dù vẫn y theo Tam tẩu dùng giấy đỏ rắc vàng, nhưng đến lúc thờ cúng hoa quả tươi, thì lại theo ý Đại thiếu phu nhân dùng đồ sứ Thanh Hoa chân cao......”, nói tới đây, Ngũ phu nhân che tay áo mà cười, “Muội thấy, Tam gia là trái nghe thì trái có lý, phải nghe thì phải có lý. Không có người nào đúng. Có điều, dù sao Tam tẩu và Tam gia cũng đã là vợ chồng nhiều năm, nhưng Đại thiếu phu nhân của chúng ta lại có thể ở trước mặt cha chồng có tiếng nói, thế nào đi chăng nữa muỗi cũng cảm thấy vị Đại thiếu phu nhân này nhà chúng ta làm việc không phải tầm thường.”
Thập Nhất Nương ban đầu còn lo lắng nếu như Tam gia và Tam phu nhân nhàn rỗi ở nhà, chắc chắn Tam phu nhân sẽ lấy quyền mẹ chồng ra chèn ép Phương thị, đến lúc đó cuộc sống của Phương thị sẽ có chút khó khăn. Bây giờ nhìn lại, Phương thị cũng là người hết sức thông minh lanh lợi.
“Đó là bởi vì hai người đều có lý riêng.” Nàng cười nói, “Tẩu đến cảm thấy Đại thiếu phu nhân của chúng ta cũng khá, là một người hiểu chuyện.”
Ngũ phu nhân nghĩ đến lễ tròn tuổi của Sân ca nhi, Phương thị cũng dựa theo lời của mình mà đồng ý đưa bản cổ tịch trân phẩm ra, thì nở nụ cười: “Ừ, muội cũng cảm thấy như vậy.”
Hai người vừa nói, vừa nhìn nhau cười một tiếng.
Trải qua các bước, bái lạy thiên địa, động phòng, ngày thứ hai nhận người thân.
Có thể là do rút ra được bài học lần trước, lần này Tam phu nhân mặc trang phục rất mộc mạc. Trong lúc gặp mặt, ngoài cho Kim thị trâm phượng, còn có thêm một chiếc vòng đeo tay bằng vàng ròng. Mà Thập Nhất Nương cùng Ngũ phu nhân thì y theo lần trước cho Phương thị lúc gặp mặt, mà tặng cho Kim thị. Ba vị phu nhân ở bên Nam Kinh cũng không có tới, chỉ sai quản sự cùng quản sự ma ma đắc lực mang tiền mừng cùng lễ ra mắt đến. Mấy thân thích bên Cam gia tối ngày hôm qua lúc tân nương vừa vào cửa, đã lấy cớ là có việc để cáo từ. Cảnh tượng so với lúc Từ Tự Cần thành thân, không khỏi có chút thua kém.
Kim thị mới vào cửa cũng không biết những điều này. Chỉ cảm thấy Từ gia quả nhiên giàu có như nương nói vậy, lễ ra mắt của hai vị thẩm thẩm hết sức quý trọng, có thể thấy hai thẩm thẩm đối với mình là rất hài lòng.
Dâng tặng tất giày xong, Kim thị ngay cả cơm trưa cũng không ăn, do Ngũ phu nhân tiếp khách, Tam phu nhân dẫn nàng đi Hà Hoa lý dập đầu cho Thái phu nhân.
Thái phu nhân nhìn gương mặt của Kim thị còn ngây thơ, có một đôi mắt to trong suốt rất là hài lòng, lôi kéo nàng nói chuyện hồi lâu. Lúc trở lại ngõ Tam Tỉnh, trên mặt Kim thị còn tràn đầy hưng phấn.
Tam phu nhân nhìn bộ dạng con dâu nhỏ như một đứa trẻ, cũng rất vừa ý.
Trẻ con dễ dàng dụ dỗ, đến lúc đó mình nói cái gì thì chính là cái đó.
Đợi Từ Tự Kiệm dẫn Kim thị lại mặt trở về, Kim thị bắt đầu thỉnh an mỗi buổi sáng, bắt đầu làm dâu Từ gia. Mà bên Hà Hoa Lý thì đang có chút khẩn trương chờ đợi kết quả kỳ thi võ của Thiệu Trọng Nhiên.....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc