Thứ Nữ Công Lược - Chương 167

Tác giả: Chi Chi

Ngũ phu nhân lắc đầu:” Ta không có việc gì.”
” Vẫn là chú ý một chút mới tốt!” Nhị phu nhân trầm ngâm nói,” Hôm nay trước hết kiên trì một chút, đợi lát nữa nghĩ biện pháp thỉnh đặc chỉ cho ngươi ở nhà nghỉ.” Giọng điệu tuy bình thản, nhưng lại khiến cho người ta tin phục thong dong.
Giọng điệu lớn như vậy, là bởi vì lát nữa nhất định sẽ nhìn thấy hoàng hậu nương nương sao?
Thập Nhất Nương không khỏi liếc mắt xem nàng một cái.
Ngũ phu nhân cũng không có chút hoài nghi, vẻ mặt cảm kích kéo tay Nhị phu nhân: “Cám ơn Nhị tẩu!”
“Nói cái đó làm gì?” Nhị phu nhân vỗ vỗ tay nàng,” Đứa nhỏ là chuyện đại sự.”
Khi họ đang nói chuyện, thì người đến điếu tang đều đến đông đủ rồi. Đại bộ phận thần sắc đều mỏi mệt, ngồi xuống nghỉ ngơi, cũng có người tụ cùng một chỗ thấp giọng nói chuyện.
Không có thái phu nhân ở đây, đám người Hoàng phu nhân, Lâm phu nhân là trưởng bối, đều có vẻ thận trọng của trưởng bối, chính là hướng dến nhóm Thập Nhất Nương gật đầu. Về phần Hoàng Tam phu nhân, Lâm Đại phu nhân, nhóm tiểu bối cùng lứa, đều ở bên cạnh trưởng bối hầu hạ, làm sao nhàn rỗi cùng các nàng tán gẫu.
Trong lúc nhất thời, người Từ gia bị lạc điệu.
Tam phu nhân nhìn thấy ngay tại một bên lạnh lùng “Hừ”, Nhị phu nhân lại thấp giọng phân phó Thập Nhất Nương:” Ngươi nhìn chằm chằm người Kiến Trữ Hầu cùng Thọ Xương Bá gia, nghĩ biện pháp đem các nàng giữ ở trong này. Ta đi một chút liền trở lại!”
Bốn chị em dâu, không có gì do dự liền đem sự tình giao cho nàng làm. Đây tất nhiên là có quan hệ cùng chuyện buổi tối ngày hôm qua mình dự cuộc họp cấp cao của Từ gia, càng quan hệ đến việc Nhị phu nhân rất tin tưởng năng lực ứng xử của Từ Lệnh Nghi, bằng không, thái độ của Nhị phu nhân cũng sẽ không rõ ràng như vậy. Điều này làm cho Thập Nhất Nương cảm giác, Nhị phu nhân có sự tín nhiệm vượt qua mức tầm thường đối với Từ Lệnh Nghi.
Nàng cũng tin tưởng năng lực Từ Lệnh Nghi. Cho nên trực tiếp nói:” Ta xem như vậy rất mạo hiểm, không bằng ngươi nhân cơ hội té xỉu thì càng ổn thỏa hơn.”
Nhị phu nhân nghe sửng sốt. Ánh mắt hai người không hẹn mà cùng dừng ở trên người Ngũ phu nhân. Ngũ phu nhân bị Nhị phu nhân cùng Thập Nhất Nương nhìn đến trong lòng sợ hãi, kinh ngạc nói:” Làm sao vậy?”
Nhị phu nhân đã quay đầu nhìn Thập Nhất Nương:” Ý kiến hay!” Trong mắt hiện lên một tia thưởng thức.
Để cơ hội cho Nhị phu nhân té xỉu, còn không bằng cho Ngũ phu nhân té xỉu. Lúc này nàng là em dâu hoàng hậu nương nương, xảy ra chuyện như vậy, vì tình vì lí hoàng hậu nương nương đều phải tự mình tới thăm hoặc phái nữ quan thi*p thân đến chiếu cố, đến lúc đó có thể tranh thủ cơ hội một mình cùng hoàng hậu nương nương nói chuyện; thứ hai xảy ra chuyện như vậy, thỉnh đặc chỉ cho Ngũ phu nhân miễn việc khóc tang liền cũng có lực thuyết phục.
Chủ ý rất tốt. Thập Nhất Nương cũng không tính toán mình nói là Ngũ phu nhân. Nàng nghĩ tới tình cảnh mắt hoàng hậu nương nương hàm chứa nước mắt kêu Nhị phu nhân” Di Thực”. Mặc kệ là theo tư cách hay là theo tình cảm để bàn, hiện tại mình cùng Nhị phu nhân kém quá xa. Thập Nhất Nương cúi đầu, dáng điệu mặc kệ mọi sự. Nhị phu nhân nhìn thấy liền nhíu mi.
Mọi người La gia đều như vậy, chơi ngấm ngầm bịp bợm thì chồng chất, lúc cho nàng làm chút chính sự liền trốn tránh bỏ gánh nặng, sợ phiền toái vào thân.
Đáy mắt nàng hiện lên một tia trào phúng, cúi đầu cùng Ngũ phu nhân thì thầm một lúc lâu. Ngũ phu nhân ban đầu đáy mắt chỉ hơi lộ ra một tia kinh ngạc, sau đó thần sắc liền tự nhiên cùng Nhị phu nhân nói chuyện. Không bao lâu, nàng liền ôm bụng ՐêՈ Րỉ.
Nhị phu nhân ở bên cạnh vội hỏi:” Đan Dương, Đan Dương, ngươi làm sao vậy?” Thập Nhất Nương nhìn thấy không khỏi âm thầm gật đầu.
Ngũ phu nhân có thể giữa nhiều thiên chi kiều nữ như vậy mà trổ hết tài năng phong chức huyện chủ, thì cũng không phải nhân vật có thể coi thường.
Ý niệm chợt lóe trong đầu, nàng đi đến bên người Ngũ phu nhân:” Ngũ đệ muội, ngài đây là làm sao vậy?” Thanh âm rất là khẩn trương.
Tam phu nhân cũng lo lắng lại đây. Đám người Hoàng phu nhân vừa nghe, lập tức bước tới, vừa lúc nghe được thanh âm mỏng manh của Ngũ phu nhân nói:” Ta, ta, ta đau bụng.”
“Nhanh đi truyền ngự y.” Hoàng phu nhân sắc mặt biến đổi, kéo tay Đan Dương an ủi nàng,” Đừng sợ, đừng sợ.” Trong phòng liền nổ tung.
Nói cái gì cũng đều có. Trong điện nội thị hầu hạ cũng hoảng, có nội thị đi bẩm chủ quản nội thị, có nội thị đi bẩm người lễ bộ, có người chạy tới Khôn Trữ Cung.
Hậu điện bên kia cũng nghe được tin tức, đám người trưởng công chúa đều chạy lại đây. Chu phu nhân hầu hạ bên người trưởng công chúa có thói quen khoa trương thái quá bổ nhào vào bên người Ngũ phu nhân lớn tiếng nói:” Đan Dương, Đan Dương, ngươi đừng dọa ta a!”
Đan Dương lập tức kéo tay Chu phu nhân:” Chu tỷ tỷ, ta sợ hãi!” Nước mắt rơi như mưa. Thập Nhất Nương không khỏi hít một hơi trong lòng.
Cho dù có trải qua hai kiếp làm người, mình so với những người này, còn kém không phải một hai điểm…… Bên trong ồn áo náo loạn, một đám nội thị vây quanh có một tiểu nội thị mặc lục phẩm chạy lại đây.
” Là vị phu nhân nào không thoải mái?” Hắn bộ mặt thanh tú, thanh âm nhu hòa.
” Là Đan Dương huyện chủ.” Không đợi người Từ gia trả lời, Chu phu nhân đã vội vàng nói.
Nội thị kia vừa nghe, sắc mặt khẽ biến, vội hỏi:” Huyện chủ an tâm, ngự y lập tức đến ngay.” Sau đó quay đầu thấp giọng phân phó tiểu nội thị bên người “Lại đi thúc giục!” Tiểu nội thị trả lời, chạy nhanh như chớp.
Chu phu nhân liền giúp đỡ Ngũ phu nhân reo lên:” Mau, tìm cái giường thấp cho nàng nằm.” Vừa dứt lời, Lôi công công bước nhanh đến, phía sau còn mang theo một đám nội thị, nâng một cái kiệu không.
” Tuyên khẩu dụ hoàng hậu nương nương, Đan Dương huyện chủ tạm đến vĩnh thọ cung nghỉ tạm.” Nhị phu nhân lập tức nói:” Ta biết chút y thuật, ta bồi nàng đi.”
Lôi công công không chút suy nghĩ, lập tức nói:”Vất vả Nhị phu nhân.” Nhóm nội thị đem kiệu nâng đến trước mặt Ngũ phu nhân, Nhị phu nhân cùng Chu phu nhân một trái một phải đỡ nàng lên kiệu.
Ngũ phu nhân so với Nhị phu nhân cùng Thập Nhất Nương tưởng tượng càng thông minh, nàng nắm tay Chu phu nhân không bỏ:” Chu tỷ tỷ….” Một đôi mắt diễm lệ đầy nước mắt nhìn nàng.
Chu phu nhân không khỏi hướng trưởng công chúa nhìn lại. Trưởng công chúa không có trả lời, hơi nắm tay. Chu phu nhân lập tức đến:” Công công, ta có thể…”
Không đợi nàng nói xong, Lôi công công đã vội vàng nói:” Vậy cùng đi. Hoàng hậu nương nương cùng ngự y đều đã hướng vĩnh thọ cung đi.”
Thập Nhất Nương thật thở dài một hơi. Việc này thành công! Ý niệm chợt lóe trong đầu, kiệu đã được nâng lên.
Nàng bước lên phía trước dặn dò:” Ngũ đệ muội cẩn thận một chút.” Ngũ phu nhân gật gật đầu, có Nhị phu nhân cùng Chu phu nhân một trái một phải đưa đi vĩnh thọ cung.
Người trong phòng sôi nổi nghị luận, đại điện giống như cái chợ bàn tán náo nhiệt. Thập Nhất Nương liền thấy trưởng công chúa tựa tiếu phi tiếu liếc mắt xem mình một cái, sau đó cùng mấy vị công chúa, quận chúa đi hậu điện.
Có thể đứng ở nơi này quả nhiên mỗi người đều là thành tinh! Thập Nhất Nương cười khổ.
Tam phu nhân ngay tại một bên thấp giọng nói:” Ngàn tính vạn tính, không nghĩ tới Ngũ hoàng tử lại xảy ra chuyện…” Hơi có chút không cho là đúng.
Thập Nhất Nương không muốn cùng nàng nói cái gì, hàm hàm hồ hồ lên tiếng, cùng Hoàng Tam phu nhân, nói chuyện.
Khóc quá trưa một lúc, Ngũ phu nhân, Nhị phu nhân cùng Chu phu nhân về tới đại điện. Tiến môn, Chu phu nhân liền nói:” Không có việc gì, không có việc gì, bị dọa sợ một hồi. Là ăn làm đau bụng!”
Tất cả mọi người nhìn Ngũ phu nhân. Hoàng phu nhân lại nói:” Đứa nhỏ này, như thế nào không biết nặng nhẹ.”
Ngũ phu nhân thẹn đỏ mặt:” Ta sợ giữa trưa ăn trễ, đứa nhỏ bị đói, buổi sáng liền nhiều ăn một ít. Ai biết lại……”
Trên mặt mọi người đều có chút ý cười. Nhị phu nhân khom đầu gối hành lễ với vài vị phu nhân tuổi tác cao:” Làm cho mọi người lo lắng.”
Vài vị lão phu nhân nhìn Nhị phu nhân đều lộ ra tươi cười hiền lành: “Các ngươi mấy đứa nhỏ này, thật sự là cho người ta không an tâm.”
Nhị phu nhân vội nói:” May mắn có các vị lão phu nhân ở trong này, bằng không thật sự là luống cuống tay chân.” Lão nhân gia có nhiều nhất là gì, chính là kinh nghiệm.
Lời Nhị phu nhân nói như gãi đúng chỗ ngứa, làm cho vài vị lão phu nhân không khỏi nhớ đến lúc mang thai tuổi còn trẻ, khung cảnh trở nên vô cùng hòa hợp. Thật sự là cao thủ a!
Thập Nhất Nương thu tươi cười, quan sát nhất cử nhất động của Nhị phu nhân, cẩn thận nghiền ngẫm dụng ý của nàng.
Thái dương ngã về tây, Hạ công công mang đến thánh chỉ của Hoàng Thượng, đặc biệt cho phép Ngũ phu nhân lúc khóc tang ở trong hậu điện nghỉ ngơi– nói cách khác, Đan Dương vẫn phải tiến cung mỗi ngày, nhưng người khác quỳ gối ở tư thiện môn khóc tang nàng có thể ở đại điện để nghỉ ngơi.
Lúc này, đến phiên Nhị phu nhân lộ ra dáng vẻ không liên quan đến mình.
Dù sao mình mới đường đường chính chính là Vĩnh Bình Hầu phu nhân.
Thập Nhất Nương mỉm cười, cùng Tam phu nhân đỡ Ngũ phu nhân tạ ân.
Có người hâm mộ lại đây chúc mừng Ngũ phu nhân, cũng có người âm dương quái khí oán trách nói:” Không phải nói là ngoại gia Ngũ hoàng tử sao? So với nhóm mệnh phụ bên ngoài như chúng ta cũng không bằng.”
Mọi người theo tiếng nhìn lại, thanh âm thế nhưng là từ vòng tròn luẩn quẩn giữa phu nhân Kiến Trữ Hầu cùng Thọ Xương Bá kia phát ra.
Người đại điện nhao nhao nhiều thần thái khác nhau, nhưng đều làm như không có nghe được.
Tam phu nhân xem không khỏi căm giận đối với Thập Nhất Nương nói nhỏ:” Những người này, đều là gió thổi chiều nào theo chiều đó.”
Đứng trên cương vị người đại diện gia tộc, gió thổi chiều nào theo chiều đó sống lâu hơn so với bụi gai một chút.
” Quên đi. Cùng những người này so đo làm gì!” Thập Nhất Nương khuyên nàng,” Trọng yếu chính là Ngũ đệ muội không cần đến tư thiện môn quỳ.” Tam phu nhân gật đầu.
Có nội thị thỉnh các nàng đi khóc tang. Mọi người không hề nói cái gì, trừ bỏ Ngũ phu nhân, tất cả mọi người ấn theo phẩm cấp đều tự quỳ đến chỗ mình, bắt đầu khóc. (giống diễn kịch quá đi)
Đợi chấm dứt ngày đại tang thứ nhất, nội thị từ trữ cung tiễn thái phu nhân lại đây. Nhị phu nhân, Tam phu nhân, Thập Nhất Nương đều nhanh bước đến nghênh đón.
Thái phu nhân không có thấy Ngũ phu nhân, sắc mặt khẽ biến:” Đan Dương đâu?” Bên cạnh có người nói: “Ngũ phu nhân nhà các người miễn khóc tang, đang ở đại điện nghỉ ngơi!”
Nhị phu nhân liền đem chuyện vừa rồi phát sinh một năm một mười nói cho thái phu nhân. Thái phu nhân nghe xong cười khổ:” Như thế nào xảy ra chuyện như vậy!” Ánh mắt nhìn Nhị phu nhân lại lóe lóe.
Nhị phu nhân nói: “Đúng vậy. Đừng nói là ngài, chính là hoàng hậu nương nương nghe xong cũng chấn động.” Uyển chuyển đem tin tức mình đã gặp qua hoàng hậu nương nương nói cho thái phu nhân.
” Phải cám ơn Chu phu nhân thật tốt mới được.” Ánh mắt Thái phu nhân chợt sáng ngời lên, hướng tới Nhị phu nhân hơi gật đầu, tỏ vẻ mình biết,” Dù gì nàng cũng cùng các ngươi đi vĩnh thọ cung.”
Lại tự mình đi hậu điện nói cám ơn, không nghĩ tới Chu phu nhân đã cùng trưởng công chúa dẹp đường hồi phủ, thái phu nhân lại đi tạ Hoàng phu nhân, Hoàng phu nhân cười nói:” Ngươi còn cùng ta khách khí.” Hai người nói xong, cùng nhau ra tư thiện môn.
Từ Lệnh Nghi mang theo Tam gia cùng Ngũ gia đợi ngoài cửa một lúc, thấy nhóm thái phu nhân, tiến lên trước hành lễ, Ngũ gia lại hỏi Ngũ phu nhân:” Ngươi không có việc gì chứ?”
Hoàng phu nhân liền đem chuyện Ngũ phu nhân hôm nay được đặc chỉ nói cho ba huynh đệ từ thị nghe:” Ngày mai muốn đi tạ ơn Hoàng Thượng mới được.”
Ngũ gia liên tục gật đầu:”Nhất định, nhất định.”
Hai người hàn huyên vài câu, đều tự lên xe ra cung.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc