Thứ Nữ Công Lược - Chương 145

Tác giả: Chi Chi

Thái phu nhân quả nhiên bị Thập Nhất Nương làm cho thoải mái, ăn hơn nửa bát cháo, còn mấy quả trứng gà, thái phu nhân cho người ta bỏ vào hộp, mang theo xe ngựa ăn. Một ngụm một cái, thật sự không cần dính môi.
Thái phu nhân nói cho nàng:” Chúng ta lúc lớn giống như vậy, lưu hành vẽ nhất tự mi, cố tình Tử Du, nga, chính là Hoàng phu nhân, là mặt chữ diền, mỗi lần tụ hội nàng đều không tham gia.”
Thập Nhất Nương nghe thú vị, cười nói:” Ngài cùng Hoàng phu nhân trước đây đã quen biết sao?”
Thái phu nhân gật đầu:”Trước kia phụ thân ta làm Thiểm Tây ấn sát sử, phụ thân nàng làm Thiểm Tây bố chính sử, lúc phụ thân ta ở hình bộ nhận chức thượng thư, phụ thân nàng ở công bộ nhận chức thượng thư…… Hai nhà chúng ta làm láng giềng mười năm. Sau đó ta gả đến Vĩnh Bình Hầu phủ, nàng gả đến Vĩnh Xương Hầu phủ. Chúng ta đều là nữ nhi con một, đều không phải người gốc Yến Kinh, lại gả nhập nhà công khanh, vẫn giống như tỉ muội hay lui tới.” Khó trách lúc mình kết hôn trong nhà thái phu nhân không có người tới.
Thái phu nhân giống như nhìn ra tâm tư Thập Nhất Nương, cười nhìn Thập Nhất Nương:” Do nhà mẹ đẻ đơn bạc, ta từ nhỏ liền hâm mộ nhà người khác nhiều huynh đệ tỉ muội, đặc biệt hy vọng con nối dòng phồn vinh.”
Đem nàng nói mặt đều đỏ lên. Thái phu nhân nhìn thấy cười ha hả, chuyển đề tài.” Ta nhìn ngươi không thích này thanh kim thạch, hồng bảo thạch, thật sự thích San Hô, mật sáp linh tinh.”
Không nói chuyện vấn đề con cái, Thập Nhất Nương tự nhiên cười không ít nói:” Ta tuổi còn nhỏ, đeo mấy đồ vật đó không được, không phải không thích.”
Hai người nói nói cười cười, rất nhanh đến Trung Sơn Hầu phủ. Cách ăn mặc Thập Nhất Nương quả nhiên khiến cho mọi người chú ý.
Hoàng Tam phu nhân, thậm chí lôi kéo tay của nàng nhìn xung quanh, còn hỏi nàng:” Vòng đeo tay này là hoàng hậu nương nương thưởng sao?”
Thập Nhất Nương cười nói:” Là mình không có việc gì xỏ đeo chơi. “Hoàng Tam phu nhân, tấm tắc khen ngợi.
Lương phu nhân cùng thái phu nhân cười nói:” Cũng chỉ có Tứ phu nhân có thể mặc nhan sắc như vậy, đổi người khác, hoặc có thanh lịch như vậy, nhưng không có ung dung như vậy!”
Thái phu nhân nhìn thấy cùng Hoàng Tam phu nhân, Lâm Đại phu nhân, Chu phu nhân đứng ở cùng nhau cười yếu ớt thản nhiên nhìn thong dong hào phóng Thập Nhất Nương, đáy mắt tất cả đều là cười.
Đợi ăn cơm trưa xong mọi người đi thăm Đường tiểu thư, Thập Nhất Nương lại gây chú ý cho các tiểu thư khi đến tiễn Đường tiểu thư.” Mùa đông mặc xanh nhạt!”
” Xem vòng đeo kia. Tống quần xanh biếc thêu viền hoa màu xanh bóng. Biết là ai sao? Nghe nói là Vĩnh Bình Hầu phu nhân. Mới cưới thì phải?”
“Hóa ra là thứ muội Vĩnh Bình Hầu phu nhân, chính là Kiều Liên Phòng……” Thanh âm dần dần thấp xuống, lại có người lấy ánh mắt cực kỳ hâm mộ nhìn lại đây. Trong lúc nhất thời, nghị luận tất cả đều là Vĩnh Bình Hầu phu nhân La thị.
Gió lớn thổi cây ngô đồng, người ở bên lý lẽ đều thiếu. Thập Nhất Nương đối với tất cả ánh mắt khác thường hoàn toàn miễn dịch, cùng thái phu nhân tham gia xong hôn lễ sau liền sớm sớm dẹp đường hồi phủ. Truyện được chỉnh sửa và đăng tại ThichTruyen.VN - Thích Truyện Chấm VN
Tới đón tiếp bọn họ chính là Tam phu nhân. Thấy Thập Nhất Nương, nàng có chút kinh ngạc:” Tứ đệ muội hôm nay cách ăn mặc thật xinh đẹp.” Thập Nhất Nương cười nói:” Bởi vì đi uống rượu mừng!”
Tam phu nhân gật đầu, nhìn nàng nhiều hơn một chút mới khom đầu gối cho thái phu nhân hành lễ:” Hầu Gia cùng Ngũ gia còn không có bãi triều, tam gia ở ti phòng. Ngài hôm nay trở về thực sớm.”
Thái phu nhân cười nói:” Tuổi lớn, chịu không nổi sức ép, về sớm một chút thật là tốt.” Do Tam phu nhân giúp đỡ trở về ốc, đám người Đỗ mama hầu hạ đi thay quần áo, rửa ráy.
Tam phu nhân liền cười nhìn Thập Nhất Nương: Mau qua năm, ngươi dù sao cũng nhàn rỗi, không bằng giúp ta đặt mua hàng hóa qua năm đi!” Thập Nhất Nương ngẩn ra.
” Chuyện này ta sẽ nói cùng nương.” Tam phu nhân đã cười nói,” Lại nói tiếp, qua năm là đại sự. Nếu có thể đem một số ít lễ trong qua năm đều ứng phó đi qua, chuyện bình thường trong nhà, thì giống bữa ăn sáng.” Giọng mang giựt dây.
Ánh chớp lóe lên, Thập Nhất Nương đột nhiên hiểu được. Tam phu nhân quyết định cùng tam gia đi nhận chức. Nàng sợ trong nhà không ai có thể tiếp tay chủ trì trung quỹ, đến lúc đó thái phu nhân đem nàng lưu lại……
Thập Nhất Nương có chút không biết nên khóc hay nên cười. Nàng cùng Từ Lệnh Nghi lo lắng Tam phu nhân không đi, Tam phu nhân lại lo lắng cho mình đi không được! Chính là không biết vợ chồng bọn họ như thế nào an bài hai huynh đệ Từ Tự Cần cùng Từ Tự Kiệm……
Suy nghĩ một chút, Trinh tỷ nhi cùng Truân ca biết các nàng trở về lại đây thỉnh an. Hai người nhìn thấy cách ăn mặc Thập Nhất Nương đều lộ ra giật mình. Vấn an, Trinh tỷ nhi nhìn chằm chằm vào tua cờ trên tay nàng vẻ mặt thật là tò mò.
Đáng tiếc vòng đeo tay bích tỉ ngọc này rất quý, đưa cho Trinh tỷ nhi đứa nhỏ như vậy có chút không tốt, bằng không liền đưa cho nàng chơi đi…… Ý niệm hiện lên trong đầu, Thập Nhất Nương đã có chủ ý, không bằng dùng trân châu làm một cái cho Trinh tỷ nhi, lưu trữ cái này cho lúc nàng gả làm hồi môn!
Đang nghĩ ngợi, thái phu nhân đã rửa ráy qua thần thái sáng láng từ tịnh phòng đi ra, thấy Thập Nhất Nương còn đó, cười nói:” Ngươi hôm nay cũng mệt mỏi, vào nhà nghỉ đi. Hôm nay không cần lại đây.”
Ra cửa một ngày, tổng cảm thấy người đầy bụi đất, Thập Nhất Nương cười ”Vâng”, trở về trong phòng mình. Vừa vào cửa Tân Cúc liền nói:” nha đầu Thu Hồng bên người Văn di nương đến đây vài lần, xem ngài trở về hay không!”
“Văn di nương có việc tìm ta!” Thập Nhất Nương cười thoát áo choàng, được Lục Vân hầu hạ đi tịnh phòng.
Tân Cúc cùng lại đây:” Nói là Văn gia tam gia vào kinh tặng lễ cuối năm, Tam phu nhân Văn gia cũng đi theo. Nghĩ tới đến vấn an ngài. Văn gia quản sự vẫn một mực ở cổng sau, đợi bên này hồi âm đó?”
Mình lại không biết Từ gia cùng Văn gia rốt cuộc có chút gì quan hệ, vẫn là hỏi qua Từ Lệnh Nghi rồi nói.” Theo chân bọn họ nói, hôm nay muộn rồi, không có phương tiện. Ngày mai rồi nói tiếp!”
Tân Cúc trả lời mà đi. Thập Nhất Nương gội đầu tắm rửa, hai canh giờ qua mau, khoác áo da đi ra, lại thấy Từ Lệnh Nghi ở nội thất Lâm Song đại kháng đọc sách, dọa nàng nhảy dựng.
” Hầu Gia khi nào thì đến? Sao không phái người nói một tiếng.” Từ Lệnh Nghi ngẩng đầu liếc mắt xem nàng một cái, nói:” Đến đây một hồi.” Lại cúi đầu đọc sách, miệng lại nói:” Ngươi không phải chăm hoa thủy tiên sao?”
” Nga!” Thập Nhất Nương đáp lời, ánh mắt không khỏi nhìn mấy chậu thủy tiên trên cửa sổ,” Xem có thể như ấm phòng làm hoa nở giống nhau hay không.”
Từ Lệnh Nghi” Ân” một tiếng, nói:” Nhanh đi lau tóc, ta có chuyện nói với ngươi.”
Thập Nhất Nương vội ngồi đến bàn trang điểm, mấy nha hoàn nơm nớp lo sợ giúp đỡ Thập Nhất Nương lau tóc, rất nhanh liền xong. Nàng tiện tay bíu tóc toản nhân, đuổi nha hoàn, ngồi xuống đối diện Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi lúc này mới bỏ sách, nói:” Ngươi nói Vạn Đại Hiển kia, có biết chữ hay không? Biết chữ!” Thập Nhất Nương kinh hãi.
Xem bộ dáng, sách lược mình có tác dụng. Hơn nữa Từ Lệnh Nghi đối ngoại viện bắt đầu bố trí an bài… Trong lòng biết đây mới là đại sự, ánh mắt cũng không từ chủ hướng bìa quyển sách lướt.
Thế nhưng là bản (Tứ thư tập chú).” Phải qua năm, công việc hồi sự gấp gáp,” Từ Lệnh Nghi thản nhiên nói,” Ta chuẩn bị thêm mấy gã sai vặt chân chạy. Cho hắn cũng đi!”
Chỗ hồi sự chuyên quản lễ nghi tiếp đãi trong phủ, bẩm báo khách đến, chiêu đãi khách đi, là công việc rất có tương lai. Nhưng Vạn Đại Hiển cũng là người thành thật, cho hắn đợi ở địa phương như vậy, vị tất có thể phát hiện ra chỗ tốt của hắn. Trong tay nàng người không nhiều lắm, muốn người người bồi dưỡng trên đất khách, yêu cầu mỗi người có thể đơn độc đảm đương một mặt.
Thập Nhất Nương cười nói:” Vạn Đại Hiển này, quá thành thật, chỉ sợ hắn là làm không nổi. Ngài muốn dùng hắn, không bằng đem hắn an bài ở từ đường. Giúp đỡ quản đồ cúng tế phù hợp tính tình của hắn.”
Việc này đương nhiên là thực thanh nhàn, lại cần người trung tâm. Bằng không, mang đồ cúng tế đi ra ngoài bán, chính là đem người đánh ૮ɦếƭ cũng tìm không được đồ vật bị bán trở về.
Từ Lệnh Nghi nghe gật đầu. Thập Nhất Nương dám nói như vậy, nghĩ Vạn Đại Hiển là người thực trung tâm.
Hắn trầm ngâm nói:” Từ đường bên kia nhìn đơn giản, nhưng người quản đồ cúng phải quen thuộc hình ảnh cung phụng, hắn không chắc thích hợp.”
Thập Nhất Nương cười nói:” Thi*p thân thật không lo lắng nhiều như vậy, vẫn là Hầu Gia cho chủ ý.”
Từ Lệnh Nghi nghe xong lại mặt không chút thay đổi trầm tư một lát, nói:” Nếu không, cho hắn đi ti phòng đi! Dù sao ti phòng cũng phải thỉnh mấy gã sai vặt hỗ trợ.”
Không nghĩ tới Từ Lệnh Nghi động tác lớn như vậy······ xem ra hạ quyết tâm phải tẩy bài!
Đi ti phòng cũng tốt, người thành thật làm chút chuyện thật sự trong lòng hắn cũng kiên định chút.
Thập Nhất Nương cười nói:” Ta cho người ta mang thư cho hắn. Sáng mai cho hắn đến tạ ơn ngài.”
” Làm gã sai vặt mà thôi, tạ ân gì!” Từ Lệnh Nghi cười nói,” Không cần!”
Thập Nhất Nương nghĩ đến chuyện buổi sáng hôm nay, ngượng ngùng cười ứng, nói chuyện Văn gia Tam phu nhân, muốn tới cho nàng vấn an:”······ cũng không biết nên gặp hay không gặp? Nghĩ muốn hướng Hầu Gia xin chủ ý.”
Từ Lệnh Nghi châm chước nói:” Văn gia dù sao cũng là người kinh doanh. Chú trọng một vốn bốn lời. Không gặp cũng thế.” Thập Nhất Nương rất là ngoài ý muốn.
Nàng nghĩ Từ Lệnh Nghi tuy không thích Văn gia, nhưng Văn gia dù sao là thương nhân có thể đếm trên đầu ngón tay ở Đại Chu, như thế nào cũng sẽ ứng phó. Hơn nữa Văn gia có thể đem nữ nhi đưa đến Từ gia làm thi*p, mà Từ gia cũng nhận. Đây chính là thái độ biết vâng lời thuần phục. Khi quá cửa, Từ Lệnh Nghi lại không muốn cùng Văn gia lui tới nhiều! Tuy không rõ, nhưng nàng tôn trọng Từ Lệnh Nghi quyết định.
Dù sao, hắn mới là người đứng đầu nhà này.” Ta biết!” Thập Nhất Nương cười nói,” Ngày mai liền đi nói nàng trở về.” Từ Lệnh Nghi gật đầu, đáy mắt hiện lên một tia vừa lòng.
Mà Thập Nhất Nương thấy chuyện nên nói cũng đều nói, sắc trời lại bạc dần tối xuống, cười nói:” Hầu Gia là dọn cơm lúc này? Hay vẫn là đợi lát nữa dọn cơm?”
Từ Lệnh Nghi nhìn ngoài cửa sổ, thấy đèn Ⱡồ₦g màu đỏ ở dưới mái đều treo lên, nói:” Dọn cơm đi!” Thập Nhất Nương phân phó nha hoàn dọn cơm, mình ở một bên hầu hạ.
Từ Lệnh Nghi nhìn thấy cười nói:” Ta nhìn ngươi trở về sớm như vậy, còn tưởng rằng ngươi không ăn đâu? Đường tiểu thư giờ lành là cuối thân, ăn hơi sớm.”
Từ Lệnh Nghi một người ăn cơm xong, đi chỗ Kiều Liên Phòng nơi đó. Thập Nhất Nương lấy thiệp mời thái phu nhân đem ra xem lần nữa cho quen thuộc một lần, nhấn định phải thuộc nằm lòng.
Ngày hôm sau, thời điểm Tần di nương cùng Văn di nương đến chỗ Thập Nhất Nương vấn an, Thập Nhất Nương lưu Văn di nương nói chuyện, uyển chuyển cự tuyệt ý tứ Văn gia.
Văn di nương thực giật mình, thấp giọng nói:” Hai nhà La, Văn đều là người Giang Nam, ở Yến Kinh không quen nhiều người. Hẳn là lui tới lẫn nhau mới được. Mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng thấy, việc có thể hợp tác kinh doanh còn nhiều mà, phu nhân làm gì nghĩ Văn gia là thương nhân mà tránh né đâu? Lại không biết, thương nhân nặng nhất là chữ tín. Chuyện đáp ứng cho tới bây giờ sẽ không đổi ý!” Trong lòng Thập Nhất Nương thất kinh. Lời Văn di nương nói, giống như mỗi câu đều có ám chỉ!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc