Thư kí tình yêu – Chương 11

Tác giả: Mạc Nhan

Bình thường vào lúc này, người bình thường sẽ ngại ngùng không nài ép người ta, nhưng cô đã quên mất, Suất Vũ Sâm đâu có phải là “Người bình thường.”

“Hủy đi.” Hắn ra lệnh.

“Hả? Vậy sao được ?”

“Dù sao đấy cũng là cô lấy cớ.”

Một câu nói hại cô tạm thời đình chỉ hô hấp, vẻ mặt cứng ngắt.

Làm sao lại có người có thể không thèm kiêng nể mà trực tiếp đạp đổ lời nói dối của cô, ngay cả mặt mũi cũng không thèm để lại cho? Lạc Tiểu Huân nhịn không được có chút phát cáu.

“Đây gọi là cự tuyệt một cách lịch sự có được hay không, chẳng nhẽ anh thích bị cự tuyệt đến mất mặt sao?”

“Cô không thể cự tuyệt.”

“Tại sao?”

“Bởi vì cô nợ tôi một nhân tình.”

Thật là thẳng thắn,, *** phá cửa không thấy máu, muốn ở trước mặt người đàn ông này duy trì sự lễ phép, thật đúng là không phải người bình thường có thể làm được, vốn trong lòng cô mang đầy cảm kích, cảm thấy biểu hiện yêu thương của ngày hôm đó có thể lên thiên đường được rồi, chưa được vài ngày, người này lại hiện nguyên hình, dùng nhân tình đến ép buộc cô, hơn nữa nói xong, mặt không đỏ khí không suyễn, cứ như là chuyện đương nhiên.

Cô không phải là người thiếu nhân tình người ta không trả, cũng không muốn lấy oán báo ân, nhưng mà cô càng muốn đi làm về, ở nhà được ung dung thong thả ngồi xem TV a.

Trong lòng cô giãy dụa, thử xóa bỏ ý nghĩ trong đầu hắn: “Nhưng là..tôi không có lễ phục tham gia tiệc R*ợ*u.

“Tôi đưa cô đi mua ngay bây giờ.”

Hắn cứ như vậy mà định án, làm ra quyết định, đứng dậy lập tức hành động, làm cho cô thiểu chút nữa không phản ứng kịp.
” Ê? Chờ, chờ một chút, tôi còn phải đi làm a.”

“Phục vụ tôi, không phải là đang đi làm sao, đi thôi.” Không chờ cho cô có cơ hội cự tuyệt, hắn lôi kéo cô, đi ra ngoài, lập tức đi mua lễ phục dạ hội mặc cho đêm nay.

Suất Vũ Sâm mở cửa xe, trực tiếp đưa cô đến cửa hàng trang phục đặt riêng.

Vừa bước vào cửa, đã thấy nhân viên của cửa hàng tiến lên lễ phép chào hỏi, tựa hồ như hắn là khách quen ở chỗ này, bởi vì nhân viên cửa hàng cũng nhận ra hắn.

“Chọn một bộ lễ phục dạ hội hợp với cô ấy, tối nay sẽ mặc.”

Dưới mệnh lệnh của hắn, nhân viên nữ của cửa hàng thân thiết chào hỏi cô, dẫn cô đến một gian thay quần áo rộng lớn thoải mái, đo đúng số đo ba vòng của cô, sau đó chọn lấy năm bộ lễ phục màu sắc và kiểu dáng khác nhau, mời cô mặc thử.

Vừa nhìn thấy giá tiền đề trên nhãn hiệu, con ngươi Lạc Tiểu Huân trong nháy mắt trợn tròn, tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra ngoài, nhưng vẫn mạnh mẽ bình tĩnh ngoắc ngoắ tay hắn, ý bảo hắn ghé tai lại gần.

“Này, mấy bộ đồ này đều trên vạn đồng nha…”

“Thì làm sao?”

“Một tháng tiền lương của tôi cũng không đến ba vạn đồng, mà bộ đồ kia đã bảy vạn đồng, anh muốn hại ૮ɦếƭ tôi à ?”

“Tôi mua.” Hắn không nói thừa lời nào.

Cô thật đúng là bị hào khí của hắn dọa mất rồi, quái lạ trừng hắn.

“Anh thật sự muốn trả tiền?”

“Nếu không thì sao? Cô định trả cùng tôi sao ?”

Cô vội vàng lắc đầu.

“Vậy còn có vấn đề gì nữa không? “

“Không có.” Cô lập tức ngoan ngoãn trở về phòng thay quần áo, nghe Đại lão gia hắn ra lệnh, thay quần áo.

Sau một hồi trang điểm, khi cô mặc lễ phục dạ hội từ phòng thay đồ bước ra, trong ánh mắt hắn, hiện lên một tia sáng kinh diễm.

Quả nhiên là Phật muốn kim trang, người cần ăn mặc, phong cách của nhà thiết kế nổi tiếng quả có khác, bất luận là từ chất liệu gì, kiểu dáng cùng những đường cắt, không chỉ lộ ra vẻ nữ tính của cô, mà còn tôn lên đường cong thướt tha trên cơ thể, ngay cả chính bản thân cô cũng yêu thích không muốn buông tay, mà Suất Vũ Sâm lại cứ nhìn chằm chằm vào cô, làm cho gương mặt cô không khỏi nóng lên.

“Bộ này được chứ ?” Cô có chút ngại ngùng hỏi.

Hắn bất khả tư nghị* mà gật đầu: “Không ngờ cô ăn mặc lên, cũng là nhân khuông nhân dạng .”

*không thể tưởng tượng nổi; huyền diệu.

Cô thở phì phì phồng mang trợn má, trừng mắt: “Anh không nói những lời như vậy không được sao ?”

“Tôi chỉ nói sự thật.”

“Khó trách phụ nữ bị anh hù dọa cho chạy mất.”

“Phụ nữ thích nghe lời ngon tiếng ngọt ?”

Cô sửa lại: “Phụ nữ là thích nghe đàn ông nói lời ngon tiếng ngọt khi họ thật sự có tâm ý.”

Thật là, ngay cả một lời ca ngợi cũng không biết, khó trách tên này luôn khiến phụ nữ chạy mất dép, cô bắt đầu hoài nghi hôm đó ở triển lãm, biểu hiện đầy phong độ của hắn chỉ là nhất thời “Thất thường”.

Sau khi mặc đồ xong, cô đứng trước gương xoay qua rồi xoay lại. Cái đẹp sẽ khiến phụ nữ vui vẻ, vui vẻ sẽ làm cho phụ nữ trở nên đẹp hơn, điệu bộ tung tăng của cô, bị Suất Vũ Sâm ở một bên thu hết vào trong đáy mắt, khóe môi không tự giác khẽ nhếch lên.

Hắn hào phóng thanh toán tiền, lại còn mang cô đi mua đồ phụ kiện cho xứng với bộ lễ phục, như là xắc tay, giá tiền cũng phải hơn vạn đồng, tuy nói là hắn yêu cầu muốn cô đóng làm bạn gái, nhưng là phung phí nhiều tiền như vậy, ít nhiều làm cho cô không an tam, cô không phải loại người đi chiếm tiện nghi của người khác, vốn nghĩ muốn từ chôi, một cái xắc tay cũng chẳng nói lên cái gì, mua thật sự lãng phí, nhưng hắn vẫn kiên quyết, nói rằng bạn gái hắn không thể quá giản dị, vậy sẽ làm cho hắn mất thể diện.

Vẻ mặt của hắn, giống như chỉ cần thể diện, không cần biết giá cả bao nhiêu.

Cô không nhịn được mà liếc hắn khinh bỉ một cái, nếu hắn thích sĩ diện như vậy, cô cần gì phải nhiều chuyện tiếc tiền hộ hắn a? Vậy cứ theo hắn thôi, dù sao có tiền chính là lão đại.

Tiếp theo, hắn lại mang cô đến cửa hàng của công ty Vĩnh Thế Truyền Kỳ, muốn cô chọn một vài thứ trang sức tương xứng, sau khi chuẩn bị an bài tất cả xong, thời gian cũng không sai biệt lắm.

Ngồi trên xe của Suất Vũ Sâm, lướt nhanh đến nơi tổ chức dạ tiệc, bước tới cửa khách sạn, cô khoác lấy cánh tay của Suất Vũ Sâm, sóng vai bước vào hội trường.

Người tới tham gia tiệc R*ợ*u rất đông, Lạc Tiểu Huân tò mò hết nhìn đông rồi lại ngó tây, bởi vì cô thực sự đói bụng rồi, giữa trưa ăn không được bao nhiêu, giờ đã là bữa tối, bụng lại càng biểu tình dữ dội.

Mới bước vào không lâu, cô liền chú ý đến một bàn dài mỹ thực cùng với hoa tươi bày ra trước mắt, đặt ở giữa hội trường, có tháp bánh ngọt, R*ợ*u cocktail, còn có các loại điểm tâm theo phong cách phương Tây.

Cô nuốt nước miếng, mắt không nỡ dời đi, thẳng ngoắc nhìn chằm chằm, bất quá nếu cô đến để đền đáp nhân tình, nhất định phải diễn vai bạn gái hắn thật tốt, bởi vì vừa mới tiến vào đại sảnh, cô liền chú ý tới quan hệ của Suất Vũ Sâm rất rộng rãi, làm cho cô cũng trở thành tiêu điểm để người khác đánh giá.

Cô xứng chức sắm vai nhân vật của mình thật tốt, ưu nhã, mềm mại, tự nhiên đúng mực, cô cảm giác được, đây là điều hắn muốn, bởi vì từ lúc tiến vào, một giây bắt đầu, cô liền chú ý tới thay đổi của hắn, như là biến thành một người khác hoàn toàn.

Không thấy một Suất Vũ Sâm nghiêm nghị, nói chuyện ngay thẳng đâu, hắn bây giờ, nói nói cười cười, hài hước hào phóng, phảng phất như một người giàu kinh nghiệm trên thương trường, mà vẫn không mất đi phong độ thân sĩ.

Chuyện này rất bình thường, tựa như lúc cô đối mặt với khách hàng, sẽ thu hồi bản tính của chính mình, lộ ra nụ cười chuyên nghiệp.

Chỉ bất quá, người này nếu có thể dùng sự chuyên nghiệp này của hắn lúc đi gặp đối tượng thân cận thì tốt quá.

Mắt thấy hắn cùng với bạn bè đang nói chuyện hăng say, cô nghĩ thầm, rời đi một lúc kiếm chút đồ ăn chắc không sao.

Cô vừa mới nghĩ muốn bước đi, giây tiếp theo, bên hông đột nhiên bị một cánh tay mạnh mẽ ôm trở về, hại cô không cẩn thận một cái, ngã vào trong lòng hắn.

“Làm cái ….”

“Suỵt, đừng nói gì.” Hơi thở của hắn đến bên tai cô, dùng thanh âm chỉ có hai người mới nghe thấy được.” Cứ như vậy, đừng nhúc nhích.” Bên tai truyền đến lời thỉnh cầu, hơn nữa trong giọng nói tựa hồ như có áp lực nào đó.

Hắn khẩn trương , xuyên thấu qua cánh tay ôm vào bên hông truyền đến cô,cùng lúc khi hắn mở miệng, cô cũng đình chỉ giãy dụa, đồng thời trong lòng có chút kinh ngạc. Dù rằng hắn dùng động tác ái muội như vậy, nhìn vào giống như đang thì thầm với cô những lời thân mật, nhưng trên thực tế hoàn toàn không phải như vậy, sự khác thường của hắn làm cô không khỏi đề cao cảnh giác, tò mò rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?

Suất Vũ Sâm có lẽ là một tên đầu rùa, lại hay chọc cho người ta tức giận, nhưng tuyệt đối không thừa cơ mà ăn đậu hủ của cô, cô biết, hắn không phải người như vậy.

Nếu vậy thì chuyện gì làm cho cử chỉ của hắn đột nhiên khác thường. cố ý giả vờ thân mật với cô ?

“Cười lên một cái.” Bên tai truyền đến tiếng thì thầm.

Cô phối hợp nặn ra một nụ cười, hơn nữa là nụ cười phi thường kiều mỵ, bởi vì cô cảm giác được đây là thứ hắn muốn.’

Trên mặt vẫn duy trì nụ cười, giống như đang cùng hắn tán tỉnh, cũng dùng thanh âm chỉ có hai người nghe thấy nói với hắn: “Xảy ra chuyện gì ?”

“Bọn họ tới.”

“Ai tới ?”

Không cần hắn trả lời, cô rất nhanh chóng biết được đáp án.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc