Thiếu Gia Phong Lưu - Chương 323

Tác giả: Dạ Thải Hoa

Những sát thủ bình thường trước mắt này, hoàn toàn dùng tính mạng của mình để ngăn cản bước chân của Thường Nhạc.
Mắt thấy Tiểu Bảo bị ba cao thủ vây quanh, Thường Nhạc cảm thấy nội khí điên cuồng bốc lên, đột nhiên đúng lúc đó, hắn nhìn thấy nắm đấm của lão già sắp đánh trúng đầu Tiểu Bảo.
- Giết!
Con ngươi Thường Nhạc nhuốm đầy màu tím, cơ thể nhanh chóng di chuyển tới giữa lão già và Tiểu Bảo.
- Ầm!
Thân hình Thường Nhạc lay động, hắn cảm thấy ý thức bắt đầu trở nên mơ hồ, bóng dáng người trước mắt không ngừng lay động.
- Tiểu Bảo, mau đi đi!
Sức mạnh điên cuồng phát ra, ý thức càng ngày càng mơ hồ, Thường Nhạc theo bản năng hô lớn.
- Ầm!
Thường Nhạc cảm thấy bốn phía như có cái gì đó nổ tung, bản thân tựa hồ như bị chém thành hai nửa, dưới luồng gió rét lạnh, trên gương mặt tà ác lộ kia ra nụ cười khinh miệt, châm chọc: - Thường Nhạc, anh không phải người đứng đầu Điểm G sao?
Thường Nhạc mạnh mẽ hô lên, cả người không ngừng run rẩy, tay dường như bắt được thứ gì đó, ấm áp, mềm mại, khiến hắn như vớ được phao cứu sinh, hắn liều mạng nắm chặt bàn tay kia: - Đừng, đừng bỏ tôi!
Trong ánh trăng mờ ảo, hắn nhìn thấy toàn bộ phụ nữ của hắn đều rời bỏ hắn: - Đừng bỏ lại mình anh, đừng, đừng rời khỏi anh, anh sẽ yêu em cả đời!
Trong hoảng hốt, một thân thể mềm mại thoáng đi tới, nhẹ nhàng ôm Thường Nhạc vào lòng.
Thường Nhạc như tìm được bến đỗ ấm áp, khóe miệng bớt khẩn trương, sợ hãi dần biến mất, miệng nhẹ nhàng nói: - Tôi là ai?
Tiếng nói của Thường Nhạc ngày càng nhỏ, cuối cùng tiến vào mộng đẹp.
Mà giờ phút này, bên giường hắn là một cô gái mặc quân phục màu xanh lam, dưới mày liễu cong cong là đôi mắt động lòng người, khuôn mặt trái xoan mang theo vài phần ngượng ngùng, vài phần thương yêu.
Cô không nghĩ tới, mình vừa mới tới nước Pháp, còn chưa bắt đầu tham dự hội nghị quân sự quốc tế, đã bị một người đàn ông Trung Quốc lao tới bên cạnh, giữ chặt chính mình.
Khi sờ thấy máu tươi trên người hắn, phản ứng đầu tiên của cô là đưa hắn tới bệnh viện, nhưng không nghĩ tới, vừa chuẩn bị gọi điện thoại, trên người người đàn ông này đột nhiên phát ra luồng ánh sáng trắng, sau đó miệng vết thương tự động khép lại.
Toàn bộ sự việc trước mắt đã cho cô biết, người đàn ông trẻ tuổi này tuyệt đối không phải người bình thường. Vì vậy, cô nhanh chóng quyết định đưa Thường Nhạc về chỗ ở của mình.
Khi Thường Nhạc nắm lấy bàn tay nhỏ bé, tinh tế của cô, toàn bộ sợ hãi khi nãy mới nảy sinh đều biến mất, khiến trong lòng cô cảm thấy phức tạp!
Sức mạnh như cùng nước biển điên cuồng tấn công vào cơ thể Thường Nhạc.
Thường Nhạc tỉnh lại, hắn hoàn toàn cảm giác được xương cốt bên trong cơ thể hắn đã xảy ra một sự biến đổi vô cùng to lớn. Hắn nhẹ nhàng mở mắt, lọt vào tầm mắt hắn là một gương mặt tuyệt mỹ: - Bà xã!
Ngắm nhìn gương mặt mờ ảo mà xinh đẹp trước mắt, Thường Nhạc không kìm nổi vươn tay ra, mà cô gái bởi vì mệt mỏi, con người động lòng người nhẹ nhàng khép lại. Khi tay Thường Nhạc vừa chạm vào mặt, cô lập tức tỉnh táo lại.
Tiếp xúc với cặp mắt của Thường Nhạc, cô hoảng sợ, không nhịn được nói: - Anh vừa rồi anh gọi tôi là gì?
- Bà xã!
Nghe thấy hắn xưng hô như vậy, cô gái cảm thấy choáng váng.
Thường Nhạc hơi nhíu mày, trong đầu hắn chỉ lưu lại một hình ảnh, đó chính là cô gái tuyệt sắc trước mặt này, bản năng nói cho hắn biết, mỹ nữ này chính là bà xã mình.
- Anh tại sao lại gọi tôi là bà xã
Khi cô gái xinh đẹp nhắc tới hai chữ này, khuôn mặt không tự chủ được đỏ lên, dù sao mình vẫn là một hoàng hoa khuê nữ, bị người đàn ông xa lạ gọi là bà xã, vẫn cảm giác vô cùng không tự nhiên!
- Bởi vì em xinh đẹp, hơn nữa còn là người Trung Quốc, nên nhất định là bà xã của tôi! Thường Nhạc không hề nghĩ ngợi thốt ra.
Cô gái xinh đẹp choáng váng, đây cũng được cho là lý do sao, dựa vào cách nói này của hắn, không phải toàn bộ phụ nữ Trung Quốc xinh đẹp đều là bà xã của hắn sao? Chẳng nhẽ hắn đánh nhau với người khác tới hỏng não rồi?
- Tôi là Diệp Linh Lung, anh là ai? Diệp Linh Lung khẽ nháy mắt, nghiêm trang giới thiệu.
- Tôi là ai?
Thường Nhạc sửng sốt, hắn cố gắng nghĩ tên của mình, nhưng càng cố nghĩ, đầu càng đau hơn.
Thấy Thường Nhạc nhăn mày lại, bộ dáng thống khổ, Diệp Linh Lung mềm lòng, vừa chuẩn bị mở miệng, lại không nghĩ rằng Thường Nhạc bỗng nhiên thốt ra một câu: - Mẹ kiếp, ông đây thật sự không nghĩ ra!
Diệp Linh Lung sửng sốt, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, cô gần như không thể tin vào tai mình, gã đàn ông này thoạt nhìn nho nhã, không ngờ lại ăn nói thô tục như vậy.
- Bà xã, rốt cục tôi tên là gì?
Thường Nhạc lấy tay gõ đầu Diệp Linh Lung, hiếu kỳ nói.
Việc Thường Nhạc mất tích đối với toàn bộ Điểm G, Thường gia và những người quan tâm hắn mà nói, quả thật là chuyện long trời lở đất.
Viện Đức Bà Paris bị hủy một nửa, các thi thể ở đó căn bản không thể phân biệt được, Tiểu Bảo bởi vì sức chống đỡ của cơ thể tương đối mạnh, sau khi được cứu chữa vẫn còn sống sót.
Khi cô tỉnh lại, câu nói đầu tiên là: - Mau cứu Thường Nhạc!
Sau đó câu thứ hai là: - Thẻ của em không sao chứ!
Nếu Thường Nhạc nghe được những lời này, chắc chắn vô cùng kích động, Tiểu Bảo tham tiền này rốt cục cũng đặt tiền ở vị trí thứ hai sau vị trí của lão Đại.
Tất cả các thi thể ở đó đều đã được xác minh qua, căn bản không có Thường Nhạc, điều đó chứng tỏ hắn còn sống, nhưng hắn đến tột cùng đang ở phương nào?
Lam Tử tới Paris chuẩn bị diễn xuất cũng nhận được tin tức như vậy, Viện Đức Bà Paris bị hủy, nghe nói có liên quan tới người đứng đầu Điểm G, mà Thường Nhạc giờ còn không rõ sống ૮ɦếƭ ra sao.
Trên gương mặt xinh đẹp của cô hiện lên vẻ lo lắng, một chút hồi tưởng, một chút ôn nhu: - Anh vẫn bá đạo như vậy!
Đương nhiên, có người lo lắng cho an nguy của Thường Nhạc, nhưng ngược lại cũng có người vô cùng vui mừng. Tư Đồ Lôi Minh khi nghe nói Thường Nhạc đã xảy ra chuyện, gã H**g phấn tới nỗi một đêm ngủ không ngon giấc.
Thường Nhạc xảy ra chuyện, đồng nghĩa với việc Điểm G như rắn mất đầu, như vậy Tân Long Nha dĩ nhiên sẽ phát triển tốc độ nhanh hơn, và có thể thâu tóm địa bàn vốn có của Điểm G.
Thật không nghĩ tới, Thế giới sát thủ bình thường này lại có thể lấy mạng Thường Nhạc, nữ thần chiến thắng xem ra đã nghiêng về bọn chúng.
- Truyền đạt mệnh lệnh của tôi, Tân Long Nha ở Trung Quốc chính thức khởi động kế hoạch thâu tóm Điểm G! Tư Đồ Lôi Minh vô cùng bình tĩnh hạ lệnh.
Quang Minh nghe thấy Thường Nhạc gặp chuyện không may, ngay trong ngày đầu tiên liền dẫn theo một đám cao thủ thần bí tới Nam Phi, chính thức hợp lại cùng hội Huyết Hổ.
Hiện tại, Điểm G đang trong thời kỳ phát triển, đồng thời cũng phải đối mặt với nguy cơ tứ phía. Việc Thường Nhạc gặp chuyện quả thực là đòn đả kích trí mạng.
Bảy người Cao Tiếu, Kim Ti, Bá Vương, Quang Minh, Tiểu Phong Tử, Huyết Hổ, Kerri thần sắc trầm trọng ngồi trong phòng họp của tổng bộ Điểm G.
Bọn họ đều là tâm phúc thân thiết nhất của Thường Nhạc, trong đó Quang Minh, Thần, Bá Vương là những nhân vật cùng vai vế mà bởi vì sự việc ở Nhật Bản bị trì hoãn, trong khoảng thời gian ngắn, Thần không thể về Nam Phi.
Bảy người đang ngồi đây đều hiểu rõ, trong khoảng thời gian Thường Nhạc biến mất này, Điểm G nhất định phải cử ra một thủ lĩnh mới, mà vị thủ lĩnh này mọi người đều phải tâm phục khẩu phục.
Nếu không giá trị của việc đề cử thủ lĩnh mới sẽ biến mất.
Cao Tiếu và Huyết Hổ thoáng nhìn nhau, nói: - Chúng tôi đã liên hệ qua với Tả Thủ trong nước, quyết định đề cử Nam Cung Huân Y làm thủ lĩnh tạm thời của Điểm G chúng ta, bởi vì cô ấy quen biết thiếu gia chúng ta thời gian dài nhất, tình cảm sâu sắc nhất!
Bá Vương và Quang Minh thoáng nhìn nhau, bọn họ không nghiêng về phía Nam Cung Huân Y, vì vậy đều tự lắc đầu nói: - Chúng tôi đề cử Kim Ti làm thủ lĩnh, bởi vì cô ấy là người trong nghề, nắm rất rõ ràng tình huống của chúng ta.
Tiểu Phong Tử không hề nghĩ ngợi gì, thốt lên: - Tôi đề cử Công Tôn Khả Nhân, đó là cao thủ lợi hại nhất gia tộc chúng tôi, chỉ cần cô ấy trở thành thủ lĩnh của chúng ta, gia tộc Công Tôn đương nhiên sẽ dốc toàn lực.
Tiểu Phong Tử tuy chỉ có một mình, nhưng địa vị của hắn lại không người nào dám khinh thường, phải biết rằng hiện tại rất nhiều tinh anh của Điểm G đều là người của gia tộc Công Tôn, lần trước bị Thường Nhạc thu phục.
Ba người đại biểu cho ba người phụ nữ khác nhau, Nam Cung Huân Y, Kim Ti, Công Tôn Khả Nhân, hiện tại ánh mắt bọn hắn đều hướng về phía Kerri.
Bá Vương và Quang Minh đoán Kerri sẽ chọn Kim Ti dù sao Kim Ti cũng thân thiết với bọn họ nhất, da đầu Kerri run lên, mình có thể đứng trong hàng ngũ cao của Điểm G đã là trời phá lệ ban ân rồi, sau khi trải qua chiến tranh bom đạn, địa vị của gã cũng dần trở nên vững chắc hơn.
Nhưng việc lựa chọn thủ lĩnh tương lại của Điểm G mới khiến mọi người đau đầu, hiện tại do lão Đại gặp chuyện không may mới đề cử thủ lĩnh mới, cho dù Thường Nhạc trở về, thủ lĩnh tạm thời được đề cử kia cũng có thể sẽ chiếm địa vị hết sức quan trọng đối với Điểm G trong tương lai.
- Tôi chọn Lộ Đức!
Trong đầu Kerry lóe lên một ý tưởng, bật thốt ra.
- Phì!
Quang Minh vừa uống xong ngụm trà, liên phun mạnh ra, thần sắc kỳ quái nhìn Kerri, cái thằng nhóc ૮ɦếƭ tiệt này, không dưng lại nhắc tới em gái mình làm gì?
- Rầm rầm!
Cửa đại sảnh của hội nghị bị gõ.
- Bá Vương, có tin tức từ bên Pháp và Nhật Bản gửi tới! Một cô gái trẻ tuổi đi vào.
- Nói!
Ánh mắt đám người Bá Vương sáng ngời.
- Phía Nhật Bản bên kia chọn Sakura, phía bên Pháp chọn Đệ Nhị Mộng! Cô gái phân tư liệu cho mọi người.
Một số người bắt đầu rì rầm bàn tán.
- Rầm, rầm!
Tiếng đập cửa lại vang lên.
- Vào đi!
Một người thanh niên trẻ tuổi đi tới, đưa ra một phần tư liệu nói: - Theo tư liệu từ bên nước Mỹ gửi tới, người ký tên bên trên là Lạc Phong, phía bên đó chọn là.
- Là ai?
Vài người đồng thanh nói.
- Thạch Tán Y!
- Dì nhỏ của lão Đại?
Tất cả mọi người đều choáng váng.
Trong khi Điểm G bị sự việc chọn thủ lĩnh mới làm cho náo loạn thì Thường Nhạc lại tự do tự tại.
Sau khi Diệp Linh Lung xác định Thường Nhạc bị mất trí nhớ, cô chính thức đặt tên cho hắn là Vương Tiểu Minh, mà Thường Nhạc cũng vui vẻ đồng ý, nhưng hắn cũng có một điều kiện.
Để cho hắn gọi cô là bà xã.
Dù sao việc bỏ mặc một đồng bào Trung Quốc, Diệp Linh Lung cũng không làm được, sau khi kết thúc hội nghị quốc tế, cô liền trực tiếp đưa Thường Nhạc lên máy bay.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc