Thiên Tài Cuồng Phi - Chương 186

Tác giả: Băng Y Khả Khả

Chu Nam Đại Sư
Trong phòng luyện đan, mùi thuốc thoang thoảng, lão giả ngồi giữa đống dược liệu, phân loại từng loại dược liệu, lúc này sắc mặt ông ta đầy tức giận, hiển nhiên là không ngờ rằng chuyện đầu tiên nàng ta bắt ông ta làm là phân loại dược liệu.
Hơn nữa còn phải trong nửa canh giờ!
Bình thường chuyện này đều do Đan Đồng làm, trước giờ ông ta không hề nhúng tay, nhưng trong vòng nửa canh giờ thì có thể làm cái gì? Nhiều dược liệu như thế vốn không thể hoàn thành trong vòng nửa canh giờ.
"Hừ, đến lúc đó ngươi không thể giúp ta đột phá thì ta tuyệt sẽ không dễ dàng tha thứ cho ngươi."
Hừ lạnh một tiếng, động tác của Vô Danh đột nhiên tăng lên, tiến hành phân loại dược liệu thuận lợi như mây bay nước chảy.
Nhưng mà dù ông ta tăng tốc độ thế nào thì vẫn không hoàn thành được trong nửa canh giờ...
Lúc Dạ Nhược Ly đi vào trong phòng luyện đan thì Vô Danh mới chỉ phân loại được một nửa, đống dược liệu còn lại thì vẫn như một mớ hỗn độn.
"Ta không làm!" Thấy Dạ Nhược Ly đến, Vô Danh đứng dậy, hung tợn trừng mắt nhìn Dạ Nhược Ly, "Ngươi cố ý cô lập lão phu sao? Làm gì có ai làm được chuyện này trong vòng nửa canh giờ."
Dạ Nhược Ly liếc mắt nhìn Vô Danh rồi cũng không nhiều lời mà chỉ đi thẳng đến chỗ đó rồi vung tay lên, đống dược liệu vốn đã được Vô Danh phân loại xong lại trộn lẫn hỗn độn như lúc trước.
Dạ Nhược Ly chợt chậm rãi ngồi xổm người xuống, tất cả dược liệu trong tay nàng bắt đầu động đậy...
Động tác này làm cho người khác hoa cả mắt, Vô Danh trừng lớn hai tròng mắt, giật mình ngóng nhìn Dạ Nhược Ly, nhất thời nói không nên lời. Mà lúc ông ta hoàn hồn lại thì đột nhiên phát hiện đống dược liệu đó đều đã được phân loại có trật tự hẳn hoi.
Mười phút... Nàng ta chỉ dùng mười phút đã có thể phân loại được hết dược liệu, điều này sao có thể? Chẳng lẽ nàng là luyện đan sư mạnh hơn cả mình nữa sao?
Điều này... Thật quá biến thái rồi không phải sao?
"Ngươi nhận ra chỗ sai của mình chưa?" Dạ Nhược Ly vỗ tay, chậm rãi xoay người, nói, "Ta dám cam đoan luyện đan thuật của ngươi mạnh hơn Đan Đồng của mình, nhưng nếu tranh tài phân loại dược liệu thì ngay cả hắn ngươi cũng không bằng, để đủ tiêu chuẩn trở thành một luyện đan sư, không thể cứ giao tất cả mọi chuyện cho người khác làm được, chờ ngươi có khả năng phân loại đống dược liệu này trong vòng nửa canh giờ thì hãy tới tìm ta."
Nói xong Dạ Nhược Ly không nhiều lời nữa, xoay người rời đi, để lại một mình Vô Danh ở trong phòng luyện đan.
Chăm chú nhìn theo bóng lưng Dạ Nhược Ly, gương mặt già nua của Vô Danh đầy kinh ngạc, diễn~dàn;lle*quýdonn đến lúc này ông ta mới hiểu Dạ Nhược Ly vốn không có ác ý chỉnh mình mà là có ý chỉ đạo cho mình tìm ra sai lầm của bản thân.
Ánh mắt nhìn Dạ Nhược Ly của Vô Danh bất giác có chút thay đổi...
Đại đường Bạch gia, Bạch Linh ngồi thẳng trên ghế cao, ngón tay nhẹ gõ mặt bàn, lúc nhìn người trước mặt thì trong mắt thoáng có chút lạnh lùng nghiêm nghị: "Tần gia chủ, không biết lúc này ngươi tới Bạch gia ta là có dụng ý gì?"
"Hừ!" Tần Dương hừ lạnh một tiếng, chợt trong mắt xuất hiện vẻ tàn nhẫn, "Bạch gia chủ, Bạch gia ngươi *** của Tần gia ra, chẳng lẽ không nên cho Tần gia ta một câu trả lời thỏa đáng sao?"
"Trả lời? Trả lời cái gì?" Bạch Linh nắm chặt quả đấm, khóe miệng đầy ý cười lạnh, " Rõ ràng là Bạch gia ta phát hiện Quỷ Linh Thảo trước, nhưng lại bị các ngươi ςướק đoạt, dù Quỷ Linh Thảo rất trân quý nhưng chúng ta cũng không nhất thiết phải lấy cho được, nhưng ngược lại là do nhi tử của Tần gia ngươi, sau đó ngươi lại ngăn chặn đội ngũ của Bạch gia, mơ tưởng muốn *** Bạch gia ta, cho nên vốn phải là ngươi cho ta một câu trả lời thỏa đáng mới đúng."
"Ha ha. " Tần Dương ngửa đầu cười lớn hai tiếng, cũng cảm thấy thông suốt, ánh mắt đầy sát ý nhìn Bạch Linh, "Dược liệu trân quý vốn nên thuộc về cường giả, gia tộc Bạch Linh ngươi chỉ có một luyện đan sư Thần phẩm tầng năm, sao có thể so với La Ni đại sư Thần phẩm tầng sáu của Tần gia ta? Cho nên các ngươi không có tư cách có được Quỷ Linh Thảo."
Sở dĩ hắn đoạt Quỷ Linh Thảo là vì nghe nói Chu Nam đại sư của Liên Minh luyện đan đang tìm loại dược liệu này, dù thế nào cũng không thể bỏ qua cơ hội nịnh bợ Liên Minh luyện đan, bây giờ Chu Nam đại sư đã tới đây rồi, dù có ra sao thì cũng không thể để xảy ra sai sót.
Ngay cả khi Tần gia và Bạch gia ký bản hiệp ước hắn cũng không đặt đối thủ vào mắt, bởi vì Bạch gia tuyệt đối không thể thắng được.
Mà nếu có thể tạo được quan hệ với Chu Nam đại sư thì Tần gia liền có thể dựa hơi chiếc thuyền lớn Liên Minh luyện đan này.
Sắc mặt vốn lạnh lùng của Bạch Linh lập tức trầm xuống: "Nửa tháng sau cuộc tỷ thí sẽ diễn ra, Bạch gia ta sẽ không thua ngươi."
"Ha ha. "Tần Dương ngửa đầu cười lớn hai tiếng giống như vừa mới nghe thấy một chuyện rất nực cười vậy, sau đó nhếch môi cười lạnh nói, "Chỉ dựa vào phế vật của Bạch gia các ngươi thì sao có thể đánh bại được La Ni đại sư của Tần gia chúng ta? Mặt khác, bởi vì Bạch gia ngươi *** Tần gia ta, thế cho nên hiện tại tâm trạng ta rất không tốt, cho nên cuộc tỷ thí sẽ diễn ra sớm, quyết định vào ba ngày sau, hơn nữa người thua phải lập tức rời khỏi Đan thành, vĩnh viễn không được luyện đan nữa!"
Sắc mặt Bạch Linh đột nhiên biến đổi, nắm chặt tay, mắt đầy ý lạnh: "Nếu ta không đồng ý thì sao?"
Ba ngày, chỉ có ba ngày thì sao Vô Danh đại sư có thể tiến vào tầng sáu?
"Chuyện này không thể theo ý ngươi. " Nụ cười trên miệng Tần Dương biến mất, mắt thoáng có ý lạnh "Cuộc tỷ thí lần này có Chu Nam đại sư của Liên Minh luyện đan chủ trì, ngươi chỉ có thể dự thi hoặc là nhận thua, nhưng ta khuyên ngươi vẫn nên nhận thua rồi tự động rời khỏi Đan thành sẽ tốt hơn, miễn cho đến lúc đó sẽ khó chịu."
"Chu Nam đại sư?"
Sắc mặt Bạch Linh càng khó coi hơn, bàn tay đang nắm chặt run nhè nhẹ.
"Phụ thân." Bạch Lạc Phong hơi nhăn mi lại, đi đến bên cạnh Bạch Linh "Phụ thân, đồng ý đi, Bạch gia ta quyết sẽ không chịu thua khi chưa chiến đấu, ba ngày, ta tin tưởng Vô Danh đại sư sẽ đột phá trong ba ngày."
Nói là tin tưởng Vô Danh đại sư, nhưng thật ra thứ hắn tin tưởng lại chính là thực lực của nữ tử kia.
Không biết vì sao hắn lại có lòng tin là nàng sẽ có thể giúp Vô Danh đại sư tiến thêm một bước trong vòng ba ngày.
"Ha ha." Tần Dương cười nhẹ hai tiếng, khóe miệng nở nụ cười chế giễu, giống như là lời nói của Bạch Lạc Phong rất tức cười vậy.
Lần này Bạch gia bọn họ nhất định sẽ thua, dù có làm gì thì cũng chỉ là giãy dụa vô nghĩa thôi...
Thở sâu một hơi, Bạch Linh đứng lên, mặt mũi âm trầm nói: "Được, ta đồng ý với ngươi!"
Bởi vì tình huống không cho phép hắn không đồng ý, ai có thể ngờ Tần gia lại có thể mời được đại sư của Liên Minh luyện đan? Mà Liên Minh luyện đan chỉ cần nói một câu thì Bạch gia sẽ biến mất khỏi Đan thành.
"Ha ha, Bạch gia chủ, ngươi lo chuẩn bị cuốn gói cút đi đi."
Thấy Bạch Linh đồng ý với yêu cầu này thì Tần Dương lập tức cất tiếng cười to, chợt phất tay áo xoay người rời đi, hắn cũng muốn trở về chuẩn bị, đương nhiên cái hắn chuẩn bị là tiếp nhận Bạch gia...
Bạch Linh khẽ thở dài một hơi, gọi tất cả người của Bạch gia tới, lúc bọn họ nghe kể lại ý của Tần Dương thì nhịn không được mắng Tần gia vô sỉ, nhất là Vô Danh, ông ta cảm thấy mình đang gánh một trọng trách quá nặng.
Ba ngày, nếu chỉ có ba ngày chỉ thì dựa vào lực lượng của ông ta sẽ không thể đột phá, vì vậy hiện tại cũng chỉ có tin tưởng nàng.
Thế là ba ngày kế tiếp Vô Danh trốn trong phòng luyện đan suốt, bế quan tu luyện ba ngày là điều ông ta chưa từng làm, trừ Dạ Nhược Ly thì không ai được vào trong quấy rầy.
Bây giờ Vô Danh đã là hi vọng cuối cùng của Bạch gia...
Sáng sớm ba ngày sau đó, ánh nắng sáng trưng, cánh cửa lớn đóng kín suốt ba ngày rốt cuộc cũng mở ra dưới sự chờ đợi của mọi người, Vô Danh mặc một bộ đồ xám, sắc mặt suy yếu đi ra dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
"Vô Danh đại sư. " Bạch Linh vội vàng cất bước tiến lên, hơi khẩn hỏi, "Sao rồi?"
"Ha ha." Vô Danh cười nhẹ hai tiếng, dù sắc mặt tái nhợt nhưng lại không che giấu được vẻ vui sướng, "May mắn, ta may mắn có thể luyện ra được đan dược tầng thứ sáu, nhưng cũng làm phiền Nhược Ly cô nương rất nhiều."
Giờ phút này Vô Danh nghiêm túc bội phục Dạ Nhược Ly sát đất, có lẽ cấp bậc luyện đan của nữ tử này không quá cao, nhưng cũng không có gì khó hiểu khi nàng có được kinh nghiệm phong phú.
Sau lưng của nàng tất nhiên có một sư phụ cường đại, nếu không sao nàng lại có được kiến thức quý giá như vậy?
"Như vậy nghĩa là Vô Danh đại sư đã thành công tiến vào tầng thứ sáu rồi ư?" Mắt Bạch Linh sáng lên, sắc mặt đầy vẻ vui mừng.
Những người còn lại nhìn nhau, trên mặt cũng rất kích động.
Lúc này ở quảng trường của Đan thành có vô số người tụ tập đến xem náo nhiệt, mà ở quảng trường này chính là người của Tần gia.
Đúng là người Tần gia, bao gồm cả La Ni trong đó đều đang cung kính lễ độ với một lão giả, thế cho nên quần chúng rất nghi ngờ thân phận của người này.
"Người của Bạch gia tới."
Không biết là ai nói câu này, mọi ánh mắt đều tề tụ vào đám người đang bước tới phía sau.
"Các ngươi đoán xem cuộc tỷ thí này ai sẽ thắng?"
"Chuyện này còn phải nói sao? Tất nhiên là La Ni đại sư của Tần gia, nghe nói ông ta đã là luyện đan sư Thần Phẩm tầng thứ sáu."
Chung quanh đầy tiếng ồn ào nghị luận vang lên, không hề có ai nghĩ Bạch gia có người gây được ảnh hưởng lớn, điều này cũng làm cho mọi người không khỏi nghi ngờ, vì sao lần này trông Bạch gia như đã có dự tính sẵn trong lòng rồi vậy?
Chẳng lẽ chỉ trong ba ngày ngắn ngủn mà Vô Danh đại sư đã đột phá rồi ư? Chuyện này sao có khả năng?
"Hừ, rốt cuộc các ngươi cũng tới, như vậy thì bắt đầu cuộc tỷ thí đi." Tần Dương hừ lạnh một tiếng, khinh thường liếc mắt nhìn đám người đang đi tới, chợt xoay người nhìn về phía lão giả mặc bạch y, nói, "Chu Nam đại sư, cuộc tỷ thí này mời ngài chủ trì, ta tin tưởng đại sư sẽ công bằng."
"Ừ."
Chu Nam nhẹ gật đầu, rồi hơi ngẩng đầu lên, giữa lông mày thoáng có chút kiêu căng.
"Các ngươi bắt đầu đi, cuộc tỷ thí này sẽ do Liên Minh luyện đan ta tự chủ trì."
Dù sao cuộc tỷ thí này đối với Chu Nam cũng chỉ là hình thức thôi, Tần gia đã muốn đuổi Bạch gia đi thì ông ta cho bọn họ chút thể diện cũng chẳng sao? Dù thế nào thì Quỷ Linh Thảo cũng sẽ thuộc về ông ta.
Nếu có được Quỷ Linh Thảo thì có thể thử nghiệm luyện chế đan dược Thần phẩm tầng tám, nếu ông ta đạt tới Thần phẩm tầng tám thì địa vị ở Liên Minh luyện đan của ông ta sẽ chỉ đứng sau Minh Chủ.
Đến lúc đó thì hoàn toàn có thể dùng quyền thế để chèn ép lão già đáng ૮ɦếƭ Lỗ Lạc, lão già đáng ૮ɦếƭ đó luôn đối địch với ông ta cho nên ông ta nhất định phải đạt tới tầng tám trước Lỗ Lạc.
"Cái gì? Liên Minh luyện đan?"
"Ông ấy lại là đại sư của Liên Minh luyện đan? Trời ơi, đó là Thánh Địa của luyện đan sư."
Sau khi nghe đến nơi đó thì sợ hãi than thở, Chu Nam vẫn không đổi sắc mặt, dù sao đến độ tuổi này của ông ta thì đã sớm không còn cảm xúc gì với lời nói của người khác nữa rồi.
Lúc tất cả mọi người đang nhìn chăm chú, hai luyện đan sư đồng thời bước lên, lấy Đan Đỉnh (lò luyện đan) ra, không thèm để ý đến tiếng nghị luận bên dưới mà bắt đầu luyện chế đan dược.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mọi người đều không chớp mắt nhìn hai người luyện chế đan dược, không khỏi có chút si mê ...
Đây là luyện đan sư của hai đại gia tộc mạnh nhất ở Đan thành sao? Bọn họ muốn đạt tới trình độ này thì phải cần rất nhiều thời gian.
Lúc mọi người còn đang thán phục thì hai bên đã luyện chế thành công đan dược rồi, lúc cảm nhận đan dược trong tay Vô Danh, sắc mặt La Ni biến đổi: "Ngươi đột phá tầng thứ sáu rồi sao?"
"Ha ha, may mắn thôi." Vô Danh cười hai tiếng, xem thường nói.
"Cái gì? Tầng sáu? Như vậy hai người đều là luyện đan sư tầng sáu? Vậy thì phân xử thế nào?"
"Không sai, hai người đều luyện chế được đan dược cùng cấp bậc thì vốn không thể phân định được thắng thua."
"Như vậy cuộc tỷ thí này nên xử lý thế nào? Quỷ Linh Thảo thuộc về ai? Hơn nữa ta nghe nói bên thua sẽ phải rời khỏi Đan thành, nhưng hôm nay cả hai lại ngang tay."
Nghe lời La Ni nói, mọi người đều kinh sợ, lại tiếp tục nghị luận.
"Cái gì? Tầng sáu? Sao lại có thể?" Thân thể Tần Dương run lên, nắm chặt tay, hắn không ngờ Vô Danh lại có thể đột phá tầng sáu trong vòng ba ngày.
Sao lại có thể? Rốt cục sao bọn họ có thể làm được ?
"Hai phe đã tỷ thí ngang tay thì có thể tìm người ngoài vào thi."
Vào lúc này đột nhiên có một giọng già nua vang lên ngắt lời mọi người, giọng nói này vang vọng rõ ràng giữa trời xanh.
Tần Dương quay đầu nhìn Chu Nam, bỗng nhiên phát hiện hàm ý trong lời nói của ông ta, mắt không khỏi sáng ngời: "Chu Nam đại sư, ta có thể mời Chu Nam đại sư giúp đỡ không?"
Chu Nam liếc mắt nhìn Tần Dương, lạnh nhạt gật đầu: "Ta vốn là giám khảo, không thể dự thi, nhưng ta và Tần gia cũng có chút giao tình nên ta chấp nhận lời mời này."
Cái gì? Chu Nam tự mình luyện đan ư? Vậy không phải Bạch gia sẽ thua rồi sao?
Nghe vậy mọi người đều kinh sợ nói không nên lời, hơn nữa không phải vở diễn này quá giả rồi sao? Quả thực là hành vi làm càn. Thân là trọng tài sao Chu Nam đại sư có thể tham gia thi đấu?
Nhưng mà dù Chu Nam có hành vi gì thì cũng không ai dám nói ông ta nửa chữ không được, đây cũng là sự ưu đãi của thực lực.
" Tần gia có thể tìm người ngoại chi viện, vậy ta sẽ dự thi thay cho Bạch gia."
Đột nhiên có một giọng nói lạnh nhạt vang lên giữa trời không, rơi vào trong tay mọi người. Mọi người đồng loạt nhìn theo hướng âm thanh đó vang lên, lúc thấy một nữ tử mặc bạch y thì không tự chủ được cất tiếng cười to.
"Ha ha, Bạch gia không tìm được người chi viện sao? Lại đi nhờ một nữ tử trẻ tuổi tới tham gia."
"Ta đoán là ngay cả Thần Phẩm nàng ta cũng không đạt được, sẽ nhanh chóng thua thảm hại thôi, chỉ với chút thực lực của nàng ta mà lại muốn đấu với Liên Minh luyện đan, nàng cho rằng Liên Minh luyện đan đơn giản như vậy sao?"
"Cuồng vọng tự đại, ta thấy nàng ta sẽ thua rất nhanh, đại sư của Liên Minh luyện đan không phải là người mà một phế vật có thể so sánh."
Người Bạch gia nhìn nhau, tất cả đều thấy được vẻ ngạc nhiên từ mắt đối phương.
Nàng ta quả thật có được kiến thức luyện đan sâu rộng, nhưng điều đó không đại biểu cho thực lực luyện đan của nàng ta, mà Chu Nam đại sư này chính là cường giả đã tiến vào tầng bảy, sao nàng ta có khả năng đánh bại hắn chứ?
Đừng nói những người khác, ngay cả người Bạch gia cũng không tin lần này nàng có thể thắng được cuộc tỷ này...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc