Sủng Thiếp Ở Vương Phủ - Chương 182

Tác giả: Giả Diện Đích Thịnh Yến

Nghe câu này, ánh mắt của mọi người đều nhìn trên người Ngọc Nương.
Nàng siết chặt tay áo, hít sâu một hơi: "Từ quốc công phu nhân nói không sai, nhưng trong đó cũng có tin vịt.
Ta ban đầu sinh Tiểu Bảo ra sau đó mới vào vương phủ, mới gặp lại điện hạ.
Trên thực tế năm đó ta cùng điện hạ có tình cảm với nhau thì điện hạ nhận được tin từ biên quan nên chưa an trí cho ta.
Điện hạ đi rồi, ta mới phát hiện đã mang thai lúc đó không biết tìm điện hạ ở đâu, chỉ có thể vụng trộm sinh hài tử.
Sau đó bởi vì nuôi dưỡng hài tử quá khó khăn nên ta vào vương phủ làm việc, thế nên mới gặp lại điện hạ, mong Hoàng hậu nương nương minh giám." (Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
"Chuyện này Bản cung cũng từng nghe bệ hạ nói qua rồi Tô trắc phi cũng nhận nhiều đau khổ ." Ngụy hoàng hậu trong thanh âm có nhiều thổn thức.
Ngọc Nương cầm khăn che mặt khóc: "Tạ ơn nương nương thương cảm, thiếp thân khi đó tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, làm chuyện sai cũng bị phạt qua ..."
Lời nàng nói đột nhiên bị Từ quốc công phu nhân cắt đứt.
"Ngươi nói đã từng có tình cảm ? Đây bất quá là do ngươi đầu độc Tấn Vương điện hạ để ngài ấy tìm lí do thoái thác với người ngoài.
Ngươi nói là Tấn Vương điện hạ tìm không được ngươi, thế nên sai sót ngẫu nhiên rồi ngươi đến vương phủ mới đoàn tụ.
Lão phụ nhân muốn hỏi ngươi một câu, một người bình thường không ra cổng trước không bước cổng trong, thì ngài làm thế nào mà cùng Tấn Vương điện hạ có tư tình, còn mang thai? ! Ngươi rõ ràng là bị thất thân, chưa cưới mà sinh con, lại trù quến Tấn Vương điện hạ đem dã chủng kia nhận là con."
Sau đó không để cho Ngọc Nương có cơ hội biện bạch, bà ta liền nói với hoàng hậu: "Nương nương, lão phụ nhân có nhân chứng, thỉnh nương nương có thể cho truyền vào."
Rất nhanh có người cho truyền vào , không chỉ có người năm đó mang Ngọc Nương vào phủ Lưu mụ mụ, còn có người năm đó thay Ngọc Nương đỡ đẻ Vương thẩm tử, cùng với vài gương mặt quen thuộc.
Ngọc Nương mới nhận ra mấy người này là người Lâm Vân huyện , hàng xóm Diêu gia cùng Tô gia.
(Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
Tựa hồ mấy người đó lần đầu tiên nhìn thấy nhiều quý nhân bị hù dọa nên không dám ngẩng đầu lên, vừa tiến là quỳ ở đó.
Tổng thái giám Khôn Ninh cung thay mặt Ngụy hoàng hậu hỏi chuyện, trước tiên là hỏi Lưu mụ mụ, Lưu mụ mụ kể rõ chi tiết năm đó bà mang Ngọc Nương tiến vào vương phủ .
Tiếp đến là hỏi Vương thẩm tử, Vương thẩm tử cũng nói thập phần tường tận.
" Ngọc Nương là người mệnh khổ , dân phụ nghe đồn là bị *** mang thai.
Dân phụ làm nghề đỡ đẻ, con dân phụ là Đại ngưu thủ hạ của Diêu bộ đầu, Diêu bộ đầu đến nhà ta...!Khi đó hắn dặn dò dân phụ tuyệt đối không thể nói ra , hắn nói sau này em vợ còn phải gả đi, chỉ đợi hài tử được sinh ra sẽ đem cho, sau đó sẽ gả nàng ra ngoài...
Hồng Nhượng lại hỏi vài người khác - -
" Dân phụ không nghe nói việc Ngọc Nương sinh hài tử, chỉ biết là nàng đã lập gia đình , nam nhân đó là người bán hàng rong."
"Đúng thế , lúc trước bởi Tô gia không tổ chức R*ợ*u mừng, ta còn hiếu kỳ hỏi người nhà bọn họ nói là tỷ tỷ tỷ phu xử lý ." (Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
"Diêu gia cũng không có R*ợ*u mừng, nói là Tô gia xử lý ...!Chỉ gặp nam nhân đó một lần, là người có làn da đen sẫm, hán tử đó cười răng sáng bóng."
Hồng Nhượng gật đầu, lại hỏi: "Vậy các ngươi ngẩng đầu nhìn xem này vị này thử có thể nhận ra nàng không?" (Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
Vài phụ nhân theo dấu tay Hồng Nhượng cẩn thận ngẩng đầu xem, thấy Ngọc Nương ai cũng kinh ngạc.
"Người này không phải là Tô Ngọc Nương à!"
"Là em vợ Diêu bộ đầu, chỉ là nàng thay đổi quá, thật không nhận ra ."
Hồng Nhượng nhìn về phía Ngụy hoàng hậu, hoàng hậu gật đầu, hắn liền gọi người đem mấy phụ nhân đó dẫn đi .
Gần như ngàn người đang chỉ trỏ vào Ngọc Nương, ánh mắt có khinh bỉ , có chế giễu , có ác ý , đủ loại không thể liệt kê.
Loại ánh mắt này giống như tảng đá ngàn cân đè Ngọc Nương không thở nổi.
Kỳ thật đây rõ ràng là nhục nhã, vừa mới bắt đầu đã cố ý nhục nhã, nhìn như vì chứng minh lời nàng nói chẳng hề giả, cho nên mấy người đó mới có thể trần thuật cặn kẽ vậy, càng gia tăng lời đồn đãi chuyện nhảm, tựa hồ đem Ngọc Nương là loại mê hoặc chủ tử, sử dụng thủ đoạn dơ bẩn để ân sủng không suy.
Ở trong việc này, đối phương cứ nhắc đến Ngọc Nương, lại không nói gì về Tấn Vương, đối phương thông minh ở chỗ, nếu không cẩn thận sẽ thành vu oan hãm hại hoàng gia.
Ngọc Nương thì khác, một phụ nhân hậu trạch thì có thể có kiến thức gì, bị nhục nhã phiền muộn cũng không biết nói sao, ngồi đó nhận công kích.
Chỉ có Khánh Vương phi là tràn trề lo lắng nhìn Ngọc Nương , mấy lần muốn đứng lên giúp Ngọc Nương nói chuyện lại bị Ngọc Nương dùng ánh mắt ngăn lại .
Ngọc Nương đứng lên, mắt rủ xuống, dáng người thẳng đứng, không kiêu không nịnh.
"Hôm nay Từ phu nhân tiến cung khóc lóc kể lể cầu công đạo, không sớm không trễ ngay thời điểm này.
Phàm là người ở kinh thành có chút ít thể diện đều biết chuyện hôm nay, Khôn Ninh cung có những ai nhưng Từ phu nhân đến, đầu tiên là ca ngợi vương phi rộng lượng khoan dung, lại xét lại sai lầm bản thân, rồi sau đó đánh đến thiếp thân.
Thiếp thân mặc dù xuất thân không tốt, cũng chỉ biết mấy chữ, nhưng cũng biết xuân thu Pu't pháp là ý gì.
Từ phu nhân thân là nữ tử, thật sự đáng tiếc ." (Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
Mặc dù không chửi bới, nhưng rõ ràng nàng lên án Từ phu nhân chuẩn bị mà đến.
Nếu không chuẩn bị thì nhân chứng đâu ra, họ từ Tấn Châu đến kinh thành, trên đường đi cũng phải mất một hai tháng, nó giải thích rõ Từ phu nhân đã sớm chuẩn bị .
Phàm là kế sách hết sức nhằm vào người khác, người có ích lợi sẽ chửi bới, vu oan, hãm hại người khác cũng không hiếm lạ.
Từ phu nhân rõ ràng là muốn làm lớn vụ này, mới chọn thời điểm này, cho nên nói nếu việc này có dấu vết cũng tìm không ra ,
Sắc mặt Từ phu nhân đang yếu ớt bỗng chốc đỏ lên vì tức.
Ngọc Nương một chút cũng không đồng tình với bà ta, bởi vì việc này nhìn như bình thường, kì thực là dụng tâm hiểm ác.
Giống như nhắm vào nàng, kì thực là hướng vào Tiểu Bảo, vào Tấn Vương.
Cũng vì thế Ngọc Nương mới nói Từ quốc công phu nhân sử dụng xuân thu Pu't pháp, nhìn như không có chỉ trích Tấn Vương, thậm chí còn như giải vây.
Kỳ thật toàn bộ lời nói đều có ý riêng, nói Tấn Vương ngu ngốc bất lực, bị nữ sắc mê hoặc.
Một người ngu ngốc bất lực, vì nữ sắc mà lẫn lộn huyết mạch hoàng tộc, đại khái cũng chỉ có một kết cục.
Nếu Ngọc Nương không biết rõ sự kiện kia, nói không chừng nàng sẽ thất kinh, nhưng nàng biết cho nên trừ xấu hổ chỉ còn có thể bảo trì trấn định.
"Từ phu nhân chuẩn bị chu toàn như thế làm thiếp thân hốt hoảng.
Những người kia thề son sắt thế ai biết trong đó đã bị Từ phu nhân thu mua bao nhiêu rồi? Cho nên Từ phu nhân lên án buộc tội thiếp thân thì thiếp thân cũng không có biện pháp nhận.
Thiếp thân chỉ muốn nói một câu, Tấn Vương điện hạ không phải là ngu ngốc hay vô năng, ta Tô Ngọc Nương cũng không phải là người vô liêm sỉ, tuyệt đối không làm chuyện lẫn lộn huyết mạch.
(Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
"Mà Từ phu nhân cũng không cần vì muốn thay vương phi rửa tội, mà trả đũa ta.
Ngọc Nương tuy là thiếp thất, nhưng đối với vương phi luôn kính cẩn nghe theo, mẹ con hai người vì tư lợi, mà ra tay mưu hại sinh mệnh con người.
Chẳng lẽ không biết Ngọc Nương tuy thân phận thấp nhưng hài nhi trong bụng là hoàng tộc, vương phi ra tay mưu hại hoàng tự, bị phạt đi thôn trang dưỡng bệnh, đã là điện hạ niệm tình phu thê mà xử lý.
Hôm nay ngươi đổi trắng thay đen, lại vì mục đích cá nhân mà cố sức vu oan hãm hại ta, ta thấy ngươi thập phần trơ trẽn!"
Ngọc Nương nói năng có khí phách, Từ quốc công phu nhân không ngờ đối phương không hoảng hốt, còn biết ý đố của bà ta.
Đúng là nàng ta lẫn lộn huyết mạch, lại còn lấy tội danh mưu hại hoàng tự còn có ý đồ vu oan.
Nhưng đó là sự thật, trước đó bà ta diễn vai vì đại nghĩa diệt thân cùng việc bị oan khuất, cố ý giảm nhẹ tội trạng, hiện thời lại bị Ngọc Nương bắt lấy chỗ yếu mà công kích cũng không thể oán hận.
"Hay cho một người ăn nói khéo léo như rót mật vào tai!" Từ quốc công phu nhân cười lạnh, nói: "Lão phụ nhân sớm đã đoán được hôm nay, cho nên còn có nhân chứng, cầu Hoàng hậu nương nương cho phép ."
"Chuẩn."
Nhân chứng rất nhanh liền tới.
"Người này là đại tẩu của Tô trắc phi Chu thị, chuyện năm đó Tô Ngọc Nương chưa cưới đã sinh con, nàng ta biết rõ ràng nhất." (Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
"Trong bụng nàng ta là dã chủng, không biết cùng nam nhân nào sinh ra.
Năm đó..." Chu thị đem chuyện năm đó nói ra một lần, trong đó tất nhiên sẽ lại thêm dầu thêm mỡ một phen, tỷ như nói Ngọc Nương là hồ ly tinh, cùng nam nhân câu kết làm bậy, không biết kiềm chế các loại.
Ngụy hoàng hậu nhìn về phía Ngọc Nương: "Tô trắc phi..."
Ngọc Nương vẫn không hề bị lay động: " Chu thị mấy ngày trước đã bị huynh trưởng bỏ, nàng ta có ba chỗ sai, một là không hiếu thuận cha mẹ, hai là ghen, ba là nhiều chuyện.
Năm đó lúc còn trong khuê phòng, nàng thường xuyên ngược đãi Ngọc Nương, trưởng tỷ nhìn không được, nên đón Ngọc Nương vào nhà ở tạm.
Mà khi đó cũng là lúc cùng Tấn Vương điện hạ quen biết, là vào lúc này cho nên nàng ta không biết rõ.
Nếu như Hoàng hậu nương nương có nghi vấn, có thể sai người đi hỏi thăm hàng xóm hai nhà Diêu Tô.
Còn lời mấy vị trước đó nói, mong nương nương thông cảm cho người làm cha mẹ, người trưởng bối phải mặt dày vì con gái không ra hồn mà che lấp nỗi khổ tâm."
Nàng ngưng một chút, cúi đầu khóc ròng: "Thiếp thân lúc trước đã nói, khi thiếp thân tuổi còn bé không hiểu chuyện mới phạm phải sai lầm lớn, đã nhận trừng phạt.
Thiếp thân không hiểu Từ quốc công phu nhân vì sao lại gây sự, lần nữa chọc vào miệng vết thương, thậm chí tìm nhiều vu hãm Tiểu Bảo không phải huyết mạch điện hạ.
Thiếp thân thấy đây không phải là hoài nghi Tiểu Bảo không phải là con điện hạ, mà còn có ý nghĩ khác, ngày đó điện hạ dẫn Tiểu Bảo vào cung, Thánh thượng tự mình xác nhận , con thiếp thân có khuôn mặt giống như điện hạ, sự thật sáng ngời lại có người cố ý đổi trắng thay đen, không biết đặt Thánh thượng ở chỗ nào? Lẽ nào Từ quốc công phu nhân cho rằng Thánh thượng già nua hồ đồ, nên có thể bị người xảo ngôn lệnh sắc che mắt? !" (Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
Không thể không nói, Ngọc Nương nhìn thái độ thì kính cẩn nghe theo, nhưng ngôn từ quá sắc bén.
Từng câu từng tiếng đều nói là có người có ý riêng rắp tâm hãm hại, cũng bởi vì thế nên từ đầu đến cuối không có ai dám nói xen vào, rất sợ không cẩn thận thành đồng lõa.
Lúc này nàng lại đem Hoằng Cảnh Đế ra nói chuyện, ai dám nói nàng nói không phải thì chính là nghi vấn Hoằng Cảnh Đế già nua hồ đồ, ai dám làm như thế?
Ngụy hoàng hậu cũng không dám!
"Ngươi mới nghe nhìn lẫn lộn!" Từ quốc công phu nhân đỏ mặt lên án.
"Nghe nhìn lẫn lộn là ngài mới đúng quốc công phu nhân.
Chuyện hôm nay ngài không truy cứu nữa, Tấn Vương phủ cũng sẽ truy cứu đến cùng, ở trong nhà ngồi họa cũng từ trên trời rơi xuống.
Bất quá Ngọc Nương tin tưởng, Thánh thượng anh minh thần võ, Tấn Vương điện hạ quyết đoán cơ trí, tuyệt đối sẽ không bị tiểu nhân che mắt!"
Ngoài cửa điện , có một đám người đứng yên, cầm đầu là Hoằng Cảnh Đế, cùng Đại Vương An vương Vĩnh Vương bồi theo.
Hoằng Cảnh Đế nghiêng mắt nhìn Tấn Vương, mặt Tấn Vương như thường.
"Không nghĩ tới tiểu phụ nhân đó nói năng sắc bén như thế." Nịnh hót giỏi như vậy.
"Nàng xưa nay rất nhát gan, đại khái cũng là do bị người áp bức nên nóng nảy."
Không phải là bị bức ép nóng nảy, còn bị bức phát khóc , Hoằng Cảnh Đế thấy mặt con trai là biết nó khẳng định rất là đau lòng .
Mà Hoằng Cảnh Đế cùng Tấn Vương nói chuyện trong mắt mây người kia tràn ngập phức tạp.
Loại tình huống này, Hoằng Cảnh Đế còn có tâm tư cùng Tấn Vương nói giỡn.
Bên trong là tình huống nào? Vì sao một người đàn bà nho nhỏ, lại phản bác đến toàn hiện trường yên tĩnh, nên biết hắn cũng không phải an bài chỉ một người.
Các nàng làm ăn kiểu gì vậy? ! (Soái – Đào Quân Trang 17.07.2018)
Người này không biết toàn bộ kịch bản đã không diễn giống như kịch, Tô Ngọc Nương không bối rối, cũng không xấu hổ đem chuyện năm đó tái diễn lại một lần, thậm chí còn bác bỏ đi, cũng gọn gàng dứt khoát chỉ ra có người vu oan hãm hại, vì muốn đả kích Tấn Vương phủ.
Tình huống này, ai dám nói xen vào?
Các nàng làm sao biết được Ngọc Nương ૮ɦếƭ một lần, mặt mũi là cái gì, cho dù nàng ૮ɦếƭ cũng sẽ không để Tiểu Bảo bị oan.
Hoằng Cảnh Đế đi vào, người trong điện đều đứng lên, ào ào bái hạ.
"Nói một chút đi, đến cùng là chuyện gì xảy ra." Hoằng Cảnh Đế ngồi cạnh hoàng hậu.
Từ quốc công phu nhân bị Ngọc Nương nói mà tức đến thở không nổi, nếu đã nói không được, thì Hồng Nhượng phát ngôn.
Sau khi nghe xong, Hoằng Cảnh Đế nhìn Từ quốc công phu nhân: "Từ phu nhân, chuyện này có thật không ? Có thể có sai sót?"
"Là thật, không có sai sót, mong bệ hạ ngàn vạn không nên tin lời tiểu nhân nói..."
Hoằng Cảnh Đế duỗi tay, ánh mắt đen tối, liếc Tấn Vương một cái: "Ngươi giải thích thế nào?"
"Nhi thần khó có thể giải thích, bất quá Tiểu Bảo xác thực là con trai thần, phụ hoàng minh giám."
Hoằng Cảnh Đế tự nhiên là minh giám , nhưng vấn đề là làm thế nào nghiệm chứng, biện pháp đó không thể nói ra.
Đó là bí mật của Triệu thị hoàng tộc, quan hệ tới con cháu đời sau, Hoằng Cảnh Đế không thể nào chứng minh tôn tử có phải ruột rà không mà công khai.
Hiện nay tình huống này là Tấn Vương, Ngọc Nương thậm chí Hoằng Cảnh Đế đều biết Tiểu Bảo là người Triệu thị.
Chỉ là Ngọc Nương cùng Tấn Vương không có bằng chứng, mà Hoằng Cảnh Đế cũng không thể nói rõ.
May mắn Tấn Vương cũng không phải là không có chuẩn bị.
Qua hai khắc đồng hồ, từ ngoài cửa điện đi tới một người.
Người này là Tấn Vương phi..
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc