Sư Phụ, Không Cần A - Chương 41

Tác giả: Nhĩ Nhã

Thân thể *** lâng lâng cùng hạ thân cắn chặt Ngọc bổng thô to làm cho ta thể xác và tinh thần ta phiêu đãng tận chân trời, hai chân gác lên cánh tay rắn chắc của hắn, thân mình dán sát vào cơ thể phía sau, âm thanh dâm mỹ phốc xích thanh vang vọng khắp phòng. Cảm xúc quá mức mãnh liệt khiến ta khó có thể thừa nhận, chỉ còn sót lại ít khí lực gắt gao bắt lấy song chưởng rắn chắc của hắn, theo tiết tấu của hắn mà *** khoái hoạt nhưng càng ngày càng mỏi mệt.
Nhiều ngày không tiếp xúc, thân thể Thanh Nham giống như ẩn chứa một nguồn sức mạnh dồi dào tuy mới bị thương nhưng hắn không hề để ý chút nào. Ta bị hắn ép buộc cơ hồ hôn mê, hắn vẫn tiếp tục vận động. Mãi đến khi hắn rốt cục hừ nhẹ, xuất ra một lượng lớn chất lỏng bên trong ta, cả người dường như cạn hết sức lực. Toàn thân ướt đẫm mồ hôi, dưới ngọn nến mờ nhạt chiếu rọi lên gương đồng, tản ra hương vị vô tội dâm mỹ.
Sau khi nhục bổng thô to ở trong cơ thể nhất ba phun ra chất lỏng, rốt cục cũng rút khỏi huyệt động vẫn còn cắn chặt. Tiểu huyệt dần dần thu nhỏ vô lực khép lại, thân thể vừa lên đến thiên đường chậm rãi hồi phục khẽ co rụt phun ồ ạt chất lỏng trắng ***c ở trong lỗ nhỏ, dọc theo huyệt khẩu chậm rãi chảy tới ***, nhiều đến mức tích tích dừng trên bàn trang điểm.
Hắn thở gấp nhìn gương, nhìn khuôn mặt phiếm hồng vừa trải qua cao trào của ta môi đỏ khẽ mở, tiểu huyệt đang xuất ra chất lỏng… Sau đó liền đặt ta lên trên, hai chân bị sáp như sắp đứt rời căn bản không thể cử động, càng không có một chút điểm khí lực, ta vô lực ghé vào bàn trang điểm, kiều ௱ô** ngồi lên chất lỏng dinh dính lạnh lẽo, mặc dù là như vậy, cũng chỉ có thể phát ra tiếng kinh hô nhỏ xíu, mà không thể đứng thẳng dậy, từng bước rời khỏi.
Miệng khô lưỡi khô, ta chậm rãi ngẩng đầu muốn gọi Thanh Nham giúp ta, lại từ trong gương nhìn thấy, ánh mắt hắn gắt gao dán chặt lên tuyết đồn trắng mịn sau đó lấy Ng'n t đảo vòng quanh ***. “Không…” Ta kinh hô, “Thanh Nham, người ta mệt mỏi quá… không thể được…” “Tê Nhi nơi này ta còn chưa được nếm thử, ” đôi mắt hoa đào tà mị nhẹ nhàng quyến rũ, đầu lưỡi phấn hồng khẽ *** môi dưới, thấp giọng nói, “Hiện tại muốn, muốn cắm vào đi…“
“Nàng cho ta cắm vào đi, Tê Nhi?” Ng'n t khẽ ấn vào nếp uốn nơi tư mật, ta hừ nhẹ một tiếng, dục thú vừa mới được thoả mãn lại ngóc đầu dậy. Nơi đó… Muốn hay không? Ta chợt cảm nhận được, chỗ nếp uốn *** không chịu khống chế co rút lại, trong lòng con thỏ nhỏ bắt đầu nhảy loạn, hô hấp rối loạn … Ta cắn môi thấp giọng nói, “Chàng nhẹ tay chút.”
“Bảo bối ngoan, ban đầu có chút tê dại, nhưng về sau thật thoải mái…”
“A!” Hắn nhấc bổng nửa người dưới của ta đặt lên bàn trang điểm. Mặt ta dán trên mặt kính lạnh lẽo… *** rộng mở hướng về hắn, hắn quan sát tiểu huyệt vì khẩn trương kích động mà kịch liệt co rút lại, lẩm bẩm “Nơi này cũng không thể không chăm sóc“. Lập tức liền mở hộp trang điểm. Hắn là muốn… Ta chăm chú ngắm nhìn Ng'n t thon dài lấy từng kiện trang sức trong hộp ra, nào là son, bông tơ phấn hòm, suy tư một lúc.
“Thanh Nham, không…” Chỉ là tưởng tượng cũng không được, đồ gỗ gì đó chắc chắn không thể. “Tê Nhi đừng sợ, ta sẽ không thương tổn nàng, sẽ chỉ giúp nàng dục tiên dục tử.” Hắn khóe môi khẽ cong, lấy ra một hộp gỗ hình chữ nhật trong đó đặt một cây trâm. Cây trâm có hai trạc cao hai trạc thấp khá dài. Hắn thưởng thức một chút liền đặt bên cạnh.
“Ô… Trứng thối…” Ta hừ nhẹ thừa nhận hắn lại một vòng đánh sâu vào, cảm thụ được hai Ng'n t trong cơ thể luật động. Vừa mới bị nhục bổng thô to sáp nửa ngày, *** có thể thích ứng sự đùa bỡn của hai Ng'n t, thân mình mẫn cảm bị Ng'n t linh hoạt đùa bỡn chậm rãi chảy ra một ít chất lỏng đặc dính.
“Thứ này phải tẩy rửa sạch sẽ, mới có thể cho Tê Nhi dùng nha.” Hắn vừa nói xong Ng'n t vẫn càn quấy trong cơ thể từng chút từng chút di chuyển. “Đừng… Phá hư… Ân…” Hắn tìm đúng điểm mẫn cảm nhất của ta, không ngừng lấy Ng'n t chà niết, mãi đến khi ta thét chói tai, cơ hồ cả người đều tan ra thành nước, mới đ*** thể đó vào sâu, làm cho dị vật đều bị dâm thủy tẩm ướt.
“Tê Nhi đợi không nổi à.” Hắn ánh mắt thâm thuý, cầm lấy khăn lụa tinh tế thêu uyên ương nghịch nước đặt bên cạnh kính lau sạch cây trâm. Ta không đáp lại hắn, chỉ là hừ nhẹ. Bị hắn cường ngạnh đặt ở chỗ này, lấy Ng'n t đùa bỡn đến *** phun ra, hiện tại lại là bộ dáng kiều ௱ô** chờ đợi lâm hạnh bộ, bản thân ta liền ấm ức. Nhưng là trong lòng lại nhảy loạn, chờ mong hành động tiếp theo của hắn, hỗn tư loạn tưởng. Con người *** bên trong ta, muốn như thế nào trả lời? “Tiểu tử kia sốt ruột ư?” Hắn cười xem ta, không đợi câu trả lời liền đem dị vật đã sạch sẽ kê sát hai phiến hoa nhỏ.
“Chán ghét, ngô… nhọn quá..”
“Tê Nhi ngoan, ta vừa mới nhìn qua, bốn ngạnh rõ ràng đều trơn loáng, nàng xem thử có thể chứa một ít không?” Hắn dùng một Ng'n t ấn trân châu, tay kia thì trấn an hai cánh hoa nhỏ, ta chậm rãi thả lỏng thân thể. Tiểu huyệt từ từ lại một lần nữa chảy ra chất lỏng, dị vật kia được bôi trơn lại thuận thế đi vào.
“Hảo ăn no…” Ta hừ nhẹ thừa nhận vật nhỏ xâm nhập, cảm thụ tiểu huyệt vừa mới bị sáp đến sưng đỏ lại một lần nữa K**h th**h không thôi, bốn phía chống đỡ là cảm thụ kỳ dị bất đồng cảm giác lúc trước. “Còn muốn muốn sao?”
Lấy Ng'n t ấn trâm dài vào hơn phân nửa, đỉnh đến sâu trong cơ thể nhất, ta kinh hô một tiếng, nghe hắn nói nói, “Có muốn gì đó lớn hơn, sáp sâu vào trong không?” Hắn lại ấn đến ***. Đó là địa phương từng bị hai sư phụ cùng nhau đùa bỡn qua. Sau khi sư phụ rời đi hai nơi này chưa bị đồng thời lấp đầy… Mới nghĩ như thế cả người liền nóng lên, làm sao ta lại *** như vậy… Ta tự trách cắn môi, sợ chính mình cứ như vậy rên lên, muốn hắn lấp đầy với thứ gì đó càng thô, cùng một lúc lấp đầy cả hai lỗ nhỏ liền nhau.
Thanh Nham không chờ ta trả lời, mà ấn mở hộp đựng trang sức lấy ra một cái vòng tròn. “Đây là dung dịch do ta chế ra sương hoa đào,” hắn lắc lắc cao thể hồng nhạt nói, “Hoa đào được cô đọng với nước cỏ linh chi hoà với phấn mịn.” Hắn buông vòng, khẽ quét một ít, nhẹ nhàng vẽ loạn ngay ***. Đột nhiên lạnh lẽo khiến cả người ta đều co rụt lại, lơ đãng chạm vào hộp gỗ lạnh ngắt liền than nhẹ,
“Ân…”
“Tê Nhi không chờ nổi nữa ư…” Hắn ngày càng quẹt nhiều cao thể (giống dạng mấy cái sáp thoa lên để dưỡng môi ý) đồ trên bề mặt ***, ngay cả mỗi tiểu tiểu nếp uốn đều không buông tha, hơn nữa trong lúc vẽ loạn, ngón trỏ còn xấu xa thuận thế chui sâu vào trong. Bởi vì được một lượng lớn cao thể thơm ngào ngạt bôi trơn, thời điểm Ng'n t tiến vào không cảm thấy đau đớn lắm.
“Thanh… Nham…” Ta nhẹ giọng *** tên hắn, không dám nói vì hắn vẽ loạn thân thể bắt đầu động tình. “Hai nam nhân kia cũng thật thương ngươi,” hắn lại dùng nhiều cao thể hơn dính trên đầu Ng'n t đâm vào như con sâu nhỏ ngọ nguậy không ngừng, “Thời điểm bọn họ lấy thứ này từ ta chắc không thể tưởng được, thứ này có một ngày, sẽ bị ta dùng Ng'n t bôi vào sâu trong *** tiểu đồ nhi đi!“
“A, đừng nói…” *** tắc đầy dị vật, *** bị hắn lấy Ng'n t vẽ loạn dính đầy cao thể, hắn thế nhưng ngay tại lúc này nhắc tới hai sư phụ… Cảm giác thẹn thùng khi bí mật vạch trần K**h th**h khiến ta rung động, mật dịch cứ như vậy không chịu khống chế từ trong *** chảy ra. Vật thể bốn ngạnh gì đó sao có thể ngăn trở chất lỏng trắng mịn, mật dịch không bị ngăn lại ồ ạt chảy ra.
“Nguyên lai Tiểu Tê Nhi thích vậy…” Thanh Nham cười vô lại dùng hai bàn tay dính đầy cao thể ra sức nhào nặn tuyết đồn, hạ thân nhất thời truyền đến từng trận tê dại, toàn bộ thân mình giống như lơ lửng trên mây. “Ngô… Không cần…” Nụ hoa bị khuấy động bởi Ng'n t chàng bắt đầu có phản ứng, khát khao một thứ gì đó lớn hơn lấp đầy.
“Tê Nhi đừng nóng vội, lập tức thỏa mãn nàng.” Phía sau truyền đến tiếng động ma sát dâm mỹ, ta ngẩng đầu nhìn thẳng vào kính, Nham..hắn..hắn đang tách hai cánh hoa đào phủ lên nhục bổng thô to. Gậy to thô nóng dưới động tác của chàng càng thêm phình lớn, giờ phút này ánh mắt có chút mê đắm giống như hai hồ nước sâu thẳm phản chiếu qua gương, giống như có ma lực thôi miên. Khoảnh khắc này ta tin rằng, nếu truyền thuyết về hồ yêu nam là có thật, nhất định đó là bộ dáng của Thanh Nham bây giờ.
Đang trôi trong dòng suy nghĩ miên man, thân mình theo bản năng run lên, lửa nóng thật lớn hôn nhẹ ***, nhẹ nhàng ma sát. “Xem ra Tê Nhi có vẻ không tập trung, nếu như vậy, ta cần phải giáo huấn nàng một chút…”
“Ân…” *** rỉ khẽ tràn khoé miệng, ta cố vịn chắc lấy một bên gương, mong chờ chuyện kế tiếp. “Chỗ này thật nhỏ, Tê nhi, nó cắn ta chặt chẽ.” Chàng không nhanh không chậm tiếp tục vuốt ve nơi đó, thì thầm “Nơi này chưa từng bị chạm qua?”
“Chàng…” vấn đề xấu hổ khiến lòng ta nhảy loạn, trước mắt hiện ra hình ảnh lúc sư phụ sáp nhập. Khi đó bọn họ cũng chuẩn bị gương, bốn phía đều là gương, ta bị ép mở to mắt. Cả hai chỗ đều nhỏ hẹp cơ hồ không có biện pháp mở ra, nhưng đều bị khuếch trương thật rộng để chứa nhục bổng. Không chỉ ***, mà còn ***, mỗi lần đều cùng lúc gánh vác cả hai… Tuy thật thống khổ nhưng cảm giác mất hồn từ sâu trong xương tủy còn mãnh liệt hơn cả, không được… Nàng không thể chịu đựng cảm giác ấy nữ.
“Như thế nào? Xem ra Tê Nhi đang hoài niệm.” Nham bắt gặp khoảang khắc thất thần của ta liền có chút tức giận, Ng'n t để ở *** đè mạnh vách tường.
“A!” động tác ấy khiến ta bừng tỉnh từ trong ảo tưởng, miệng khô lưỡi khô, thân mình rung động. “Có hay không?” Thanh âm vừa thong thả vừa trầm thấp gây áp lực khiến ta không dám trả lời lung tung. Nhục bổng thô to đỉnh từng chút từng chút sâu vào ***, nụ hoa không ngừng co thắt, cả người run rẩy đầy khao khát cầu Nham tiến vào, nhưng mà… chàng vẫn chần chừ.
“Tê Nhi trả lời ta… Mới có thể lấp đầy a.” Làm sao bây giờ, thật muốn, nhưng lời nói quá xấu hổ.
“Không cần… Đừng hỏi…” ta vừa thở hổn hển vừa nói nhưng chỉ nhận được câu trả lời như cũ,
“Tiểu Tê Nhi như vậy thật không ngoan!” ma sát ngày càng xâm nhập sâu hơn, ta biết, nếu như ta không nói hắn liền không động, nhưng mà… Cắn chặt chu môi, ta run rẩy thừa nhận, “Có… Nha!”
Đi vào, chàng rốt cục đang đi vào, tiếng nói mềm mại run run, bởi vì mãnh liệt va chạm một bên mặt thiên thiếp đến gương thượng. Bởi vì cao thể ma sát hòa vừa mới va chạm, nhục bổng một chút liền toàn bộ trượt đi vào, ăn hả no. Ta quát to một tiếng thân mình run rẩy mãnh liệt, hạ thể chảy ra càng nhiều mật dịch. Cứ như vậy đến…
Hắn chỉ sáp nhập huyệt nhỏ phía sau ta liền đến cao trào! Quá *** … Ng'n t vịn mặt gương đã trắng bệch, nơi tư mật vừa bị chèn ép đè sát lên lăng kính vì mồ hôi chảy ra đồng thời ma sát với gương đồng, phát ra thanh âm dâm mỹ. *** được lấp đầy đồng thời cũng bị đè ép đến chỗ kia, khiến cả người ta giống như xoắn lại một chỗ. Trải nghiệm trong qúa khứ được tái hiện khiến ta như rơi vào trong mộng, ta nhắm mắt lại, co rút nhanh, thở hổn hển, hưởng thụ cảm giác ma sát mất hồn ấy. Cái miệng nhỏ tô tê ma đau, mỗi một lần bị gậy thịt va chạm, đều xuất hiện một cơn ***.
“Thoải mái sao?” CT dưới tác dụng cuả cao thể dễ dàng di chuyển cọ xát hạ thể ta, thân thể dần dần tiết ra chất lỏng…
“Quá nhiều ư…” cảm giác mãnh liệt khiến ta ngây ngất, mất hồn trong ***, chỉ có thể dùng tiếng than nhẹ đáp lại lời chàng.
“Sư phụ cuả nàng có phải cũng như vậy, cắm chặt….” Thanh Nham dần dần thở dốc, bắt bẻ ta với những vấn đề khó trả lời.
Tâm ta cũng trở nên cuồng loạn, khiến hạ thể càng thêm run rẩy mẫn cảm.
“Thời điểm bọn họ vừa mới cắm vào, có dùng sức hay không?”
“Cả hai cái miệng nhỏ đều được lấp đầy, có thích hay không?”
“Thanh âm cuả nàng, có giống giờ phút này hay không?”
“Không, không được nói,…” Địa phương bí mật nhất bị thứ gì đó hung hăng đánh vào, lí trí trở nên tán loạn, không thể kiểm soát được, *** rĩ *** khẽ vang lên.
“Bọn họ có thử đem hai cái gậy lớn, đều cắm nơi này không…”
“Không, đừng nói nữa,” hai CT to bằng cánh tay, chỉ tưởng tượng đã đủ khiến ta điên cuồng. Chính vào lúc này, khi lí trí cuả ta gần như hỏng mất, khi CT vẫn đang ra sức va chạm, hắn liền ấn một Ng'n t vào ***.
“Đừng, bọn họ không có như vậy a….” ta thở dốc, nắm chặt gương, hắn va chạm va chạm, khiến gương đồng cực đại cũng lay động theo. Trong kính, hai má cuả ta hồng phấn giống như hoa đào, đôi mắt giống như chứa đựng hơi nước nhộn nhạo, miệng nhỏ yêu kiều vì không ngừng thở dốc ít khi khép lại. Mà nam nhân phía sau chỉ dùng một bàn tay nắm trọn hai cánh ௱ô** của ta, CT thật lớn cứ ra ra vào vào trong huyệt động chật chội, vẫn còn một tay để ngay cạnh cây gậy, không hề tiến vào nữa mà tìm kiếm đồ vật gì đó bên ngoài.
“Không có, mới phải làm.” Chàng vừa nói xong, liền di chuyển dị vật. Không chỉ di chuyển mà còn xoay tròn, aaa, vật thể ấy lập tức thay thế CT, di chuyển ra vào.
“A, không cần.” Cứng quá, giống như đâm xuyên qua cơ thể. Âm thanh ngâm dật không thể kiềm chế theo động tác của chàng phiêu đãng khắp nơi.
Cao trào cứ hết đợt này đến đợt khác, thân mình ta giống như một cây cung bị kéo căng, ngửa đầu muốn lên tiếng nhưng không hề phát ra thanh âm, chất lỏng tràn ra từ khoé miệng. Chàng bỗng dưng phát ra tiếng gầm nhẹ, bàn tay to vỗ về vuốt ve tấm lưng trắng muốt rồi đến tuyết đồn. Ta không thể chịu nổi cảm giác ấy. Mỗi nơi bàn tay chàng đi qua đều lưu lại ngọn lửa nóng âm ỉ cháy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc