Sự Hấp Dẫn Của Đường Mật - Chương 13

Tác giả: Đình Nghiên

“Anh có phiếu giảm giá rửa xe ở đây, mình để xe ở đây cho bọn họ rửa xe rồi đi bộ lòng vòng đến khu ăn vặt gần đây nhé!”
Cô gật đầu, không hề nghi ngờ, lại dùng một ánh mắt mới mẻ để nhìn anh.
“Không ngờ cậu như vậy mà cũng tính toán tỉ mỉ, không những có thể tiết kiệm được phí rửa xe mà còn không mất thời gian chờ đợi.”
Anh chỉ cười không nói, thuận tiện mở cửa xe, sau khi chạy xe thẳng vào chỗ rửa xe thì anh dắt cô đi vào khu trung tâm náo nhiệt, còn chưa tới gần thì cái bụng nhỏ của cô đã bị mùi thơm của thức ăn K**h th**h, kêu lên vài tiếng ‘rột rột’ rồi.
Trông thấy rất nhiều quán ăn vặt nằm san sát nhau, cô không thể nhịn được mà chạy đến chỗ bán đậu hũ thúi trước, cầm hai xiên đậu lên, trả tiền rồi đưa một cây cho anh, hai người vừa đi vừa ăn, bốn mắt nhìn ngó xung quanh.
Ăn xong, Đường Mật lại trông thấy mấy người đang xếp hàng chờ gà rán, cô chui vào trong đám người hỏi chủ quán: “Loại nào không cần chờ?”
“Loại truyền thống.”
“Được, cho tôi hai phần!”
Sau khi trả tiền, cô mang hai phần gà lớn ra ngoài, mùi thơm ngào ngạt khiến cô không nhịn được mà cắn một miếng to.
“Đường Mật, anh đã nói là sẽ dẫn em đi ăn mừng, sao lần nào em cũng giành trả tiền vậy?” Hại anh muốn làm anh hùng lại không có đất dụng võ.
“Có sao đâu?” Cô liếc mắt nhìn anh: “Nếu không thì, cái nào rẻ để tôi trả, cái nào mắc quá thì cậu trả!”
“Giá cả nơi này đều ổn định.”
“Vậy. . . bây giờ, tôi muốn ăn gì thì cậu mua hết nhé!”
“Không thành vấn đề!” Anh cười nói.
Tay của cô chỉ về nơi bán bánh su kem cách đó khoảng năm mét, miệng vừa cắn một miếng gà vừa nói: “Tôi muốn ăn cái đó, mua cho tôi một hộp đủ vị.”
Anh lập tức tiến về phía trước, cố gắng hoàn thành sứ mạng mua một hộp bánh su kem về cho cô.
“Cái đó có vẻ ăn rất ngon. . . .”
Nhìn theo ánh mắt của cô, anh thấy một tấm bạt màu xanh đang tunng bay theo gió: “Cá viên chiên?”
“Đúng, tôi muốn ăn!”
Anh không nói hai lời, lập tức chạy đi xếp hàng. Sau nửa tiếng, trên tay bọn họ đã đầy ắp thức ăn.
“Chúng ta tìm nơi nào đó ngồi ăn đi!”
“Ở đó! MacDonald. Tôi muốn ăn kem ốc quế, cậu đi mua đi, đưa mấy thứ này cho tôi, chúng ta lên lầu hai ngồi.”
Có Lô Tư Hiền làm chân sai vặt, Đường Mật ăn đến vô cùng ngon miệng, vô cùng thỏa mãn, hoàn toàn không có cảm giác buồn chán như lúc ở nhà.
Khi anh cầm kem ốc quế chạy lên trên lầu hai thì đã thấy cô đang ngồi bên cạnh cửa sổ vẫy vẫy tay với mình, cô đã mở mấy túi thức ăn ra, chờ anh ngồi xuống rồi cùng nhau ăn.
Cô không quan tâm người khác nhìn bọn họ thế nào, đối với cô mà nói, anh là người bạn thân nhất, không ai có thể thay thế được bạn thân, chỉ có anh mới có thể chia sẻ hết những bí mật của cô, cũng chỉ có anh mới có thể cùng cô lăn lộn trên giường.
Cô có thể nhìn ra được Lô Tư Hiền thích mình, mà cô cũng rất hưởng thụ cảm giác được anh yêu, bởi vì có thể sai khiến anh khiến cô có cảm giác vô cùng thành tựu!
Có phải là cô rất xấu tính hay không? Cô cảm thấy không phải như vậy, bởi vì, cho dù anh bị cô sai bảo thế nào cũng đều cười rất tươi, không hề có chút gì gọi là không tình nguyện nha!
“Lô Tư Hiền, cho dù sau này như thế nào, tôi vẫn thích giữ vững mối quan hệ này của chúng ta!”
“Quan hệ người yêu?” Anh thử dò xét hỏi.
“Tôi cảm thấy không giống như vậy. . . Tôi không hiểu rõ quan hệ người yêu là như thế nào, nếu như bắt buộc phải ở bên cạnh nhau 24/24 mới là người yêu, vậy thì tôi không muốn, tôi không thích bị ràng buộc. Tôi thích giống như bây giờ hơn.”
“Người yêu cũng không phải là lúc nào cũng ở chung một chỗ.” Anh cải chính lại thành kiến của cô.
“Tôi không muốn bị trói buộc. . .”
Đáy mắt anh xẹt qua một tia thất vọng, cô cũng trông thấy, nhưng lại không muốn để mất anh: “Chúng ta cứ duy trì mối quan hệ như vậy có được không?”
Ngưng mắt nhìn về ánh mắt đầy mong đợi của cô, anh không muốn ép buộc cô, anh nguyện ý dùng tình cảm sâu đậm của mình để cảm hóa cô, chờ đợi cô. Vì vậy, anh nhìn về phía cô, nhẹ nhàng gật đầu.
Cô vui vẻ nở nụ cười, đưa lưỡi ra *** kem.
Anh cảm thấy *** nóng lên, vội vàng cúi đầu ăn kem trong tay mình.
Càn quét hết tất cả thức ăn trên bàn, để lại bãi chiến trường la liệt cho anh gom vào thùng rác, đợi cô đi rửa tay xong thì bọn họ một trước một sau, đi về chỗ anh rửa xe.
“Chỗ đó hình như không tệ. . . đông người xếp hàng quá!” Đường Mật vọt lên trước đám người đang xếp hàng, đôi mắt sáng lên, chủ động nắm lấy cổ tay anh: “Phim 4D! Chúng ta đi xem một chút đi!”
Nhìn theo ánh mắt cô, thế nhưng sắc mặt anh lại trở nên trắng bệch: “Anh. . .”
“Cậu sợ à?” Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của anh, môi dưới còn khẽ run lên, cô nói: “Đừng sợ, chỉ là giả thôi mà!”
Cô nóng lòng muốn đi xem thử: “Đi! Là cậu nói muốn đưa tôi đi ăn mừng, xem cái này cũng là ăn mừng nha!”
Cô mạnh mẽ lôi kéo anh, thấy có tổng cộng mười phim để lựa chọn, hơn nữa lại còn đang có giá ưu đãi đặc biệt nếu xem một lúc ba phim, đôi mắt cô sáng lên, bắt đầu nghiêm tục chọn phim.
“Lô Tư Hiền, tôi muốn xem ‘khu rừng trên mây’, ‘thế giới côn trùng’, còn một phim cho cậu lựa đấy.”
“Anh. . .” Anh có chứng sợ độ cao, phát hiện cô đã lựa vài bộ giống như là ngồi trên mây khiến cho anh có cảm giác chấn động, anh muốn cự tuyệt.
“Cậu không lựa à? Vậy để tôi lựa nhé, ‘cuộc đua dưới địa ngục’ được đấy! Cô cất giọng nói ngọt ngào, nói với nhân viên phục vụ: “Hai chúng tôi muốn xem ‘cuộc đua dưới địa ngục’, ‘khu rừng trên mây’ và ‘thế giới côn trùng’.”
Nói xong, cô lấy cùi chỏ huých anh một cái, anh cúi xuống nhìn cô, vẫn chưa hiểu ý thì nhân viên đã báo giá, anh lập tức móc P0'p ra trả tiền.
Đứng chờ ở phía sau, hai người cùng nhau xem phần giới thiệu, đợi đến khi nhân viên đưa cho bọn họ mắt kính 3D thì đi vào căn phòng nhỏ chỉ đủ cho năm người, đeo mắt kính, lắng nghe âm thanh bên tai, nhìn toàn bộ hệ thống chiếu phim, dù biết rõ chỉ là giả, thế nhưng ghế ngồi lại lắc lư rung động, còn có cả phun sương mù, ánh sáng chớp lóe, thật sự khiến cho người ta có cảm giác như mình đang trải qua những cảnh tượng trong phim vậy.
Đường Mật nhìn tên hề trong màn hình, không biết là đang nói gì, sau đó ánh sáng lóe lên, bọn họ Tiến vào *** vách đá, trông thấy có rất nhiều xương trắng, xe đang tiến về phía trước với tốc độ cực nhanh, cảm giác giống như là đang đua xe thật vậy, sự rung động vô cùng có hiệu quả.
Đôi mắt cô dán chặt vào màn hình, không muốn bỏ sót một chi tiết nào, hai tay vịn chặt vào chỗ vịn đằng trước để phòng rung động mà mất thăng bằng.
Bên cạnh vang lên một tiếng hét chói tai, cô khẽ mỉm cười.
Khi cảm thấy âm thanh này giống như thật thì cô quay sang nhìn Lô Tư Hiền một cái, phát hiện ra đây là tiếng hét của anh.
“Nhìn đằng trước!”
Oa! Cảm giác giống như có thể phi thiên độn địa, chiếc xe đang rơi thẳng xuống dưới, tiếng thét chói tai của anh lại vang lên một lần nữa.
Phía trước có vô số mũi tên đang lao đến, cô có cảm giác như mình thật sự bị trúng tên vậy.
Cá sấu ngăn cản lối đi, làm sao bây giờ? Haha. . . tông ૮ɦếƭ nó! Cho dù không ૮ɦếƭ thì cũng gãy xương nha!
Rắn hổ mang bò theo, làm sao bây giờ? Oa! Giống như là đang đánh nhau. . . hùng hổ tiến về phía cán ૮ɦếƭ nó!
Đôi mắt cô nhìn hình ảnh ở trong phim mà tự nói chuyện ở trong lòng mình, mà nội dung cũng tiến triển theo đúng như suy nghĩ của cô, thấy thế, cô có cảm giác vô cùng thỏa mãn. 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc