Showbiz Là Của Tôi - Chương 157

Tác giả: Xuân Đao Hàn

Chương 157: Anh ơi, anh không muốn em sao?
Nhà ai hầm canh gà thêm hoa hồng chứ!!!
Hứa Trích Tinh bấy giờ mới phát hiện ra, có thể idol đang ghen đấy.
Thế này mà cũng ghen á??? Đù đù đù đáng yêu quá đi!!!
Trái tim nhỏ của cô nhất thời nhảy lên vô cùng vui sướng, giống như chú chó con cọ đằng sau idol, ôm eo anh làm nũng: “Anh ơi, anh ghen à?”
Bàn tay đang cầm bát của Sầm Phong run lên một chút, giọng điệu bất giác mềm đi: “Được rồi, đi ăn cơm đi.”
Hứa Trích Tinh ôm anh không buông tay, cọ tới cọ lui sau lưng anh: “Có phải ghen rồi không? Có phải không có phải không có phải không?”
Sầm Phong bị cọ đến bốc lửa, để bát sang bên, cầm tay cô xoay người ấn cô gái nhỏ lên tủ lạnh, cúi đầu cắn lên môi cô, như thể uy hiếp: “Đúng, về sau không được nhận hoa của thằng khác nữa.”
Lòng cô ngọt như rót mật, nhón chân ôm cổ anh, ngoan ngoãn đáp lại cái hôn của anh: “Vâng ~”
Hơi thở của anh hơi dồn dập một chút, buông cô ra, thấp giọng nói: “Ăn cơm trước đã.”
Cái từ “Trước đã” này nhiều ấn ý quá.
Hứa Trích Tinh lại đỏ mặt.
Siêu thị ở nước ngoài rốt cuộc không thể so với trong nước, có mấy nguyên liệu và gia vị không mua được, nhưng canh gà vẫn được hầm rất ngon. Lần đầu Hứa Trích Tinh được uống canh gà bỏ thêm hoa hồng, cô ngạc nhiên là lại không khó uống, còn có hương hoa nhàn nhạt.
Cơm nước xong trời còn chưa tối, dọn dẹp phòng bếp xong, hai người đi ra ngoài tản bộ, thuận tiện làm quen hoàn cảnh xung quanh một chút.
Cư dân ở trấn nhỏ đều rất nhiệt tình, nhìn thấy gương mặt xa lạ cũng không ngạc nhiên, có lẽ thường xuyên có người tới đây nghỉ trong thời gian ngắn. Con gái của ông lão nhà bên đã tan làm về, đang dẫn đứa con gái mấy tuổi đi chơi trong vườn.
Hẳn là nghe ông lão nói mới có hàng xóm chuyển đến, chị rất thân thiện ra chào hỏi họ, còn hỏi họ: “Hai em là vợ chồng mới cưới tới hưởng tuần trăng mật à?”
Sầm Phong cười nói vâng.
Hứa Trích Tinh trộm siết chặt bàn tay anh.
Đối phương khen Sầm Phong: “Trông em rất đẹp trai, là người Châu Á đẹp trai nhất chị từng gặp đấy.”
Nói đến đây Hứa Trích Tinh liền rất hào hứng, bắt đầu đa cấp đúng kiểu fangirl đu idol: “Anh ấy là siêu sao của nước em đó ạ, ca hát rất tuyệt, nhảy cũng rất giỏi, trước đó không lâu vừa nhận được giải thưởng Album Vàng! Chị không biết giải Album Vàng đúng không ạ? Grammy chắc chị biết chứ? Đúng vậy, tương đương như Grammy á! Anh ấy tên là Sầm Phong đó ạ! Chị lên youtube có thể thấy video biểu diễn của anh ấy đấy ạ!”
Cuối cùng lúc đối phương lấy di động ra đăng nhập youtube xem video, giơ ngón cái với Sầm Phong, cô mới chưa đã thèm kết thúc đa cấp.
Sầm Phong trông cực kì bất đắc dĩ kéo cô gái nhỏ về nhà.
Trấn nhỏ không thể so với đô thị lớn, lúc tối rồi bên ngoài về cơ bản không còn tiếng động gì nữa, cảm giác yên bình như hòa mình với thiên nhiên. Hứa Trích Tinh cả ngày nay chưa chơi di động, lúc này mới tắm xong bèn trèo lên giường đăng nhập Weibo mở bảng xếp hạng ra để vote rank trong ngày.
Phong Tranh vừa thấy wall cô có status mới liền nhào vội vào:
―― Nhược Nhược cuộc sống nghỉ phép vui hông?
―― Mau chụp cho anh nhà một tấm ảnh riêng xem nào!
―― nghỉ phép thì nghỉ phép đi, cày rank gì nữa! Ai cần cái vote của cậu! Bỏ điện thoại xuống sang hầu anh nhà đi!
―― bắt đầu tạo người chưa?
Hứa Trích Tinh giật mình sợ hãi nhìn cái bình luận cuối cùng, nhớ tới câu “Ăn cơm trước đã” hôm nay idol nói trong bếp, đầu óc tức khắc nhảy chồm chồm.
Phòng tắm truyền ra tiếng nước xôn xao, là idol đang tắm rửa. Cô lăn lộn trên giường hai cái, không tiếng động hét lên hai tiếng, cuối cùng nắm di động chui vào trong chăn, mở trình duyệt ra, nơm nớp lo sợ gõ một hàng chữ: 【 lần đầu cần chú ý những gì? 】
Baidu cực kì thân thiện nói cho cô những việc cần chú ý trong lần đầu, cũng đề cử giúp cô đường link bác sĩ phụ khoa và link mua ba con sói.
Hứa Trích Tinh: “…………”
Bạn nhỏ xấu hổ e thẹn xem xong, cuối cùng còn cẩn thận xóa lịch sử tìm kiếm. Chờ Sầm Phong tắm rửa xong quay lại, cô đã cất di động, cực kì bình tĩnh nằm xuống.
Để bão táp dữ dội đến đây nào!!!
Sầm Phong bị vẻ mặt an tường của cô gái nhỏ làm cho tức cười, nằm lên giường xong thì ôm cô vào trong ***, hôn lên trán cô, hỏi: “Tối hôm qua không kể truyện cổ tích, đêm nay có bổ sung không?”
Hứa Trích Tinh: Cái đầu nho nhỏ có nghi hoặc to to.
Em chuẩn bị tâm lý như thế, là để kể truyện cổ tích cho anh nghe đấy à?
Nói thì nói thế, truyện cổ tích vẫn phải kể.
Hứa Trích Tinh tựa vào *** idol, kể cho anh một câu chuyện về ma cà rồng và một câu chuyện về giáo chủ ma giáo. Kể xong, Sầm Phong tắt đèn đầu giường, cúi đầu hôn cô một chút: “Ngủ đi, bảo bối ngủ ngon.”
Hứa Trích Tinh:?
Ủa nay không làm à?
Chẳng lẽ hôm nay cũng mệt mỏi sao?
Bạn nhỏ cảm thấy mê mang vô cùng.
Liên tiếp mấy ngày sau đều thế.
Mỗi đêm cô đều chờ đợi trong run sợ, kết quả mỗi đêm đều chả xảy ra cái gì.
Chém ૮ɦếƭ người còn rụng đầu nhanh hơn, idol đang lăng trì cô á!!!
Hứa Trích Tinh chịu không nổi.
Hai ngày nay Sầm Phong đã bắt đầu sáng tác âm nhạc, lúc anh thường xuyên đi vào phòng nhạc Hứa Trích Tinh đều không vào quấy rầy, hoặc tự mình ra ngoài chơi, hoặc ngồi trên sofa chơi game mobile.
Đêm nay mãi cho đến khi cô tắm rửa xong, tiếng tình tính tang trong phòng nhạc vẫn chưa tắt.
Cô ghé lên giường lướt Weibo một lát, hơi buồn tẻ click vào group chat định tìm các chị em tám chuyện, vào group mới thấy các bạn mình đang bàn chuyện ***:
―― Tiểu Thất: Các cậu nói lúc Nhược Nhược về nước đã có thai được chưa?
―― A Hoa: Vờ lờ không thể nào, anh nhà mình vẫn phải có ý thức an toàn chứ?
―― A Hoa mẹ: Muốn làm bà nội, nghĩ mà sướng
―― Tinh Tinh: Anh nhà nhảy giỏi thế, thể lực cũng tốt, trên giường nhất định cũng……
―― Truy Phong: Đù đù đù đù đù không dám tưởng tượng nữa, đột nhiên có chút ghen tị với Nhược Nhược so sorry
……
Hứa Trích Tinh:………………
Đù! Có gì hay mà ghen tị! Cô cũng đã được thử qua đâu!!!
Cái cảm giác cả thế giới đều tưởng họ làm rồi nhưng đến cơ thể idol cô còn chưa được ngắm thật là ấm ức quá đi!
Đầu Hứa Trích Tinh nóng lên, bật dậy từ giường, dép cũng chẳng thèm đeo, chân trần chạy tới đẩy cửa phòng nhạc ra.
Tiếng đàn khựng lại, Sầm Phong nghe thấy động tĩnh quay đầu lại, thấy dáng vẻ hùng hổ của cô thì sửng sốt một chút, đoạn bật cười: “Sao thế em?”
Hứa Trích Tinh dẩu miệng đi đến cạnh anh, đôi chân dài sải rộng, cô ngồi thẳng lên đùi anh, ôm cổ anh hung tợn hỏi: “Anh rốt cuộc có muốn không?!”
Đồng tử Sầm Phong hơi giãn ra, còn tưởng là mình nghe lầm: “Cái gì?”
Mặt cô đã đỏ nhừ tới tận cổ, dáng vẻ hung dữ vừa rồi giả bộ không nổi nữa, ghé vào cổ anh, giọng nói phả ra từ chóp mũi: “Anh ơi, anh không muốn em sao?”
Cả người Sầm Phong cứng lại.
Cô cảm nhận được sự khác thường của anh, tức khắc không dám cử động nữa, nhưng tư thế ngồi vắt vẻo trên người anh này hơi xấu hổ, trong giây lát xuống cũng không được động cũng không xong, dứt khoát chôn trên vai anh không nói lời nào.
Hồi lâu, cô nghe thấy anh dán sát bên tai cô hỏi: “Em nói xem?”
Hứa Trích Tinh rầm rì: “Vậy anh…… Đêm nào…… Cũng chẳng làm gì……”
Anh nhịn không được cười một tiếng, bàn tay nhẹ nhàng xoa eo cô: “Ngốc ạ, anh sợ em không muốn.”
Hứa Trích Tinh tức khắc ngẩng đầu: “Em làm gì mà không……!”
Nói được một nửa lại dừng lại.
Sầm Phong khẽ ngửa đầu nhìn cô, ngón tay chậm rãi trượt xuống: “Không làm sao cơ?”
Thân mình cô hơi run rẩy, mím môi xấu hổ không dám nói nữa. Sầm Phong cười một cái, bàn tay đột nhiên nâng cô lên, bế cô ngồi lên dương cầm.
Phím đàn kêu tinh tang, tiếng vang quẩn quanh thật lâu trong phòng.
Hứa Trích Tinh bị anh hôn đến xương cốt mềm nhũn, đứt quãng mở miệng: “Không ở đây…… Đừng ở đây mà……”
Bằng không về sau làm sao cô dám nhìn thẳng vào album thứ ba được nữa!!!
Sầm Phong cúi người bế cô lên, đi về phía phòng ngủ: “Đương nhiên là không ở đây rồi.”
Cô giãy giụa trong lòng anh: “Váy ngủ……váy ngủ của em còn ở trên dương cầm!”
Sầm Phong cười một tiếng, cúi đầu hôn lên đôi mắt cô: “Mặc kệ nó.”
Phòng ngủ có mùi hương xông cô quen dùng, đèn đầu giường yên lặng lập loè. Thật sự lúc tới giờ khắc này, những bài học lúc trước cô trộm học đều quên hết ráo, chỉ nhớ rõ một chuyện: “Tắt đèn đi anh.”
Anh theo lời tắt đèn.
Mùi vị hormone trong bóng đêm bao phủ lấy cô.
Động tác của Sầm Phong rất dịu dàng, anh hôn lên đôi mắt cô, hôn lên khóe môi cô, nhẹ giọng hỏi cô trong bóng tối: “Sợ không em?”
Anh dịu dàng như vậy, cô chẳng sợ chút nào.
Cô đã sớm trao trọn trái tim cho anh.
Hiện giờ, cả thân thể cùng đều trao cho anh.
……
Hứa Trích Tinh bị lăn lộn mãi đến sau nửa đêm, được idol ôm đi tắm rửa một cái, lúc về giường chẳng có sức thắc mắc nữa, ngủ một giấc thật sâu.
Ngày hôm sau tỉnh lại cô mới nhớ lại hôm qua, tối qua cái thứ anh lấy ra từ trong ngăn kéo rốt cuộc mua lúc nào vậy??? Tại sao cô lại không có ấn tượng gì???
Hứa Trích Tinh tức giận đi tìm idol tính sổ, không ngờ vừa xuống giường chân đã mềm oặt khuỵu xuống.
Sầm Phong vừa mới bưng một ly sữa bò vào phòng: “…………”
Gì cũng không cần quỳ chứ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc