Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Chương 49

Tác giả: Tiêu Thất Gia

“Vô Song,” Cao Lăng gắt gao ấn bả vai Mộ Vô Song, “Nàng nghe ta nói, chúng ta phải rời khỏi nơi này mới có thể tìm Quỷ Đế báo thù! Nếu vẫn ở lại đây thì cả đời cũng không thể bên nhau! Vì tương lai sau này của chúng ta, hy sinh trong chốc lát thì như thế nào? Việc nhỏ mà không nhịn được thì sẽ làm hỏng việc lớn! Chẳng lẽ nàng không rõ sao?”
“Vì báo thù mà chàng muốn ta hầu hạ linh thú?” Rốt cuộc Mộ Vô Song bất chấp ngụy trang, tê tâm liệt phế hô to lên, thân thể của ả run rẩy không thôi, “Thái tử, ta là nữ nhân của chàng, là vị hôn thê của chàng, chàng làm như vậy mà là người sao?”
Cao Lăng kinh ngạc nhìn Mộ Vô Song: “Không phải vừa rồi nàng nói, nguyện ý làm tất cả vì ta sao? Huống chi, nàng đã thất thân với người khác, người với linh thú cũng không có gì khác nhau, nhịn một chút sẽ qua.”
Ngay từ đầu, mặc dù là thất thân nhưng Mộ Vô Song vẫn khống chế được nội tâm phẫn nộ, mục đích chính là vì nắm chặt Cao Lăng! Nhưng không nghĩ tới, nam nhân này sẽ tàn nhẫn đến việc đó, vayah mà để linh thú tới nhục nhã nàng?
Mộ Vô Song cười lạnh một tiếng: “Vậy tại sao chàng không đành lòng nhẫn nại, một hai bắt ta phải đi? Ta đã miễn cưỡng cho qua, vì sao chàng vẫn không buông tha cho ta? Hơn nữa, chàng đều nói ta là nữ nhân được Quỷ Đế coi trọng, chàng đối với ta như vậy, hắn sẽ bỏ qua cho chàng sao?”
Sắc mặt Cao Lăng trầm xuống, cầm chặt cổ tay Mộ Vô Song, đột nhiên tay hắn dùng lực rất mạnh, có thể nhìn thấy dấu vết đỏ rất rõ ràng hiện ra trên cổ tay thiếu nữ vì bị hắn nắm quá chặt.
“Mộ Vô Song, ta biết ngươi với Quỷ Đế tằng tịu với nhau! Nếu không hiện tại ngươi cũng sẽ không nhắc tới hắn! Hiện giờ ngươi chỉ là một đãng phụ* mất đi trong sạch mà thôi, có tư cách gì kêu gào trước mặt ta? Bổn Thái tử cảnh cáo ngươi, ngươi đồng ý thì đi, không đồng ý cũng phải đi!”
*phụ nữ phóng túng, phóng đãng
Sắc mặt Mộ Vô Song bị đau đến tái nhợt, ả tuyệt vọng nhìn gương mặt tuấn lãng của thiếu niên: “Ngươi nói ta là đãng phụ? Nói cách khác, những lời ngươi nói trước kia đều là gạt người? Cao Lăng, tên cặn bã này, đừng quên, là bởi vì ngươi nên ta mới mất đi trong sạch, vậy mà hiện tại bắt ta đi hầu hạ một đầu linh thú, ngươi……”
Bốp!
Bỗng nhiên tiếng bàn tay thanh thúy truyền đến, khiến Mộ Vô Song đang nói cũng tức khắc im bặt, hốc mắt ả đỏ bừng, mang theo căm hận nhìn Cao Lăng.
Cao Lăng không liếc nhìn ả một cái, một nữ nhân mất đi trong sạch, có cái gì tốt hay đáng giá để lưu luyến chứ? Tuy nói lúc đầu hắn còn có chút áy náy với Mộ Vô Song, nhưng trải qua mấy ngày bình phục, áy náy trong lòng đã sớm biến mất, thay vào đó chỉ có phẫn nộ.
Nếu không phải do nữ nhân đê tiện này thì Quỷ Đế sẽ không ra tay với hắn!
Từ đầu chí cuối, Cao Lăng đều xem nữ nhân mà Quỷ Đế coi trọng là Mộ Vô Song, cũng không nghĩ là Vân Lạc Phong, cho nên Mộ Vô Song xui xẻo gánh vác toàn bộ hận ý của Cao Lăng cho Vân Lạc Phong!
“Chậc chậc, ta đúng lúc quá, vừa lúc thấy trò hay như vậy.”
Bỗng nhiên, một giọng nói kiều mị đến tận xương truyền đến từ phía sau.
Cơ thể Cao Lăng chấn động, hắn xoay người nhìn nữ tử yêu mị đứng ở cửa, nịnh nọt cười nói: “Xuân Nương, Vô Song đã đồng ý rồi, ngươi nói có nên tính đến chuyện ngày mai thả chúng ta đi không?”
Trong mắt Xuân Nương toát ra một tia khinh thường: “Ngươi yên tâm, Xuân Nương ta luôn luôn giữ lời, nếu đã nói tha cho các ngươi thì nhất định sẽ để các ngươi rời khỏi nơi này, chỉ là sau khi rời khỏi thì sống hay ૮ɦếƭ không quan hệ đến ta.”
Hai tiểu tử này đắc tội Quỷ Đế mà còn muốn bình yên vô sự sống hết đời? Thật là nực cười! Nếu bọn họ ở lại Trúc Lâu, nói không chừng còn có thể sống tạm qua ngày! Nhưng một khi rời đi, thứ chờ đợi bọn họ chính là tra tấn tàn khốc!
Ánh mắt Cao Lăng sáng lên, trong lòng xuất hiện cảm xúc vui sướng như điên.
Chỉ cần có thể rời đi nơi này thì những người đã từng khinh nhục cơ thể hắn, hắn sẽ bắt bọn họ trả giá thê thảm!
Xuân nương liếc mắt nhìn gương mặt không che dấu căm hận của Cao Lăng, khóe môi cong lên nụ cười kiều mị, trong mắt đẹp toàn là khinh thường: “Các ngươi hưởng thụ đêm cuối cùng ở chỗ này, ngày mai có thể đi rồi.”
Dứt lời, nàng vặn vẹo thân hình như rắn nước, phong tình vạn chủng đi về phía ngoài cửa……
Sau khi nàng ta rời khỏi, Cao Lăng cũng bước đi ra ngoài, từ đầu đến cuối, hắn cũng không quay đầu lại nhìn Mộ Vô Song một cái.
……
Ban đêm.
Bóng đêm như nước, ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua màn cửa sổ dừng trên dung nhan tuyệt mỹ của thiếu nữ.
Thiếu nữ ngồi ngay ngắn trên ghế dựa, tay trắng nõn như ngọc nhẹ nhàng nâng ly trà trước mặt, tròng mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào bóng đêm ngoài cửa sổ, cũng không nhìn nam tử phía sau nàng.
“Vân Tiêu, ngươi biết bao nhiêu về Bạch gia kia,?”
Nhớ tới lần gặp gỡ Bạch gia ở Lưu Kim Quốc, thiếu nữ hơi rũ mắt che đậy sự lạnh lẽo ở đáy mắt.
Vân Tiêu nhìn thiếu nữ ngồi bên cạnh bàn: “Những năm gần đây, vị trí gia chủ của Bạch gia thay đổi rất nhiều, chỉ là, trước nay chức thiếu chủ Bạch gia lại không thay đổi! Người kia vẫn là Bạch Túc!”
Bỗng nhiên trong đầu Vân Lạc Phong hiện ra một gương mặt tuấn mỹ tà mị, nàng hơi mắt nheo lại: “Lời này là có ý gì?”
Vị trí gia chủ thay đổi rất nhiều người, duy chỉ có vị trí thiếu chủ thì có một mình Bạch Túc?Vân Tiêu dừng một chút, tiếp tục nói: “Ý chính là, bất luận gia chủ của Bạch gia là ai thì thiếu chủ đều chỉ có một mình Bạch Túc! Ở Bạch gia, Bạch Túc được xem là một sự tồn tại tương đối đặc biệt, hơn nữa, nghe nói lão tổ tông của Bạch gia cũng tên là Bạch Túc.”
Nghe được lời này, ngón tay Vân Lạc Phong nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, lâm vào trong im lặng.
Thật lâu sau, nàng mở miệng hỏi: “Ngoài việc đó thì ngươi còn biết cái gì?”
Vân Tiêu im lặng một lúc lâu, lạnh lùng nói: “Ta sẽ đi điều tra.”
Trước kia, hắn không có bất kỳ hứng thú gì đối với Bạch gia, nếu Vân Lạc Phong muốn biết, kia sẽ lập tức cho người đi điều tra!
“Được,” Vân Lạc Phong đứng lên, lười biếng cười, “Vân Tiêu, ta mệt rồi.”
“Giường đã ấm,” Ánh mắt Vân Tiêu nhìn Vân Lạc Phong thật sâu, gương mặt rất nghiêm túc, “Cho nên, nàng có thể nghỉ ngơi.”
“Vân Tiêu, quên là trước kia ta nói gì rồi sao?” Vân Lạc Phong tới gần Vân Tiêu vài bước, bên môi cong lên nụ cười tà, “Đối với trừng phạt ngươi thì giúp ta ấm giường còn chưa đủ, còn phải chung chăn gối cùng ta.”
Nói xong lời này, Vân Lạc Phong giơ tay đẩy Vân Tiêu vào giường lớn, rồi sau đó nàng nằm đè lên hắn, nheo mắt lại: “Không phản kháng?”
“Nàng đã nói, nàng không thích bị người khác đè ép,” Cánh tay Vân Tiêu ôm chặt cơ thể mềm mại của thiếu nữ, “Cho nên, ở trước mặt nàng, ta cam tâm tình nguyện bị nàng đè ở dưới thân.”
Giữa hai người thì sẽ có một người bị đè ép, nếu Vân Lạc Phong không thích bị đè, vậy hắn theo nàng thì đã sao?
Ai bảo đè ép người nàng là hắn?
Bất luận hắn trong mắt người ngoài lãnh khốc vô tình thế nào, nhưng ở trước mặt nàng, hắn lại nguyện ý yêu thương che chở nàng, càng cam tâm tình nguyện bị nàng đè ở dưới thân, chẳng sợ cả đời không cách nào trở mình……
Một câu này của Vân Tiêu, trong lúc vô ý đã khiến trái tim Vân Lạc Phong vào giờ phút này bỗng nhiên rung động một chút……
“Vân Tiêu, vì sao ngươi phải tốt với ta như thế?”
Vân Lạc Phong hơi rũ mắt, nhìn này nam tử tuấn mỹ lãnh khốc dưới thân, trong đôi mắt đen nhánh lộ ra tia sáng tà khí.
“Bởi vì, ta muốn để nàng phụ trách*.”
*ý nói chịu trách nhiệm
Phụ trách?
Đột nhiên, Vân Lạc Phong nhớ tới lần thứ hai hai người gặp nhau, vẻ mặt nam nhân này lãnh khốc xuất hiện ở trong phòng nàng, nghiêm túc nói ra hai chữ “phụ trách” này.
“Nàng thấy gương mặt dưới mặt nạ của ta, nàng phải chịu trách nhiệm với ta.” Đôi mắt Vân Tiêu nhìn Vân Lạc Phong thật sâu, nghiêm túc nói ra mấy chữ này.
Vân Lạc Phong cong môi cười: “Người nhìn thấy gương mặt ngươi không chỉ có ta, vì sao ngươi lại cố tình tìm tới ta?”
Lần đầu gặp mặt, trong giây phút mặt nạ trên mặt nam nhân rơi xuống, quả thật nàng đã giật nảy mình, vậy nhưng cũng chỉ thế thôi, thế mà không nghĩ tới, cuối cùng mình lại dây dưa không rõ cùng nam nhân này.
“Ta chỉ muốn để nàng phụ trách.”
Không có nguyên nhân.
Mặc dù hiện giờ hắn ném mặt nạ Quỷ Đế xuống để đi theo bên người Vân Lạc Phong, làm cho rất nhiều người nhìn thấy khuôn mặt hắn, nhưng hắn cũng chỉ muốn tìm một người là nàng phụ trách mà thôi.
Vân Lạc Phong nheo mắt: “Nếu ta không muốn phụ trách thì sao?”
“Vậy…… Ta phụ trách nàng.”
Giọng nói của nam nhân vẫn cứ lãnh khốc như vậy khiến Vân Lạc Phong hơi ngẩn ra một chút, nàng còn chưa phản ứng lại thì một đôi môi mỏng lạnh băng dán lên, ngăn chặn mọi câu từ của nàng.
Nàng không muốn phụ trách ta, được thôi! Ta đây phụ trách nàng, bất luận như thế nào, nàng đừng nghĩ hất ta ra khỏi nàng!Đáy mắt Vân Lạc Phong lộ ra tia sáng nguy hiểm, đột nhiên nàng giơ tay đẩy thân thể Vân Tiêu, nhưng mà nam nhân lại gắt gao lấy ôm nàng, khiến nàng không có cách nào đẩy đối phương ở trước mặt ra.
“Vân Tiêu!”
Vân Lạc Phong nhíu chặt mày, tia nguy hiểm càng sâu, lúc nàng muốn dùng hết sức đẩy nam nhân ra lần nữa, bỗng nhiên, đôi mắt màu đen của nam nhân kia đập mạnh vào trong mắt nàng, làm tim nàng đột nhiên run rẩy một chút.
Trong mắt nam nhân đã không còn lạnh lùng nữa, đôi mắt đen phản chiếu hình ảnh của nàng rất rõ ràng ảnh, khiến nàng không tự chủ được mà mềm lòng xuống……
Đối với nam nhân này, nàng vĩnh viễn không thể bực tức với hắn!
Tay Vân Lạc Phong chậm rãi nhẹ nhàng dừng trên иgự¢ nam nhân, lại xé rách y phục hắn xuống lần nữa, ánh trăng chiếu rọi vào phòng, vừa vặn dừng ở trên cơ bụng của nam nhân, hoàn mỹ làm người ta nhịn không được muốn vuốt ve.
Đương nhiên, quả thật Vân Lạc Phong làm như vậy, tay nàng chỉ khẽ chạm qua cơ bụng của nam nhân, ý cười bên môi tà mị nguy hiểm.
“Vân Tiêu, ta nói rồi, cùng chung chăn gối là sự trừng phạt đối với ngươi, ngươi không thể chạm vào ta được, hiện giờ ngươi đã vi phạm quy định, cho nên, ta phải trừng phạt ngươi hơn nữa……”
Lúc cảm nhận được thân thể phía dưới của nam nhân khác thường, Vân Lạc Phong mới dừng tay, dời môi khỏi bờ môi của nam nhân, cười tà: “Ta mệt rồi, cho nên ta nghỉ trước đây.”
Nói xong lời này, Vân Lạc Phong liền tiến vào bên trong ổ chăn ấm áp, không thèn quan tâm dục hỏa đang thiêu đốt nam tử kia ……
……
Hôm sau.
Một tin tức nóng hổi đã truyền khắp Long Nguyên Quốc.
Nghe nói, Thái Tử điện hạ chôn thân ở Trúc Lâu bán mình vào lúc trước đã trở lại, còn có Mộ Vô Song của Mộ gia trở về cùng hắn!
Kỳ thật, sau khi biết được Cao Lăng cùng Mộ Vô Song gặp nhau, Hoàng tộc cùng Mộ gia liền phái người tiến đến giải cứu bọn họ, nhưng mà người bọn họ phái đi lại lại luôn gặp ngăn cản, ai cũng chưa về! Điều này cũng đưa đến vì sao bây giờ Cao Lăng cùng Mộ Vô Song mới có thể trở lại Long Nguyên Quốc.
Nhưng mà, vài ngày sau khi bọn họ trở về thì lại có một tin tức nữa nhanh chóng lan rộng.
Cao Lăng cùng Mộ Vô Song sẽ thành hôn!
Lúc nghe được tin tức đó, Vân Lạc Phong đang nhàn nhã nằm ở trên ghế Quý phi, vừa mới uống xong một ngụm nước thì đã phun ra, trực tiếp phun lên Vân Tiêu đứng ở trước mặt nàng.
Vân Tiêu liếm nước trà bắn đến bên miệng, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Thực ngọt.”
Bất luận đang nói cái gì, Vân Tiêu vẫn mãi mang bộ dạng nghiêm trang, con ngươi màu đen vẫn mãi nghiêm túc thành khẩn nhìn Vân Lạc Phong.
Vân Lạc Phong lau chùi nước trà bên miệng, dường như không nghe được lời Vân Tiêu nói, quay đầu nhìn Khinh Yên đứng bên cạnh bẩm báo, tà khí nhướng mày: “Cao Lăng muốn thành hôn cùng Mộ Vô Song, việc này là thật sao?”
“Tiểu thư, vô cùng chính xác, trên cơ bản toàn bộ người của Hoàng thành đều biết chuyện này.”
Nghe được lời Khinh Yên nói, Vân Lạc Phong cong cong khóe môi: “Mộ Vô Song ở Trúc Lâu đã mất đi trong sạch, với tính cách kiêu ngạo của Cao Lăng thì sao nguyện ý cưới ả ta làm vợ? Nhưng hôm nay, mặc dù hắn mang nón xanh lên đỉnh đầu cũng muốn cưới Mộ Vô Song? Chuyện này, thật đáng giá khiến người khác phải suy nghĩ sâu xa.”
Tay nàng nhẹ nhàng vuốt cằm, trong mắt đen hiện lên trầm tư.
“Tiểu thư, ngươi nói chúng ta có nên đi phá hư hôn lễ này hay không?” Mắt Khinh Yên hiện lên tia sáng, hưng phấn nói.
Vân Lạc Phong lười biếng duỗi eo, ngồi dậy khỏi ghế Quý phi, tà khí cười: “Vì cái gì chúng ta phải đi phá hôn lễ của bọn họ? Ngươi không cảm thấy, hai người kia là trời sinh một đôi sao?”
Kỹ nữ - tử cùng chó, đó mới là trường tồn cùng trời đất!
Hai người đó vốn là trời sinh một đôi, phá hủy hôn lễ để sau này bọn họ đi gây họa cho người khác sao?
Loại việc này, nàng không làm được đâu!
“Vân Tiêu,” Vân Lạc Phong chuyển mắt nhìn Vân Tiêu, “Ngươi cảm thấy, chúng ta có nên đưa lễ vật chúc mừng trong ngày bọn họ thành thân ngày hay không?”Vân Tiêu gật gật đầu, lạnh lùng nói: “Được.”
Mặc kệ nàng muốn làm cái gì, hắn đều sẽ ủng hộ! Nếu nàng muốn Gi*t người, hắn cũng sẽ rút kiếm vì nàng!
Vân Lạc Phong hơi rũ mắt xuống, che đậy tia lạnh lùng trong đôi mắt kia.
Mộ gia!
Kể từ lúc các ngươi tiết tin tức làm cho vợ chồng Vân Dương ૮ɦếƭ trận trên sa trường, các ngươi đã được định cái kết là ૮ɦếƭ không tử tế!
……
Đại điện Hoàng cung xa hoa, Cao Lăng đứng ở bên trong đại điện, sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi, gương mặt xanh mét nhìn về phía nam tử trung niên ngồi ở trên cao.
“Phụ hoàng, vì sao người muốn con lấy Mộ Vô Song? Nàng ta đã mất đi trong sạch, còn có tư cách gì trở thành thê tử của con?”
Hắn là nam nhân, còn là một nam nhân bình thường!
Với hắn mà nói, bị chính nữ nhân mình âu yếm đội cho nón xanh là một việc rất khó chịu!
Mặc dù, là chính tay hắn đẩy Mộ Vô Song cho những người khác! Hắn cũng không cách nào chịu đựng được sự thật là đối phương đã dơ bẩn!
“Hoàng nhi,” Cao Đồ lạnh lùng nhìn Cao Lăng, hừ lạnh một tiếng, “Chuyện này, con đã làm sai! Lúc trước vạn lần không nên giao Mộ Vô Song ra! Thân phận Mộ Vô Song không đơn giản, nếu khiến những người đó biết hành động của con, chỉ sợ sẽ liên lụy toàn bộ Hoàng thất, hiện giờ việc cấp bách là con cần phải cưới Mộ Vô Song, để nó sinh nhi tử cho con thì con mới bảo toàn tánh mạng!”
Cao Lăng sửng sốt một chút, không rõ nguyên do hỏi: “Phụ hoàng, lời này là có ý gì, thân phận Mộ Vô Song không đơn giản? Nàng không đơn giản ở điểm nào?”
Cao Đồ thở dài: “Ngay từ đầu trẫm sủng hạnh Mộ Quý phi, đúng thật là nàng ta rất được trẫm yêu thích, năm đó cũng là vì Mộ Quý phi mà ta lựa chọn thiên vị Mộ gia, nhưng mấy năm trước, ta biết được một việc……”
“Phụ hoàng, Mộ Vô Song đó còn có thân phận khác sao?” Cao Lăng hơi sửng sốt, mày hơi hơi nhăn lại, trong lòng dần dần xuất hiện một tia bất an.
Khó trách, lúc Mộ gia mất hết mặt mũi ở cửa thành, phụ hoàng vẫn muốn để chính mình nghênh thú Mộ Vô Song, hoá ra là vì thân phận của Mộ Vô Song không bình thường?
Hắn thật sự rất muốn biết, rốt cuộc thân phận của Mộ Vô Song có chỗ nào đặc biệt như vậy.
“Thân phận của nàng không có gì đặc biệt, đặc biệt chính là bối cảnh của mẫu thân nàng ta.” Cao Đồ cười lạnh một tiếng, “Mẫu thân của nàng ta là người của Thiên gia.”
“Thiên gia?”
Ánh mắt Cao Lăng lộ ra một tia trầm tư: “Phụ hoàng, trên đại lục rất nhiều thế lực cường đại con đều biết, nhưng trước nay con chưa từng nghe nói Thiên gia này! Không biết rốt cuộc Thiên gia này có lai lịch gì, còn cường đại hơn Linh môn sao?”
Cao Đồ lắc lắc đầu: “Không, Thiên gia cũng không cường đại, cho dù là ở trên toàn bộ đại lục cũng chỉ là một cái gia tộc hạng ba! Hơn nữa ở trong nhà họ Thiên, cường giả cường đại nhất cũng chỉ là cảnh giới Địa Linh Giả.”
Cao Lăng càng thêm không rõ, nếu Thiên gia chỉ là một cái tiểu gia tộc hạng ba, vì sao phụ hoàng lại kiêng kị Mộ Vô Song như thế?
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Cao Lăng, Cao Đồ nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn: “Sở dĩ Thiên gia làm người ta sợ hãi là bởi vì Thiên gia ở vài thập niên trước ra đời một Thiên Nhai biến thái! Chẳng sợ Thiên Nhai này đã rời khỏi gia tộc vài thập niên trước, từ đó về sau không còn về nữa, nhưng ai có thể bảo đảm sau khi đắc tội Thiên gia, Thiên Nhai sẽ không ra mặt tính sổ?”“Nếu chỉ bằng vào thực lực, Thiên Nhai còn không tính làm người sợ hãi, chân chính khiến người ta kiêng kị chính là Thiên Nhai hắn thân là đệ nhất thần y của đại lục, cường giả đã từng được hắn cứu nhiều đếm không xuể, người thiếu ân tình của hắn cũng rất nhiều! Chỉ cần một câu của hắn, vô số người nguyện ý bán mạng cho hắn!” Trong ánh mắt Cao Đồ xuất hiện một tia kính ngưỡng, “Đáng tiếc, hiện giờ Thiên Nhai xuất quỷ nhập thần, từ trước đến nay không có người nào biết tung tích của hắn! Hoàng nhi, hiện giờ con đã biết nguyên nhân ta bảo con nghênh thú Mộ Vô Song chưa?”
Đệ nhất thần y của đại lục, dù là người của Y Các cũng cần phải cho vài phần thể diện, cho nên nghe tới lời này, trong lòng Cao Lăng rất là chấn động.
Dường như hắn nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, Mộ Vô Song lại có quan hệ huyết thống với tên đệ nhất thần y của đại lục kia!
“Phụ hoàng, vì sao nhiều năm như thế, người cũng không biết bối cảnh thật sự của Mộ Vô Song?”
Cao Lăng nhẹ cau mày, dò hỏi ra tiếng: “Hơn nữa, lão già Mộ Hành Cừu kia lại giữ bí mật này nhiều năm như vậy, con dâu hắn có được thân phận thâm sâu như thế, sao hắn có thể không nói ra?”
Đây thật sự không phải phong cách làm việc của lão gia hỏa kia.
“Phỏng chừng ngay cả Mộ Hành Cừu cũng không biết chuyện này, trẫm vẫn là mấy năm trước, lúc cha mẹ Mộ Vô Song còn trên đời, ẩn vệ trong cung vô tình nghe được bí mật này.” Khoé môi Cao Đồ gợi lên một nụ cười, mặt mày uy nghiêm nói, “Cho nên, trẫm mới bảo con bất luận như thế nào cũng cần phải nghênh thú Mộ Vô Song! Nếu có thể có quan hệ với đệ nhất thần y của đại lục, Vân Lạc Phong tính là thứ gì? Nàng lấy đâu ra tư cách so sánh với vị này?”
“Hơn nữa……” Cao Đồ ngừng lại một chút, tiếp tục cười lạnh mở miệng, “Trẫm còn được biết, sau khi người của Thiên gia biết được thiên phú y học của Mộ Vô Song, muốn đưa nàng trở về Thiên gia, bồi dưỡng nàng thành Thiên Nhai thứ hai, đây cũng là cơ hội tốt nhất để con tiến vào Thiên gia!”
Thiên phú y học của Mộ Vô Song hoàn toàn không thể so sánh với Vân Lạc Phong nhưng ở trong mắt những người khác thì vẫn là một thiên tài! Đây là nguyên nhân vì sao Cao Đồ thà rằng làm hoàng thất lưng đeo nón xanh cũng muốn để Cao Lăng nghênh thú Mộ Vô Song!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay