Quả nhân có bệnh - tập 9

Tác giả: Tùy Vũ Nhi An

Tiểu Lộ Tử thật là một tên tiểu hoạn quan dâm, đãng.
"Trong thiên hạ, không ai có thể cự tuyệt ân sủng của bệ hạ." Tiểu Lộ Tử cười hì hì vuốt ௱ôЛƓ ngựa (nguyên tác là ௱ôЛƓ rồng ;))).
Liên cô nói, ૮ưỡɳɠ éρ nam dân cũng chả sao cả, quả nhân tôn quý là vua một nước, bắt một tên nam dân cũng chẳng có gì! Dù sao cũng không thể để bản thân phải chịu uất ức, để cho niềm vui của kẻ khác được tạo dựng trên nỗi đau khổ của quả nhân.
Ta vung tay áo, cao giọng nói: "Tiểu Lộ Tử! Đi, bãi giá phủ quốc sư!"
Tiểu Lộ Tử hỏi: "Bệ hạ muốn đi thăm quốc sư sao?"
Ta sờ sờ cằm, cười hì hì nói: "Không phải."
"Là cầu hôn. »
« Dạ? » Tiểu Lộ Tử ngẩng đầu, há miệng nhìn ta, « Cầu, cầu hôn ? »
"Không sai!" Hừ hừ... Che dấu cả đời, cũng chỉ có thể nhìn chàng trở thành nam nhân của kẻ khác, phải ra tay trước chiếm ưu thế, là của ta thì chính là của ta, không phải của ta thì ςướק về là thành của ta. Ta thích chàng nhiều năm như vây, ςướק một lần cũng không phải quá đáng nhỉ!
Ta là dâm quân, ta sợ ai!
Nghĩ đến chuyện sắp làm, ta đang chuẩn bị về cung thay quần áo rồi lại xuất cung, kết quả còn chưa ra tới cửa đã thấy Tiểu Lộ Tử chạy vào thông báo : « Bệ hạ! Tô ngự sử cầu kiến ! »
Mẹ ơi....
Chân ta mềm nhũn, suýt nữa là ngã nhào.
Một tiếng trống thúc giục tinh thần, nhưng thêm một tiếng thì yếu đi, thêm tiếng nữa thì hết sạch.
Ta nuốt nước miếng, cổ họng, mắt mũi như bị siết chặt, nhận ra bản thân đã bớt phóng túng nhiều năm rồi, trong khoảng thời gian ngắn, cái dũng khí của « nữ nhân giang hồ không câu nệ tiểu tiết » đã không thể tự nhiên thể hiện như trước.
« Tuyên.... »
Tô Quân cũng mặc áo quan là hai màu tím đen kết hợp, áo quan giống nhau, mặc trên người Bùi Tranh có vẻ quý khí bức người, khi Tô Quân mặc lên, lại có cảm giác nhã nhặn ôn hòa.
« Cầu hôn .... » Lời vừa ra khỏi miệng, ta suýt chút cắn phải đầu lưỡi, trong lòng nghĩ chuyện gì, không để ý một cái là phát ngôn ngay.
Tô Quân nhìn ta ngờ vực, « Bệ hạ vừa nói gì vậy? »
« Ha ha.... » Ta ngửa đầu nhìn xà nhà, « Ta nói thời tiết hôm nay rất đẹp..... »
Tô Quân giật mình, ý cười bên khóe miệng lan rộng, « Xuân về hoa nở, rất đẹp. »
Ta nhìn nụ cười nhàn nhạt kia mà ngẩn người, nhìn đôi môi nhạt màu kia mở ra khép lại, tim đập thình thịch, Tô Quân nói điều gì, ta cũng không để tâm.
« Bệ hạ.... » Tô quân cười bất đắc dĩ, dừng lại không nói nữa.
Ta cuối cùng cũng hồi phục tinh thần, xấu hổ ho khan hai tiếng, lại ngắm chàng qua khóe mắt."Chuyện đó...... Khanh nói rất tốt. » Ta trịnh trọng gật đầu.
Tô Quân ánh mắt dịu dàng, mỉm cười hỏi : « Vi thần vừa mới nói gì ? »
Ta đờ người ....
Ta nào biết chàng nói gì đâu ....
Vì thế ta lại nói rất nghiêm chỉnh: « Bất luận khanh nói gì, đều nói rất tốt. »
Chàng hơi ngẩn người, rủ mí mắt, lông mi dài rậm khẽ run, mặc dù che lại cảm xúc trong đáy mắt, lại không giấu được ý cười trên môi.
Câu nói kia của ta, có coi là đùa giỡn hay không?
Nhìn vẻ mặt chàng, không nhíu mày, không ghét bỏ, không có ý phản đối, môi chứa ý cười, mặt hơi hồng – chàng là thích ư ?
Chàng thích ta đùa giỡn chàng ư?
Mẫu thân đã nói, trên đời chỉ có hai loại nam nhân, dễ dãi và thâm trầm (*), xem ra, Tô Quân là loại người thứ hai.
(*) "风骚" và "闷骚": phong tao và muộn tao, muộn tao ở đây thường chỉ người trong ngoài bất nhất, ngoài mặt thì có vẻ lãnh đạm nhưng nội tâm lại nhiệt tình
Ta được tiếp dũng khí, bước thêm 3 bước, cũng chỉ còn cách chàng 3 bước chân, chầm chậm ngẩng đầu nhìn chàng, dịu giọng nói : « Khanh vừa nói gì, lặp lại lần nữa được không? »
Chàng nhìn ta, thất thần một lát, lập tức khôi phục thái độ bình thường, mỉm cười nói : « Vừa rồi vi thần nói, nên thẩm vấn Hạ Lan lại một lần nữa. Lúc này, không có Bùi Tranh ở đây, có lẽ lời khai sẽ khác."
Ta gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, lại có chút mất mát, có điều nghĩ cũng đúng, không nói chính sự, chẳng lẽ chàng lại nói lời ngon tiếng ngọt với ta sao ?
Chàng không nói, thì ta nói là được rồi.
Ta nói : « Hôm nay thời tiết thật là tốt, trên trời vạn dặm không mây, từng đám mây trắng bay bay .... »
Chàng nhịn cười nói : « sơn mạt vi vân, đúng là cực mĩ. » (Núi sáng sạch, mây nhỏ li ti, có lẽ thế :()
Ta mặt đỏ tai nóng. « Chúng ta đến nhà lao thôi.... »
--------------------------
Chương 6: Tê dại
Lần thẩm vấn Hạ Lan này chỉ có ta và Tô Quân.
Ta ngồi trên ghế tựa ở phía sau Tô Quân, nghe Tô Quân thẩm vấn Hạ Lan. Hạ Lan là con Hạ Kính, không khác gì mấy kẻ đời thứ hai nhà dòng dõi ở đế đô, mặt mày thanh tú mềm mại, khó tưởng tượng được lại có dũng khí đầu thú.
Tô Quân chầm chậm nói: "Hạ Lan, ngươi có thể ra đầu thú, chỉ sợ không phải do lương tâm trỗi dậy muốn trợ giúp việc phá án, mà là lo bị người ta đuổi Gi*t, muốn tìm nơi che chở phải không."
Sắc mặt Hạ Lan trắng nhợt, rõ ràng là đã bị Tô Quân nói trúng chân tướng, ngẩng đầu hoảng sợ trừng mắt nhìn Tô Quân, cứ như Tô Quân chính là người đuổi Gi*t hắn.
"Ngươi đã nói, Hạ Kính là bị đồng mưu đuổi Gi*t, tại sao ngươi có thể khẳng định những người đó là đồng mưu của hắn? Bọn chúng đã nói gì?"
Hạ Lan cắn môi không nói.
Tô Quân cười nhạt: "Dù ngươi không trả lời, nhưng đã cho đáp án. Bọn chúng nhất định đã nói gì đó mà ngươi có thể nghe thấy, rõ ràng lúc đấy ngươi cũng ở trong phòng. Hạ Kính bị đuổi Gi*t, ngươi lại bình yên thoát thân, chắc là lúc ấy hắn giấu ngươi trong một góc, nhưng sau những kẻ đó phát hiên ra ngươi đã nghe được bí mật của bọn chúng, vì vậy đuổi Gi*t ngươi tới chân trời góc biển. Đương nhiên còn có một khả năng khác, đó là ngươi chẳng những biết bí mật của bọn chúng, hơn nữa còn nắm giữ chứng cớ. Bọn chúng chẳng những muốn Gi*t ngươi, còn muốn ςướק lại chứng cớ đó."
Tô Quân bỗng dưng cúi mình về phía trước, ánh mắt nhìn Hạ Lan rất ôn hòa, mỉm cười trấn an, dịu giọng hỏi: "Hạ Lan, bệ hạ ở ngay đây, ngươi hãy kể tình hình thực tế khi đó, chúng ta có thể bảo vệ ngươi an toàn."
Nếu chàng nói chuyện với ta bằng giọng điệu này, ta ắt là chân tay bủn rủn, mặc chàng muốn thế nào liền theo thế đó.
Hạ Lan vành mắt ửng đỏ, cắn môi dưới ra một ngấn máu nhàn nhạt, cuối cùng khàn giọng nói: "Ta chỉ có thể nói với bệ hạ."
Hả?
Ta ngẩn người, vô thức nhìn về phía Tô Quân, lúc này chàng cũng quay đầu nhìn ta, bốn mắt chạm nhau, mặt ta nóng lên.
« Bệ hạ.... »
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc