Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta - Chương 04

Tác giả: Mộng Tịch

Lúc San San tỉnh lại, phát hiện chính mình đang nằm trên một cái giường thật êm, xoay người, bước xuống giường.
Đây là nơi nào ?
Ách, đầu đau quá, cô nhớ rõ chính mình ở quán bar uống R*ợ*u, sau đó lớp trưởng đưa cô về lại trường, sau đó…… Sau đó chuyện gì cô cũng không nhớ rõ, uống say không còn biết gì, giống như đang nằm mơ vậy.
“Cô tỉnh rồi?” Một thanh âm sâu kín hỏi.
Cô hoảng sợ, giật mình đứng lên nhìn trái phải, chỉ thấy ánh đèn mờ, một than ảnh thon dài dựa vào cửa, đầu ngón tay đang kẹp TL…
” Luật tiên sinh?” Cô lắp bắp kinh hãi, hoàn toàn cao không rõsự việc hiện tại:” Tôi…… Tôi uống R*ợ*u…… Đây là làm sao?”
“Cô thật sự là uống R*ợ*u.” Anh lạnh lùng nói, đi đến trước mặt cô, xoay người nhìn vào cô:”Cô say không nhẹ đâu, bằng không sao lại cùng người con trai khác đến vùng hoang vu mà làm loại chuyện như vậy?”
Cô thân mình chấn động, trừng lớn hai mắt:”Anh…… Anh đang nói cái gì? Tôi mới không có……”
Đầu rất đau, tình cảnh tối hôm qua dần xuất hiện ở trong đầu, cô toát ra mồ hôi lạnh.
” Không có?” Anh nở nụ cười:” Cô thật đúng là nói dối ngay cả ánh mắt cũng vậy, có lẽ loại sự tình này đối với cô mà nói sớm đã thành thói quen, cho nên có nhớ hay không đều không sao cả, phải không?”
Cô vẻ mặt kinh ngạc, nhìn anh đưa đầu ngón tay lạnh lẽo xẹt qua gò má mình, thanh âm sâu kín phát ra: “Cô như vậy không rời được nam nhân.”
Chỉ thoáng một cái, giống như bị hất vào một vũng băng lạnh đến xương tủy, cô cắn răng,lấy sức đẩy anh ra.
” Đừng tưởng rằng anh có tiền là muốn làm gì thì làm! Có thể tùy ý vũ nhục người khác! Tôi tuy rằng nghèo, nhưng cũng có chí khí! Tôi đã nói rồi, nếuLuật tiên sinh đối tôi không hài lòng, cứ việc đuổi việc tôi!”
Anh bỗng nhiên cầm lấy cổ tay cô, làm cho cô bị thương, cô đau đến mức nước mắt chảy ròng.
“Cô nói chưa lưu loát đâu , chỉ biết đi tìm hoan mua vui, đây là chí khí của cô?” Anh rét lạnh tươi cười mang theo châm chọc:” Muốncho tôi hài lòng, cô có biết nên làm như thế nào không?”
” Buông…… Tôi mới không phải loại nữ nhân như anh nói……” Cô cắn răng, ủy khuất nước mắt cơ hồ sẽ chảy ra. Nhưng là, làm sao có thể khóc trước mặt người như nậy, Tiết San san là người kiên cường, cô không khóc, không khóc……
“Khóc đi.” Anh lạnh lùng nhìn cô:” Khóc đi, có lẽ sẽ làm tôi vừa lòng!”
” Tôi không làm!” Cô giận dữ:” Tôi sẽ từ chức! Mười vạn tôi cũng không cần! Vì chút tiền ấy bị loại người Biến th' như anh đùa giỡn, tôi thà không cần còn hơn!”
“Thật sự không cần? Cô không phải thực cần tiền sao? Cô không phải nói muốndùng số tiền này để cứu người sao?” Ánh mắt lợi hại chăm chú nhìn vào cô.
Cô bỗng nhiên ngẩn ra, đúng vậy, cô làm sao có thể xúc động như vậy? Vì cha, chẳng lẽ một chút ủy khuất như vậy cũng không chịu được sao?
” Thực xin lỗi……” Cúi đầu, cô khuất nhục nói:” Tôi thu hồi lời nói vừa rồi.”
Anh xem kỹ cô:” Có đôi khi tôi thật sự không hiểu cô, rốt cuộc là hiền nữ hay là dâm phụ? Đàn ông xung quanh cô, cũng là bởi vì điều này mới bị cô mê hoặc?”
” Luật tiên sinh, thỉnh không cần nói câu này nữa!” Cô năn nỉ, cũng là ở cảnh cáo hắn.
Anh thế nhưng mỉm cười, không cho ý kiến.
” Tôi rất bội phục gan dạ của cô, hy vọng cô có thể bảo trì điều đó, ngủ đi, tôi đã thay cô ở cùng đại tiểu thư nủa ngày. Bây giờ còn thời gian, cô nghỉ ngơi đi, buổi chiều, cô liền chính thức làm việc, nhắc nhở cô một câu, cô không chỉlàm cho tôi vừa lòng, càng phải làm cho đại tiểu thư vừa lòng, chỉ có cô ấy vừa lòng,bát cơm của cô mới có thể giữ được.”
Anh nói xong xoay người đi ra ngoài, cô bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hô to:” Chờ…… Chờ một chút!”
Thân hình anh dừng lại, cô do dự một chút, thấp giọng nói:” Là anh đã cứu tôi phải không?”
” Tôi chỉ là không muốn công viên của tôi làm ra cái loại đồi phong bại tục này.”
Cô cắn chặt răng:” Kia……Lúc anh cứu tôi, tôi……”
“Quần áo của cô đều hoàn hảo.” Anh nói xong, khóe miệng gợi lên một chút ôn hòa cười:”Cô khẩn trương việc này như vậy? Chẳng lẽ……cô vẫn là xử nữ?”
Cô cả người chấn động, hai tay theo bản năng ôm chặt đầu gối.
“Cô không tất yếu trả lời vấn đề này, cô còn là xử nữ hay không, tôi không có hứng thú biết.”
Anh nói xong biến mất ở cửa.
Trước mắt giống như lưu lại nụ cười ôn hòa của anh, anh rốt cuộc là thiên sứ hay là ác ma, vì sao lần lượt giúp cô? Lại lần lượt nhục nhã cô?
“Thực xin lỗi, Lâm tiểu thư, tôi……” Tiết San San đứng trước mặt Lâm Tư Tư, thở hồng hộc nói.
” Không sao, Hạo Thiên đã nói cha tôi, cô bên ngoài uống R*ợ*u, đánh nhau với người ta nên bị thương.” Tư tư mặt tươi cười nhìn cô.
Tiết San San mặt đỏ lên, không nghĩ tới Luật Hạo Thiên dùng lý do này giải thích dùm cô, chỉ thấp giọng nói:” Thực xin lỗi.”
“Không sao, bất quá nếu cô muốn làm vệ sĩ cho tôi, nói ngăng phải khéo léo, không thể tùy tùy tiện cùng người khác đánh bị thương.”
“……Vâng, đại tiểu thư.”
” Ở trong trường, cô gọi tôi là Tư Tư là được.”
” Vâng…… Tư Tư.”
” Tốt lắm chúng ta đi học thôi.”
Lâm Tư Tư nói xong cất bước đi về phía trước, Tiết San San âm thầm nhẹ nhàng thở ra, hoàn hảo này đại tiểu thư vẫn là thông tình đạt lý, so với cái tên họ Luật kia tốt hơn nhiều.
Hai người đi vào phòng học, tiết này là tiết kinh tế, thầy giáo là một giáo sư đã năm mươi.
Tiết San San lần đầu tiên được học ở nơi cao quý như vậy , là người mới vào nơi này. Cô hết nhìn đông tới nhìn tây trong chốc lát, phát hiện những người ở đây cũng không giống như lời đồn mặc đồng phục, đi học cũng không chuyên tâm nghe giảng, cũng có ngủ cùng đùa giỡn, thậm chí còn có một đôi nam nữ xưng anh anh em em, ai nấy đều tự do làm việc riêng của mình.
Bỗng nhiên cómột nữ sinh chỉ vào cô cười nói:õem học sinh mới vừa chuyển đến kìa, thực xấu xí, nên về nhà đi!”
Dứt lời cùng mấy nữ sinh kia cùng nhau cười lên.
Tiếếnan San nhìn họ cười đến như vậy, thật không rõ iều gì đáng cười. Lâm Tư Tư quay nhìn cô một cái, thản nhiên nói:” Ngày mai tôi mang cô đi mua vài bộ quần áo, đừng cho tôi mất mặt.”
“…… Nga.” Cô đáp ứng, cũng không chấp nhận.
Bỗng nhiên giáo sư hỏi vấn đề kiến thức, không có ai trả lời được, Tiết San San cảm thấy thật là kỳ quái, rõ ràng vấn đề đơn giản như vậy, vì sao lại không có ai đứng lên trả lời?
Sau đó giáo sư thực tức giận, gọi tên người đứng lên trả lời, lại gọi đúng Tư Tư, San San thấp giọngnói đáp án cho cô.
Giáo sư kia thực vừa lòng, khen ngợi Lâm Tư Tư, lúc tan học, Tư Tư cũng không hờn giận nhìn Tiết San San:” Cô vì sao nói đáp án cho tôi?”
San San ngẩn cả người, vội hỏi: “Thực xin lỗi, Tư Tư. Tôi lần sau sẽ không như vậy.” Nguyên lai tiểu thư là người thành thực, không thích loại lừa dối này.
Không nghĩ tới Lâm Tư Tư lại như cũ sắc mặt không vui:” Cô thực thông minh, vấn đề nan giải như vậy cũng đoán ra?”
San San không biết nên nói cái gì, đành phải trầm mặc.
Cô đã thông minh như vậy, vậy thì khi giáo sư hỏi,cô liền thay tôi trả lời.”
Tiết San San ngẩn ra, không nghĩ tới cô ấy lại thay đổi nhanh như vậy, có chút mờ mịt nhìn cô, Tư Tư nhíu mày nói:” Như thế nào? Nghe không hiểu ý tứ của tôi sao?”
” Không…… Tôi biết, biết.”
Đi theo Đại tiểu thư vào phòng nghỉ, nhiều bạn học khác đều ngồi ở trên sô pha xem tạp chí, hoặc là tụ họp lại nói chuyện phiếm, uống này nọ.
” Đi giúp ta pha cà phê, không cần thêm đường.”
” Vâng.”
Tiết San San chạy tới chỗ phục vụ, pha cà phê, những thứ kia đều là miễn phí, nhưng là muốn giống tiệm Fastfood lý giống nhau chính mình đến nơi đây tới bắt, cho nên nàng lưu ý đã có thật nhiều giống nàng giống nhau chạy chân, qua lại chạy tới chạy lui lấy đồ ăn.
Cô bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô thật giống bảo mẫu a!
Trở lại chỗ bọn họ, phát hiện đám người nhà giàu kia vây xung quanh tiểu thư Tư Tư, bộ dáng cười nói.
” Phiền cho tôi qua một chút……” Cô cẩn thận đi vào, đem cà phê đặt ở trước mặt Tư Tư.
“Tư Tư tiểu thư, đây là vệ sĩ của cô sao?” Một nữ sinh nói:” Nghe nói cô ta công phu thật lợi hại a, không bằng bảo cô ta biểu diễn cho chúng ta xem được không?”
Tư Tư cười nói:” Các người không cần nói như vậy, cô ấy cảm thấy xấu hổ a.” Quay đầu nhìn Tiết San San:” San San a, mọi người quan tâm cô như vậy, hay là cô biểu diễn cho xem đi?”
San San nhíu mày:” Tiểu thư, tôi không phải xiếc ảo thuật……”
Thấy mặt Tư Tư đã dần chuyển đen, liền nhớ tới lời nói của Luật Hạo thiên, phải làm cho đại tiểu thư vừa lòng, cô đành cắn chặt răng:” Được rồi.”
Tiết San San cúi đầu, cảm giác được nhiều ánh mắt tập trung trên người mình, cô cảm thấy khuất nhục, vì sao cô phải biểu diễn cho những người này xem?
” Tôi học là quyền đạo, lúc đánh phải có người phối hợp cùng.”
” Tốt, tôi đây đến giúp cô!” Một tiểu thư đi ra..
Tư Tư cười nói:”San San, cô trăm ngàn lần không cần đánh thương người nha, tuy rằng cô là vệ sĩ của tôi, tôi cũng sẽ không che chở cho cô.”
“Tôi hiểu được.” San San thản nhiên nói:” Tiểu thư yên tâm đi.”
Dứt lời cô nhấc mạnh chân lên, đá tới trước, người kia liền hoảng sợ, hét lên một tiếng tay che kín mặt. Nhưng chân của Tiết San San cách mặt của cô ta một tất rồi ngừng lại.
“Đây là bước cơ bản nhất, có phức tạp một chút, còn muốn tiếp tục không?” San San cười hỏi.
” Không…… Không cần.” Vị tiểu thư kia sợ tới mức mặt không còn chút máu, lui vào trong đám người.
Tư Tư đứng lên, vừa lòng nở nụ cười:”San San, làm tốt lắm, chúng ta đi học thôi!”
Trong ánh mắt mọi người bây giờ, hai người một trước một sau đi ra phòng nghỉ, xa xa ở một góc, vài nam sinh đang nhìn vào họ.
“Vệ sĩ lợi hại như vậy, xem ra về sau chúng ta tiếp cận Lâm gia đại tiểu thư cũng không dễ dàng đâu!”
” Đúng vậy, thật sự là sát phong cảnh……” (cái này không hiểu lắm)
” Bất quá nếu là Giang thiếu ta đã nói thì sẽ làm được?”
Bọn họ đồng thời nhìn vào nam sinh màu lục kia, làn da hắn trắng nõn, bộ dạng rất tuấn.
Chỉ thấy hắn rất có ý cười:” Các người không cần thử tôi, muốn đuổi theo họ, không cần ta phải xen vào .”
Bọn họ đều kinh ngạc:” Giang thiếu…… Vậy còn ngươi?”
” Tôi có mục tiêu khác.” Hắn ta đứng lên, mỉm cười đi ra phòng nghỉ.
……
Đang trong giờ học, Tư Tư tiểu thư bỗng nhiên muốn ăn, San San đành phải ra ngoài mua.
Đi trên hành lang dài, bỗng nhiên cảm giác phía sau có người đi theo mình, vì thế quay lại đá một phát, một than ảnh cáo llớn hét lên rồi ngả gục.
Không nghĩ tới một phút liền đem đối phương đá ngã xuống đất, San San cảm thấy khó hiểu, không biết ai sai hắn đi theo cô?
” Anh…… Vì sao đi theo tôi?” Cô đề phòng nhìn anh ta đang đứng lên.
” Đồng học, cô hiểu lầm rồi.” Nam sinh kia đứng lên, đưa tay mở ra:”Kẹp tóc của cô bị rớt.”
San san nhìn thấy, quả nhiên là kẹp tóc của mình, chắc là vừa rồi lúc cô vò đầu không cẩn thận làm rớt.
” Nga…… Cám ơn.”Cô đưa tay ra muốn nhận lại, thế nhưng nam sinh kia lại đưa tay thu trở về.
” Nói cho tôi biết tên của cô, tôi liền trả lại.” Anh ta cười, lộ ra hàm răng trắng, ánh mặt trời xuyên thấu qua chiếu vào khuôn mặt của anh ta, thật ấm áp.
Rõ ràng chính là đùa giỡn, nhưng anh ta lại vô hại tươi cười lại làm cho cô cảm thấy bực, nhíu mày nói:” Tôi gọi là Tiết San San, hiện tại có thể trả lại cho tôi được không?”
” Tốt!” Anh lại nhếch miệng cười, đem kẹp tóc trả lại cho cô, đồng thời nói:” Tôi gọi là Giang Hằng Vũ, Hằng trong vĩnh hằng, Vũ trong vũ trụ.”
Tiết San San tiếp nhận kẹp tóc xoay người bước đi, anh ta liền chạy theo, đi bên cạnh cô nói:” Có thể cùngcô kết giao bằng hữu được không?”
” Không thể.” Cô cúi đầu, cước bộ nhanh hơn.
“Cô có vẻ rất sợ tôi a? Vì sao? Tôi không phải người xấu.”
” Người xấu cũng không đem hai chữ người xấu viết trên mặt.”
Anh ta sửng sốt một chút cười nói:” Có đạo lý.”
Bước đi trong chốc lát, Tiết San San bỗng nhiên dừng bước, xoay người nhìn anh.
Anh ta bất đắc dĩ nói:” Được rồi, tôi đã biết, tôi không nói cô.”
Cô đỏ mặt nói:” Tôi…… Tôi lạc đường. Anh có biết bánh ốc ngọt bán ở đâu không?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc