Phong Mang - Chương 138

Tác giả: Sài Kê Đản

Chương 138: Giàu to rồi còn gì?
Ngày hôm sau, tin tức Calne hợp tác cùng công ty Trung Đỉnh liền lên tin tức đầu đề. Về phần Calne vì sao xuất hiện tại Lễ Chúc Mừng 《 Trộm ảnh 》, phía sau động thái lần này có thâm ý gì, đều là do truyền thông suy đoán.
Chính là vì lời nói muốn hợp tác với Calne của Hàn Đông, cùng phân đoạn người chủ trì nói muốn đưa ra món quà lớn đều bị xóa, chỉ lưu lại cảnh cuối cùng là Calne tuyên bố hợp tác.
Dù vậy, tất cả mọi chuyện diễn ra tại Lễ Chúc Mừng vẫn đến tai Lý Thượng.
Trong khoảng thời gian này hắn thoái thác rất nhiều thông cáo, tần số xuất hiện trước ống kính giảm xuống rõ ràng, cả người đều bị vây trong trạng thái ngưng trọng.
Thẳng đến khi tin tức này xuất hiện.
Trước đây hắn vẫn cho rằng Hà đạo diễn là tổng đạo diễn, bởi vậy đặc biệt thường xuyên chạy bên đó. Hiện tại mới phát hiện nguồn tin tức của Lương Cảnh một chút cũng không đáng tin cậy, nói cách khác, thế lực của hắn căn bản không thể xâm nhập đến nội bộ quản lý.
Xem ra, ảnh hưởng của người này đối với sự phát triển của mình ngày sau càng ngày càng nhỏ, đã muốn không còn tác dụng rồi.
Nhưng là hợp đồng còn có hai năm mới hết, hơn nữa tư liệu Lý Thượng phẫu thuật chỉnh hình đều ở trong tay Lương Cảnh. Bằng thế lực hiện giờ của Lương Cảnh, đem hắn bưng lên có thể hơi khó khăn, nhưng là đẩy xuống hẳn là trong khả năng.
Cho nên, Lý Thượng chỉ có thể nhịn.
Lương Cảnh lại hướng hắn nói: "Giờ cậu duy nhất chỉ có thể trông cậy vào sự chèn ép của lãnh đạo đối với Hàn Đông."
Lý Thượng không rõ, "Bọn họ muốn đánh áp Hàn Đông bằng cái gì?"
"Bởi vì cảnh phim của Hàn Đông dọa lãnh đạo cục ra bệnh, chỉ là một cái tội này, cấp trên cũng đủ ban ૮ɦếƭ cho hắn."
"Vị kia lãnh đạo không phải không trách móc sao?"
"Ông ta coi như trong lòng trách móc cũng không thể giáp mặt nói ra a! Sợ là sợ loại không minh bạch này. Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, người không có bản lĩnh siêu phàm gì như thế, lãnh đạo công ty sao dám mạo hiểm phủng hắn mà gây thù chuốc oán."
Lý Thượng không nói gì.
"Cậu xem tin tức mới vừa phát kia còn nhìn chưa ra thái độ cao tầng sao? Calne và Hàn Đông rõ ràng là có động, trên tình hình thực tế, nhất định sẽ gây ra ồn ào rất lớn. Nhưng cuối cùng toàn bộ cảnh đều xóa, chứng tỏ cái gì?"
"Còn có, phim cũng đã nổi như vậy, cậu thấy qua công ty tỏ vẻ coi trọng hắn chưa? Nếu bộ phim này là chúng ta, hiện tại tên cậu đã sớm bao trùm hơn phân nửa cái Trung Quốc rồi!"
....
Cùng một vấn đề lại được Y Lộ nói hôm đó, so với Lương Cảnh có cái nhìn hoàn toàn tương phản.
"Vương Trung Đỉnh đang hạ một mâm rất lớn."
Lý Thượng trầm mặc không nói.
Y Lộ còn nói: "Bất quá Lương Cảnh nói cũng không sai, sự cố màn ảnh kia quả thật gây ra ảnh hưởng tiêu cực nhất định, thái độ của cao tầng đối với hắn vẫn là khác biệt rất lớn."
Lý Thượng đột nhiên chuyển tầm mắt về phía Y Lộ, bên trong ám chỉ hàm xúc rõ ràng.
Y Lộ lại nói: "Cậu không cần dụng tâm trên người tôi, tôi có thể giúp cậu nhưng sẽ không vô duyên vô cớ hại cậu ta. Chuyện Phương Vân là cô ta trước đây chọc tôi, Hàn Đông không có liên quan gì với tôi, tôi còn chưa mất trí đến mức thấy ai cắn người đó."
Lý Thượng lại nói: "Thật không có gì liên quan sao?"
Bước chân Y Lộ dừng một chút, quay đầu nhìn Lý Thượng nói: "Xin khuyên cậu một câu, làm người không thể quá bạch nhãn lang."
(Bạch nhãn lang: tâm địa hung tàn, vong ân bội nghĩa)
Nói xong, Y Lộ xách túi đi.
Lý Thượng không biết sửng sốt bao lâu, cuối cùng bật máy tính lên. Trong này có cảnh bị cắt giảm của Hàn Đông, hắn vẫn luôn không dám xem, không phải sợ hãi, mà là sợ sự cách biệt quá lớn đả kích hắn đến thất bại hoàn toàn.
Hiện tại, rốt cục cố lấy dũng khí xem.
Sau khi xem xong, Lý Thượng ngồi lặng rất lâu trước màn hình máy tính, cảm giác cả cuộc đời đều ảm đạm.
...
Tháng 9, 《 Trộm ảnh 》 hoàn mỹ đạt tám triệu doanh thu phòng vé, đồng thời bán bản quyền ra 21 quốc gia, chỉ là tiền bản quyền thu vào cũng không dứt. Đồng thời đạt được 3 giải trong liên hoan phim điện ảnh quốc tế, quốc nội đạt 12 giải, đoàn phim bắt tay vào chuẩn bị đi nhận thưởng rồi.
So với 《 Xé rách 》 mặc dù có bốn triệu doanh thu phòng vé, nhưng bản quyền hải ngoại chỉ bán ra 4 quốc gia, hơn nữa giá cả thấp hơn 《 Trộm ảnh 》 vài lần không ít. Lễ trao giải quốc tế không có giải thưởng, quốc nội cũng chỉ có 2 cái.
Cho nên, trong nửa năm này đánh giá, 《 Trộm ảnh 》 toàn thắng.
Giữa tháng 9, thành viên hai đoàn phim lần lượt xuất hiện tại liên hoan phim Venice, tổ chức các loại hoạt động tuyên truyền cho phim của mình.
Hàn Đông vẫn là lần đầu tiên xuất ngoại, các loại mới mẻ các loại không an phận. Vương Trung Đỉnh bởi vì chuyện của công ty không thể phân thân, chỉ có thể đem tâm phúc Nhị Lôi cử đến bên người Hàn Đông.
Dù vậy, Vương Trung Đỉnh vẫn không yên lòng, nhân lúc rãnh rỗi lập tức ngồi máy bay đến nơi này.
Thời điểm bắt kịp buổi họp báo 《 Trộm ảnh 》, Y Lộ vừa hay đang ở sảnh phụ. Thấy một chiếc xe ngừng lại bên cạnh Hàn Đông, cửa kính xe mở xuống 1 nửa, bên trong có một nam nhân đeo kính râm, nhìn từ xa không rõ là ai.
Sau khi họp báo bắt đầu, Hàn Đông khoát tay áo, chiếc xe kia liền lái đi.
Vì thế, Y Lộ gửi tin nhắn cho Vương Trung Đỉnh, "Tôi biết anh đang ở đây, quán cà phê Penlume, tôi chờ."
Mười phút sau, hai người đúng hẹn chạm mặt.
"Thật không ngờ anh sẽ đến." Y Lộ nói.
Vương Trung Đỉnh nói: "Lo lắng, đến đây xem qua."
Y Lộ nhìn chằm chằm Vương Trung Đỉnh một lát, thăm dò hỏi: "Anh là... Đến xem Hàn Đông sao?"
Vương Trung Đỉnh hào phóng thừa nhận, "Đúng."
Theo đó, Y Lộ liền chứng thực được quan hệ của hai người rồi.
"Anh đối với Hàn Đông là nghiêm túc?"
Vương Trung Đỉnh nói: "Chỉ cần là tôi xác định, nhất định sẽ nghiêm túc, không cần biết là đối với ai."
Y Lộ cảm khái, "Thật khó tưởng tượng, anh thế nhưng sẽ thích người trong giới, anh không phải nói cái nghề này là bẩn thỉu nhất sao?"
Vương Trung Đỉnh nói: "Cậu ấy không bẩn là được."
Y Lộ đột nhiên cười cười, không nói gì nữa.
...
Cơm chiều, Hàn Đông đưa Vương Trung Đỉnh đến một nhà hàng hắn thích nhất, lúc đầu Vương Trung Đỉnh còn không biết hắn thích vì cái gì, chờ đi vào vừa nhìn lập tức minh bạch. Đập vào mắt đều là các em gái tóc vàng, hơn nữa đều mặc bikini tiếp khách.
"Anh nhìn người ta làm gì?" Hàn Đông còn quở trách Vương Trung Đỉnh, "Em cảnh cáo anh, giấu tâm tư phóng túng đi."
Vương Trung Đỉnh ẩn nhẫn không nói.
Hai người mặt đối mặt ngồi ăn, Hàn Đông mỗi lần ngẩng đầu nhìn Vương Trung Đỉnh, ánh mắt luôn không tự chủ được liếc sang bên.
Vương Trung Đỉnh liền một mực nhìn hắn, vì thế bữa cơm này Hàn Đông càng ăn càng chột dạ.
Cuối cùng thật sự nhịn không được, ánh mắt gian tà trân trân nhìn sang bên cạnh, quả nhiên bị đá.
Buổi tối, trên giường lớn khách sạn, Hàn Đông: "Trung Trung, Trung Trung, Trung Trung, Trung Trung..."
Vương Trung Đỉnh trực tiếp trùm kín hắn từ cổ trở lên, chỉ hở ra cái lỗ mũi. Mới không đến ba ngày, vừa gặp lại liền chỉ hận không thể đem Hàn Đông ra gặm ૮ɦếƭ.
Sau đó, Hàn Đông hỏi: "Anh có về cùng với em không?"
"Không về cùng em được, công ty còn có việc, ngày mai tôi phải về rồi."
Hàn Đông không nói gì.
Lòng Vương Trung Đỉnh mềm nhũn khó hiểu, tuy rằng ngữ khí vẫn cứng rắn như vậy.
"Ở bên cạnh nghe lời, đừng gây ra thêm phiền toái cho nhân viên công tác."
"Ai gây phiền phức? Em vẫn luôn hỗ trợ rất tốt?"
Vương Trung Đỉnh không nói lời nào, cứ như vậy bất động nhìn hắn.
Hàn Đông lại hỏi: "Anh ngày mai thật sự phải đi a?"
Vương Trung Đỉnh ừ một tiếng.
Hàn Đông giống như hạ quyết tâm thật lớn, "Vậy anh đào lỗ tai cho em, ngứa mấy ngày rồi."
Vương Trung Đỉnh, "... Việc này còn bắt người khác giúp?"
"Tự đào không sạch." Hàn Đông trực tiếp cầm tăm bông nhét vào tay Vương Trung Đỉnh.
Vương Trung Đỉnh một bộ dạng cực kỳ không tình nguyện nhấc lên một cánh tay, ấn Hàn Đông nằm xuống, tẩy sạch chất bẩn trong lỗ tai.
"Chớ lộn xộn, chớ lộn xộn không có nghe thấy sao?"
"Không được... Ngứa... Ha ha..."
Vương Trung Đỉnh không biết mất bao nhiêu lâu mới đem Hàn Đông hầu hạ xong, nói thật, đây là lần đầu tiên y thay người ta làm chuyện lặt vặt như vậy, Tây Tây còn chưa có loại đãi ngộ này.
Sau khi Vương Trung Đỉnh đi rửa tay, Hàn Đông tự nghịch điện thoại của mình, đột nhiên phát hiện một bưu kiện Calne gửi tới, ý chính đại khái là muốn một tấm ảnh của Hàn Đông.
Hàn Đông kích động một trận, vội vàng lăn lộn ngồi dậy, đi lấy máy tính bảng của Vương Trung Đỉnh.
"Ảnh chân dung, ảnh chân dung..."
Hàn Đông tìm thấy một thư mục trực tiếp đặt tên mình, bên trong đều là file hình ảnh, hẳn là chính là cái này rồi...
Bởi vì Vương Trung Đỉnh không cho phép Hàn Đông gửi ảnh ra ngoài, mà file hình ảnh là ở dạng danh sách bề ngoài nhìn đều giống nhau, vì thế hắn nhìn cũng không nhìn qua liền nhanh chóng chọn cái "4" gửi đi.
Vương Trung Đỉnh từ phòng vệ sinh đi ra, Hàn Đông vừa mới gửi bưu kiện xong cũng xóa bỏ.
Đại công cáo thành!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc