Phái Diễn Xuất - Chương 82

Tác giả: Thụy Mang

Chương 82: Em Ngoan Nhé
Video này vừa nhìn là đã biết bị động tay vào rồi, nhưng có rất nhiều người lại tin là thật.
“Ủa??? Bỉ ổi vl??!”
“Lúc tập luyện thì ngon, lên sàn thì lươn lẹo à? Trang Khâm đúng là vì thắng mà không từ thủ đoạn [khinh bỉ].”
“Diễn viên như này mà còn không bị tổ chương trình đá ra à? Nhanh đào thải đi!! Ghê tởm.”
“Thực ra, tao thấy Thiệu Bình diễn nice phết, sao lại không hot nhờ? Lại để loại người như thế này thắng??”
Chắc là do đã trải qua một lần, nhìn thấy sự thật bị cắt câu lấy nghĩa bẻ cong này, tâm tình Trang Khâm vẫn rất bình tĩnh, thực sự có thể nói là không chút sóng gợn, thậm chí còn có thể đánh giá thử xem tin tức không thật này có thể tạo thành tổn thất lớn bao nhiêu, có thể là do ai làm.
Thực ra chưa chắc đã là Thiệu Bình, cũng có thể là nhân viên khác có liên quan, chỉ là mình có lẽ đã vô tình chắn đường của ai đó, “ai đó” này có thể là rất nhiều người.
Trang Khâm suy nghĩ hồi lâu, cậu nghiêm túc xem xem blogger nói khó nghe tới mức nào, mắng cậu gian lận, cũng có người nói càng quá đáng hơn.
Tiếp đó, cậu nhắn tin cho đạo diễn Mã, nói: “Đạo diễn Mã, bản ghi hình của tổ chương trình có thể cắt đăng một đoạn nhỏ lên không?”
“Là đoạn ngày mười bốn tháng trước, tôi và Thiệu Bình cùng diễn “Đảo Cấm”.”
“Đạo diễn Mã ngủ rồi à?”
Đạo diễn Mã thấy tin nhắn của cậu nhưng không nhúc nhích.
Làm đạo diễn, ông ta cũng cần lúc nào cũng phải chú ý tới phản hồi của cư dân mạng, sau đó sắp xếp sẽ ghi hình ra sao, cư dân mạng thích gì, thảo luận gì thì để cho họ xem cái đó.
Như là nói bị xa lánh, bị xé, ai hàng ngày không nghiêm túc, tất cả đều có thể được hoàn thành bởi cắt nối biên tập, trên mạng có đôi khi có những video cắt nối đoạn cắt xuất sắc, hài hước hoặc là diss, sau lưng đều có Pu't tích của bên chế tác, ai diễn tốt có thể xào thì xào, ai diễn nát quá cũng vẫn có thể lấy ra xào, chỉ cần có người xem có độ hot, có ratings, như vậy hoàn toàn nằm trong phạm vi cho phép của ngành này.
Vốn tổng chế tác muốn giai đoạn này tạo ra mâu thuẫn phối hợp không tốt giữa các tuyển thủ, ai ngờ bên tài trợ gọi một cuộc điện thoại tới, tổ chương trình đành bán một giao tình cho nhà tài trợ.
Đạo diễn Mã không nhắn lại cậu, hoặc nên nói là lên mạng xem trước đã.
Trang Khâm bị người ta cố tình bôi nhọ, share like hơn quá nửa đều là ảo.
Tối qua lúc ratings cao nhất, đã qua 4.0, quá 4 là khái niệm gì chứ, nếu tổ chương trình có thể duy trì hiệu suất như vậy, hoàn toàn có thể trở thành chương trình của năm.
Hơn nửa sức hút, đều tới từ fans và antifans của Trang Khâm, rất nhiều cư dân mạng đến để chế giễu, ai ngờ phát hiện chương trình cũng không tệ lắm.
Đạo diễn Mã nhìn tình hình này, Trang Khâm chắc sẽ bị diss thảm.
Ông ta dứt khoát bỏ điện thoại xuống, cũng không nhắn lại, chờ ngày mai lại rep, an ủi cậu một cậu sau đó chậm chạp tìm người cắt nối, ngày mai ngày kia chờ tiết tấu lên cao trào thì tổ chương trình lại up bản cắt lên, show cho rõ ràng, làm cú twist lộn ngược dòng.
Chỉ cần tiết tấu tốt thì sẽ không thiếu độ hot, kì tiếp theo thu, có khi lại có thể quá 4.0.
Trang Khâm không chờ được ông ta nhắn lại, nhìn thời gian, thấy chưa đến 9 giờ, đạo diễn Mã không thể nào ngủ sớm như thế.
Lại thấy mới nửa tiếng trước người ta còn up status trong vòng bạn bè, mười phút trước còn rep comment.
Trong lòng cậu cũng rõ mình yêu cầu không hợp lý lắm, mình cũng không phải người thân của người sản xuất, gặp phải chuyện như vậy, tìm đạo diễn cũng không dùng được.
Tô Mân cũng sẽ không muốn cậu ra mặt sáng tỏ, chuyện này để tổ chương trình làm rõ là tốt nhất.

Tô Mân không phải lúc nào cũng chăm chăm để ý trên mạng, nhưng đoàn đội nhiều người, sẽ luôn có người nhìn thấy trước, báo cho cô để phản kích.
Lúc quay Tô Mân không có mặt ở hiện trường, nhìn thấy đoạn video này cũng hiểu rõ sự thật ra sao, nhưng phản ứng đầu tiên của cô là – áp xuống, hơn nữa không thể để Trang Khâm biết được, đứa nhỏ kia chịu áp lực không tốt, vừa thấy mấy cái này là sẽ không chịu nổi.
Chỗ tốt khi lúc trước đã xã giao tốt với thủy quân chính là biết nhà ai rẻ nhất, chọn bên nào có lời nhất, chất lượng ở đâu tốt nhất.
Mời thủy quân, triệt hotsearch, xóa bình luận, tất cả đều tốn tiền.
Tất cả đều trừ vào tiền kiếm được của nghệ sĩ, lúc này vừa kiếm được chút đã thoáng cái không còn tiền.
9 giờ, Tô Mân gọi điện thoại cho cậu, cũng không nói là cậu bị người có ác ý diss, chỉ bảo: “Đoàn đội cần phải dùng một khoản tiền, để tuyên truyền, số tiền lần trước trong tài khoản đã tiêu hết rồi.”
Thế nên tuy rằng Trang Khâm kiếm tiền nhanh, nhưng lúc hot nhất cũng bị bôi đen sì, tẩy trắng lại tốn một đống tiền, đến bây giờ cậu cũng không có bao nhiêu tiền tiết kiệm.
“Em chuyển tiền từ ngân hàng qua điện thoại, nhưng phải tốn chút thời gian, chị Mân, em chuyển trước một khoản qua nhé.”
Tô Mân nghe giọng điệu của cậu rất bình tĩnh, hỏi: “Được, cậu không lên mạng đấy chứ.”
“Lên rồi.”
Tô Mân: “Vậy cậu… không sao chứ?”
“Không sao, đã quen rồi.” Trang Khâm cắn môi, nói, “Chị Mân, nếu chị muốn mua thủy quân, vậy nội dung là trách cứ tổ chương trình cắt nối ác ý, có sắp đặt trước được không? Yêu cầu tổ chương trình đứng ra công bố video gốc?”
Tô Mân sửng sốt.
Rồi chợt bảo: “Vẫn là cậu thông minh, chị chưa nghĩ tới chuyện này, như vậy cũng không cần phải tốn quá nhiều tiền.
Nhưng chúng ta không thể làm quá rõ ràng, đắc tội người chế tác cậu sẽ bị gây khó dễ.”
“Em hiểu.”
Tô Mân hiểu rõ chuyện này, với phong cách của cư dân mạng, lại thêm tiết tấu hiệu giờ, vốn không cần tốn quá nhiều tiền, thanh danh của tổ chương trình bị hại, sẽ phải hồi đáp lại ngay.
Cách làm này khá là độc, cô hoàn toàn không ngờ là Trang Khâm sẽ đưa ra phương án này.
Đứa nhỏ lớn rồi.
Giống như bây giờ, mới giống một nghệ sĩ đủ tư cách.
Tinh thần Tô Mân phấn chấn, mang theo vài chục vạn đi tìm công ty hợp tác đã lâu, biên tập mấy đoạn văn mẫu khác nhau, sau đó tìm một vài blogger V, V bự ra giá cũng rất cao, vừa mở miệng là đòi 50 vạn, khả năng cho rằng Trang Khâm chọc phải chuyện lớn, thế nên chỗ nào cũng chào giá, Tô Mân lại không phải đứa ngốc, gặp người không thể đồng ý thì khỏi nói chuyện.
Tất cả đoàn đội xã giao đều đang làm việc, Trang Khâm tự mình ngắt kết nối mạng, không để ý tới nữa.
Cậu một mình nằm dài ra, chơi vài ván Anipop*.
Lý Mộ không có ở đây, anh đã về Hà Bắc, hình như trong nhà có tang sự gì đó, sáng sớm nay nhận cuộc gọi, trưa lên xe rời đi.
*Anipop: Trò chơi tương tự như Candy Crush.
Trang Khâm nằm trên giường, có thể ngửi được mùi nước hoa rất nhạt, bản thân cậu cũng dùng nước hoa, nhưng thứ gọi là nước hoa này, xịt lên người mỗi người đều có sự khác biệt nhỏ, mùi hương trên người Lý Mộ có chút không giống với trên người cậu.
Thò tay túm lấy cái gối anh gối lên ngày hôm qua, Trang Khâm ôm gối vào trong lòng, cảm thấy hơi nhớ anh.
Lý Mộ bình thường ít lên mạng, lên cũng chỉ là đọc tin tức, bây giờ còn có thêm một sở thích, chính là lướt siêu thoại, xem người khác có để ý tới quan hệ giữa mình và Trang Khâm không, suy đoán họ có phải là một đôi không.
Bận rộn xong, lúc lên mạng, đột nhiên thấy cái gọi là tin nóng trên mạng.
Trước khi sắp đi ngủ, đạo diễn Mã xem dư luận trên mạng, phát hiện blogger rất dồi dào sức lực, có một vài mắng chửi tổ chương trình là cô nhi, đạo diễn cô nhi, biên tập cô nhi.
Có điều đây cũng là chuyện bình thường, ông ta cũng không quá để ý, lướt lướt rồi đi ngủ.
Điện thoại cài chế độ tắt tiếng, làm người chế tác không thể liên lạc được.
Người chế tác ở nhà chửi cmn, hơn nửa đêm nhà tài trợ gọi đến làm cho gã nhảy dựng từ trên giường xuống đất, vừa hỏi có chuyện gì, hóa ra là chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi.
Gọi điện thoại cho tổng đạo diễn bên kia, kết quả cũng không gọi được, liền nhắn một tin vào nhóm đạo diễn: “Ngày mai đi làm lại tìm video, cắt up lên, giúp Trang Khâm thay đổi chiều hướng một chút.”
“Vụ gì?”
“Cậu ta bị diss.” Có người nhắn.
“À, bị diss, vậy thì chuyện nhỏ…”
“Nháo hơi to chuyện rồi, các blogger to nhỏ đều đã up bài, có thể có ảnh hưởng tới chương trình không?”
“Có thể có ảnh hưởng gì được chứ, tắm rửa ngủ đi, muộn thế này rồi còn muốn biên tập viên tăng ca? Việc nhỏ, minh tinh làm gì có ai chưa bị mắng bao giờ, khả năng chịu áp lực kém thế, làm gì có chuyện cậu ta được thiên vị?”
Đối với nghệ sĩ mà nói, bị diss là chuyện thường ngày, blogger thích cọ độ hot, vừa thấy quả dưa này có khả năng bạo là vội vàng phục chế một đoạn văn mẫu không khác lắm, ăn cắp video của người khác up lên để đú theo.
Qua lại như vậy, người chú ý càng nhiều hơn.
11 giờ tối, là lúc lưu lượng nổ mạnh, Trang Khâm bị người mắng thảm, càng nhiều người để mắt tới tổ chương trình, Trang Khâm nằm chơi qua mấy chục ván game, kẹt ở một chỗ mãi không qua được, trong lòng tưởng như bình tĩnh lại luôn nghĩ tới việc này, game chơi không được, càng lúc càng phiền muộn.
Cuối cùng lấy kính Lý Mộ tặng ra xem kịch bản.
Điện thoại đang lên mạng, người ở nhà cũ gửi cho Lý Mộ mấy tin nhắn, anh cũng không nhắn lại.
Lý Mộ không quá quen thuộc với giới giải trí, nhưng hiểu rõ đây thực ra là chiến tranh trên mạng, vì ở trên mạng, ai muốn nói gì thì nói, mà lại có rất nhiều ít người sẽ trách cứ.
Anh liên lạc với luật sư, đối phương nằm bò dậy từ trên giường, đeo kính, mở lap ra soạn công hàm của luật sư.
Lý Mộ không biết Trang Khâm có hay lên mạng không, đã thấy chưa, hỏi cậu ngủ chưa, Trang Khâm cũng không nhắn lại.
Ly Mộ càng cảm thấy cậu hẳn đã biết những ác ý và nội dung xào xáo kia, hẳn là đang buồn lòng, nhưng lại không ở bên cạnh cậu, anh không thể nào chắc chắn được.
Đã khuya, Trang Khâm nghe thấy tiếng chuông cửa, chuông vang hồi lâu, cậu mới bỏ tai nghe xuống, có hơi ngơ ngẩn.
Cậu hơi có bóng ma đối với tiếng chuông cửa đêm khuya, phản ứng đầu tiên là cầm điện thoại lên, sau đó thấy cuộc gọi và tin nhắn của Khâu Minh.
Còn có cuộc gọi nhỡ khác, của Lý Mộ.
Trang Khâm thấy tin nhắn của Khâu tổng là: “Mở cửa mở cửa, tôi đưa cơm hộp đến.”
“Cậu không mở cửa tôi nhập thẳng mật mã vào đó nha!”
“A a a a, bảo bối ngủ rồi hả, ngủ thật rồi?? Tôi vào thẳng nha!”
Trang Khâm nhắn lại cho hắn, mới biết người ta đang dưới tầng, thế là để cho hắn vào: “Khâu tổng muộn thế này rồi, anh đến làm gì thế?”
“Đưa cơm hộp.”
Khâu Minh đưa Sữa Chua cho cậu: “Mèo nhà cậu.”
Trang Khâm nhận túi đựng mèo, Khâu Minh bảo: “Hai người cãi nhau à? Anh Mộ cậu bảo tôi mang mèo tới đưa cho cậu.
Vừa tắm sạch rồi, nhưng mà có mùi nước hoa của mẹ tôi, tôi trộm mèo ra cũng không biết sáng mai bà ấy không thấy mèo liệu có đánh tôi không nữa…”
“Không cãi nhau…” Trang Khâm như hiểu rõ gì đó, “Cảm ơn ngài, tối muộn rồi còn đi một chuyến.”
Hôm nay cậu vốn muốn đi mang mèo về, Khâu tổng lại nói Sữa Chua bị mẹ hắn mang ra ngoài rồi.
Ôm lấy Sữa Chua, nó ngoan ngoãn chui trong túi mèo, nhìn thấy Trang Khâm rất quen thuộc thì thò đầu ra cọ cọ Ng'n t cậu.
Khâu Minh: “Được rồi, tôi đi đây, bye.”
Trang Khâm bế mèo lên giường, gửi tin lại cho Lý Mộ.
Lý Mộ nhận được tin rất nhanh: “Muộn lắm rồi em còn chưa ngủ?”
“Em vừa mới xem phim, không để ý có tin nhắn và cuộc gọi… Đúng rồi, mèo…”
Lý Mộ vốn muốn hỏi cậu có phải đã lên mạng thấy gì đó rồi không.
Nhưng rồi anh lại thôi: “Anh không ở đó, sợ em cô đơn, để Sữa Chua ngủ chung với em.”
Trang Khâm cúi đầu nhìn mèo nhỏ trong lòng, đột nhiên cảm thấy sự bực bội khi không qua được ván game Anipop bỗng biến mất.
Cậu vẫn luôn rất chú ý tới ánh mắt người khác nhìn mình, đánh giá mình, bị người trách cứ phê bình như thế, nói không sợ là giả.
Cho dù đời trước có kinh nghiệm thì bị một lần nữa vẫn không thể sửa lại được.
Trước kia cậu luôn một mình lặng lẽ tiêu hóa, mới đầu còn trải lòng với chị Mân, khóc hai lần, nhưng biết như vậy không tốt, sau cũng không còn làm vậy nữa.
Cậu nghĩ, Lý Mộ có thể đã thấy rằng cách thức này hiệu quả hơn bất kì lời an ủi này.
Lý Mộ biết mình cần được bầu bạn.
“Khâu Minh nói Sữa Chua hay ngủ chung với mẹ cậu ta, rất ngoan.”
Anh nói: “Em cũng ngoan nhé, mai anh về sẽ ngủ với em.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc