Ông Xã Quái Quỷ, Xem Ai Sợ Ai - Chương 18

Tác giả: Cổ Nại

Cố Chiêu Ninh vừa đi ra, vẻ mặt Bạch Hiên Dật lập vốn đang cợt nhả lập tức trắng bệch như xác ૮ɦếƭ, nụ cười dịu dàng lưu luyến, bộ váy trắng trên người Cố Chiêu Ninh như dành riêng cho cô, có thể nói là hoàn mĩ, dáng người cô trong bộ lễ phục này càng thêm lung linh hấp dẫn.
“Kỳ cục quá à?” Cố Chiêu Ninh cười khan hai tiếng, phá tan cái không khí ngột ngạt này, ánh mắt không hề che dấu của Bạch Hiên Dật lướt trên toàn thân cô. Trên dưới đều khó chịu, 1 tay che phần *** thiếu vải, 1 tay kéo gấu váy không thể ngắn hơn được nữa, trong lòng thầm oán trách: Không hiểu ai thiết kế ra cái bộ váy này? Cho người mặc đây sao? Mặc dù trước đây đã từng xem các minh tinh trên truyền hình ăn mặc như vậy, nhưng khóa lên người cô cứ cảm giác như đang không mặc gì, hơn nữa ánh mắt của Bạch Hiên Dật cứ chằm chằm trên người mình, cô lại càng bối rối.
“Không hề… rất đẹp” Bạch Hiên Dật khôi phục tinh thần, khẽ mỉm cười, cũng không hề tiếc lời khen ngợi Cố Chiêu Ninh.
“Đúng vậy, bộ váy này như thể đặt riêng cho cô vậy” Nhân viên bán hàng vội vàng tán dương.
Bạch Hiên Dật gật đầu cười, sau đó vỗ tay một cái, nhân viên bán hàng đi đến, anh móc thẻ đưa cho cô “Lấy cái này”.
“Hả?” Cố Chiêu Ninh trợn tròn hai mắt, không phải là mua cho cô thật chứ? Tại sao cô phải mặc cái thứ kỳ quái này, một linh cảm không hay ập đến, cô quay đầu chuẩn bị đi vào phòng thay đồ cởi ra, không ngờ lại bị Bạch Hiên Dật lập tức lôi ra ngoài.
“Vừa hay đến giờ, không kịp thay nữa” Bạch Hiên Dật cười xấu xa, nhân viên bán hàng trả lại thẻ cho Bạch Hiên Dật, toan gói quần áo của Cố Chiêu Ninh lại thì Bạch Hiên Dật đã ra lệnh “Quần áo đó bỏ đi”. Nói xong lôi Cố Chiêu Ninh ra khỏi cửa hàng. Cố Chiêu Ninh dọc đường đi không ngừng trách cứ Bạch Hiên Dật là tên lừa gạt! Lãng phí! Bạch Hiên Dật căn bản không thèm để ý, lôi cô đi chọn một đôi giày cao gót, đôi giầy thể thao của cô cũng tự nhiên vứt bỏ. Sau đó còn đi làm tóc, mua đồ trang sức.
Khi Cố Chiêu Ninh đã trang điểm xong xuôi, Bạch Hiên Dật ngoài kinh ngạc chỉ có kinh ngạc hơn, quả thật là quá đẹp. Cố Chiêu Ninh đương nhiên mất hứng, liên tục quệt mồm, nói phải về nhà, cô thật hối hận lại đồng ý đến đây, thấy anh ta ăn mặc nghiêm chỉnh như vậy, còn mình… Quả thật là lột xác, Cố Chiêu Ninh cảm thấy có chuyện không ổn, nhưng giờ phản ứng thì đã muộn.
8h tối, Bạch Hiên Dật cùng với Cố Chiêu Ninh xuất hiện ở tiệc R*ợ*u… Bữa tiệc được tổ chức ở một biệt thự tư nhân, nơi này được bố trí hết sức xa hoa, sân cỏ màu xanh biếc trải rộng bát ngát cùng rất nhiều hoa lưu ly, phía trên đèn đóm sáng choang không có vẻ gì là buổi tối. Giữa sân cỏ là một biệt thự 3 tầng phong cách Châu Âu, bên ngoài cũng đầy đèn neon sáng chói, nơi thế này lần đầu tiên Cố Chiêu Ninh nhìn thấy, cô cũng không biết bữa tiệc này là Hoắc Thương Châu tổ chức, cũng không nghĩ buổi tối nay sẽ gặp phải chuyện gì.
Khi cô cùng Bạch Hiên Dật xuất hiện, không ít người quăng ánh mắt về phía họ, làm cho Cố Chiêu Ninh hết sức bối rối.
“Không phải lo lắng, đây chỉ là một bữa tiệc bạn bè thôi” Bạch Hiên Dật nhẹ ôm lấy Cố Chiêu Ninh đang hết sức luống cuống, nói nhỏ bên tai cô, dọc đường đi gặp không ít người quen, anh hàn huyên mấy câu rồi dẫn cô về phía hội trường chính.
“Tôi không lo lắng” Cố Chiêu Ninh làm bộ bình tĩnh, sự thật hai bàn tay nắm chặt đã ướt mồ hôi. Cô vốn tưởng là một bữa cơm đơn giản, lại thành ra Bạch Hiên Dật kéo cô đến một bữa tiệc lớn như vậy. Cô đã kết hôn cùng Hoắc Thương Châu, lại công khai xuất hiện cùng một người đàn ông khác đến tiệc R*ợ*u như vậy có vẻ không được?”
“Hiên Dật”….
Giọng một người đàn ông sau lưng họ vang lên, Cố Chiêu Ninh cứng đờ tại chỗ. Vừa định giải thích gì đó cho Bạch Hiên Dật, không ngờ lại nghe được một giọng nói không thể quen thuộc hơn.
Bạch Hiên Dật không để ý đến thái độ thay đổi của Cố Chiêu Ninh, anh tự nhiên xoay người, cười với người đang tiến đến “Thương Châu”
Xong rồi, quả thật là anh ta, hơn nữa nghe cách xưng hô có vẻ như hai người rất quen thuộc? Sao cô lại xui xẻo như vậy chứ??? Mặt Cố Chiêu Ninh chảy dài, trong lòng thầm oán Bạch Hiên Dật. Nếu không phải do hắn, mình cũng không phải rơi vào cảnh lúng túng như thế này. Chỉ có điều, bây giờ cô nên làm gì? Không quay đầu lại… cũng sẽ bị Bạch Hiên Dật lôi qua, nghĩ một chút đành phải thẳng thắn thôi. Vì vậy, cô cũng thật nhanh xoay người, nặn ra một nụ cười rồi vẫy tay chào Hoắc Thương Châu “hi hi”
“Em?... Tại sao lại ở đây” Hoắc Thương Châu nhìn thấy Cố Chiêu Ninh hốt hoảng.
“Hai người biết nhau à?” Bạch Hiên Dật nhìn hai người, ngây ngốc hỏi.
“Không biết”
“Không biết”
Hai người trăm miệng một lời đáp, sự ăn ý này khiến người ta phẫn nộ.
Hai người cũng kinh ngạc liếc nhìn nhau, tựa như không hài lòng với câu trả lời của đối phương.
Cố Chiêu Ninh: Choáng nha, lại còn nói không biết mình? Hoắc Thương Châu, mi là tên khốn kiếp! Cứ chờ đấy…
Hoắc Thương Châu: Được lắm, nhanh như thế đã tìm được núi dựa, có phải là hận không thể ly hôn ngay với ta được? Cố Chiêu Ninh, ngươi tính toán lầm rồi! Ngươi chờ đấy…
Hai người cứ giằng co như vậy mất mấy giây, đột nhiên một giọng nữ ngọt ngào cắt đứt “Thương Châu…”
Quay lại phía phát ra giọng nói, một cô gái chừng 20 tuổi ăn mặc kiều diễm, trang điểm đậm thể hiện rõ sự ngạo mạn, đang lắc lắc cái hông như rắn nước tiến về phía Hoắc Thương Châu.
“Em tìm anh lâu rồi đấy” Cô gái tự nhiên đưa tay khoác lên cánh tay Thương Châu, thân mật làm nũng.
Cố Chiêu Ninh mím môi giận dữ nhìn cô ả, đồ hồ ly tinh! Từ này bùng nổ trong đầu Cố Chiêu Ninh, hận không thể đi lên cho cô ả một cái bạt tai, nhưng lúc này cô làm sao làm được thế. Nhìn ra Hoắc Thương Châu, hắn còn cười lạnh với cô, sau đó cố tình ôm thân mật cô ả.
“Sao rồi? Nhanh như vậy đã muốn anh?” Hoắc Thương Châu thân mật thì thầm bên tai ả kia, âm lượng cũng không lớn không nhỏ, vừa đủ cho Cố Chiêu Ninh nghe thấy.
“Oạch…” Bạch Hiên Dật rùng mình, lần đầu tiên anh thấy Hoắc Thương Châu buồn nôn như vậy, cảm giác chiêu này không thích hợp với anh ta.
Còn Cố Chiêu Ninh đã sớm tức điên, cô buồn bã nhìn đôi cẩu nam nữ này.
“Thiếu gia” Lôi Ảnh lúc này tới cũng thật đúng lúc, anh định nói với thiếu gia có thể bắt đầu bữa tiệc, nhưng vừa đi vào khu vực này anh cũng thấy không khí xung quanh lạnh toát.
Anh đi tới bên trái Cố Chiêu Ninh, còn Bạch Hiên Dật ở bên phải cô, gần đến nơi theo lễ phép gật đầu định chào hỏi khách, ai ngờ lại thấy Cố Chiêu Ninh, hơn nữa còn đứng cùng một người đàn ông khác. Rốt cuộc ở đây đang có chuyện gì, ai nói cho anh biết với?
“Thiếu… Á… thiếu gia, có thể bắt đầu tiệc rồi” vừa định gọi thiếu phu nhân, chân anh bị gót giày nhọn của Cố Chiêu Nin*** nề dí xuống không dám gọi ra. Dĩ nhiên, những người khác cũng không phát hiện được, ngoại trừ Hoắc Thương Châu. Nhất cử nhất động của cô anh đều chú ý theo dõi.
“Hiên Dật, đây là người cậu gọi là nữ thần sao? Người lần trước cậu nói đến ấy?” Hoắc Thương Châu nhớ lúc Bạch Hiên Dật trở về, đến Ngọc Sáng tìm anh, ở cửa CLB hắn nói vừa gặp nữ thần của mình. Cũng chính đêm đó, anh vừa về tới cửa nhà thì gặp Cố Chiêu Ninh. Bây giờ mới nghĩ ra, người mà Bạch Hiên Dật nói chính là Cố Chiêu Ninh.
“Đúng, thế nào? Không tệ phải không?” Bạch Hiên Dật rất tự nhiên ôm bả vai Cố Chiêu Ninh, Cố Chiêu Ninh cũng chỉ khẽ ngẩy một cái, bắt gặp ánh mắt khinh thường của cô ả đứng bên cạnh Hoắc Thương Châu, cô không thèm phản kháng. Như vậy mới trả đũa đôi nam nữ kia.
Hình ảnh châm chọc làm sao, bạn thân nhất đang ôm vợ mình, như cười vào mặt mình cũng cười nhạo Cố Chiêu Ninh, hắn co kéo khóe miệng. “Vóc người quả không tệ” nghe có vẻ giống nói đùa, nhưng từ miệng Hoắc Thương Châu nói ra, mặt Cố Chiêu Ninh đỏ dừ, cô biết Hoắc Thương Châu có ý gì.
Lôi Ảnh không biết hình huống lúc này là cái gì, nhưng thấy ánh mắt cảnh cáo của Cố Chiêu Ninh, anh cũng đoán được bảy tám phần, dứt khoát lựa chọn im lặng đứng sau lưng Hoắc Thương Châu.
“Được rồi, mình có việc đi trước” Hoắc Thương Châu nói với Bạch Hiên Dật, ôm cô ả bên cạnh đi tới hội trường chính.
Cố Chiêu Ninh cắn môi nhìn đôi nam nữ bỏ đi, sau đó cảm thấy bả vai vẫn đang bị Bạch Hiên Dật ôm, cô quay lại liếc mắt một cái, tặng anh một cái cùi chỏ vào sườn.
“Ai ui” Bạch Hiên Dật không nghĩ Cố Chiêu Ninh tung chiêu này, ôm bụng nhăn nhó nhìn cô.
“Đáng đời! Ai cho anh lợi dụng tôi” Cố Chiêu Ninh thở phì phì.
Bạch Hiên Dật ngồi thẳng lên, cười xấu xa “Đây không phải lợi dụng, em vốn là người phụ nữ của anh” Bạch Hiên Dật không che dấu chút nào nói lên suy nghĩ trong lòng mình, còn mang theo một chút xấu hổ.
Cố Chiêu Ninh mím môi nhìn Bạch Hiên Dật, còn nói được những lời này? Bị ngươi hại ૮ɦếƭ rồi, có biết không?!
……………… .…….
8 rưỡi, bữa tiệc khai mạc.
Tối nay là tiệc khai trương chi nhánh công ty Hoắc Thị, khách mời ngoài lãnh đạo các ban ngành còn có cổ đông và nhân viên chi nhánh công ty, cho nên căn bản không ai biết thân phận Cố Chiêu Ninh. Mà trong mắt bọn họ, Bạch Hiên Dật và cô rất xứng đôi, Hoắc Thương Châu và Dư Na cũng thế. Chỉ có Lôi Ảnh yên lặng chứng kiến như có điều suy nghĩ.
Các lãnh đạo có liên quan từng người đọc diễn văn xong, Hoắc Thương Châu xuất hiện trên sân khấu, Cố Chiêu Ninh đứng cách anh không xa, không hề chớp mắt nhìn người đàn ông đang đứng nói. Kể từ khi biết Hoắc Thương Châu tới giờ, cô cảm thấy mình căn bản không hiểu gì về anh, mấy lần có cảm giắc sắp đến gần với thế giới của anh, thậm chí cảm thấy trong lòng Hoắc Thương Châu có cô. Nhưng người đàn ông đang đứng trên sâu khấu kia thực tế cách cô rất xa. Anh mở tiệc R*ợ*u, cô không hề biết, nếu không phải Bạch Hiên Dật bám dai dẳng, tối nay cô cũng không xuất hiện ở đây, mà thôi, bạn gái Hoắc Thương Châu cũng không phải là mình, hắn ở bên ngoài còn có người phụ nữ khác.
Một chút xíu hi vọng xa vời trong lòng cũng đành buông xuôi, Cố Chiêu Ninh cảm thấy mình không thể tiếp tục bị cuốn vào nhưng thế.
9 rưỡi, âm nhạc vang lên, điệu nhảy đầu tiên của bữa tiệc…
Không chút trì hoãn, Bạch Hiên Dật kéo Cố Chiêu Ninh đi vào sàn nhảy, Hoắc Thương Châu cũng dắt Dư Na vào.
Ca khúc này khá dài, Cố Chiêu Ninh vẫn không làm sao rời được tầm mắt khỏi đôi nam nữ thân mật kia, bàn tay không ngừng đổ mồ hôi, không phải vì bối rối mà vì trong lòng cô ghen tị. Phải, cô ghen tị với cô gái Hoắc Thương Châu đang ôm chặt, cô đố kỵ đôi bàn tay từng nắm tay cô thật chặt, giờ đang nắm tay người con gái khác, mặc dù biết tự mình làm mình khó chịu, nhưng cô không làm sao cho mình bình tĩnh lại được.
Trong sàn nhảy, ai cũng chìm đắm trong điệu nhảy, không ai để ý đến hai cặp đôi tưởng rất hòa hợp này thật ra lại không phải như thế.
Lúc thấy Bạch Hiên Dật thì thầm bên tai Cố Chiêu Ninh, bàn tay đang nắm tay Dư Na của Hoắc Thương Châu P0'p chặt, Dư Na bị đau cau mày “Thương Châu, anh làm em đau đó”. Ánh mắt vô tội nhìn người đàn ông mình rất ngưỡng mộ, cô có nằm mơ cũng không nghĩ được người đàn ông trong mơ đó tối nay lại chủ động hẹn mình. Vớ được cơ hội này, cô muốn biểu hiện thật tốt, khiến Hoắc Thương Châu yêu mình.
Hoắc Thương Châu lạnh lùng liếc cô một cái, buồn bã nhíu mày.
Cho đến khi điệu nhảy kết thúc, thấy Cố Chiêu Ninh đi về phía nhà vệ sinh, Hoắc Thương Châu cũng không kìm nén được, bỏ mặc Dư Na còn đang kinh ngạc đi theo Cố Chiêu Ninh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc