Ông xã hấp dẫn mê hoặc vợ - Chương 45

Tác giả: Tiemanulk

Mấy phen kích tình rút đi, Đông Ánh Thần còn nằm ở trong иgự¢ ông xã.Để cho hắn tùy ôm phía sau, cảm nhận được hơi thở hắn ấm áp ở phía sau cổ, nhiệt độ ấm áp làm thân thể của cô thoải mái.
Nhưng sau khi rút cạn sạch Dụς ∀ọηg, lòng của cô liền giống như bị dục hỏa thiêu đốt, lưu lại vết thương kịch liệt đau đớn, tăng lên buồn bã và lạnh lẻo.
Ở trong không khí yên tĩnh. Cô không khỏi hối hận mình mềm yếu vô dụng, lại một lần nữa vì người đàn ông này tác động tâm trạng, giao phó thân thể của mình v linh hồn, bị hắn ôm trong vui sướng, không cách nào dối gạt mình nhận thấy được mình thật . . . . .
“Anh có làm đau em không?” Hắn dịu dàng hôn xuống phần gáy của cô, nghĩ thầm lúc này mình có giống như lúc trước uống rượu say thô lỗ làm cô đau. Mặc dù hại lần kích tình đầu tiên của cô quá mệt mỏi, nhưng ai bảo thân thể của cô ngon miệng mê người như vậy, hại hắn thật sự không nhịn được nhiều yêu cô thêm một chút.
Bị hắn hỏi như vậy, Đông Ánh Thần lại càng đau , không nhịn được hai vai khẽ run, lần nữa mất đi khống đế quyết tâm không thể rơi lệ.
Không sai, hắn làm cô đau, hại trong lòng của cô rất đau rất đau. . . . . . Vừa hối hận đau khổ. . . . . .
Nghe thấy cô thấp nuốt ʍúŧ nhẹ.Đỗ Thiên Hải đầu tiên là hoài nghi sau đó sửng sốt, vội vàng quay qua thân thể của cô.
“Tại sao em khóc?” Hắn kinh ngạc hỏi, phát hiện cô thật đang khóc, trên mặt hiện đầy nước mắt.
“Anh còn dám hỏi!” Cô đẩy hắn ra, nhanh chóng ngồi dậy,tức giận cầm lấy gối đánh hắn.
“Cũng là tại anh! Cũng là anh làm hại. . . . . . Đồ xấu xa, em đã nói không cần,anh tại sao còn ᴆụng em!” Cô cầm gối liên tiếp đánh hắn , trách hắn tại sao vẫn tới trêu chọc thân thể của cô, dụ dỗ cô lên giường, hại lòng của cô đi theo hắn rơi vào lưới tình,cảm nhận được cô đối với hắn rất là yêu thương.
Đỗ Thiên Hải sững sờ mắt thấy dáng vẻ không giống thường ngày, thật bị cô kích động phản ứng cho hù …..
“Thật sự đau như vậy sao? Để anh nhìn xem. . . . . .” Hắn vội vả muốn vén cái chăn trên người cô lên kiểm tra cô đang khó chịu nơi nào, làm sao có thể đau đến phát điên? Mới vừa trong quá trình âи áι, hắn rõ ràng đã đối với côrất” Thủ hạ lưu tình” , cố gắng lấy lòng cô, nhìn phản ứng của cô đáng lý là rất thoải mái mới đúng a.
“Tránh ra! Không cho phép anh ᴆụng em. . . . . .” Cô đem gối đánh tới gương đáng ghét kia, kéo chăn bó sát người bao vây thân thể Tʀầռ tʀʊồռɢ của mình, tâm trạng càng thêm kích động khóc rống.
“Anh thật đáng ghét, tại sao anh muốn ђàภђ ђạ em như vậy. . . . . . Anh không thương em, tại sao vẫn quấn em không tha, theo em lên giường, hại em trải qua thời gian đau khổ như vậy. . . . . . Đáng ghét, anh tại sao muốn để cho em yêu anh, khốn kiếp. . . . . .”Cô bấtchấp tất cả dường như vừa khóc vừa kể lể hắn tàn nhẫn, chuyện cho tới bây giờ cũng không thể buông xuống hắn có biết hay không,cô chỉ muốn phát tiết địa mắng cho hắn một bữa, lên án hắn ác ý giữ chặt lòng của cô, mỗi lần nhích tới gần một bước, liền làm cho cô cảm thấy càng lúc càng khó khăn rời khỏi hắn, cảm thấy cho dù đem tiền trả hết,cô cũng chuộc không tình cảm trở về đầy đủ được a.
Nhìn thấy cô khóc đến rơi lệ đầy mặt, hắn vừa đau lòng vừa lại kinh ngạc, bất quá nghe được câu kia”Em yêu anh” —— Mặc dù hiện tại bật cười có thể không quá hợp, nhưng khóe môi hắn chính là không nhịn được mở ra , hướng về phía cô . . . . .
“Em. . . . . . Em nói em yêu anh?” Hắn mừng rỡ địa nhìn cô, xác nhận một lần nữa, sợ mình cười sai chỗ.
“Đúng vậy a, yêu anh thì như thế nào! Rất buồn cười không? ! Anh thật đáng ghét khốn kiếp. . . . . .” Cô thấy cái tươi cười kia, tâm trạng càng kém, cảm thấy hắn hiện tại nhất định là ở cười nhạo cô ngu xuẩn và ngây thơ, lại yêu hắn người vô lại ác ôn. . . . . .
“Không phải là buồn cười, phải . . . . . Anh hiện tại vui quá mới cười to!” Hắn trực tiếp ôm lấy cô cười to ba tiếng, không biết nên dùng từ gì để diễn tả vui mừng trong lòng, thì ra là trong lòng cô lo lắng không biết cảm giác của hắn đối với cô ra sao, giờ phút này tâm trạng giống như khói lửa bị đốt, trong nháy mắt lóe ra ánh sáng ngọc. . . . .
A! Quá đẹp nha. . . . . .
“Tránh ra!” Cô dùng sức đẩy ra hắn, cảm thấy ngừơi đàn ông này có phải điên rồi hay không,cô khóc thành như vậy hắn còn cười được, rốt cuộc có hay không một chút xíu lương tâm a!
Đỗ Thiên Hải bị đẩy như vậy, tạm thời đặt tình cảm trong lòng mình xuống, nghĩ đến còn có một chút vấn đề còn chờ giải quyết trước mắt, đầu tiên ——
“Nói cho anh biết, là tên đáng ૮ɦếƭ nào nói anh không thương em! Chẳng lẽ em cho rằng anh mấy ngày qua bởi vì nhàn rỗi nhàm chán mới có thể đi chọc em để tìm vui vẻ sao, trăm phương ngàn kế muốn em ở lại bởi vì muốn cùng em lên giường sao?” Hắn bắt được đầu vai của cô hỏi, cảm giác mình bị chửi rất oan uổng, không có ngờ tới cô tại sao có ý nghĩ khác biệt như vậy.
Hắn có thể làm cho cô đánh thêm mấy cái, cũng không có thể chấp nhận cô lên án hắn như vậy.
Có lẽ vừa bắt đầu hắn không có biết rõ mình đối với cô cảm giác ra sao, thuần túy là từ một phần không cam lòng cô bị người đàn ông khác ςướק đi ghen tỵ mà muốn bắt cô ở lại. Nhưng theo mấy ngày nay càng ngày càng nhiều nhớ thương và chờ mong, cùng với nghĩ tới cô trong lòng phong phú vui vẻ, tất cả đều để cho hắn biết được mình đối với cô chính xác là còn có tình cảm đặc biệt, đó là cảm giác hắn đã mất đi thật lâu, lại càng bất kỳ cô gái cũng không thể làm cho hắn động tâm.
Chỉ có cô gái này, để cho hắn cảm giác mình tìm còn sống còn đập, còn muốn quý trọng, tin tưởng, cảm giác yêu thương một người. . . . . .
Đó không gọi yêu vậy là cái gì?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc