Nuôi Em Để Thịt - Chương 25

Tác giả: Đình Uyên

- Thượng Quan Huyền mà có mệnh hệ gì, tao sẽ thiêu sống lũ chúng mày cùng cái khách sạn rẻ rách này!
--------------
Tôi nóng ruột ngồi trên xe, thỉnh thoảng lại hạ cửa kính xuống ngó xem Thượng Quan Huyền có lang thang bên ngoài hay không. Gã tài xế nghe xong cuộc điện thoại, tay vừa điều chỉnh vô lăng, miệng vừa báo cáo tình hình:
- Vị trí của Thượng Quan gia được tìm thấy ở khách sạn Mery! Tiểu thư, chúng ta tới đó tìm hay đi chỗ khác?
- Tới đi, biết đâu anh ấy đang ở đó!
Gã tài xế gật đầu, chiếc xe sang cứ như vậy lao vút trên mặt đường, hướng về khách sạn Mery. Trông thấy chúng tôi xông vào, đám bảo vệ hùa nhau chạy ra cản:
- Quý khách, mời đi lối khác!
- Chúng tôi có việc gấp cần tìm người, hãy cho chúng tôi vào!
- Không được!
Trong lúc tôi bất lực vì không thể đẩy những cơ thể lớn như tảng đá để nhảy vào thang máy trước mặt, thì gã tài xế đã bên hông ra khẩu S***g lục, chĩa về đám người hỗn loạn đó:
- Tránh ra trước khi tao nổ S***g!
- Đừng ép bọn này!
Đám bảo vệ dường như cũng lường trước được việc, nên đã thủ sẵn VK bên người. Vhỉ cần gã tài xế kia có động thái, lập tức chúng sẽ bắn.
- Lũ khốn này! Chúng mày đang làm gì thế hả?
Tôi giật mình quay đầu lại. Từ phía xa, một gã đàn ông bụng phệ mặt mũi hằm hè, tức giận lao tới. Nhanh như tên bắn. Ông ta chộp lấy khẩu S***g của tên bảo vệ gần nhất, sau đó ghè vào đầu gã:
- Khách quý như cậu Tiêu đây mà dám hỗn…đúng là….!
Tôi giật mình nhìn sang gã tài xế kia, chỉ thấy hắn hừ lạnh, sau đó túm lấy áo của tên bảo vệ trước mặt, cũng là tên hống hách nhất, gằn giọng :
- Thượng Quan Huyền mà có mệnh hệ gì, tao sẽ thiêu sống lũ chúng mày cùng cái khách sạn rẻ rách này!
Có vẻ đây là lời cảnh báo, nói đúng hơn là câu trả lời cho sự ngu xuẩn và hành xử thiếu suy nghĩ của bọn họ.
- Cô còn đứng ngây ra đó làm gì?
Trong lúc tôi đãng trí thì gã tài xế đã đứng trong thang máy từ bao giờ. Hắn gọi tôi. Tôi gật đầu ngây ngốc lon ton chạy vào.
- Chúng ta lên tầng 3 trước!
Lúc ấn nút đóng thang, gã chợt cau mày lại khi thấy vết lõm trên số 40, bèn đưa tay vuốt một cái, sau đó kinh ngạc thốt lên:
- Lực mạnh như vậy, chỉ có Thượng Quan gia mới làm được!
Lập tức, thang máy đưa chúng tôi lên tầng 40. Chúng tôi vừa đi, vừa hồi hộp.
- Đến đây, khiến em có thai đi…
Xuân dc quá mạnh khiến Thượng Quan Huyền không sao tiết chế nổi cảm xúc sung mãn đang tàn phá cậu bạn nhỏ. Anh mau chóng đưa tay bành hai chân của Vi Ái Ái ra, tiến vào.

<i>Bạn đang đọc truyện tại <a href="https://thichtruyen.vn/">ThichTruyen.VN</a>, web đọc truyệt tốt nhất trên trình duyệt Chrome và Safari</i>
Một chút…một chút nữa thôi, mọi thứ sẽ là của ả.
Cả khối tài sản kếch xù nhà Thượng Quan.
Cả nhà máy sản xuất ô tô, công ty giải trí...à, sao đặc biệt bằng mỏ dầu chúng mới đấu thầu được…
Vi Ái Ái thầm rên lên trong sung sướng. Giấc mơ bà hoàng ngay trong gang tấc.
Aaaaaaaaaa.....
Thang máy mở ra ở tầng 40. Một tiếng hét lớn vọng ra từ căn phòng VIP trước mặt khiến tôi rùng mình đến sởn gai ốc trên lưng. Còn gã tài xế kia thì cau chặt đôi lông mày lại.
- Thượng…..
Tôi kinh ngạc nhìn Thượng Quan Huyền người ngợm ướt sũng, quần áo xộc xệch loạng choạng nhanh chóng đi ra từ phòng tắm. Nhìn thấy tôi, anh run lên một cái, sau đó kéo tôi quay trở lại thang máy:
- Đi thôi! Anh không sao…
Thượng Quan Huyền định ấn xuống tầng 1 thì bị tôi giữ tay lại:
- Anh, có chuyện gì xảy ra vậy, tiếng hét vừa rồi là sao?
Ngân Mặc ngăn tôi lại, không cho tôi bước chân ra khỏi thang máy. Anh Thở ***, ánh mắt trở nên gắt gao:
- Đừng để ý! Đi thôi…
Thang máy đóng lại, chỉ còn gã tài xế đứng trong phòng VIP, dõi mắt nhìn về nhà vệ sinh, thấy Vi Ái Ái sống dở ૮ɦếƭ dở đang nằm cạnh vũng máu nhơm nhớp. Chân cô ta bị ai đó bẻ ngoặt ra phía sau, khớp chân xoay 360 độ, dị dạng kinh tởm, nhìn mà ám ảnh:
- Cô xem thường Thượng Quan Huyền quá rồi!
- Anh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Không cần biết!
Thượng Quan Huyền ngồi vào trong xe, toàn thân ướt sũng, tiếng thở hồng hộc, gấp gáp. Chắc chắn, anh vừa trải qua chuyện gì đáng sợ lắm. Nhưng anh lại giấu và không muốn cho tôi biết.
- Nói đi xem nào. Đừng giấu em!
Nếu như anh muốn giấu đến thế, vậy thì tôi sẽ hỏi đến cùng.
- Anh đang rất mệt!
Đáp lại tôi là tiếng thở thều thào của Thượng Quan Huyền. Nhìn anh như vậy, thành ra tôi không lỡ. An phận ngồi im bên cạnh. Được một lúc, Thượng Quan Huyền đột nhiên lên tiếng :
- Chỉ cần thiếu một chút kiên nhẫn, hôm nay, anh có lẽ không còn là anh!
Tôi nghiêng đầu nhìn. Kiên nhẫn?
Muốn hỏi xong lại thôi. Chợt nhớ lại lời của cô gái tiên tri, tóc gáy sau ót dựng đứng lên. Cô ta nói quá đúng. Nếu hỏi về chuyện đã xảy ra với anh, có thể cô ta sẽ biết.
- Quan Huyền, về thôi!
Tôi gài dây an toàn vào cho anh, đúng lúc ấy, gã tài xế kia cũng vừa xuống đến nơi. Tôi thò đầu ra gọi lớn:
- Đi thôi tài xế!
Gã tài xế gật đầu bước nhanh vào trong xe, sau đó gạt cần số đưa chúng tôi về.
Cơ thể của Thượng Quan Huyền nặng hơn tôi tưởng. Đỡ anh thôi cũng đủ mệt, chưa nói đến chuyện đưa anh lên tận phòng trên lầu 3 .
Bác sĩ Tư gia khám xong cho anh bèn nói với tôi rằng, anh trúng phải Xuân dc, liều cực mạnh. Trong lúc tôi còn ngỡ ngàng thì anh Tiêu đứng bênh cạnh ( gã tài xế) đã trả lời thay:
- Thuốc ***!
- Oh!!!
Tôi gật đầu hiểu ra, sau đó lén nhìn Thượng Quan Huyền đang ngủ say trên giường.
Giỏi lắm, anh dám sử dụng thứ thuốc này để thỏa mãn Nhục dc à.
- Không như cô nghĩ đâu. Thượng Quan gia là do bị hãm hại!
Tôi lại nghiêng đầu suy nghĩ: Ai, là ai dám cả chọc giận con sư tử này chứ?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc