Nhặt Được 201 Vạn - Chương 54

Tác giả: Tế Phẩm

Ngày nghỉ năm mới là vào giữa tuần tháng hai, cho dù lịch quay vô cùng gấp gáp tổ quay bộ phim <> cũng quyết định theo truyền thống mỗi năm một lần mà cho mọi người nghỉ 3 ngày.
Lúc Khương Đạo tuyên bố được nghỉ vẫn còn lảm nhảm thời gian gấp gáp, bày tỏ đây là lần đầu tiên ông dừng lịch quay trong gần 3 năm qua. Bình thường mọi người vẫn ở sau lưng ông than thở oán trách, nhưng ông đối với tổ làm phim này là tốt nhất rồi.
Sau đó thư ký ghi chép ở sau lưng ông nhỏ giọng vạch trần “Còn không phải là vì hai diễn viên chính đều nghỉ ăn tết vài ngày không hoạt động, không có diễn viên. Đạo diễn chẳng lẽ còn muốn tự mình lên sân khấu làm diễn viên khách mời?”
Mọi người vừa nghe liền cùng nhau che miệng cười.
Diệp Gia Dĩnh có phần cảm khái. Thời điểm một năm trước cô đang làm gì? Hình như là đang liều mạng hỏi thăm chỗ nào có người nghỉ trong thời gian đó, các loại công việc bán thời gian hoặc làm ở quán bar đều được. Cô cũng không có chọn có phải là công việc có trả thù lao gấp ba hay không, chỉ cầu mấy ngày này ngàn vạn lần đừng lãng phí.
Năm nay nhảy lên chức mẹ người ta, nghỉ vài ngày, tâm tư đều đặt trên việc làm như thế nào để Diệp Ba Ni có thể vui vẻ trải qua mấy ngày này.
Lúc trước phát hiện ‘Diệp Gia Dĩnh’ còn có con trai liền đi đón thằng bé về bên cạnh, căn bản là không nghĩ gì nhiều. Chỉ cho rằng đứa bé nhỏ như vậy, đã có mẹ ở đây đương nhiên là phải sống bên cạnh mẹ. Đây là trách nhiệm cô không thể trốn tránh.
Sống chung cùng nhau mới cảm nhận được đây là trách nhiệm trọng đại lại làm cho người ta nóng ruột nóng gan đến cỡ nào.
Đứa nhỏ rất đáng yêu, đồng thời cũng nhỏ xinh yếu ớt, tay chân mủm mỉm, cánh tay cẳng chân ngắn ngủn, ánh mắt ngây thơ khờ dại, giọng nói trẻ con, bộ dáng chân thành, động tác ngây ngô, toàn tâm ỷ lại, giống như từng sợi tơ trong suốt vừa ngọt ngào cừa cứng rắn, từng vòng từng vòng trói chặt cô, không có khả năng tránh thoát.
Vất vả vẫn còn phía trước, quan tâm đến lụy thân. Một lần Diệp Ba Ni bị bệnh, Diệp Gia Dĩnh liền bị hù suýt ૮ɦếƭ. Nuôi dưỡng một đứa trẻ phí công lại mệt nhọc nhiều như vậy, nhưng lại làm cho người ta có thể cam tâm tình nguyện.
Diệp Gia Dĩnh là một cô gái hơn 20 tuổi, nếu cố gắng thêm 2 năm là trả hết nợ nần thì có thể sống thả lỏng một chút, dựa vào kinh nghiệm phong phú của mình đi tìm một công việc ổn định hoặc là cùng bạn bè kinh doanh một cửa hàng nho nhỏ. Rảnh rỗi có thể đọc sách thư giản, tuy bộ dáng không xinh đẹp nhưng cũng không phải xấu xí, chỉ cần đừng quá kén chọn thì có thể tìm một người bạn trai nói chuyện yêu đương, cảm thụ một chút thanh xuân đẹp đẽ.
Hiện tại trở thành mẹ của đứa nhỏ, một đoạn cuộc sống làm cho người ta khát khao liền trực tiếp nhảy vọt qua. Mặc dù có chút tiếc hận nhưng vẫn có thể bình tĩnh tiếp nhận. Diệp Ba Ni đáng yêu nến nỗi có thể vượt qua tình yêu bình thường.
Thân là mẹ của đứa nhỏ, Diệp Gia Dĩnh không có quá nhiều thời gian dùng để cảm khái. Nhà trẻ cũng sắp thông báo nghỉ đông và nghỉ hè. Một đống ngày nghỉ đến có thể xếp thành một tiểu đội, phí tổn liền tiếp theo sau đó, nhưng mà đến năm mới thì không biết phải làm sao bây giờ.
Chu Mai cùng chồng làm việc bên ngoài trong thời gian dài, đến năm mới đương nhiên là muốn về nhà với ông bà. Diệp Gia Dĩnh hứa với Chu Mai, chỉ cần cô ta về sớm một chút, vào ngày 15 liền trả gấp đôi tiền lương. Chu Mai cũng nhớ Diệp Ba Ni vì thế liền đổi lại mùng 3 liền trở về, so với mấy năm trước liền sớm hơn 7 - 8 ngày. Sau khi quyết định cười khẽ với Diệp Gia Dĩnh “Trở về sớm một chút cũng được, có thể tiết kiệm không ít tiền mừng tuổi. Nếu koong thì qua mấy ngày phải đi chúc tết một đống thân thích, chỉ cần đến đó thì đều phải lì xì mấy đứa nhỏ.”
Nhưng lại sợ mua không được vé, Chu Mai cũng không dám kéo quá muộn thời gian đi. Tết âm lịch liền muốn xin nghỉ để xuất phát.
Diệp Gia Dĩnh nói đến rách miệng mới thuyết phục được trợ lý Tiểu Dương trông giúp Diệp Ba Ni. Dùng lời của Tiểu Dương mà nói, cô không bằng lòng nhưng không bằng lòng cũng phải bằng lòng....... Cho tới bây giờ cô đều không có trông con nít nha! Trách nhiệm trọng đại, bị té, bị thương, bị đói, đều là chuyện lớn đó!
Diệp Gia Dĩnh mặc kệ, cứng rắn phân phó “Có thể hay không đều nhờ vào cô, tôi sẽ viết danh sách những chuyện cần chú ý cùng công việc cho cô.”
Sắp xếp trông chừng Diệp Ba Ni xong, ngay sau đó là vấn đề năm mới. Trước một ngày tổ làm phim nghỉ Hạ Vũ đến tìm Diệp Gia Dĩnh “Tối mai tôi muốn đón Ba Ni về nhà ăn tết, em cũng đến đi!”
Diệp Gia Dĩnh đoán chắc anh sẽ đưa ra yêu cầu này, trước tiên liền suy nghĩ một chút, sau đó trực tiếp bày tỏ thái độ “Ngày mai tôi nghĩ muốn cùng Ba Ni mừng năm mới, mùng một lại đến nhà anh.”
“Hà tất phải vậy, năm mới chỉ có em cùng Ba Ni, không phải có chút không náo nhiệt sao?”
Diệp Gia Dĩnh lắc đầu “Tuy tôi rất cố gắng muốn cho Ba Ni một hoàn cảnh sinh hoạt bình thương, nhưng tình huống của chúng ta có chút đặc biệt. Nhưng không thể mơ hồ mà bưng bít cho qua, không bằng sớm một chút sắp xếp rõ ràng.
Tôi muốn hằng năm vào ngày 30 sẽ một mình cùng Ba Ni, mùng một anh liền đón thằng bé đến nhà anh. Mấy ngày về sau nếu anh muốn dẫn thằng bé đến chỗ bà con thân thích thì chúng ta thương lượng lại: “Năm nay tôi sẽ đi cùng thằng bé, đợi cho năm sau thằng bé quen rồi tôi sẽ không đi cùng. Anh cảm thấy như vậy được không?”
Hạ Vũ cảm thấy không ổn “Ngày 30 là ngày quan trọng nhất, tôi cảm thấy Ba Ni nên theo tôi trở về, người lớn trong nhà còn mong đợi.”
Diệp Gia Dĩnh không nhượng bộ “Tôi là mẹ của Ba Ni, là người thân quan trọng nhất của thằng bé. Tôi không ngăn cản Ba Ni nhận cha là vì muốn công bằng với thằng bé nhưng những quyền lợi khác tôi tuyệt đối không nhường nhịn. Giống như anh nói ngày 30 là ngày quan trọng nhất, tôi muốn cùng con trai tôi cùng nhau mừng năm mới.”
“Vậy em cùng thằng bé cùng nhau ở nhà tôi không được sao? Còn thêm náo nhiệt.”
“Không giống, tôi không có quan hệ gì với nhà anh, hiện tại còn có thể nói là vì cùng Ba Ni, qua vài năm nữa sau khi anh kết hôn, tôi đến sẽ rất kỳ quái. Cho nên tôi mới sớm làm rõ việc này.”
Hạ Vũ xụ mặt “Về sau khi tôi kết hôn?”
Diệp Gia Dĩnh nhún vai nhìn anh. Mọi người đều là người trưởng thành rất nhiều chuyện vẫn là nói rõ ràng thì tốt hơn. Người nào cũng không phải là vật phụ thuộc của người nào. Cô có thể tự mình độc lập. Thân là mẹ của Diệp Ba Ni cũng nên được hưởng quyền ưu tiên với con trai. Cái này không có gì khiêm nhượng hay không, tin tưởng Ba Ni khẳng định là rất vui mừng cùng cô mừng năm mới.
Hạ Vũ bất đắc dĩ nhượng bộ “Được rồi, sáng mai tôi đến đón hai người.” Trước khi rời khỏi lại hỏi “Tổ làm phim nghỉ vài ngày phải không?”
Nghỉ được ba ngày. Mùng một mùng hai mùng ba.”
“Vậy buổi tối mùng ba em swps xếp người trông Ba Ni, tôi muốn mời em ra ngoài ăn bữa cơm.”
Diệp Gia Dĩnh hết sức kinh ngạc, Mở to hai mắt “Ra ngoài ăn cơm? Cùng anh?” Nghĩ thầm ‘Anh ta kén ăn như vậy, có thể ra ngoài ăn cái gì?’
“Gần đây luôn bận rộn, thời gian gặp mặt quá ít lại còn có Ba Ni bên cạnh, kỳ thật chúng ta cũng nên tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện thật tốt.”Ngừng một chút lại nêu ra ví dụ “Giống như chuyện hằng năm em cùng Ba Ni đơn độc mừng năm mới. Thật ra những chuyện tương tự còn rất nhiều, chuyện nhà trẻ của Ba Ni, vấn đề giáo dục, tiền nuôi dưỡng..... Khó có được lúc rảnh, chúng ta nên cẩn thận thương lượng lại một chút.”
Anh nói những lời này tự nhiên là Diệp Gia Dĩnh đồng ý “Được, không thành vấn đề.”
Ngày hôm sau là đêm 30. Khương Đạo không chút nào thông cảm làm tất cả mọi người đều không yên lòng, một lòng ngóng trông nhanh nhanh kết thúc công việc để về nhà ăn cơm tất niên. Tâm tình như vậy kéo dài đến 6 giờ, Khương Đạo mới không tình nguyện tuyên bố kết thúc công việc.”
Mọi người giống như chim vỡ tổ, lập tức giải tán, ngay cả Diệp Gia Dĩnh luôn luôn cố gắng, trong bụng cũng oán thầm Khương Đạo vài câu ‘Đêm tết còn nhiệt tình như vậy làm gì?’ Vội vàng chạy về nhà thả Tiểu Dương đang mòn mỏi trông chờ. Trước tiên nấu một chén nhỏ hoàng thánh cho Diệp Ba Ni, nói với cậu “Ba Ni, con ăn trước chén hoành thánh này. Hôm nay là năm mới, mẹ muốn nấu thêm vài món. Chúng ta ăn cơm trễ một chút. Con cũng không cần đi ngủ sớm, có thể chơi đùa thêm một lát.”
Lúc này bên ngoài đã có tiếng pháo hoa nở ầm ầm, không khí thật sự khác biệt. Diệp Ba Ni đã được Tiểu Dương chỉ dạy cả ngày kiến thức về năm mới. Cái gì là đón giao thừa, đốt pháo, ăn sủi cảo. Biết đêm không giống với các ngày bình thường, bởi vậy cực kỳ trấn định gật đầu “Dạ.”
Diệp Gia Dĩnh vừa mới cuộn tay áo lên chui vào phòng bếp, Diệp Ba Ni liền nhấc di động của cô lên cùng vào theo “Mẹ. điện thoại.”
Diệp Gia Dĩnh vẫy vẫy tay dính nước, trực tiếp khom lưng ghé đầu vào điện thoại Diệp Ba Ni đang cầm “Alo”
Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng Diệp Thừa Trạch “Gia Dĩnh, em cùng Ba Ni đơn độc mừng năm mới sao?”
“Ừm, không phải anh xuất ngoại sao? Em liền cùng Ba Ni liền đơn độc qua thôi.”
Diệp Thừa Trạch trầm mặc một hồi, nghĩ thầm ‘Nếu mình không xuất ngoại em ấy liền mang Ba Ni đến mừng năm mới cùng mình sao?’ Bỗng nhiên cảm thấy hành trình lần này sắp xếp không được ổn, có lẽ sang năm cần đổi lại thời gian xuất ngoại vào năm mới. “Em và Ba Ni có khỏe không? Nhà họ Hạ bên kia có gây phiền phức gì không?”
“Không tồi, đã mang Ba Ni qua một lần, tạm thời không có việc gì, nhưng mà.....”
“Nhưng mà cái gì?”
Diệp Gia Dĩnh vì có con trai đang ở bên cạnh cầm điện thoại giúp nên không tiện bàn luận về chuyện nhà họ Hạ “Không có gì, tạm thời không có việc gì. Bọn họ đều rất thích Ba Ni.”
“Có cái gì cũng không được đồng ý, chờ anh về bàn bạc lại.”
“Được.”
Diệp Thừa Trạch nói thêm hai câu liền cúp máy. Diệp Gia Dĩnh đứng thẳng lại “Cảm ơn Ba Ni đã cầm điện thoại giúp mẹ.”
Diệp Ba Ni quay đầu chạy ra ngoài.
Diệp Gia Dĩnh có phần kinh ngạc, cùng đi theo ra ngoài liền nhìn thấy thằng bé đang đứng trên ghế mử cửa. Khóa cửa kia là Diệp Gia Dĩnh đề phòng Diệp Ba Ni sẽ mở cửa bậy bạ nên mới làm, không nghĩ thằng nhóc kia lại nghĩ ra cách làm thế nào mở cửa. Diệp Gia Dĩnh xoa xoa thái dương, vội vàng ôm Diệp Ba Ni từ trên ghế xuống “Ba Ni, con đang làm gì vậy?”
Diệp Ba Ni ngẩng đầu, ngotjm ngào ngây thơ đáp “Mở cửa, có khách đến, chờ đã lâu rồi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc