Nhắm Mắt Lại Phía Sau Em Là Anh - Chương 51

Tác giả: Nhoxanh

Cẩn Y yên lặng không tham gia vào cuộc đối thoại của những người có quyền thế, cô chỉ việc đợi, vì cô tin Ngô Hiểu đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cho cô. Đột nhiên suy nghĩ dựa dẫm này làm Cẩn Y rùng mình, không được, không được dựa dẫm vào anh ta.
Hàn Trạch không đôi co vô nghĩa, anh nhướng cặp mắt đầy tự tin của mình hạ gục Dương Phong chỉ bằng một câu nói.
- Có mười cục trưởng Dương ở đây tôi cũng nhất định phải xử vụ này, nếu anh bỏ về không thỏa hiệp tôi cũng sẽ duyệt đơn ly hôn cho cô Vương. Dương Phong, tôi đang làm điều có lợi cho anh đấy, anh chưa đọc báo sáng nay sao? Cả nước đang mắng anh là đồ đê tiện kia kìa, đừng để người ta kéo tới tập đoàn danh giá của anh làm loạn vì áp bức phụ nữ.
Thời gian gần đây vấn nạn *** gia đình đang trở nên nhức nhối, mà nạn nhân đa phần là phụ nữ nên hễ có một câu chuyện đau lòng trong hôn nhân được khơi mào thì người ta sẽ lại mổ xẻ và chỉ trích dữ dội người gây ra nguồn cơn của sự việc.
Sáng nay những bài báo đưa tin đại tiểu thư nhà họ Vương vừa mất cả cha lẫn mẹ, bị tổn thương tâm lý còn bị chồng bạo hành đã tràn ngập các diễn đàn. Bài viết được lan truyền chóng mặt, cộng đồng mạng hoạt động bàn phím hết công sức, tất cả đều chĩa mũi rìu về phía tổng giám đốc tập đoàn tài chính CFCC.
Dương Phong chưa xem qua tin tức này, lúc hắn mở lên xem thì trang chủ chính thức của tập đoàn CFCC đã bị cư dân mạng tràn vào đánh giá một sao kèm theo những lời mắng chửi, uy hiếp hắn phải giải thoát cho Vương Cẩn Y. Hắn lập tức gọi điện cho cục trưởng Dương nhưng chỉ nhận được tiếng "tút tút" xem ra chú ấy không muốn dính líu tới vụ này nữa rồi.
Hai mắt hắn đỏ ngầu hướng tới Cẩn Y khổ sở cười, lời nhẹ tựa gió bay nhưng trong tâm có biết bao nhiêu tức giận.
- Vương Cẩn Y, em phải làm tới mức này sao? Tình cảm của anh dành cho em thời gian qua vẫn chưa đủ à? Anh có bạc đãi em chưa, tại sao em nhất định phải ly hôn với anh?
Lời này của Dương Phong làm Cẩn Y bật cười thành tiếng, ai cũng quay đầu nhìn cô. Vốn dĩ cô không hề điên mà bây giờ phải cười như điên dại, hắn nói cái gì, tình cảm dành cho cô thời gian qua sao? Là loại tình cảm sâu đậm nhấn chìm cô vào tận cùng địa ngục à? Cô không thể khép lại môi mình để thôi châm chọc, lúc này cô không hề sợ hãi một quỷ như hắn ta.
- Nói thử tôi nghe anh đã yêu tôi như thế nào? Hay là để tôi nói anh đã *** con người tôi ra sao. Đừng moi cái lương tâm chó gặm đó ra nói với tôi, kể từ hôm nay tôi và anh chẳng còn gì, à không, còn chứ, còn hận, còn thù, nhớ kỹ tôi sẽ trả gấp đôi.
Dương Phong ngồi yên nhìn cô gái mà hắn yêu đang ghi thù với hắn. Tốt thôi, em muốn ly hôn thì anh chiều vậy, hôm nay là em bỏ anh nhưng sau này em phải quỵ lụy để cầu xin anh.
Thủ tục ly hôn được giải quyết nhanh chóng, Cẩn Y cũng không ngờ mọi chuyện lại đơn giản đến như vậy, cô cứ tưởng Dương Phong sẽ sống ૮ɦếƭ ràng buộc cô nhưng không ngờ hắn chỉ ngồi yên và không làm gì cả.
Lúc rời khỏi đồn cảnh sát hắn lên xe ngay lập tức không hề nán lại uy hiếp cô, dù cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đáp trả. Cứ thấy mọi chuyện đơn giản quá mức lại không được yên tâm nên suốt đoạn đường về Cẩn Y vô cùng thấp thỏm.
Chỉ cần qua thêm hai đoạn đường nữa thì sẽ đến chỗ đậu xe của chú Lâm nhưng giác quan của phụ nữ thường rất chính xác. Lúc này ở phía trước có chừng năm chiếc ô tô dàn hàng ngang chắn bít lối đi, khỏi cần thắc mắc cũng đủ hiểu là do ai làm.
Hà Đình nắm chặt vô lăng chửi thề một tiếng.
- Mẹ kiếp, bọn này phiền phức vô cùng, hôm nay muốn ăn chay cũng không được.
Hai chiếc xe bảo vệ phía sau cũng hỗ trợ hai bên xe của Cẩn Y. Cô ngồi yên xem thử bọn chúng sẽ làm gì, từ khoảng cách này có thể nhìn rõ chiếc xe màu đen ở giữa là của Dương Phong, đoạn đường này vô cùng vắng vẻ, định ςướק người về Tra t** sao?
Dương Phong bước xuống xe, tay cầm điếu xì gà phì phèo khói, hắn dựa vào cửa xe, đôi mắt có dấu hiệu thâm quầng nhìn chiếc xe đối diện nói lớn.
- Theo anh về nhà nào vợ cũ.
Cẩn Y liếc mắt cười khẩy, dáng vẻ thảm hại này của Dương Phong là lần đầu tiên cô nhìn thấy. Chú Lâm nắm bả vai cô trấn an.
- Cháu đừng sợ, có chú ở đây hắn không dám làm gì đâu.
Hà Đình nhìn đồng hồ rồi quay ra sau nói với Cẩn Y.
- Phu nhân, chúng ta xuống xe đi, lát nữa sẽ có phóng viên tới, chúng ta phải làm cho hắn thua một cách tâm phục khẩu phục.
Cẩn Y nhíu mày hỏi lại.
- Là Ngô Hiểu chuẩn bị sao?
- Đúng vậy, ngài ấy…
"Cạch."
Hà Đình còn chưa nói xong, Cẩn Y đã mở cửa xe bước xuống, cô vẫn nhớ như in lời Ngô Hiểu nói với mình vào cái đêm kinh hoàng ấy "thứ anh chuẩn bị cho em sẽ không bao giờ hại em" qua bao nhiêu chuyện đã chứng minh lời anh ta nói không hề sai.
Dương Phong đã nghĩ phải động tay chân Cẩn Y mới chịu xuống xe, không ngờ cô lại ngoan như vậy. Hắn nhìn cô bước tới gần, đôi mắt trong veo kia đã ngập nước. Cô đứng cách hắn chừng một sải tay, còn chưa nói tiếng nào đã quỳ xuống nức nở.
- Tôi xin anh, anh tha cho tôi đi, nhà họ Vương chỉ còn một mình tôi còn sống, chẳng lẽ anh muốn giết luôn cả tôi sao?
Dương Phong trừng mắt xông tới nắm cổ tay cô kéo dậy nhưng cô cố tình trì xuống, đầu gối ma sát với mặt đường trầy một mảng gớm máu.
"Tạch, tạch."
Đèn flash chớp nhoáng tứ phía, những cái đầu từ trong bụi rậm nhô lên, Dương Phong quay đầu nhìn một đám phóng viên đang ra sức lấy hình ảnh. Lúc này hắn mới vỡ lẽ, thì ra đã có chuẩn bị từ trước, một cô gái ngây thơ như cô không thể một mình chuẩn bị những thứ này, đứng đằng sau kia chắc chắn là Ngô Hiểu.
Dương Phong buông cánh tay của Cẩn Y, tròng mắt dâng lên một tia cảm thán.
- Em hay lắm, em có chỗ dựa rồi chứ gì? Cẩn Y, em biết không? Em còn ngây thơ lắm, em tưởng hắn yêu em sao? Hắn chỉ đang lợi dụng em thôi, rồi có một ngày cổ thụ trong lòng em bị đốn ngã, để xem em có quay về bên anh không.
Hắn quay lưng, bóng lưng đơn độc nhưng chất chứa biết bao nhiêu thù hận, Cẩn Y có thể nhìn ra sự thù hận đó còn nhiều hơn cả cô nhưng như vậy thì sao, càng tốt chứ sao, trận này cô lại thắng nữa rồi.
Dương Phong rời đi, cánh phóng viên liền vây quanh Cẩn Y phỏng vấn, cô diễn xuất mượt mà, khóc lóc thảm thương nói rằng mình đã biết bí mật của hắn nên hắn mới uy hiếp cô. Còn nhấn mạnh chuyện cô chưa từng ngủ cùng hắn nên hắn mới ức chế. Máy ảnh lia cận cảnh vào cổ tay đã từng bị cắt của Cẩn Y, cả vết thương dưới đầu gối, sau khi lấy đầy đủ thông tin tất cả giải tán.
Cẩn Y ngồi vào xe ra hiệu cho Hà Đình di chuyển, lúc này cô chợt nhận ra những bài học đầu tiên Ngô Hiểu dạy cho mình không hề thừa thãi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc