Người Tình Giấu Mặt - Chương 63

Tác giả: Sơ Thần

Điện thoại của Ân Tịch lại một lần nữa vang lên, màn hình hiển thị là một số lạ.
Do dự một lúc, có nên tiếp cuộc điện thoại này hay không?
Có lẽ là có chuyện gì đó? Ân Tịch nghĩ như vậy , cầm lấy điện thoại, bấm nút tiếp nhận.
“Alô! “
“Hứa Ân Tịch, nếu cô nghĩ muốn cứu con gái Hứa Tiểu Ức của cô, đêm nay chín giờ, cô đến đường số 28, tôi chờ cô! ” người gọi điện không có đợi Ân Tịch trả lời, nhanh chóng cắt đứt.
“Này! Này! Này! ” vô luận Ân Tịch gọi như thế nào, điện thoại cũng chỉ truyền đến tiếng tút dài.
Tiểu Ức? Người đàn bà kia là ai? Vì sao cô ta lại biết Tiểu Ức? Chưa hết còn đường? Số 28? Chín giờ?
Ân Tịch nhìn đồng hồ, thực đã là 8h tối, từ nơi này xuất phát đến đó cũng mất gần 1h, vì sao thời gian lại tính sát như vậy, cô ta là ai? Vì sao lại biết rõ cô như vậy? Chẳng lẽ cô ta thật sự có thể giúp cô sao?
Ân Tịch do dự , cô có nên đi hay không? Nếu là cơ hội, vì cái gì mà cô không tranh thủ?
Lòng hiếu kỳ, cô mở cửa phòng, ngăn lại một chiếc taxi, đi thẳng đến đường 28.
“Trữ Dịch, buổi tối chín giờ chúng ta động thủ, xem xét kỹ kế hoạch chúng ta đã sớm vạch ra, sáu người công kích, mười người âm thầm tập kích chỗ kín, Lan Khảo và 3 anh em khác cùng Inity sẽ phụ trách mở khóa, cậu cùng hai người an hem của cậu ở ngoài tiếp ứng cho Lan Khảo, khi nào Hứa Tiểu Ức đưa đến trước mặt cậu, xe đều đã chuẩn bị tốt! ” Thanh âm trầm thấp của Hạ Thiên Triệu ở trong điện thoại vang lên.
“Cám ơn câu, anh em tốt!” Trữ Dịch nhẹ giọng địa trả lời .
“Được rồi, không cần nói cảm ơn! Đến lúc mình cưới vợ 9 nhớ trở về uống rượu là được.” Hạ Thiên Triệu thản nhiên cười đáp.
“Yên tâm! Mình nhất định trở về để diện kiến dung nhan kiều diễm của cửu tẩu.” Trữ Dịch cũng thoải mái mà trêu ghẹo.
“Đừng đùa nữa, chạy nhanh đi chuẩn bị đi!”
“Đi, khi nào về sẽ liên hệ lại!” Trữ Dịch cắt đứt điện thoại, bắt đầu liên hệ thủ hạ của mình.
Trữ Dịch mới vừa cúp máy, ngay sau đó điện thoại của A Đan đã gọi lại cho anh.
“Lão Đại, Hứa tiểu thư đi ra ngoài, hiện tại tôi đang bám theo xe của cô ấy, hình như là đi về hướng đại lộ 28.” A Đan một bên lái xe một bên nói điện thoại.
“Theo sát, tùy thời gian mà báo tình huống! Tôi lập tức qua đó!” Trữ Dịch cắt đứt điện thoại, vừa nhìn đồng hồ, kinh ngạc, Ân Tịch vì sao lại đi ra ngoài vào lúc này?
Gọi điện thoại cho cô, nhưng không thể kết nối. Anh không thể không kêu người thay mình, chỉ mong là kế hoạch hết thảy đều thuận lợi.
“Anh hai! Anh vội vàng đi đâu vậy?” Trữ Dịch vọt tới cửa, bị em gái Trữ Hạ gọi lại.
“Anh đi đại lộ 28, rất nhanh sẽ trở lại, nghỉ ngơi cho tốt đi!” Trữ Dịch ném lại một câu rồi bỏ chạy đi ra ngoài.
Chỉ vẻn vẹn một cái xoay người, Thân Tử Duệ vừa chạy tới thì cũng là lúc Trữ Dịch vừa mới lái xe chạy ra ngoài.
“Tử Duệ, sao anh lại tới đây?” trong mắt Trữ Hạ tất cả đều là kinh hỉ, ức chế không được hưng phấn mà nói ra.
“Anh tới tìm anh hai của em, cậu ấy đâu?” Vẻ mặt của hắn có chút gấp gáp, không có mừng vui cũng không có buồn thương.
“Anh ấy vừa mới đi ra ngoài, bộ dáng rất vội vàng, mấy ngày nay anh ấy luôn như vậy, cũng không biết anh ấy đang làm cái gì nữa.” Trữ Hạ có chút oán giận nhỏ.
“Anh ấy chưa có nói đi đâu, chỉ nói đi đại lộ 28!” Trữ Hạ nhìn biểu tình có chút phức tạp của Thân Tử Duệ.
Thân Tử Duệ vừa nghe đến nơi đó, bật người quay đầu bước đi. Trữ Hạ nhìn đến tình huống này, không có suy nghĩ gì liền đi theo.
“Tử Duệ, anh chờ em, em cùng đi với anh! “
Thân Tử Duệ không kịp cự tuyệt, cô đã ngồi ghế phụ bên cạnh hắn, không khỏi phân trần nói: “Đừng cự tuyệt em, em quan tâm đến anh trai của em, em nhất định phải đi với anh!”
“Nghe lời, xuống xe, không có việc gì đâu!” Thân Tử Duệ vẫn muốn thuyết phục Trữ Hạ, hắn không nghĩ làm cho sự tình càng ngày càng trở lên phức tạp.
“Không, em không xuống đâu.” Trữ Hạ kiên quyết như vậy, cô không muốn vĩnh viễn chỉ là trẻ con cần phải bảo hộ trong mắt bọn họ, cô không muốn như vậy.
Anh hai của cô là người thân thiết nhất với cô, có hai người đàn ông này ở đó, cô làm sao mà phải lo lắng chứ?
Thân Tử Duệ không nói nữa, mà đạp mạnh chân ga, hắn phải đuổi theo xe của Trữ Dịch, phải biết được chân tướng mọi việc là gì. Nhất định Trữ Dịch đều biết hết.
Năm chiếc xe đồng thời hướng đại lộ 28 mà đi, con đường kia là con đường cuối cùng tiếp giáp giữa ngoại thành và nội thành, sắp đến 9h, A Đan vẫn theo sát Ân tịch, mỗi lúc lại báo cáo tình hình cho Trữ Dịch, cuối cùng là địa điểm một kho hàng bỏ hoang cuối đại lộ 28.
“A Đan, hiện tại cậu chạy nhanh trở về, nhớ rõ phải mang Tiểu Ức đi cho tôi, tạm thời cậu thế vào vị trí của tôi, tất cả đều hành động theo kế hoặc không được có sai sót gì, nghe chưa?” Trữ Dịch cẩn thận phân phó.
“Đã rõ!” A Đan nhanh chóng đáp lời.
“Tử Duệ, nơi này hoang vắng như vậy, anh hai em có xảy ra chuyện gì hay không? Anh nói cho em biết đi. Được không?” Trữ Hạ không khỏi căng thẳng hỏi.
“Vấn đề quan trọng bây giờ là phải tìm được anh hai của em, chỉ có tìm được cậu ấy thì mới biết được tột cùng là đã xảy ra chuyện gì.” Thân Tử Duệ nói, thanh âm cực kỳ thấp.
Chân hắn nặng nề mà đạp chân ga, cơ hồ tốc độ đã đến cực hạn.
Trữ Hạ có thể cảm gác được tiếng gió xẹt qua cửa kính xe.
——-
“Chị, chị khẳng định con tiện nhân Hứa Ân Tịch kia sẽ đến sao?” Tề Tư Mục cùng Tề tư Di đứng ở trong kho hàng, ánh sáng bên trong coi như là đầy đủ, chỉ có điều là có chút hôn ám.
“Yên tâm đi, chịkhẳng định nó sẽ tới, chỉ cần động tới con gái nó, nó nhất định sẽ tới.” Tề Tư Di mười phần tin tưởng, Hứa Ân Tịch quá đơn giản, chỉ nhìn qua là ả có thể nhìn thấu
Đang nói, thì tiếng cửa kho hàng đột nhiên vang lên.
“Nó đến rồi.” Ánh mắt Tề Tư Di sáng bừng lên.
Hai tay Tề Tư Di khoanh trước иgự¢, rốt cục cũng đến, những gì nên xảy ra nhất định sẽ phải xảy ra, trong mắt ả ta không khỏi một trận thiêu đốt, nhất định ả phải tiêu hủy Hứa Ân Tịch, con tiện nhân này.
Ân Tịch mở cửa ra, ánh sáng chậm rãi chiếu lên mặt của cô, kích thích mắt cô làm cho cô nháy mắt có chút chậm chạp, chờ một lúc sau khi thích ứng được với ánh sáng, cô nhìn thấy chị em nhà họ Tề, hai người này đúng là oan hồn không tan trong cuộc đời cô.
Cô không thể biết trước chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng là đã đến nơi này cô nhất định phải liên trì đến cùng.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, tâm trạng mỗi người lại càng trở lên biến hóa khác thường.
“Con gái của tôi đâu?” Thanh âm của Ân Tịch rất cao, mang theo tia căng thẳng.
” Ha ha . . . . ha . . . ha . .”
” Ha ha . . . . ha . . . ha . .”
Hai chị em nhà họ Tề đồng thời cười lớn lên: “Đúng là con đàn bà ngu ngốc.”
“Hứa Ân Tịch, nhiều năm như vậy, mày vẫn ngu như thế , ha ha.” Tề Tư Di bước từng bước một đến gần cô.
Khoảng cách càng gần ả ta càng hưng phấn càng muốn nhìn thấy sự thống khổ của cô.
“Mày có ý gì?” Ân Tịch khi*p sợ hỏi.
“Mày hỏi tao có ý gì? Mày thử nói coi tao có ý gì?” Tề Tư Di đi lên “chát” một tiếng tát thẳng vào mặt cô.
“Tề Tư Di, đến tột cùng là mày muốn cái gì? ’” Ân Tịch lùi dần về phía sau, nội tâm cô đã rõ, cô bị lừa, cô cần cẩn thận.
Xem ra, Tề tư Di kêu cô tới đây không phải là vì Tiểu Ức mà đến đây để tính sổ với cô.
“Mày biết tao hận mày nhất cái gì hay không?” Tề Tư Di gắt gao đi tới gần cô.
Ân Tịch chỉ là lùi về phía sau, lại nói với chính mình, đừng sợ hãi.
“Tao hận nhất là bộ dáng điềm đạm đáng yêu của mày, đôi mắt mở to tựa như vô tội để nhìn thế giới này của mày, mày cho rằng như vậy người trên toàn bộ thế giới này sẽ thương xót mày, sẽ yêu mày sao?” Thanh âm của Tề Tư Di mang theo lửa hận chậm rãi phun ra.
Mỗi một câu ả ta nói ra, nước miếng theo đó mà bắn tứ tung, Ân Tịch tránh khỏi nước miếng của ả, “Mày tìm tao chính là muốn châm chọc tao sao? Mày cảm thấy như vậy có ý nghĩa sao?”
“Châm chọc mày, mày cảm thấy mày xứng được Tề Tư Di tao đặt ở trong mắt sao? Mày với mẹ mày đều giống nhau, đều chỉ bằng con chó của Tề gia tao mà thôi, mày nhìn đấy, nhìn xem mẹ tao đã tra tấn mẹ mày như thế nào, nhìn coi, đến bây giờ tao sẽ tra tấn mày như thế nào?” Tay ả không chút do dự mà Ϧóþ chặt lấy cổ của cô.
“Không được mắng mẹ của tao.” Â Tịch dùng sức mà túm lấy cổ tay đang Ϧóþ chặt cổ cô của ả, cô không chút do dự gì mà dùng móng tay đâm chặt vào ngón tay trắng nõn của Tề Tư Di.
“A . . . .” Tề Tư Di hét to một tiếng.
Một tay ả buông ra, tay kia đã “chát” một tiếng tát vào một bên má của Ân Tịch.
Ân Tịch không suy nghĩ gì, đột nhiên cừu hận với người Tề gia tăng lên gấp bội, vì cái gì bọn chúng không chịu buông tha cho cả nhà cô?
Cô không chút dấu hiệu gì mà giơ tay, “chát, chát” hai bàn tay in đậm lên má Tề Tư Di.
Tề Tư Di ngây ngốc một lúc, ả không ngờ rằng Ân Tịch dám ra tay với ả.
“Được, cư nhiên mày dám tát tao?” Tề Tư Di tựa hồ càng thêm hưng phấn, “Mày muốn chơi với tao, vậy tốt, tao sẽ chơi với mày.”
Ả ta ϲởí áօ khóa ra hung hăng ném xuống đất, Tề Tư Mục thấy chị bị đánh cũng nhanh chóng chạy đi lên
Ân Tịch nhìn thấy tình thế bất lợi, mặc kệ là thế nào, cô không có khả năng đối phó thủ đoạn của hai chị em nhà chúng, trong khoảng thời gian rất ngắn, cô thấy sợ hãi, thân thể thao bản năng run lên, suy nghĩ đầu tiên là chạy trốn.
Cô nhanh chóng xoay người hướng ngoài cửa mà chạy.
“Mày muốn chạy à, không dễ đâu.” Tề Tư Di lớn tiếng hét, ả ta cùng Tề Tư Mục nhanh chóng đuổi theo.
Ân Tịch mới vừa chạy đến cửa, đã bị chị em họ Tề đuổi kịp lôi trở về.
Hai người, mỗi người một bàn tay, đem Ân Tịch lại lần nữa lôi về giữa nhà kho.
“Buông ra, hai đứa mày buông tao ra.” Ân Tịch vẫn không can lòng hét lớn.
“Tiện nhân, bảo chúng tao thả mày ra, nằm mơ đi!” Tề Tư Di đẩy cô xuống, một chân đạp vào bụng Ân Tịch, đó là nơi chí mạng nhất của phụ nữ, Tề Tư Di đạp vừa mạnh lại vừa nhanh, Ân Tịch nhịn không được mà hét lớn lên.
“A! Cứu mạng!” Ân Tịch theo bản năng lớn tiếng cầu cứu.
“Ha ha . . . Cứu? Mày cho là nơi này là chỗ nào, là chỗ mày ở sao, nơi này buổi tối cơ hồ không có một ma nào hết, mày chịu ૮ɦếƭ đi.”
“Mày có biết Niếp Thanh bị cường bạo ở nơi nào không?” Tề Tư Di ngồi xổm xuống, tay xiết lấy cổ cô nói.
“Mày . . . Là do chúng mày sai người làm?” Hoảng sợ lại lần nữa xuất hiện trong mắt Ân Tịch bọn chúng độc ác, nhưng cô không ngờ chúng lại độc ác đến mức này
“Hứa Ân Tịch, dám tranh giành đồ vật cùng đàn ông với người của Tề gia chúng tao, kết cục cũng không tốt đẹp gì đâu, Niếp Thanh là một ví dụ.” Tề Tư Mục cũng ngồi xổm xuống, dùng móng tay nhọn của mình hung hăng đâᗰ ᗰạᑎᕼ vào da thịt trên người Ân Tịch.
Loại đau đớn này là loại đau không thể nói thành lời, cô biết, chị em họ Tề sẽ không buông tha cho cô.
“Mày với mẹ mày giống nhau đều là tiện nhân, mẹ mày cũng như bà ngoại mày đều là tiện nhân, con gái của mày sau này không biết có trở thành tiện nhân giống mày hay không, phải xem nó có phúc hay không.”
“Mày hận tao được Thân Tử Kiều thích, Tề Tư Mục mày cũng hận tao được Thân Tử Duệ thích, ha ha. . . . Hai chị em nhà mày có Gi*t tao thì thế nào đây? Những người đàn ông mà chúng mày muốn đều không thích chúng mày, chúng mày biết vì sao không?”
Ân Tịch phản bác đả kích trở lại chị em họ Tề, cầu xin tha là không thể giải quyết được vấn đề, giải quyết không được, cô lại càng không thể để cho bọn chúng chà đạp tự tôn của cô.
“Câm miệng, con tiện nhân đáng ૮ɦếƭ!” Tề Tư Mục liều mạng đánh Ân Tịch, cư nhiên dám ςướק đàn ông của ả lại còn dám châm chọc ả, đúng là chán sống rồi.
“Bởi vì lòng chúng mày quá đen tối, chúng mày không có tính người, Tề gia chúng mày không có ai có tính người, nhà chúng mày sẽ từng người từng người bị báo ứng”
Ân Tịch chịu đựng đau đớn trên người, dù sao cũng ૮ɦếƭ, ông trời đã đối xử với cô như thế thì ૮ɦếƭ cô cũng phải hiên ngang, phải thống khoái một chút.
“Mày nhớ kỹ, hiện tại mỗi một câu mày mắng chúng tao, tao sẽ trả lại gấp mười gấp 100 lần trên người con gái mày, của mẹ mày, của bà ngoại mày.”
Móng tay Tề Tư Di hung hăng đâm vào mặt Ân Tịch, khiến cho máu tứa ra, khuôn mặt quen thuộc này tựa như rất nhiều năm trước kia, Lâm Âm Ái tạo thành những bết thương nhỏ trên mặt cô.
“Chúng mày . . . Chúng mày . . .” Ân Tịch không dám nói nữa, bọn chúng nói được nhất định làm được, cô gắt gao nắm chặt bàn tay của chính mình, vì sao vận mệnh của cô mãi mãi bị Tề gia khống chế? Cô không cam lòng.
Nếu là mệnh của cô, có lẽ cô sẽ mặc kệ, nhưng là còn có người thân của cô, cô không muốn.
“A . . .” Cô nhịn không được lớn tiếng hét lên, đứng dậy một cái xoay người tựa như điên cuồng mà đá và chị em họ Tề.
Con người một khi bị dồn tới bước đường cùng, hoặc là từ bỏ hoặc là liều mạng, một khi đã bị kích thích, tiềm lực cũng vô cùng đáng sợ.
“Tao cho chúng mày trả thù, cho chúng mày trả thù này, chúng mày báo thù đi!” Ân Tịch tựa như phát điên, áp lực trong lòng đè nén bấy lâu nay giờ phút này triệt để bùng nổ. Nếu như không cho cô ૮ɦếƭ tử tế, vậy cô cũng không để cho chúng nó sống tốt.
Chị em họ Tề cũng không ngờ tới Hứa Ân Tịch tự nhiên lại như điên rồ vậy, đứng dậy phản kháng tựa như con thú bị điên.
“Chị, nó điên rồi! Nhanh chóng bắn Bạch Hồng vào nó đi!” Tề Tư Mục nhìn thấy Ân Tịch tóc tai bù xù, mặt mang theo vết máu, bộ dáng dọa người làm cho ả ta vô thức lui về phía sau.
“Con tiện nhân này, chị nghĩ ђàภђ ђạ nó sắp ૮ɦếƭ tồi mới để cho Bạch Hồng ăn mòn иộι тạиg của nó.” Tề Tư Di cũng không thể bình tĩnh nữa, ả hận người đàn bà này đến phát điên rồi.
Nó dựa vào cái gì mà có thể gả cho Thân Tử Kiều, nó có cái gì xứng chứ? Nó sinh ra mang dòng máu tiện nhân, không xứng được bước vào cửa của Tề gia, ૮ɦếƭ lại càng không xứng đi vào nghĩa địa của tề gia, nó chính là con hoang. Có tư cách gì mà giật đàn ông với ả, lấy tư cách gì để cùng chơi với ả chứ?
“Chị đừng do dự, chúng ta nhìn thấy nó ૮ɦếƭ đi thì cũng giống nhau thôi, Bạch Hồng bắn vào vài phút sau mới có thể bắt đầu hủy hoại cơ thể của nó, khi đó chị em mình hủy dung nó cũng thế thôi.” Tề Tư Mục càng thêm ngoan độc mà nghĩ ra chiêu số.
Tề Tư Di vừa nghe em gái đề nghị quả thật thấy cũng không tồi, trước khi nó ૮ɦếƭ không cho nó sống hẳn hoi là được rồi.
Ân Tịch mơ hồ nghe được cái gì là Bạch Hồng, cái gì là hủy dung. . .
Tề Tư Di giơ tay chậm rãi hướng về bên hông của ả, chỉ cần nhẹ nhàng bắn một phát là con tiện nhân Hứa Ân Tịch này sẽ không bao giờ có thế xuất hiện trong thế giới của ả nữa . . . ha ha. . . .
Ân Tịch đứng ở giữa kho hàng, mê man nhìn hai chị em họ Tề, rốt cục chúng nó đang nói đến cái gì?
Giây phút khi mà cô vẫn còn ngẩn ngơ im lặng, cánh cửa kho hàng đã bị đẩy ra, một thân ảnh hoảng hốt vọt tới trước mặt Ân Tịch.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc